gặp gỡ
Mùa xuân, Charles chán nản cảnh Loki cằn nhằn việc cậu chàng quá trẻ con và bốc đồng. Bịt tai để không nghe lời cằn nhằn, chạy ra khỏi câu lạc bộ, tìm tòi những cảm hứng mới.
" Chevalier, không luyện tập à"
" em đi tìm cảm hứng"
Đầu xuân, trời còn se se lạnh, khoác chiếc áo gió che đi áo của câu lạc bộ, cậu vội vã bước nhanh trên đường. Lướt mạng xã hội kiếm một vài nơi đang nổi ở thủ đô Pháp.
Lướt lướt, chán nản, không có gì hay ho. Charles cảm thấy chán chường. Nhìn xung quanh, cậu thấy một tấm biển quảng cáo đang chạy.
' vở diễn Cinderella sẽ diễn ra vào tối nay '
" ballet, nhà hát Opéra Garnier ?"
Nhìn tấm biển, vở kịch diễn ra lúc 6 giờ tối, nhìn điện thoại, 3 giờ chiều. Còn sớm nhỉ?
Nghĩ đi nghĩ lại, cậu đành tìm gì đó giải khuây trước khi tới giờ. Suy nghĩ bất chợt lóe lên, quán cà phê, chắc chắn rồi.
Bắt taxi đến quận 9 Paris, kiếm một quán cà phê gần nhà hát, Charles quyết định ngồi nhâm nhi giải khuây.
Bước vào quán, sự ấm cúng và mùi cà phê xộc lên mũi thiếu niên non trẻ, tiếng chào của lễ tân vang lên.
" cho em một ly cappuchino và phần macaron"
Sau 15 phút, đồ của cậu nhóc đã được mang đến. Ngồi nhâm nhi gặm bánh, cậu nhìn ra phía cửa sổ. Quán cà phẻ cậu chọn có hướng nhìn ra đại lộ des Capucines, nhìn khung cảnh người người tấp nập đi lại, nhàm chán.
Khẽ thở dài, Charles uống ngụm cà phê, vị đắng nhẹ khiến cậu tỉnh táo hơn. Bất chợt, trong dòng người xô bồ, cậu ngạc nhiên.
Một thiếu nữ tóc nâu khiến cậu chàng chú ý, cô nàng khá là cao so với những người phụ nữ khác, đường nét khuôn mặt khiến cậu đoán là một người nước ngoài khác với người Pháp. Tóc cô búi hờ, trước mặt lòa xòa những lọn tóc, mặt cô ửng đỏ trên làn da trắng. Mặc chiếc áo len cổ cao màu xám, chiếc khăn quàng đỏ rượu trên cổ với chiếc quần short đen đi với đôi boot nâu cổ cao có lông xung quanh,mang theo một túi đeo chéo.
Tin Charles đi, cô nàng đó khá là nổi bật giữa đám người tuy ăn mặc giản dị vì có chiều cao nổi bật đi. Cậu theo dõi từng bước đi của cô gái xa lạ, ô kìa, cổ đứng trước nhà hát Opéra Garnier, ngước nhìn lên những bức tượng. Ngắm nghía hồi lâu, cô gái đó rời đi, bóng hình từ xa xa tiến lại gần cậu chàng.
Hả? Lại gần Charles. Cậu nhóc ngẩn người, tiếng gõ cửa kính vang lên khiến cậu giật mình. Cô gái đó, đang trước mặt cậu, qua tấm kính. Cô nàng giơ điện thoại ra, cậu đọc dòng chữ trên đó.
" xin chào, tiếng pháp tôi không giỏi, tôi làm phiền cậu một chút được không?"
Ngước lên nhìn cô gái trước mặt, cậu mỉm cười vui vẻ, gật đầu đồng ý. Nhận được tín hiệu, cô nàng mỉm cười bước vào cửa tiệm, loay hoay ở quầy nước một vài phút rồi tiến đến bàn cậu, cúi chào và ngồi xuống. Đối diện Charles.
Cô bập bẹ nói tiếng Pháp với cậu chàng.
" xin lỗi đã làm phiền, tôi tên Tasiya, Tasiya Sokolov"
" em tên Charles, Charles Chevalier. Em 15 tuổi"
Cô nàng ngạc nhiên, mở to mắt xanh nhìn cậu rồi lại gật đầu.
" tôi 20"
Cậu mỉm cười nhìn chị gái đối diện, tò mò hỏi.
" vậy...chị cần em giúp gì ạ?"
" tôi là người Nga, ừm... tôi không biết mua vé ở Opéra Garnier, cậu có xem không? Cần cậu giúp tôi mua vé, làm ơn..."
Cô bập bẹ nói tiếng Pháp với cậu nhóc, sự lúng túng khiến Charles thích thú. Cậu muốn làm thân với người bạn mới gặp này.
" tất nhiên, em sẽ giúp, đổi lại..."
Cậu ngập ngừng, nhìn Tasiya. Cô nàng hiểu ý, gật đầu.
" cho em phương thức liên lạc ạ!"
Tasiya chấm hỏi, cô nàng khẽ nói bằng tiếng anh.
" xin lỗi, em nói tiếng anh được không..."
" cho em phương thức liên lạc của chị"
Cậu kiên nhẫn trả lời, vốn biết tiếng Pháp của Tasiya không tốt. Vui mừng khi có được insta của cô nàng. Cậu nhóc vui vẻ trò chuyện với cô gái, bằng tiếng Anh.
Cậu và cô trò chuyện, cậu biết được rằng cô nàng đang là biên đạo múa cho một học viện ballet ở bên Nga. Cô nàng đang nghỉ phép do thiếu ý tưởng.
Trải qua bao lâu, cậu nhìn điện thoại, 5 giờ rưỡi chiều. Chà... đi mua vé thôi. Charles kéo Tasiya đi đến quầy bán vé, mua dùm cô nàng và lắc đầu từ chối nhận số tiền cô nàng đưa với lý do bao biện.
" quà gặp mặt và làm bạn của em"
Suốt vở diễn, cậu nhìn Tasiya đang chăm chú xem. Cô nàng tỏ vẻ thích thú ra mặt. Có vẻ vở diễn Cinderella là vở diễn Tasiya yêu thích. Charles nghĩ vậy.
7h rưỡi tối, vở diễn đã kết thúc. Charles và Tasiya bước ra khỏi nhà hát. Thời tiết vào tối lạnh hơn. Gió hiu hiu khiến cậu nhóc rùng mình. Có lẽ việc khoác 1 chiếc áo gió bên ngoài đồng phục mùa đông không phải là ý hay.
" em là cầu thủ hả"
Tasiya nhìn cậu, cậu gật đầu, hắt xì do lạnh. Cô tiến lại gần cậu nhóc, cởi khăn quàng cổ, quàng vào cho Charles. Cậu nhóc ngạc nhiên, vội từ chối.
" tặng em, coi như món quà đáp lễ khi em đã bao vé cho chị"
Cô cười cười, cậu ngây người nhìn Tasiya.
" à em đá cho câu lạc bộ nào vậy?"
" P.X.G á chị, em được chính anh Loki chỉ dạy cho, em sẽ cho anh ấy nở mày nở mặt cho mà coi"
Cậu hăng say nói, đi bộ với Tasiya. Cô xoa đầu cậu nhóc, Charles giờ mới để ý, Tasiya cao hơn cậu một xíu, ừm một xíu thôi. Chắc vậy.
Cậu chàng 1m74 nhưng chỉ đến mắt cô nàng, nhìn gương mặt hồng hồng của cô, Charles thích thú cười.
" chị có muốn coi em đá không?"
Cô gật đầu, xoa đầu cậu lần nữa. Mỉm cười nhìn cậu nhóc nhỏ hơn 5 tuổi, thầm nghĩ nhóc này thật dễ thương. Charles rủ rê Tasiya mai đến câu lạc bộ.
" nhưng lần khác nhé, mai chị phải về nước rồi"
Cậu nhóc tần ngần, bối rối nhìn cô. Tasiya phải về rồi á? Trong lòng cậu dâng lên thứ cảm xúc khó chịu. Song vẫn gật đầu.
Cậu và cô bắt xe, Charles quay về câu lạc bộ, Tasiya về khách sạn chuẩn bị mai bay về nước. Trước khi chia tay, Charles đã bắt cô hứa rằng lần sau đến phải dành nguyên một ngày với cậu nhóc. Cô mỉm cười đồng ý với cậu.
Về lại câu lạc bộ, Charles gặp Loki trong sân tập, với một số người khác.
" Charles, về rồi à?"
" vâng, em về rồi đây~"
Loki nhìn cậu nhóc, vẻ mặt hớn hở như đứa trẻ tìm được món đồ chơi mới. Tia mắt xuống chiếc khăn màu rượu vang.
" em mua à?"
" bạn mới tặng em đấy"
Charles huýt sáo, vui vẻ nhảy chân sáo vào sân tập.
Bạn mới?
Loki nghi hoặc nhìn cậu nhóc đang cười đùa với các thành viên khác rồi lại nhìn chiếc khăn được gấp gọn ở trên băng ghế.
Chà, ai mà xui tận mạng vậy nhỉ?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro