Chương 769: Đếm ngược (4)
Cơ Kích chân nhân thật sự muốn ép sư đệ nhà mình diễn cảnh này, nhưng khó đỡ nổi người ta có tiền còn giỏi đánh nhau.
Cuối cùng song phương chỉ có thể cùng lùi một bước.
Ngọc Cẩn chân nhân bảo vệ y phục trên người.
Chờ y mặc một bộ tẩm y màu trắng từ trong nước hiện thân, chất liệu ướt sũng dán sát vào da thịt, vừa thấu vừa không...
Hàm súc mê người hiệu quả hình ảnh còn tốt hơn trực tiếp lộ thân trên.
Cơ Kích chân nhân vừa lầu bầu "Lam nhan họa thủy", vừa hưng phấn nhìn chằm chằm vào ống kính, không chịu buông tha một chút xíu biến hóa biểu cảm của nam nữ chính.
Nữ chính từ kinh hãi đến kinh diễm, nam chính từ mê mang đến tiếp nhận hiện thực, khóe mắt đuôi mày đều là dịu dàng.
Nam chính ngư yêu bị phong ấn vạn năm mất trí nhớ.
Hắn không nhớ rõ mình là ai, không nhớ rõ vì sao mình bị phong ấn trong cổ kính, càng không biết là ai phong ấn hắn.
Nhưng hắn biết thiếu nữ trước mặt vô hại.
Đây là một thiếu nữ phàm nhân bình thường tay trói gà không chặt.
Có lẽ là tình tiết chim non, sự phụ thuộc và hảo cảm của y đối với thiếu nữ vượt xa dự đoán của mình.
Thường ngày hai người ở chung toàn là đường.
Bắt đầu liền vung đường, trọng lượng nhiều đến nỗi có thể sâu răng.
Cơ Kích chân nhân vừa quay phim vừa chậc chậc không ngừng.
Nàng còn tưởng rằng sư đệ băng sơn nhà mình cũng chỉ có một biểu cảm mặt đơ, vốn đã chuẩn bị tâm lý chậm rãi mài giũa, ai ngờ biểu hiện của Ngọc Cẩn chân nhân trước ống kính có thể nói là kinh diễm. Tựa như hoàn toàn biến thành một người khác, nhất cử nhất động đều hoàn toàn bất đồng với bản tôn.
Nếu không phải Cơ Kích chân nhân không cảm giác được điểm bất thường, nàng còn hoài nghi Ngọc Cẩn chân nhân cũng bị thay đổi.
Bùi Diệp thì đứng tại chỗ tối vây xem quay phim, nhìn say sưa ngon lành.
Chưởng môn chân nhân lặng lẽ xuất hiện, lẳng lặng nhìn sư đệ nhà mình diễn kịch, đáy mắt hình như có hoài niệm.
Thật lâu sau, hắn nói: "Hàm Ngư sư muội từng đã nói với tôi, Ngọc Cẩn sư đệ là diễn viên trời sinh. Ông trời bất công, không chỉ thưởng cho cậu ấy khuôn mặt có thể lăn lộn trong giới giải trí, còn cho cậu ấy thiên phú lăn lộn trong giới. Tôi chưa từng thấy trực tiếp bộ dáng Ngọc Cẩn sư đệ diễn kịch, lúc tôi biết cậu ấy... Thực tế đã nghiêm trọng, tất cả các tầng lớp xã hội đang trong tình trạng ngừng hoạt động - nhưng tôi đã xem tác phẩm mà cậu ấy diễn, thực sự rất tốt."
Bùi Diệp nói: "Tôi thực sự không nghĩ ra được dáng vẻ mạnh vì gạo, bạo vì tiền của cậu ta, Ngọc Cẩn sư đệ lạnh như băng vậy..."
Cô đã chuẩn bị sẵn để xem náo nhiệt, chuẩn bị hai túi hạt hướng dương.
Không thể ngờ, Ngọc Cẩn chân nhân nhập tâm vào vai diễn, biểu hiện biết tròn biết méo đáng khen ngợi.
Chưởng môn chân nhân lắc đầu.
"Không phải, lúc bọn tôi kết bạn, tính cách Ngọc Cẩn sư đệ không phải như này."
Chỉ vì bọn họ luân hồi quá nhiều lần trong thế giới « Cửu Trọng Thiên ».
Ngay cả mình là ai cũng quên, chớ nói chi là tính cách ban đầu.
"Tính tình ban đầu của cậu ấy rất nóng nảy, nhưng cái nóng nảy này không phải đối đãi với người khác —— lăn lộn trong giới giải trí, có kẻ nào ngây ngốc chân chính —— tính nóng nảy của cậu ấy là khi người chơi PK, rất ít người có thể chịu đựng được đấu pháp không muốn sống của cậu ta. Thường nói một câu chính là 'Chơi game chú trọng vui vẻ, nếu như ngay cả trò chơi cũng không thể chơi theo ý mình, thế còn gì là chơi nữa' ."
Chưởng môn chân nhân lầm tưởng Ngọc Cẩn chân nhân không thích diễn kịch, không thích ngành giải trí người lừa ta gạt.
Tận mắt thấy y diễn kịch, lại phát hiện mình phán đoán sai.
Nếu Ngọc Cẩn không thích, với tính tình trâu bò hiện tại của y, người ngoài uy bức lợi dụ y như thế nào cũng sẽ không đáp ứng, chứ đừng nói là vi phạm tâm ý đi đóng một nhân vật giả dối, bị hỉ nộ ái ố của nhân vật giả tạo ảnh hưởng.
Bởi vậy có thể thấy được, cho dù Ngọc Cẩn không nhớ rõ gì cả, tiềm thức vẫn trung thành với sở thích.
Bùi Diệp chống cằm yên lặng nghe, nghe Chưởng môn chân nhân nói những chuyện rất vụn vặt nhưng khá thú vị kia.
Cuối cùng ——
"Đồng chí Quân giải phóng, cô cảm thấy những ký ức này là giả sao?"
Bùi Diệp lắc đầu: "Dĩ nhiên không phải giả."
Chưởng môn chân nhân thở dài: "Đúng vậy, ký ức không phải giả, tình cảm những ký ức này sinh ra tự nhiên cũng là thật. « Cửu Trọng Thiên » là thế giới giả dối, quá nhiều người chơi sinh ra tam quan vặn vẹo không kiêng nể gì cả, xem sống chết là phù du, điểm ấy tôi thừa nhận. Tôi cũng biết dung túng những người chơi này trở lại hiện thực sẽ mang lại tai hoạ ngầm cho xã hội. Nhưng cũng có người bởi vì « Cửu Trọng Thiên », từ vô duyên đến hữu duyên."
Nếu như xóa sạch ký ức của những người chơi này...
Tình cảm người với người ở chung sinh ra thì tính sao?
Cái này chẳng lẽ không phải là đang lường gạt tình cảm ư?
Mấy ngày nay Chưởng môn chân nhân đều đang suy tư vấn đề này.
Không phải hắn không bằng lòng hợp tác với Bùi Diệp, nhưng hắn sợ hãi quên đi, sợ hãi số liệu ký ức của mình trong trò chơi bị thô bạo xóa đi.
Xóa bỏ những ký ức này, hắn sẽ còn nhớ rõ toàn bộ những người trong Lăng Tiêu tông?
Hắn càng sợ mình sẽ quên Hàm Ngư chân nhân, quên mất tình cảm và chấp nhất đối với cô ấy.
"Tôi và bọn người Hàm Ngư, Ngọc Cẩn kết duyên qua trò chơi « Cửu Trọng Thiên ». Xóa bỏ những ký ức này, tương đương với cắt đứt duyên phận giữa bọn tôi. Lý trí nói cho tôi biết, bọn họ là thanh mai trúc mã, trở lại hiện thực cũng có thể sống hạnh phúc, có tôi hay không có tôi đều như thế. Ngọc Cẩn là một người có trách nhiệm, cho dù đang ở trong giới giải trí, vẫn duy trì tấm lòng son, nếu cậu ấy và Hàm Ngư có tiến thêm một bước, cậu ấy sẽ không bạc đãi Hàm Ngư. Nhưng tôi thật không cam lòng, không cam tâm dùng loại phương thức này rút lui."
Mất đi cô gái mình yêu, mất đi người anh em thân thiết giống như mất cánh tay phải lẫn tay trái.
Nghĩ đến đây, Chưởng môn chân nhân chần chờ một chút.
"Nhất định phải xóa bỏ ký ức sao?"
Nếu như vậy...
Hắn không muốn trở về.
Bùi Diệp hỏi hắn vì sao.
"Ở lại « Cửu Trọng Thiên », chí ít còn có cái tưởng niệm."
Bạn cũ đi xa cuối cùng cũng sẽ trở về, mà đến thế giới thực, ngay cả tư cách chờ đợi hắn cũng không có.
Có lẽ nhiều năm về sau, hắn sẽ ở trước TV, hotsearch, báo chí nhìn thấy tin vui Ngọc Cẩn giành được giải ảnh đế, nghe được có người đưa tin y và Hàm Ngư từ thanh mai trúc mã đến kết hôn—— hắn không nhớ rõ gì cả, chỉ là nhìn nụ cười hạnh phúc của hai người, phát ra một tiếng cảm khái "Hai người đó thật xứng đôi". Có lẽ hắn vẫn sẽ yêu Hàm Ngư ngay từ cái nhìn đầu tiên, nhưng khi đó cô ấy đã có người yêu mình, cô ấy cũng yêu người đó.
Kết cục như vậy, tuyệt đối không phải điều hắn muốn nhìn thấy.
"Anh không muốn nhìn thấy những người thân yêu trong thế giới thực?"
Chưởng môn chân nhân nói: "Trí nhớ của tôi không hoàn chỉnh."
Trở ra từ huyết trì Địa Ngục, có nhiều thứ sẽ vĩnh viễn ở lại nơi đó.
Có lẽ trở lại thế giới thực, hắn có thể tìm thấy nó một lần nữa, nhưng Chưởng môn chân nhân phát hiện mình không có can đảm này.
"Tôi hèn nhát."
Đứng ở góc độ người ngoài cuộc, có thể xem hắn là não chỉ toàn yêu đương.
Bùi Diệp nói: "Vấn đề của anh, tôi sẽ thương nghị với Thẩm Hồng."
Để cho bọn họ mang theo ký ức trở về là chuyện không có khả năng, nhưng duyên phận là một thứ rất huyền diệu.
Nó giống như một sợi dây vô hình, mặc kệ hai người đi bao xa, một ngày nào đó sẽ ở trường hợp nào đó quen biết nhau.
"Chuyện này còn có thể thương nghị?"
Bùi Diệp cười nói: "Những người khác có lẽ không thể, nhưng tôi cam đoan tôi là ngoại lệ."
Chưởng môn chân nhân mới đầu khẽ giật mình, chợt ý vị thâm trường ồ một tiếng.
Hắn duỗi ngón út ra ngoắc ngoắc.
"Chẳng lẽ Thẩm Hồng với cô là thế sao?"
Bùi Diệp sâu xa nói: "Không phải, nói đến quan hệ —— Chắc là cha con ấy mà."
Chưởng môn chân nhân: "..."
Hắn mất một phút mới tiêu hóa được tin tức này, vẻ mặt phẫn nộ trừng mắt nhìn Bùi Diệp.
Bùi Diệp dùng ánh mắt nhìn kẻ tâm thần nhìn hắn.
"Sao thế?"
Chưởng môn chân nhân nói: "Cô là nam, nhưng đây là thân thể của Hàm Ngư sư muội!"
Hắn theo đuổi nhiều năm như vậy, tiến độ mới dừng lại tại lơ đãng chạm thử tay của cô ấy! ! !
Bùi Diệp im lặng đồng thời chỉ chỉ mặt mình.
"Nè, anh xem biểu cảm của tôi đi, anh thấy được cái gì?"
Chưởng môn chân nhân không rõ ràng cho lắm.
"Cái gì?"
Bùi Diệp nói: "Mẹ nó cái đồ thiểu năng trí tuệ!"
Bởi vì nam nữ chính phát huy trình độ vượt bậc, tiến độ quay phim truyền hình « Duyên trong gương » cực nhanh.
Cốt truyện giai đoạn đầu chính là không cần tiền mà rắc đường, muốn ngọt bao nhiêu có bấy nhiêu.
Dùng thủ đoạn lừa chó độc thân vào tròng đút chó ăn bội thực chết!
Nhưng theo thời gian chuyển dời, trước mắt nam chính ngư yêu kiểu gì cũng sẽ hiện lên từng cảnh tượng xa lạ, còn có những người xa lạ.
Không biết xuất phát từ suy nghĩ gì, hắn không nói việc này cho nữ chính, ngày thường ở chung cũng làm bộ như không có việc gì.
Thiếu nữ là phàm nhân, nhưng ngư yêu là yêu ma.
Hai người không thể tránh khỏi bị cuốn vào từng cuộc tranh đấu, nhưng đều được nam chính ngư yêu bảo hộ chu toàn bình yên vượt qua.
Dù có nam nữ phụ phối hợp đào góc tường, bọn họ cũng chỉ ăn chút giấm nhỏ làm tình thú, rất nhanh lại như keo như sơn.
Tình cảm càng lúc càng son sắt, ngư yêu lại ở thời khắc quan trọng bàn luận hôn nhân nhớ ra hết thảy.
"Sao vậy?"
Thiếu nữ dịu dàng vẻ mặt ân cần nhìn người yêu.
"Không sao."
Trong ống kính, đầu tiên ngư yêu lộ ra nụ cười ấm áp vô hại mà thiếu nữ quen thuộc, ở góc độ nàng không nhìn thấy, nụ cười lại chuyển thành âm lãnh thấu xương, ngay cả ánh mắt cũng lóe ra âm độc chết người.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro