Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 718: Lý do thuyết phục

 "Tỷ có lá gan nói điều này với sư đệ Ngọc Cẩn, muội đảm bảo rằng đệ ấy sẽ mang theo một thanh kiếm san bằng ngọn núi của tỷ ngay. San một ngọn cũng không sao, Lăng Tiêu tông gia đại nghiệp lớn, bên ngoài có tiếng khen 'Ngàn sơn vạn thủy'. Thiếu một hai ngọn núi cũng không ảnh hưởng hình dạng tổng thể."

Trên mặt Cơ Kích chân nhân hiện lên mấy phần chột dạ.

Vì để ngọn núi không bị san phẳng, nàng đành tiếc rẻ ném ý nghĩ này đến xó xỉnh.

Đang chuẩn bị ném nó vào thùng rác không thể tái chế, lời nói của Bùi Diệp đã cho nàng một tia hy vọng.

"Có điều, chuyện này cũng không phải không có đường thương lượng, tất cả mọi người đều là đồng môn, bản thân nên nâng đỡ, giúp đỡ lẫn nhau."

Nụ cười trên mặt Bùi Diệp dần dần tươi hơn.

"Cơ Kích sư tỷ, tỷ nói xem có đúng hay không?"

Cơ Kích chân nhân lập tức ngầm hiểu trong lòng.

"Nếu như Hàm Ngư sư muội làm được, đả động được tảng băng Ngọc Cẩn này, chuyện gì cũng dễ nói!"

"Đừng khách khí, chuyện của Cơ Kích sư tỷ chính là chuyện của sư muội. Chỉ là chuyện đồ đệ... Vẫn mong sư tỷ giúp đỡ lưu tâm."

Cùng lúc đó.

Ngọc Cẩn chân nhân hiếm thấy cảm thấy cái mũi hơi ngứa, hắt hơi nhỏ một cái.

Phượng Tố Ngôn đang tập trung tinh thần nghe sư tôn chỉ điểm, mắt lộ ra kinh ngạc.

Ánh mắt này nhìn đến nỗi lưng Ngọc Cẩn chân nhân hơi lạnh.

Y hỏi đồ đệ: "Sao vậy? Sao nhìn vi sư như thế?"

Phượng Tố Ngôn chớp mắt mấy cái, hoảng hốt nói: "Con cho rằng... Với thực lực sư tôn này sẽ không hắt hơi..."

Ngọc Cẩn chân nhân: "..."

Đồ đệ trông không quá thông minh.

Phượng Tố Ngôn tự biết lỡ lời, nhưng Ngọc Cẩn chân nhân cũng không so đo, ngược lại muốn hiểu rõ mạch não của đồ đệ nhà mình.

Ở trong mắt con bé, mình là hình tượng gì?

"... Đệ tử cho rằng, sư tôn chính là tiên nhân, ngọc nhân hoàn mỹ nhất trên đời, toàn thân thuần khiết, chỗ nào cũng hoàn mỹ." Phượng Tố Ngôn nhìn gương mặt Ngọc Cẩn chân nhân, với ánh mắt và thẩm mỹ của cô, khuôn mặt trước mắt này nếu ở trong giới giải trí, không lý nào không hot, chỉ dựa vào mặt là có thể xưng vương xưng bá trong giới giải trí, làm bình hoa cũng sẽ có một đống người tranh nhau đưa tiền cho y, chỉ cầu đôi mắt lạnh nhạt kia có thể lưu luyến trên người mình một lát, "... Chỉ là không ngờ... Sư tôn cũng sẽ nhảy mũi giống như người bình thường, rất ảo..."

Lập tức tầm thường lại.

Ngọc Cẩn chân nhân: "..."

Y nhìn đồ đệ bảo bối nhà mình thật lâu, khẽ mở miệng.

"Vi sư còn biết dùng bữa, đi ngủ, có phải càng ảo hơn hay không?"

Lần này đến phiên Phượng Tố Ngôn bó tay rồi.

Trong khoảnh khắc cô ngơ ngác, Ngọc Cẩn chân nhân cong ngón tay khẽ gõ lên trán cô, kéo tinh thần bay xa của cô lại.

"Chớ có thất thần, tiếp tục nghe giảng bài."

Phượng Tố Ngôn ạ ạ hai tiếng, ngoài mặt chú ý tập trung, trên thực tế nghe không vào gì cả.

Điều này hoàn toàn không giống với tu chân giả siêu phàm thoát tục trong tưởng tượng của cô!

Đoàn người ở lại trấn nhỏ không bao lâu, chỉnh trang sơ liền lần nữa khởi hành.

Không giống với mấy thiếu niên háo hức vui thích, ba người lớn mặt không cảm xúc, thậm chí có chút nghiêm nghị.

Lăng Tiêu tông không khác lúc bọn họ rời đi mấy.

Càng đến gần đại trận hộ tông, nồng độ linh khí càng cao.

Thậm chí Bùi Diệp có thể nhìn thấy phía dưới ảnh chân dung của Vân Xung và Phượng Tố Ngôn phủ buff【 Linh bạo 】.

Hiệu quả buff lời ít mà ý nhiều.

【 Tốc độ tu luyện +1% 】

Khi mọi người đi tới bên ngoài đại trận hộ tông, buff【 Linh bạo 】 đã treo ở tầng ba.

Ngọc Cẩn chân nhân dừng ngự kiếm, lấy ra một ngọc phù mới tinh cho Phượng Tố Ngôn.

"Lăng Tiêu tông nghiêm vào nới ra, mỗi đệ tử vào sơn môn đều phải nghiệm chứng thân phận, ngọc phù của con đã chế xong, đợi con bôi máu ở bên trên, nó chính là của con. Rồi đem ngọc phù đi Sảnh nhân sự tông môn đăng ký đệ tử môn hạ nào là có thể tự do ra vào."

Vân Xung cũng nhìn về phía Bùi Diệp, ánh mắt mang theo mong đợi.

Bùi Diệp buông hai tay ra: "Ngọc Cẩn sư thúc của con là đại tông sư luyện khí, vi sư không phải, tự mình đi Sảnh nhân sự lĩnh ngọc phù đi."

Vân Xung: "..."

_(:з)∠)_

Cảm giác mình đã không còn mới mẻ lại đến rồi.

Rõ ràng cậu là đồ đệ sư tôn vừa mới thu chưa tới mấy tháng mà...

Hai chân đạp vào trong đại trận hộ tông, buff 【 Linh bạo 】 dưới ảnh chân dung mấy người cũng đến tầng 20.

Tầng hai mươi, tương đương với tốc độ tu luyện tăng tốc 20%.

Bùi Diệp cảm thấy hài lòng.

Mang theo buff như vậy, heo cũng có thể bay, chắc hẳn bảy đồ đệ của cô cũng có thể thuận lợi xuất sư...

Phi!

Cái flag này cũng xóa bỏ!

Cô quay đầu căn dặn Thích Thủy: "Con mang Doanh Phụ và Tố Ngôn đi đăng ký thông tin ngọc phù trước đi, lĩnh mấy bộ tông phục đệ tử. Hôm nay trước tiên như vậy, ngày mai đi làm quen các nơi trong tông môn."Chiêu Dung quận chúa nghỉ chân tại thành trấn dưới chân núi, chờ Lăng Tiêu tông mở sơn môn chiêu đồ rồi đến.

Thiếu niên Thích Thủy thở dài tuân lệnh.

"Vâng, đệ tử đi làm ngay."

Là đệ tử thân truyền của hai vị chân nhân, đãi ngộ của hai người Phượng Tố Ngôn vô cùng tốt.

Một năm bốn mùa trang phục đệ tử có tận tám bộ, tất cả đều là pháp y được chế tác tinh xảo, đặt ở đại lục Thiên Lan, một bộ cũng có thể nhấc lên gió tanh mưa máu. Ngoại trừ pháp y, còn có tiền bạc, dụng cụ sinh hoạt, pháp khí và túi càn khôn đựng những thứ vụn vặt này.

Đồ vật được nhận, liệt ra tờ danh sách dài ngoằng.

"Hạc tiên? Chúng ta còn có thể nhận được hạc tiên? Để hầm ăn à?"

Phượng Tố Ngôn thấy được hai chữ hạc tiên phía dưới 【 Giao thông xuất hành 】.

Đệ tử thân truyền một năm có thể miễn phí lĩnh ba con hạc tiên.

Thích Thủy nói: "Lăng Tiêu tông xưa nay có danh xưng "Ngàn sơn vạn thủy", tông môn địa vực rộng lớn, đệ tử trẻ tuổi linh lực không đủ, cho dù có truyền tống trận hỗ trợ, cũng không cách nào chống đỡ phi hành khoảng cách quá dài. Tông môn phát hạc tiên cho đệ tử thay đi bộ xuất hành, không phải để bọn muội ăn."

Muốn ăn cũng không ăn được.

"Hạc tiên" tông môn cho bọn họ đều là pháp khí phi hành tạo hình "Hạc tiên".

Những con hạc tiên thật được nuôi dưỡng trên các đỉnh núi.

Lăng Tiêu tông linh khí nặng, có thể nuôi người cũng có thể nuôi hạc tiên, dẫn đến trọng lượng của chúng tăng vọt, càng không thích vận động.

Thay vì nói hạc tiên, chẳng bằng nói là một đám ngỗng trắng béo núc.

Bên trong nguyên tác tiểu thuyết, hạc tiên Ngọc Cẩn chân nhân nuôi đều bị nữ chính tiểu ma vương chộp đi nướng.

Lúc này Phượng Tố Ngôn cũng tiếc nuối bỏ đi suy nghĩ chợt lóe lên.

Cơ Kích chân nhân đi ngọn núi chính báo cáo với Chưởng môn chân nhân về thu hoạch chuyến đi này cùng với tin Hàm Ngư có thể bị mặt nạ số hiệu 【89757 】khốn kiếp sát hại, trước khi đi còn nháy mắt ra hiệu với Bùi Diệp, ra hiệu cô đừng quên ước hẹn giữa bọn họ.

Bùi Diệp khoa tay tỏ vẻ không có vấn đề.

"Ngọc Cẩn sư đệ, giúp sư tỷ một chuyện, được không?"

Ngọc Cẩn chân nhân thản nhiên nói: "Hàm Ngư sư tỷ có chuyện cứ nói thẳng."

"Nói đơn giản, muốn hỏi thử đệ có hứng thú đóng vai ngư yêu hay không?"

"Đóng vai? Ngư yêu? Ngư yêu « Duyên trong gương »? Cái gì gọi là đóng vai?"

Bùi Diệp giải thích ngắn gọn dự án chuyển thể tiểu thuyết thành phim truyền hình của Cơ Kích chân nhân.

Ngọc Cẩn chân nhân lễ phép lắng nghe rồi cự tuyệt một cách quả quyết.

"Ngọc Cẩn sư đệ đừng cự tuyệt dứt khoát như vậy, không muốn nghe thử tỷ dùng lý do gì thuyết phục đệ à?"

"Hàm Ngư sư tỷ không cách nào thuyết phục được đệ."

"Không, Ngọc Cẩn sư đệ sẽ đáp ứng."

Ánh mắt Ngọc Cẩn chân nhân vẫn lạnh nhạt như trước.

"Thế thì đệ bèn rửa tai lắng nghe."

Y không tin Bùi Diệp có thể thay đổi quyết định của mình.

Ai ngờ, Bùi Diệp nói một câu, khiến sắc mặt y biến đổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #yhfd