Mắt [3]
Lờ mờ tỉnh dậy khi trời đã sập tối, đập vào mắt tôi là chiếc điện thoại rung liên hồi do gã điên Kaiser.
"Chào.. Gọi tôi có việc gì không?"
"Mày gan nhỉ, [...] nói cho mày biết, không có sự cho phép của tao, mày đừng hòng rời khỏi giới bóng đá"
"Tôi khép đít lạy anh, tha bố mày cái, nhịn mày ở đội bóng đủ rồi, thằng âm hồn này!!!"
Nói rồi tôi lập tức tắt máy.
"Bị ẻm bỏ rơi rồi hả, ngu mày, chơi cái trò đấy làm gì để rồi đến nước này" Ness cười cười nói
"Tao có biết đến mức đấy đâu!! Tao chỉ muốn sự chú ý của ẻm thôi!!" Kaiser ấm ức
...
"[...] tao sẽ đến chỗ mày và bắt mày về lại đội bóng!"
"Má, lạy anh tha tôiii"
Nghe gã nói thế sống lưng tôi lạnh buốt, tôi biết, gã là người nói được làm được.
Tay tôi nhanh nhẹn gọi cho số trên danh thiếp:
"Alo, Ego? Tôi đồng ý tham gia dự án của anh."
Sau khi cúp máy tôi liền thoăn thoắt thu gọn đồ đạc, khóa trái cửa và tạm biệt người anh em, tôi đi trước đây.
"Ness, tao đến nhà ẻm mà phát hiện ẻm khóa trái cửa, tao đập cửa nhà ẻm thì không thấy ai, trong nhà trống trơn!"
"Mày sửa cửa cho ẻm chưa đấy?"
"Sao bao nhiêu cái mày chỉ chú ý cái đấy!!"
...
"Huýt, to đấy nhưng mà sao thấy bí bách quá"
Cánh cửa mở ra, tạm biệt Kaiser, tôi có chỗ trốn dài hạn rồi.
Aki: Mấy chap đầu sad lỏd, chap này hề hề xíu, có khi chap sau lại sad=))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro