Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Itoshi Rin | Ink

• 𝗪𝗿𝗶𝘁𝗲𝗿: slutforitoshi

• 𝗖𝗵𝗮𝗿𝗮𝗰𝘁𝗲𝗿: Itoshi Rin

Title: Ink

• 𝗪𝗮𝗿𝗻𝗶𝗻𝗴: OOC nặng, R18, noncon, softsex

-------------

Bạn khẽ nuốt nước bọt khi đối mặt với thợ xăm mà mình đã đặt. Itoshi Rin là một trong những thợ chính làm việc tại Blue Lock Art và thường được đặt trước hàng tháng trời. Bạn của bạn là Isagi đã cố gắng rủ rê bạn đến đây kể từ khi Rin và Isagi quen biết nhau.

"Rất vui được gặp cô" Bạn siết nhẹ bàn tay anh chìa ra, hy vọng lòng bàn tay của mình không đổ mồ hôi.

Bạn không biết mình nên cảm ơn Isagi hay đấm cậu ấy nữa. Cậu đã nhắc nhở bạn rằng Rin có thể sẽ khá là lạnh lùng, nhưng điều mà Isagi không đề cập đến là anh ấy nóng bỏng đến mức khó tin. Và bạn sẽ phải cố giữ bình tĩnh khi tay anh lướt qua cơ thể mình trong hai giờ tới.

Rin với lấy máy tính bảng của mình và đưa nó cho bạn "Được rồi, tôi đã xem qua ý tưởng của cô và đây là những gì tôi nghĩ ra, cô thấy thế nào?"

Không phải vô duyên vô cớ mà Rin có thể nổi tiếng đến vậy mặc dù anh chỉ mới vào ngành này được vài năm trở lại đây. Các nét vẽ được vẽ dứt khoát và gọn ghẽ một cách hoàn hảo, tưởng chừng như anh có thể đọc được suy nghĩ của bạn.

"Đẹp lắm Rin!" Bạn kinh ngạc nhìn Rin, và điều đó khiến khuôn mặt anh trở nên nóng ran.

Anh quay mặt qua chỗ khác để che đi sắc hồng kỳ lạ trên gò má, khẽ lầm bầm "Cảm ơn, đó là việc tôi phải làm" Rin thường thờ ơ với công việc của mình, nhưng giờ đây có thứ gì đó trong ánh mắt lấp lánh của bạn khiến anh bỗng mất bình tĩnh.

Bạn bước đến bên bàn xăm của anh và nằm xuống, vén áo lên để lộ xương sườn bên phải nơi mà mình muốn xăm.

"Đây là hình xăm đầu tiên của cô?" Rin hỏi, nhìn chòng chọc vào làn da trần trụi của bạn. Một ý nghĩ dơ bẩn thoáng qua tâm trí anh khi biết rằng mình sẽ là người đầu tiên để lại dấu ấn lên da bạn.

"Dạ, lần đầu tiên" Bạn lo lắng cười trừ. "Nếu không kể đến lần tự thực hiện stick-and-poke¹ thất bại mà tôi đã từng làm hồi còn học cấp hai"

Câu chuyện bạn kể thu hút sự chú ý của Rin. "Đừng nói với tôi là cô đã đã sử dụng bút mực đấy nhé?"

"Ừ, và cả kim khâu chưa vệ sinh nữa. Nó bị nhiễm trùng nên đã để lại một vết sẹo chướng mắt" Bạn trả lời, nhấc chân lên để lộ phần sẹo lồi trên mắt cá chân.

"Đừng lo, tôi đảm bảo lần này chắc chắn sẽ còn nguyên" Anh tiến lại gần bạn với máy xăm trên tay. "Cô gặp đúng thợ chuyên nghiệp rồi đấy"

Giọng nói trầm ấm của anh khiến lòng bạn tràn đầy sự tin tưởng, và bạn tự hỏi tại sao lúc đầu mình lại lo lắng.

Bầu không khí yên tĩnh một cách dễ chịu, chỉ nghe thấy tiếng máy xăm hoạt động. Không phải trò chuyện khiến suy nghĩ bạn bắt đầu tập trung vào một chuyện khác: Itoshi Rin.

Khi Rin ở trong trạng thái tập trung cao độ có thể so sánh với tác phẩm nghệ thuật anh đang vẽ lên người bạn. Đầu lông mày hơi nhíu lại, môi mím thành một đường thẳng cho thấy chủ nhân nó đang rất tập trung. Đôi đồng tử màu xanh mòng két trong veo đảo qua đảo lại giữa tác phẩm mẫu và làn da của bạn, không bị phân tâm bởi bất kỳ tác động môi trường nào khác.

Một điều khác thu hút sự chú ý của bạn là việc mặc dù là thợ xăm, nhưng Rin lại không có bất cứ hình xăm nào trên người anh. Đa phần các thợ xăm mà bạn biết đều có vài ba hình trên người và họ không hề có ý định che chúng đi, nhưng bạn lại không thể phát hiện ra một vết mực nào trên người Rin cả.

"Có gì dính trên mặt tôi à?" Anh hỏi, vẫn không ngước lên nhìn bạn.

"K-Không. chỉ là không biết phải nhìn chỗ nào khác..." Bạn lắp bắp, xấu hổ vì bị bắt quả tang. Bạn có thể thề rằng mình đã nhìn thấy môi anh khẽ nhếch lên trong giây lát, nhưng rất nhanh đã trở lại với vẻ vô cảm thường ngày.

"Chà, chúng ta đã hoàn thành khoảng 75% rồi, nên hãy nghỉ ngơi khoảng mười phút rồi tiếp tục" Anh lau sạch mực thừa và rút găng tay của mình ra.

Trước khi anh lui về bàn của mình, bạn hỏi. "Tại sao anh và Isagi quen biết nhau vậy?"

"Tên đần đó và tôi từng là đối thủ trong môn bóng đá ở trường trung học. Cậu ta đã từng rất phiền phức, cô biết đấy, luôn lải nhải về việc sẽ nuốt chửng đối thủ của mình" Anh đảo mắt khi nhớ lại những trận đấu cũ.

"Cũng không ngạc nhiên lắm. Tôi nhớ anh ấy đã cực kỳ phẫn nộ khi lớp chúng tôi thua cuộc thi Dance-Dance-Revolution²" Bạn bật cười khi hồi tưởng lại những kỷ niệm thời đại học của mình. "Tôi thậm chí còn không biết tại sao cậu ấy lại cố gắng đến vậy chỉ để giành giải thưởng là một thẻ quà tặng trị giá năm đô la của cửa hàng McDonald's và cậu ấy cũng không ưa gì nơi đó"

"Chắc chắn là cậu ta đang gặp vấn đề về tiêu hóa" Hai bạn đồng thanh kết thúc và phá lên cười. Tiếng cười của Rin rất trầm ấm và sâu lắng, bạn phải cố lờ đi cơn ngứa râm ran đang chạy dọc sống lưng mình.

"Vậy tại sao cô lại xui xẻo đến mức va phải Isagi vậy?" Rin ngồi vào một chiếc ghế gần đó, quên béng ý định rời đi.

"Thực ra chúng tôi từng là đồng nghiệp khi làm công việc bán thời gian lúc còn ở trường đại học. Và vì chúng tôi là những người duy nhất sẵn sàng làm ca đêm nên cả hai khá là thân thiết"

Rin nén cười. "Cô hẳn phải kiên nhẫn lắm mới có thể ở riêng với cậu ta nhiều giờ như vậy"

"Ồ, cậu ấy chắc chắn đã khiến tôi phát điên. Tuy nhiên, Isagi cũng là một người bạn tốt và tôi đã có một buổi hẹn với anh thông qua cậu ấy nên tôi cảm thấy rất biết ơn" Bạn nở một nụ cười ấm áp.

"Tôi đoán mình nên cảm ơn Isagi vì đã làm cầu nối giữa hai chúng ta" Rin đáp lại nụ cười của bạn, và nụ cười này nhanh chóng bị người quản lý của anh cắt ngang.

"Chắc là tai tôi bị điếc rồi vì đời nào Rin lại chịu nói chuyện với khách hàng dù chỉ một lần cơ chứ"

Người quản lý nhìn bạn và nói thêm. "Hoặc cũng có thể là cậu ấy sẽ cởi mở hơn với những mỹ nhân như nàng"

Sự xuất diện của người quản lý nhanh chóng dập tắt nụ cười trên khuôn mặt của rin, anh khó chịu vặn lại "Muốn gì đây Otoya?"

"Chỉ muốn thông báo cho cậu biết rằng tôi sắp đi ra ngoài rồi. Khi nào cậu xong việc thì nhớ khoá cửa nhé" Otoya thông báo, chuẩn bị rời đi nhưng vẫn quay lại nhìn bạn lần nữa. "Này, nếu Rin không rủ em đi chơi thì anh rất vui được-"

"XÉO ĐI OTOYA"

Otoya giơ tay đầu hàng, nhưng anh ấy vẫn cố nháy mắt với bạn lần cuối sau đó rẽ vào một góc.

"Chà, anh ấy khá là... Hmm thú vị" Bạn mỉm cười đầy miễn cưỡng, ngạc nhiên khi thấy vẻ mặt cau có khó chịu của Rin.

"Nếu cô có hứng thú với thằng đó, thì tôi phải cảnh báo trước với cô rằng nó là một thằng khốn chân đạp nhiều thuyền" Anh hằn học, nhưng nó chỉ khiến bạn bật cười.

"Tin tôi đi, tôi có thể cảm nhận được mấy tên đểu cáng từ cách xa một dặm đấy"

Câu trả lời của bạn làm vẻ mặt của Rin dịu đi một chút, anh ra hiệu cho bạn nằm xuống giường xăm để bắt đầu lượt cuối cùng. Bạn nhận ra rằng bây giờ trong phòng chỉ còn lại hai người, bầu không khí có vẻ thân mật hơn một chút.

Khi mũi kim đâm vào da bạn một lần nữa, bạn thấy đau đớn đến mức không thể chịu đựng được do vùng da bị viêm của bản thân.

Cảm giác đau thấu trời xanh khiến bạn siết chặt nắm đấm, móng tay ghim sâu vào lòng bàn tay tạo thành những vết lõm hình bán nguyệt. Dây thanh quản của bạn bắt đầu phản bội chủ nhân nó, những tiếng rên rỉ nỉ non thoát ra từ môi bạn. Và bạn không hề hay biết, chính những âm thanh đó đang dần ăn mòn sự tập trung của Rin, máu nóng dồn hết lên đầu cậu.

"Tốt lắm, tôi sắp xong rồi" Anh thì thầm trấn an, xoa nhẹ ngón tay cái lên lồng ngực bạn. Cái đụng chạm của Rin giúp bạn dễ dàng quên đi cơn đau, nhưng cũng đồng thời truyền nhiệt xuống vùng bụng dưới của bạn.

Không lâu sau đó, anh ngồi thẳng người, thông báo rằng hình xăm đã hoàn thành, đề cử bạn ngồi dậy và soi gương. Hình ảnh phản chiếu trong gương khiến miệng bạn há hốc.

"Đẹp thật đấy Rin"

"Ừ, đẹp" Anh gật đầu đồng ý, mặc dù ánh mắt ấy chưa một lần rời khỏi khuôn mặt bạn.

Sau khi chụp một vài bức ảnh, anh chuẩn bị mực mới và sẵn sàng để bạn ra về. Tuy nhiên, khi bạn đang thu dọn đồ đạc, bạn nhận thấy một vết mực ở mép tay áo của Rin.

"Hình xăm của anh là gì vậy?" Bạn thắc mắc, thu hút sự chú ý của anh.

Rin suy nghĩ một lúc trước khi trả lời. "Cô có muốn xem nó không?"

Bạn gật đầu đầy háo hức, chờ anh xắn tay áo lên. Tuy nhiên, Rin quyết định cởi bỏ hoàn toàn phần thân trên của mình, để lộ thứ chỉ có thể được gọi là một kiệt tác. Hình xăm cộng với cơ thể săn chắc đến khó tin của Rin, bạn đã bị mê hoặc.

Trước khi bạn có thể lấy lại nhận thức, bàn tay của bạn đã vươn ra chạm vào hình xăm. Rin không ngăn cản bạn, mặc dù mỗi nơi ngón tay bạn lướt qua đều để lại cảm giác bỏng rát lên da anh.

"Tôi đã tự vẽ nó khi còn đang người học việc. Lúc đó ông chủ đã xăm cho tôi"

Giọng nói của anh đưa bạn trở lại thực tại và bạn nhanh chóng rút tay lại, má đỏ bừng. Tuy nhiên, trước khi bạn có thể xin lỗi, Rin đã nắm chặt cổ tay bạn, kéo bạn vào lồng ngực mình.

"Em làm anh phát điên lên mất" Anh lẩm bẩm, áp môi mình vào môi bạn. Thần kinh bị căng thẳng trong nhiều giờ liền đột ngột được giải phóng khiến cả hai bạn đều nóng lòng muốn nếm thử vị ngọt của trái cấm.

Bạn vòng tay qua cổ Rin, tựa mình sâu hơn vào lồng ngực săn chắc. Ngón tay chai sần của anh bám vào gấu áo sơ mi bạn, đầu ngón tay nóng ran lướt nhẹ trên làn da mịn màng.

Rin chỉ dứt khỏi nụ hôn trong giây lát rồi lại một lần nữa nhấc bổng và để bạn ngồi lên chiếc giường vali, sau đó cởi áo sơ mi bạn ra.

"Thật hoàn hảo" Itoshi nghiến răng, lao vào ngậm lấy núm vú hồng hào của bạn như một con thú hoang. Bầu ngực còn lại cũng không bị bỏ quên, hai ngón tay kẹp lại xoa nắn như thể đang an ủi nó.

"A- Chỗ đó nhạy cảm lắm" Bạn rên rỉ vì cảm giác lạ lẫm, nhưng hiển nhiên anh cũng chẳng ngu gì mà dừng lại.

"Cởi ra đi" Rin áp môi thì thầm lên da bạn, và bạn lập tức hiểu ý anh là gì. Bạn cởi bỏ chiếc quần short của mình, chỉ để lại chiếc quần lót sũng nước.

Rin vén quần lót sang một bên, kinh ngạc khi thấy vết nước nhờn đọng lại giữa hai đùi bạn. Anh đẩy bạn ra sau cho đến khi bạn tựa lưng vào thành giường, ngón tay háo hức đặt trước lối vào, nóng lòng muốn được xâm nhập.

Nhưng anh không vội đút vào ngay mà chỉ chậm rãi vờn quanh như thợ săn đang trêu chọc con mồi của mình.

"Rin, làm ơn" Bạn cầu xin. "Muốn anh vào bên trong"

Và tất nhiên Rin đã mủi lòng trước lời cầu xin của bạn. Hai ngón tay dễ dàng cho vào nhờ việc bên trong đã ướt sẵn trước đó, hai mắt bạn đảo ra sau đầu, lưng vùi sâu hơn vào lớp da thô ráp dưới thân mình.

"Có vẻ em cần nhiều hơn đấy" Anh nhếch mép cười, đút thêm ngón tay thứ ba vào. Bạn thở dốc, nặng nhọc gọi tên Rin khiến cự vật anh căng lên, đau đớn cạ vào lớp quần jean của mình, nhưng anh vẫn không ngừng di chuyển.

Bạn oằn mình, ngón tay to lớn không ngừng khuấy đảo bên trong. Tuy nhiên, thứ khiến bạn không thể rời mắt khỏi chính là đôi môi của Rin vẫn đang vờn quanh núm vú nhạy cảm của mình, anh thì thầm. "Đúng rồi, tiếp tục lên đỉnh đi"

Nghỉ ngơi chưa được bao lâu, Rin tiếp tục ra lệnh cho bạn quỳ xuống, anh mở khóa quần jean của mình, để lộ thứ to lớn mà bạn không nghĩ rằng có thể cho nó bên trong mình. Bạn nuốt nước bọt xuống, cố đè nén nỗi sợ hãi của mình, rướn người về phía trước, môi quấn quanh đầu khấc đỏ ửng.

Tay anh đan vào những lọn tóc của bạn và quấn thật chặt quanh các đầu ngón tay. Rin đẩy mặt bạn vào sâu hơn, từng cm một cho đến khi nước mắt bắt đầu rơm rớm ở khóe mi bạn.

"Thôi nào bé cưng, anh biết em có thể nuốt nhiều hơn mà" Anh cổ vũ, và bạn cố thả lỏng cổ họng để nuốt thêm 1-2cm. Cơn đau chẳng là gì so với niềm sung sướng khi bạn nghe thấy tiếng rên rỉ thoát ra từ đôi môi của Rin.

bạn tạo ra một nhịp điệu ra vào, đảm bảo rằng lưỡi của bạn sẽ quấn quanh đầu anh ấy để cảm nhận được cơn rùng mình chạy khắp cơ thể anh ấy mỗi lần. Bạn ra vào liên tục, chắc chắn rằng lưỡi mình vẫn luôn quấn quanh và kích thích phần đầu đỏ hỏn. Tóc bạn bị anh nắm chặt, chặt đến nỗi các khớp ngón tay trở nên trắng bệch.

"Được rồi" Rin ra lệnh, kéo bạn đứng dậy. Không để bạn kịp định hình, anh xoay người bạn lại và đẩy bạn nắm sấp lên chiếc giường da.

Rin chỉnh lại đầu khấc ngay ngắn ở trước lối vào, chầm chậm đẩy vô khi cảm thấy đã đến lúc. Chiều dài của con hàng khiến bạn khó khăn hít thở, không lâu sau đó anh bắt đầu nhấp hông.

Một tay vịn chắc vào eo bạn, kéo bạn sát vào hông mình. Tay kia tiếp tục mơn trớn bộ ngực đầy đặn, cảm giác mềm mại chảy tràn qua kẽ ngón tay khiến Rin muốn phát điên.

"Nữa đi Rin" Bạn nỉ non cầu xin, những ngón tay của anh mò dần lên cổ họng bạn, siết chặt lại cho đến khi đầu óc bạn lâng lâng. Dục vọng tham lam xóa sạch mọi suy nghĩ trong tâm trí của bạn ngoại trừ khoái cảm.

"Tốt lắm, nhận hết tất cả nào" Rin trầm giọng, tâm trí mù mịt vì khoái cảm bạn gây ra cho anh. Nếu cứ tiếp tục với tốc độ này thì anh không nghĩ mình có thể giữ lâu hơn được nữa.

Rin rút thứ đó ra khỏi hạ thân bạn, lật người bạn lại để bạn đối mặt với đôi mắt xanh mòng két sắc lạnh của mình. Nhưng chỉ một giây sau đã lại tiếp tục đâm vào, mạnh mẽ xuyên qua như muốn hất văng cả chiếc giường.

"Muốn được anh lấp đầy-" Bạn rên rỉ, cảm nhận được Rin cũng sắp sửa xuất tinh. Và tất nhiên, Rin không thể từ chối yêu cầu của bạn, một lần nữa. Bên trong tràn ngập thứ chất lỏng đặc sệt nóng hổi, số ít tràn ra ngoài khiến hạ thân anh co giật vì tự hào.

Rin lấy một chiếc khăn lông mềm mại và nhẹ nhàng lau sạch đống lộn xộn mà anh gây ra. Sự tương phản rõ rệt về hành vi của anh trong khoảng thời gian chưa đầy hai phút khiến bạn có cảm giác vô thực.

Rin đặt một nụ hôn lên thái dương của bạn. "Đợi anh ở sảnh chờ nhé?" Và quay lại bắt đầu dọn dẹp nơi làm việc của mình.

Khi đã hoàn thành xong việc sửa soạn lại bản thân cho gọn gàng, bạn đợi Rin ở sảnh chờ để thanh toán chi phí cho hình xăm của mình. Tuy nhiên, anh chẳng nói gì mà chỉ đóng sổ đăng ký lại, khiến bạn bối rối.

"Khoan, em vẫn còn cần phải trả nốt số tiền còn lại-"

"Tiền cọc em đưa cũng không ít" Anh nhún vai mặc kệ việc bạn đang lo lắng. "Còn nếu em vẫn muốn boa... Thì em có thể mời anh ăn tối vào tuần sau"

Bạn không hề biết rằng anh cũng không có ý định để bạn trả tiền cho bữa ăn đó.

-------------

¹Stick-and-Poke: được biết đến như phương pháp xăm hình nghệ thuật thủ công. Với phương pháp này, người thợ sẽ không dùng đến thiết bị hay máy xăm chuyên nghiệp. Thay vào đó, họ sẽ dùng thanh tre gỗ hoặc thanh kim loại có đầu nhọn để tạo nên hình xăm trên cơ thể.

²Dance-Dance-Revolution: là cái này nè.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro