Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[1] Câu chuyện về vị khách đầu tiên

Noa×Isagi

Căn phòng khách sạn hạng sang ở trên tầng lầu cao nhất toạ giữa trung tâm thành phố đã mở cửa chào đón kẻ ngoại lai là Isagi Yoichi.

Một điếm nam xinh đẹp chỉ mới bước qua ngưỡng trưởng thành nhưng đã bị đưa đẩy qua biết bao tên đàn ông.

Bởi sinh ra cậu đã đẹp, đẹp động lòng người. Chỉ cần ai đó nhìn vào đôi mắt màu lam của cậu thì sẽ hoàn toàn đổ gục.

Vì sinh ra và lớn lên chỉ để làm điếm nam, số phận của cậu đã phải chịu đựng việc đụng chạm không thể phản kháng.

Đêm đầu tiên của cậu, cậu vẫn còn nhớ ngày phục vụ vị khách ấy như thế nào.

Noel Noa, một người đàn ông trung niên có vị thế cao trong giới thượng lưu. Ông ta vô tình đi đàm phán ở đây và bắt gặp cậu đang ngồi ngay ngắn gảy đàn ngân lên khúc nhạc êm dịu ấy. Ánh mắt màu lam tựa mặt hồ đã ngước lên nhìn ông, trong một ánh mắt ấy ông đã không ngần ngại vung tiền mua đứt đêm đầu tiên của cậu.

Cậu bước vào căn phòng đỏ rực thắp sáng đầy những ngọn nến đỏ lập loè, không khí mờ ám khó thở một cách kì lạ. Noa không quan tâm đến tiểu tiết bày trí mà vẫn đang xem xét dự án ở trên giường một cách bình tĩnh giống như đang ở phòng làm việc vậy.

Cậu nhìn người đàn ông mái tóc trắng bạc này khẽ hít ngụm hơi lấy dũng khí cởi từng một món đồ trên người mình rồi đến gần người đàn ông để cho ông đánh giá.

Noa thấy cậu đang trần trụi đứng trước mặt mình thì cuối cùng cũng cất tập tài liệu đi đưa mắt lên nhìn cậu.

-"Tên gì?"

-"E-em là Isagi Yoichi ạ...ngài cứ gọi em là...là điếm nam là được rồi ạ..."

-"Điếm nam à, đêm nay là đêm đầu tiên phục vụ, có gì muốn nói không?"

-"...Xin ngài..hãy nhẹ nhàng với em một chút ạ..."

Cậu ngập ngừng nói chuyện với ông, cố gắng đáp lời cẩn thận để không phật lòng vị khách này. Làn da trắng bóc run rẩy vì sợ hãi được lấp liếm bằng đôi mắt vô định nhìn về hướng người đàn ông.

Bàn tay thô ráp của người đàn ông lướt qua làn da sứ mềm mại trượt xuống dần rồi chạm vào dương vật nhỏ hồng nhạt nhu thuận đang rũ xuống mà vuốt nhẹ khiến cậu rùng mình.

-"Ưm..ngài..."

Cảm giác thô ráp của bàn tay ông cọ vào dương vật đang rũ xuống của cậu khiến cậu bất giác rên rỉ trong xúc cảm kì lạ, dương vật hồng nhạt đang rũ xuống cũng bị vuốt cho hơi dựng lên.

-"Nằm lên giường."

-"Vâng"

Isagi ngoan ngoãn nằm xuống giường, đệm giường mềm mại ôm lấy cơ thể cậu khiến cậu thấy thoải mái gấp chục lần so với cái giường cậu thường ngủ. Khuôn mặt cậu có chút ửng hồng, cảm giác nhộn nhạo cứ cuộn lên trong người cậu. Nước dâm từ lỗ nhỏ xinh cũng bắt đầu rỉ nước hứng tình chờ đợi.

Chát!

-"A!"

Người đàn ông tát mạnh vào cặp mông núng nính của cậu khiến cậu giật mình kêu lên một tiếng.

-"Quả nhiên là điếm nam, đánh như vậy vẫn có thể rên dâm."

Chát!

Chát!

Chát!

Tiếng đánh liên tục vang khắp trong căn phòng, mông cậu ê ẩm đến tê dại. Cậu run rẩy không biết vì bị đánh mà mình đã bắn ra dòng chất lỏng đặc sệt từ bao giờ.

Khi Noa đã thôi không đánh cậu nữa cậu mới bắt đầu cố gắng ngồi dậy bò lên người ông. Cái lưỡi bé xinh hồng nhạt liếm nhẹ lên đôi môi khô khốc thèm muốn cậu của người đàn ông. Ông không chần chừ dùng ngón tay kẹp đầu lưỡi của cậu ra mà trêu đùa. Trong lúc đang trêu đùa phía trên của cậu, người đàn ông luồn tay xuống bóp mạnh vào cánh mông sưng đỏ tím ấy khiến cậu nhăn mặt, đôi mắt rưng rưng diễm lệ mà cầu xin.

Những ngón tay thô ráp bắt đầu vọc vào trong hậu huyệt non mềm làm quen. Bên trong cảm nhận được dị vật đang tiến vào thì không ngừng co bóp siết chặt vô cùng kích thích khiến Noa nhăn mặt trực tiếp rút ngón tay ra không dạo đầu nữa mà bế phốc cậu đặt lên đùi ép cậu dùng tay cởi đồ cho mình.

Isagi run rẩy bắt đầu cởi một cách chậm chạp. Cậu không muốn làm nữa, nhưng không làm cậu sẽ bị quản giáo. Cậu đã từng nghe những chị kĩ nữ hét toáng lên vì đau đớn trong căn phòng như thế này, có những chị còn bị hành hạ đến chết không nhắm mắt rồi được giấu lẹm đi bằng những cục tiền dày cộp.

-"Sức kiên nhẫn của ta có giới hạn, điếm nam."

Câu nói nhẹ nhàng nhưng đầy cảnh cáo và đe doạ khiến cậu rùng mình không dám nghĩ nữa mà nhanh chóng cởi đồ cho Noa. Nhìn dương vật to lớn sậm màu đập vào má cậu khiến cậu mở to mắt có chút sợ hãi, lỗ nhỏ cũng bất giác co bóp lại rỉ chút nước.

Cái lưỡi hồng nhạt của cậu bắt đầu di chuyển quanh dương vật lớn, cậu rê lưỡi mình đến lỗ sáo mà di chuyển lưỡi nhẹ nhàng. Dương vật to lớn rỉ ra chút dịch tanh khiến cậu nhăn mặt nhưng vẫn cố gắng hầu hạ chăm chỉ.

Mặc dù kĩ năng của cậu rất kém, đôi lúc răng còn vô tình cạ vào dương vật của Noa nhưng ông lại thấy khá kích thích cứ để mặc cậu liếm nó trong khó khăn. Cho đến khi cậu mỏi nhừ quai hàm thì Noa mới bế cậu lên cho cậu ngồi lên đầu mình rồi bắt đầu cắn xé cánh môi cậu.

Cảm giác giống như bị thú săn mồi nuốt trọn khiến cậu nhăn mặt. Noa đảo quanh vòm miệng của cậu nhanh đến mức cậu không kịp nuốt nước bọt chỉ có thể bất lực để nó tràn ra xuống cằm mình.

-"Aaahhh!!!!"

Trong lúc cậu mất tập trung Noa đã không chờ đợi mà dùng dương vật của mình cắm mạnh vào lỗ nhỏ mấp máy rỉ chút nước kia khiến cậu giật mình hét lớn suýt chút nữa cắn vào lưỡi ông. Những giọt máu chảy dọc theo bắp đùi cậu, cơn đau đớn như xâm chiếm đại não cậu khiến cậu rơi nước mắt nhăn mặt muốn trốn thoát nhưng bị người đàn ông kìm lại ép cậu phải ngồi yên chịu trận trở thành lỗ đựng dương vật bị cái thứ khủng bố ấy xỏ xiên.

Cậu đau đớn ôm chặt lấy cổ Noa, nước mắt vẫn không ngừng rơi vì đau đớn. Cảm giác như bị viên đá đè ép đến nát xương nát thịt khiến cậu chỉ biết khóc nấc.

Một lần.

Hai lần.

Rồi lại ba lần.

Noa đã hành hạ cậu suốt một đêm dài rồi rời đi. Để lại bãi chiến trường kinh khủng ấy ai nhìn vào cũng hét thảm.

Xung quanh đồ đạc lộn xộn giống như đã có sự chống trả cầu cứu. Hơn thế nữa ở giữa phòng, ai ai cũng thấy điếm nam nằm gục trên đất đã ngất đi và đang thở một hơi hấp hối. Máu me ở khắp mép đùi cậu và tinh dịch vẫn đang không ngừng chảy ra. Mùi tanh tưởi xộc lên khiến ai ngửi cũng phải nhăn mặt nhắm mắt không nỡ nhìn cảnh tượng thảm thương này.

Cậu được những chị kĩ nữ dìu dậy cố gắng đút nước cho nhưng cậu như là món đồ chơi đã bị chơi đến hỏng không thể uống chút nước nào, đôi mắt vô hồn khiến họ cũng phải bất lực mà gọi người đến khám cho cậu.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro