
Chapter 10
0O0
Trước đây tôi cũng không phải là kì thị gay đâu, nhưng tôi không thích cái cách họ thể hiện ra bên ngoài, và cả những cặp đôi khác nữa, họ cứ như kiểu, thích show ra như thế lào á! Và tôi ế, rất ế, dù cho có mấy em lớp dưới thích, tôi vẫn ế, tại sao? Tôi cũng chịu, nhưng lí do duy nhất mà tôi nghĩ ra là thằng em trời đánh, JungKook, nó cứ hất cái mặt lên với lũ "fan" của tôi, thậm chí là lườm muốn lòi cả con mắt. Tôi cũng nói với nó đừng làm vậy nữa, vậy mà nó làm như vậy, với chính chị đẻ của nó, tin được không :))?? Thậm chí là đưa cả ngón giữa lên dán vào mặt tôi, địt mẹ trời đánh nó.
Và tôi cũng sẽ không gay như hiện giờ, nếu như thằng lone đó cứ đẩy mấy đứa con gái lại chỗ tôi, thật thú dzị. Nó bảo là để bảo vệ tôi khỏi lũ con trai, nó không phải con trai? Tại vì nó, nên giờ tôi phải chịu mọi áp lực đang đổ lên đầu tôi, ngay lúc này, tại chính chỗ tôi đang đứng.
- hôn tao đi....
Hôn cl, địt mẹ giờ phút nào rồi còn đòi hôn với hít. Con đuỹ Jennie này thật không biết xấu hổ mà, thật không bù cho cái mặt đang bốc lửa của tôi. Mà con đĩ mẹ nó, tôi cũng biết ngại chứ!!! Tại sao nó lại đòi hôn ngay lúc này, hồi nãy còn đang nói chuyện bình thường mà, biết vậy đéo có cảm ơn cảm iếc gì cho mệt lone. Rồi giờ sao? Làm ơn Chúa, thương tình tôi tội nghiệp, chưa làm gì đắc tội với ngài, xin đừng để tôi đỏ mặt như sáng nay. Mà con này, hôm qua đã hôn như vậy rồi còn đòi cái gì?? Mà có đòi thì cũng không cho đâu mà hôn, mà...nếu như không hôn nó thì cái clip đó có ngày thịnh hành mất. Ugh!! Đời như lone trệt dưới mương! Tôi có linh tính rằng sẽ còn nhiều chuyện xảy ra nữa, chứ không phải đơn giản là cái clip đâu. Tôi tin vào linh tính của mình.
-hô-
Tôi chỉ mới mở miệng ra thôi. Lạy Chúa, nếu như Người gặp con Jennie Kim này, dù cho Người là hiền nhất, người cũng sẽ muốn cho nó mấy cái bộp tai. Người gì đâu mà vô duyên, người ta chưa nói xong, đã nhảy vào mồm người ta. Tôi nói "nhảy vào mồm" ý là nghĩa đen đấy. Nó dám hôn tôi nữa các bạn à!! Và mới đây tôi đã cảm nhận được cái nóng của cơ thể tôi rồi, nóng đến mức mà nó có thể là 1 trong những nguyên nhân gây ra hiện tượng băng tan, tôi không đùa.
Tôi suýt nữa bị ngã về phía sau nếu như tôi không túm lấy hai cánh tay đang ôm mặt tôi kia, vãi thật, nó giữ tôi lại, và đitconme, nó lại đẩy tôi vào tường?? Được sinh ra với đôi chân ngắn cũn cỡn, vậy mà sức như trâu như bò, húc đầu vào tường như cơm bữa, đập nhau cũng húc, ăn cũng húc, hôn cũng húc, đéo hiểu. Và tôi cũng đéo hiểu sao mà sức mình bữa nay yếu lạ lone, không thể đẩy nó ra luôn?! Chắc do nó lớn tuổi hơn tôi nên nó khỏe hơn thôi, hoặc do cơ thể vẫn còn sốt.
Urgh!! Hy vọng không ai nhìn thấy cảnh này, nếu không tôi đâm đầu xuống đất....Nhưng...đời mà, hy vọng của tôi có bao giờ làm tôi không thất vọng.... Có con nào rình đằng kia, ngay sau bức tường, con khỉ tóc vàng hoe đó chứ không ai, lịt pẹ bạn thân đang bị cưỡng hôn nghẹt thở ra đây, nó thì đứng nhìn, cười cười nữa chứ!! Dòng thứ Dẹo.
....Cho dù Jen có thơm cách mấy đi chăng nữa, tôi cũng sẽ không ngửi nữa, bởi tôi đang dần trở về cõi Ta Bà vì tắc thở!! Má mày Jennie!! Mày hôn thì cũng phải chừa đường cho người khác sống nữa chứ!!
- Jennhm- tôi cố gắng rặn ra tên nó trong khi môi nó vẫn áp sát tôi, mà!!!! Nó dám?! Lưỡi của nó!! Má cái con này dơ quá rồi!!! Đm sống được mười mấy năm rồi, sao mày vẫn chơi dơ vậy?!?!
Nói ra thì dơ thật, nhưng mà...nó như muốn nuốt lấy tôi á! Tôi vùng vẫy khi nó đè mạnh tôi lên tường, ép tôi gần với nó hơn, và...tôi mới nghe nó rên? Người chủ động trong ngôn tình làm đéo gì có rên, mà đm, cái này có phải ngôn tình đâu. Lạy Chúa, Người có tha tội cho tôi nếu như tôi lao tới "ăn" nó không? Chứ trễ giờ vô lớp rồi, còn tôi thì ở đây nghe nó rên, thật kì cục nếu như không....... Mặc dù là ghét nó, nhưng mà lúc này thì tôi không muốn ghét nó chút nào, nó dễ thương quá chừng, và còn thơm nữa, tôi thật sự chỉ muốn ôm nó thôi. Ugh! Không hiểu sao đầu óc lại quay cuồng hết cả lên, thân và ngực thì như lửa đốt, có lẽ tôi bị cảm lại rồi, cũng tại nó chứ ai, sáng nay đã đỡ rồi, nó lại làm như vầy, không bị cảm lại mới lạ.
Cái cảm giác lâng lâng khiến tôi có 1 ham muốn kì lạ, nhưng...chẳng phải nó là người mình ghét nhất sao? Tại sao trong lúc này mình lại rất muốn ôm nó, muốn vuốt ve nó, muốn...
- tao yêu mày, Lalisa ah...- nó thì thầm trong cơn thở gấp, má ơi cứu con, chắc con chớtttt....người gì đâu mà vừa quyến rũ dễ thương như vầy chứ??!! Nhưng mà xin lỗi nha, khen thì khen, nhưng tao sẽ không iu mày đâu đồ dễ thương!!
- bỏ....tao ra!- tôi hằn giọng, cũng thở gấp như nó, bởi vì nó đã rút cạn không khí của tôi, đây là khoảng thời gian tôi cần lấy lại chúng, mà đm, hôn thôi mà cũng phải dùng lưỡi sao? Tôi tưởng hôn thì chỉ cần môi chạm môi? Đụ má hôn có 1 cái mà như mở mang kiến thức!! Nghĩ lại...môi nó mềm quá, hôm qua cũng vậy, và lưỡi....ugh, stop being so gay!
- mày cũng vậy đấy...- Jen quay mặt sang chỗ khác, nói nhỏ đi, nó ngại à? Đm, tôi không hề để ý tay của tôi đã mò mẫn cái eo của nó từ lúc nào, làm ơn đi Lalisa, mày đừng tự tung tự túc như vậy nữa, có người hiểu lầm đấy!....Eo nó thon thiệc, mượt mà, ấm áp, thật muốn cắn vào 1 cái. :)) Tuyệt thật, mặc dù tôi đã lấy cái tay ra rồi, mà sao vẫn có cảm giác mềm mại đấy nhỉ?? Hay là tôi chưa dừng cái hành động dâm dê đó?
- t...tao sẽ xóa cái clip, cám ơn vì nụ hôn!- nó đẩy nhẹ tôi ra và bước đi thật nhanh, nó ngại thật rồi!! Tôi nhận thấy vẻ run run trong giọng nói của nó, và cái ấp úng kia nữa, con bé này thật sự dễ thương quá mà!!! Thề rằng nếu là con trai, tôi đ* nó từ lâu rồi. Đừng nghĩ tôi vô văn hóa, ai cũng muốn vậy cả nếu như đứng cạnh nó, hơn nữa là được nó hôn.
0O0
Ôi con tim bé nhỏ của tôi ơi!!! Sao mày vẫn đập liên hồi như vậy chứ?! Sao mày vẫn chưa quên được sự mềm mại từ đôi môi ấy chứ? WHY???? Cứ cho rằng tôi bị dại, nhưng tôi thật sự thích cái cảm giác được nó hôn! Chỉ có 2 lần, mà sao lại nghiện đến thế?? Trời đất ơi!! Tôi đâm đầu vào gối mà chết!!! Đm quên đi, làm ơn quên đi mà!! Xấu hổ chết mất!! ( nghiện còn ngại -.-)
- Lalisa! Mày có ở đó không?- Roseanne la lên đầy ngọt ngào vào tai tôi.
- tao đây! Đm thủng cả màng nhĩ!- tôi vươn tay đập đầu nó nột cái.
- sướng quá đúng không, quên cả bạn bè mà.- nó nhướn mày lên đầy thách thức, ừ thì sướng thiệt, nhưng cũng đâu tới nỗi quên cái con đang rình mò như mày.
- sướng cái đầu! Tao cúp mất 1 tiết vì nó đó!- tôi thở dài, cầm lấy cọng khoai tây chiên mà cho vào mồm nhồm nhoàm, khoai tây chiên thực sự rất ngon a. Cứ lúc nào tôi khó chịu, Roseanne đều sẵn sàng bỏ ra tất cả để làm tôi hài lòng, nói là "tất cả" thì hơi quá, nhưng mà nó làm mọi điều khiến tôi vui.
- tao cũng cúp mà, vì mày đó, tao đi tìm mày đó!!- nó chỉ tay vào đầu tôi.
- tao tưởng mày vào lớp trước rồi?- tôi nhếch môi nhìn nó, dám rình bà mày sao?
- à...ừm....thì...- nó gãi đầu, đm ghê quá, cẩn thận da đầu bay vào mồm bây giờ!
- sao? Diễn giỏi lắm mà, sao không diễn nữa?- tôi đẩy cái đầu vàng hoe của nó ra, gầm gừ nhìn nó.
- thì...tại nhớ mày! Mà nè, có quay clip nha!- nó cười hì hì, tay nhanh nhảu lục xuống túi quần.
- clip cái đầu nhà mày! Đũy! Xóa đi cho tao nhờ!!- tôi lại đỏ mặt rồi, mệt thật đấy, các bạn biết không, tôi trông có vẻ cool ngầu, swag, nhưng thực chất là 1 shy girl, chính tôi cũng nhận thấy điều đó. Còn con Roseanne, con này chuyên gia phản bội bạn bè, khỏi phải bàn.
- nhưng mà nó....hot lắm đấy!- Roseanne lấy tay bịt mũi lại, mắt nó mở to, mặt cũng đỏ lên bất ngờ, má mày Roseanne, lúc mày quay mày không thấy hay sao mà giờ bày đặc ngại??
- hot cái đầu cha nhà mày! Xóa đi!- tôi giựt lấy cái điện thoại của nó, nó trợn mắt nhìn tôi, sau đó thì ngồi cười, che mặt lại như xấu hổ, xấu hổ? Nghe mà tức cười!
- Lisa ah! Mày lớn thiệt rồi! Nhưng đừng bỏ tao nha~~- Roseanne giương đôi mắt cún con lên nhìn tôi, ugh! Đừng tỏ vẻ đáng thương ngay lúc này chứ! Nó biết tôi không thể chịu nổi đôi mắt ấy mà.
- đừng lo, dù sao đi nữa thì cũng không bỏ Pasta của tao đâu!!- tôi ôm lấy khuôn mặt đang xụ xuống kia, nhéo vào má nó 1 cái, má ơi, tôi cũng nghiện cái má mềm mềm này quá! Như con sóc chuột ý. Roseanne, mày thật sự làm tao mềm lòng, vì đôi mắt và cả cái má này nữa!
- ừ...biết rồi! Giờ bỏ tay ra đi, khó chịu quá đấy!- nó thay đổi 360°, wao! Con này xuất sắc quá rồi!!
- nhớ! Cái cục này, chỉ có tao được nựng thôi! Hỉu không?- tôi đánh nhẹ vào má nó, sau đó chọt vào, coi nó kìa, nhăn như đít khỉ, vậy mà gật đầu lia lịa. Đúng! Cái bánh bao hồng này, chỉ có tôi được nựng thôi, trước giờ vẫn thế, có ai dám mon men lại gần như thằng crush cũ của nó, tôi xé cho rách cu.
- tối đi bơi nha!- Roseanne cười tươi.
- ở nhà không có hay sao?- tôi lạnh giọng, cầm khoai tây lên ăn. Hồ bơi ở nhà thì to hơn cái công viên, còn đòi đi bơi?? À, tôi nói quá ý, nhưng mà cũng bự :P
- nhưng mà, đi bơi với Jis mà!- nó bịu môi. Cơ mà...nó mới nói gì?! Đi bơi với Jis á? Đụ má con hám trai này cũng có ngày đi chơi với gái sao? Mà Jis thì ai cũng biết rồi, chị ấy luôn hòa đồng với mọi người, có lẽ mời nó rồi mời thêm tôi cho vui.
- ờ. Thế thì đi đi!- tôi vờ như không quan tâm. Làm sao mà tôi không thể quan tâm, là Jis đó, Kim Jisoo nổi tiếng Nữ Thần đó! Nghĩ sao vậy trời, được chị ấy quan tâm thôi đã khiến tôi muốn sùi bọt mép rồi, huống chi là được bơi cùng Nữ Thần.
- yah! Không đi sao?- nó đánh tôi một cái rõ đau, má nó, bữa nay gan trời ha.
- không rảnh! Jis mời mày chứ mời tao à?- tôi đánh nó lại với 1 lực yếu hơn nó đánh yêu Bevis nhiều, vậy mà nó nhăn như đít khỉ, con LOL, giả tạo vừa thôi.
- yah Lalisa! Jis mời mà, má mày đánh đau dữ vậy!?- nó đánh tôi thêm 1 cái nữa, lần này tôi ngồi im.....đm đau?? Nó đang giỡn tôi à, lần thứ 2 nó quật cái tay xương xẩu đó vào người tôi, là người tôi như muốn vỡ vụn, vậy mà nó dám nói "đau" với sự đụng chạm nhẹ nhàng của tôi à?! Điên thiệt chứ, 1 mình Jen là đủ rồi, thêm cả nó nữa??!!
- không chuẩn bị cho cuộc gặp mặt không ngày hẹn của ba mày à? Tao không biết khi nào ông ấy tới đâu, có khi tối nay cũng nên!- tôi nhắm mắt, thở dài.
- nah!
•
• 7 hours later
•
Tôi nhìn vào khoảng không trên trần nhà, rồi mỉm cười nhìn vào con người lịch lãm đang ngồi uống nước trước mặt.
- bác tới sớm hơn con tưởng!- tôi cười nói, chắc Roseanne đang khóc trong phòng rồi đó hả :))
- bác tới sớm là vì chuyến bay cất cánh sớm hơn dự kiến, thêm nữa là do bác cũng lo 2 đứa không lo liệu được cuộc sống ở đây.- ông Park cười đáp lại tôi, ôi trời, ông ấy luôn nhẹ nhàng như thế, sợ quá đi mất.
- bác cứ lo quá! Tụi con lúc đầu bỡ ngỡ, nhưng cũng quen rồi ạ!- tôi lắc đầu xua tay, nói xạo đấy, mới đặt chân xuống cái đất Châu Âu này thì tôi đã đi quẩy mẹ nó rồi, thời gian đâu mà bơ ngỡ.
- Ah! Công chúa của ta đâu?
- à....cậu ấy đang thay đồ, bác đợi xíu con kêu xuống!- tôi đứng dậy. Chắc các bạn cũng thắc mắc tại sao lại thay đồ đúng không? Tại nó chuẩn bị đi tiệc đấy, pool party mà Jis tổ chức, tôi cũng chuẩn bị thay đồ thì ông Park tới, hên vãi cả lone!! Ông ấy mà thấy những thiên thần nhỏ bé này đã bị xa đọa thì buồn tủi biết chừng nào, nghĩ mà xót thay, cũng không hỉu sao mình lại đổ đốn quá chừng.
Tôi chạy thục mạng lên lầu nơi nó đang nằm vất vưởng đâu đó với khuôn mặt của chú khỉ con. À kia rồi, đang lê lết cái mặt công trúa của nó tới chỗ tôi. Coi bộ dạng nó kìa, chẳng khác nào đứa con gái độc nhất "dễ thương" của ba nó đâu, đen đúa, diêm duốc, lỡ hẹn với người đẹp là mày làm bộ dạng đó sao?? Không hiểu sao tôi làm bạn với con khỉ đầu chó này được nữa. Haizz, cuộc đời không như ta ước mong, khi người ta nhìn vào thì cảm thấy mình thật may mắn, nhưng họ không biết tình hình bên trong, ai mới thực sự là người may mắn. Tôi đảo mắt ngao ngán, giúp nó mặc xong cái áo màu hường phấn rồi lôi nó xuống nhà. Thật tệ hại mà!!
Bước xuống cầu thang, con đũy công chúa dòng Park đó lại cong chân, cà tỏn cà tẻn chạy lại chỗ ba nó như chưa từng oán hận ai. Má nó dẹo hơn cả silicon dởm bán ở chợ nữa, không biết đây là lần thứ bao nhiêu tôi phải khen nó có tài năng xuất chúng rồi.
- uppa~~
- công chúa!- ông Park dang tay ôm lấy đầu nó rồi xoa đủ thứ làm nó rối bù lên, hừm....ông ấy đang prank cô bé Roseanne sao?
- sao ba đến sớm thế?- nó cười tươi đến toác hết hàm răng, mắt nhắm như muốn thụt mẹ luôn con mắt vào trong sọ, eww!!
- hỏng có gì đâu con, đến xem công chúa của ba có ai để ý chưa ý mà!- ông Park lặp lại đúng hành động của nó như thể đang cảnh báo rằng ông ấy đang nghiêm túc. Ngộ ghê mọi người! Tôi không ngờ ông ấy cũng có thể dẹo đến như thế, tôi tưởng Roseanne đã ở trên đỉnh kout của nhân loại về "tài năng" này rồi chứ!
- aishii!! Uppa~ con có người để ý rồi chứ bộ!- Roseanne bĩu môi, coi nó kìa, giặn hờn zu zơ, dễ thương ghê!
- Lalisa, cho bác hỏi cái, Roseanne trước giờ có hư hỏng gì không cháu, càng ngày ta càng không thể tin nó được, mẹ nó thì tin, chứ ta thì không thể!- Ông Park với bộ mặt đầy sự cầu mong, ugh, bác ơi!! Con xin bác hãy thứ lỗi, chính con cũng đã sa lầy, nên con phải giúp cho nó, kẻo lại có chuyện không lành. Má nó, ước gì mình có đủ can đảm nói ra những từ như vậy, rồi cho Roseanne ăn lone luôn.
- à ừm...bác không phải lo, có con ở đây, mấy tháng qua nó chỉ có thể đi shopping và tiệc sinh nhật là cùng, và tương lai sẽ như vậy!- tôi vỗ mấy cái thật mạnh vào bộ ngực thiếu thốn đang căng phồng đến lòi cả xương sườn của mình, hy vọng ông Park sẽ lấy làm niềm tin.
- cháu nói như vậy là ta tin chắc chắn vào cháu!! Ta phải đi có công việc rồi, ông kia hẹn ta ra sớm mà!- ông Park vừa nói vừa xem đồng hồ rồi xách cái cặp của mình đứng dậy.
- ba, sao ba đi nhanh vậy?!- Roseanne lên tiếng, ủa đm? Nó muốn ba nó đi lắm mà, đm giả tạo, nhìn khuôn mặt nó mâu thuẫn với lời nói chưa kìa!!
- ta xin lỗi nhưng nếu đến trễ thì ta bị hủy hợp đồng mất! Ta có quà cho các con đấy, nhớ tìm nó nha, kẻo lạc!- nói rồi ông chạy ra ngoài, nơi có chiếc limousine đen đắt đỏ nào đó đang chờ, ugh, hỡi những con người giàu có, làm ơn đừng khiến tôi ghen tị. Mà bác ấy mới nói gì cơ? Quà?
Tôi nhìn Roseanne, nó nhìn tôi, hai đứa nhìn nhau chẳng nói lời nào, vậy mà lại gật đầu, chia nhau ra tìm món quà ấy. Kì lạ thật, tại sao tôi lại có một cảm giác rất hào hứng, quen thuộc, và rất nhiều linh cảm xấu. Và vấn đề là, tại sao lại là "nó"? Một con cún mới sao? Hay một con hổ? Tôi không chắc, nhưng mà tôi lại cảm thấy không ổn trong người. Hy vọng Roseanne cũng cảm nhận được cái mờ ám trong lời nói của ba nó.
- 2 người đang tìm cái gì vậy?- một giọng nói vang lên, nó khiến đầu tôi ong ong và tai tôi ù đi, bởi vì nó...quá quen thuộc. Giọng nói hài hước, nhưng đầy ấm áp, tôi lại nghĩ về hình bóng đó, đứa em trai luôn sẻ chia vui buồn, JungKook.
Theo bản năng của loài thú săn mồi cực căng cực nguy hiểm, tôi và Roseanne quay phắt về phía sau nơi giọng nói ấy phát ra, ồ...thì ra chỉ là anh bảo vệ to cao đứng đó với khuôn mặt cứng đờ chờ mệnh lệnh, hm, tôi mong đợi gì sao? Hụt hẫng vãi cả cức!! Thở dài, Roseanne chuẩn bị cất tiếng "hót" chanh chua chảnh chọe của nó lên để la rầy thì ông anh đó né sang 1 bên, để lại sau lưng là một công tử da trắng mũi cao, môi đỏ như son, mắt long lanh, đặc biệt mái tóc 2 mái đó, đỉ mẹ thằng JungKook chứ ai?! Tôi xúc động quá mọi người ơi, nãy giờ nói chuyện với ông Park mà buồn ỉa quá, nên "hơi" cũng có ra vài phần lúc tôi nhào tới ôm lấy nó mà khóc nức nở, hy vọng là không sao, coi nó kìa, khuôn mặt biểu cảm như vậy chắc cũng xúc động lắm, mấy tháng rồi chưa gặp bà chị già này mà.
- La...Lisa...chị...ngạt...- rồi nó gục ngã trên tay tôi.
Tôi chỉ cảm thấy choáng váng, không phải vì nó đi theo ông Park vào đây hay vì tôi xì hơi nhiều quá, mà là vì buồn ị quá, chết thật.
- đợi tao đi ỉa chút xíu tao quay lại!- tôi ôm bụng giả vờ như đau lắm, rồi bỏ đi, để lại Roseanne ngơ ngác và Jungkook xúc động.
Giải quyết xong, tôi chạy vào phòng nơi Jungkook đang nằm. Nhìn nó, tôi mới chợt nghĩ....tại sao cha lại cho nó vào đây, nước Úc, nơi xa quê hương iu thương của nó nhỉ?? Cha bảo nó có định hướng riêng rồi, cha bảo nó đã quyết định được cuộc sống của nó rồi, cha bảo tôi nên đi, cha bảo...cha bảo...cha bảo!!! Rồi bây giờ nguyên con tinh trùng đã "khôn lớn" mà cha bảo đó đang nằm trong phòng của tôi thở phì phò?! Đm cuộc sống đéo ngờ được chữ "ngờ"!!
Rồi sao, giờ sao? Cho nó nằm đây tới sáng mai à? Má mày, chị mày đây còn nhiều việc chưa làm, ngồi đây trông mày à?? Còn phải đi xin lỗi Jis nữa, rảnh đâu mà ngồi đây trời!! Jis mà giận lên thì đỉ mẹ đéo đùa, con Roseanne nữa, ai bảo nó nhận lời mời tới pool party làm gì?! Ai mướn?! Tôi liếc mắt với Roseanne, rồi gật đầu, nó nhìn tôi thận trọng, cũng gật đầu, sau đó không nói gì mà bỏ qua phòng thay đồ, "một lúc" sau, nó trở lại với bộ đồ hường phấn khác người, dẹo dẹo chạy qua ôm tay tôi lắc thật mạnh. Nghĩ lại thì tôi nhìn nó như vậy thôi chứ có mục đích gì đâu?!
- Lalisa, tao sẽ mua vài phần gà về ăn, đợi nha!!- vừa nói vừa lùi lại, sau đó nó mất hút sau khi kết thúc câu nói, bộ tôi làm gì nó hả, chỉ là hơi đau đau cánh tay hoy mà.
- cái con sóc chuột đó thiệc tình!! Đm đau như chó!- tôi càu nhàu, lắc nhẹ đầu cho não được trở về chỗ cũ, má nó lắc đến nỗi não long luôn mà, con đó mà làm diễn viên thì chỉ có hợp với vai mấy đứa đĩ đĩ hung hãn đi giựt bồ.
Tôi gầm gừ được vài giây, sau đó thì hồn bay tứ phía, giả vờ như tôi là một bé mèo mun dễ thương với chùm râu bị quéo và đôi mắt lờ đờ như phê cần, có lẽ bây giờ tôi sẽ cào chết mẹ cái thằng mới bật dậy mà không hề lên tiếng cho người ta biết, nhưng tiếc rằng tôi là sinh vật 2 cẳng biết suy luận trừu tượng, tôi sẽ không làm như vậy mặc dù rất muốn làm như vậy. Well...dù sao thì nó cũng mới lặn lội xa xôi vào đây không biết để làm gì khác ngoài nằm trương thây ra mà ngủ.
- fff!!! Chị nhìn hài quá!- nó cười vào mặt tôi. Ồ wao, có lẽ tôi đã sai khi vui mừng chào đón nó.
- đó là câu nói đầu tiên khi mày gặp lại chị sau mấy tháng trời sao?!- tôi gân cổ lên.
- ý da!! Ah! Chị Rose đâu?! Mới thấy đây mà- nó cười một hồi rồi hỏi. Tự dưng thấy buồn ghê á, chị ruột ngồi trước mặt thì đéo hỏi thăm, vậy mà đi hỏi thăm con bạn thân của chị ruột nó?! Chi zậy?!
- nó đi mua đồ ăn rồi!- tôi đứng dậy, dù sao cũng nên đi tắm.
- ah Lisa, điện thoại của chị mới rung lên kìa! Jennie...ruby...jane? Ai vâ- tôi giựt cái điện thoại đang hiện lên biểu tượng instagram mà nó đang cầm trên tay. Đm hú hồn.
- không!! Không ai cả!! Mày đi tắm trước đi, chị ngồi đây đợi Roseanne về, đi nhanh đi!- tôi tắt điện thoại rồi giục nó ra khỏi phòng sau đó kêu ông bảo vệ chỉ chỗ cho nó đi tắm.
Địt công mệnh hên vãi lol, con đũy Jennie đó nó nhắn cái gì không biết, mà đụ má mình biết nó đéo phải cái gì lành mạnh, tốt nhất không nên cho thằng Jungkook biết. Tôi đứng nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, lỡ như nó gửi cái gì bậy bạ thì sao? " Jennierubyjane đã gửi cho bạn một hình ảnh" ?? Nó là gì??! Đáng sợ vl, chẳng lẽ đây là một trò chơi khăm của nó? Bởi vì trước giờ nó có thích tôi đâu, tự nhiên hôm qua đè ra hôn hít, rồi hôm nay lại đòi hôn, chắc chắn luôn, nó chơi tôi rồi!
Với lí lẽ đó, tôi tự tin, hừng hực mở tấm hình nó gửi qua.
Jennierubyjane
" hey! Just wanna send u this! What u think 😃? P/s: I'm sad cuz u didn't come join us. Jis has been waiting since the end of the class :)) "
Tuyệt vời chưa kìa?! Vui tính chưa kìa?! Một tấm hình nóng bỏng không hề liên quan tới tôi. Nó muốn khoe thành tích gì sao...có thấy mẹ gì đâu ngoài mấy cái nhẫn lấp lánh to hơn hẳn con mắt của nó kia?!....Tôi dò từ từ từ tận chân tơ kẽ tóc...à rồi, là màu tóc mới, có lẽ tôi nên bắt Roseanne dừng việc ăn mặc màu mè lại thôi, mấy cái váy sắc màu của nó làm tôi mù màu cmnr....Hm, tóc đen hợp với nó hơn là tóc nâu đấy chứ, mà tóc nào cũng đẹp như nhau mà. Tôi lại act cool, đứng hình mất 5s, má sao mà nó đẹp lồng lộn vậy trời?! Cứu tôi!! Chắc có ngày tôi đột quỵ vì sự sexy này mất!! Mới hôm nào hai đứa cùng nhau giẫm đạp lên giày của nhau, giờ lại thành ra như vầy rồi, lạy Trúa, hãy cho con biết chuyện gì đã xảy ra với nó, con thề sẽ đưa nó trở lại với hình ảnh đầy bạo lực kia, thà rằng con với nó đấm nhau máu me, còn hơn con với nó ngồi đây flirting qua lại. Các bạn nhìn đi, đôi môi đó, làn da đó, khuôn mặt đó, liệu các bạn có tin rằng chúng đều đã bị tôi cào cấu rướm hết cả máu không?! Nghĩ lại sao thấy mình bạo lực quá trời, chẳng lẽ ghét của nào trời trao của đấy là thật sao? Nếu thật thì tôi ghét tiền lắm á :))
- ù uôi, ai mà đẹp thế nhỉ?
- ahh!!! Roseanne!! Mày muốn chết rồi đúng không?!- tôi hét lên. Nghe cái mùi nước hoa nặc hơn mùi cần sa bay xung quanh, tôi giật mình như phát hiện có con gián đang bay sau lưng, phải rồi, con gián Roseanne ấy. Mẹ mày, sao mày đéo giết tao luôn đi?!?
- winner winner chicken dinner!!- rồi nó giơ bịch gà KFC lên trước mặt tôi, à mà đm sao nó mua nhanh dữ vậy?!
- sao mày mua gì mà nhanh vậy?!- tôi cau mày hỏi.
- à, hồi nãy ba tới, tao nằm trên đây đặt rồi, ông shipper không vào được khu này nên tao ra lấy thôi!- nó nhún vai trả lời như đúng rồi, ahaha thú dị ghê.
- ...- tôi cười trừ nhìn nó hớn hở lấy cái đùi gà ra mà nhóp nhép, đúng là Roseanne.
- bữa nay nhắn tin qua lại lun ha!- Nó nuốt cái ực miếng gà nó mới gặm ra, đm đéo nhai à?! Mà đụ?? Nhắc lại chi vậy, xấu hổ chết mất!!!
- nó gửi cho tao cái hình nên tao mở ra thôi, đây nè!- tôi đưa điện thoại cho nó.
- sao không trả lời đi? Chết mẹ!! Quên mất vụ pool party!! Giờ sao?!- nó buông cái đùi gà ra, và không lau tay, cứ thế, bàn tay xương xẩu đầy dầu mỡ lẫn thứ nước bọt dơ bẩn ấy đã được in trên cánh tay trắng nõn của tôi. Sau đó thì khuôn mặt trắng hồng tự nhiên cũng đã bị cái thứ phàm trần đó xâm phạm đến lấm lem, nào là thịt gà, nào là mảnh vụn bột, nào là nước bọt, tất cả, ở trên mặt tôi. Rất hên rằng tôi không hề hé răng ra cười hay há mồm ngáp.
- tốt nhất mày nên đi pha nước tắm cho tao đi là vừa!- tôi nhẹ nhàng nhắc nó về sự dơ bẩn mà nó mới "trao" cho tôi.
- à!! Mày nhắn với Jen rằng tụi mình xin lỗi đi, kẻo họ buồn!- nói rồi nó lấy cái khăn "hồng bấy bi" nó hay lấy để lau bàn mà bôi lên mặt tôi. Cái đm??
- lịt pẹ mày! Sao nãy đéo qua đó mà chơi luôn đi, thay đồ làm cái mẹ gì?!- tôi nhéo một phát vào hông nó, chiêu này luôn khiến tôi bớt hỏa khi nó làm tôi bực mình.
- yah yah yah yah!! Aiishi, đau!!- nó đập tôi một cái, mũi đột nhiên đỏ lên, nước mắt thì chỉ chờ chực rơi ra, aida...Roseanne rất dễ xúc động a, mặc dù diễn giỏi nhưng có lẽ lần này là thật rồi, nhìn nó cắn môi chịu đựng mà chạnh lòng quá đi mất, vừa dễ thương vừa tội nghiệp, lỡ tay nhéo mạnh xíu hoy mà.
Tôi xoa xoa chỗ đang đỏ ửng lên một cách dị thường phía bên hông của nó, tội lỗi, tội lỗi quá. Nước mắt nó rơi rồi, chết chết, Pasta khóc rồi. Tôi mếu máo theo nó rồi cười trừ quẹt nước mắt của nó đi, cứ mỗi lần nó khóc thì có ác quỷ cũng không cầm lòng được.
- ui ui, baby Roseanne đừng khóc, để tao nhắn tin cho nó, nha!- tôi nhanh chóng gõ vài chữ lên màn hình điện thoại.
lalalalisa_m
"Tell Jis dont wait for us, Roseanne doesnt feel well, and that pic's suck"
Jennierubyjane
"Both of those are hurting me, sweetie"
"Sweetie"?? Nó lấy đâu ra vậy? Ugh, chắc tau chớttt!!! Tôi nhớ rằng nó đâu hề ngọt ngào như thế này từ lúc mới gặp đâu. Tin vui là Roseanne đã cười rồi, còn tin buồn là nó cười vào mặt tôi.
- dễ xương ghê~~
- ờ ờ, dễ xương!- tôi nhái lại câu nói của nó với khuôn mặt nhăn nheo như đít khỉ. Trong khi bạn mình thì bung não ra để xem xét thử chuyện gì đã và đang diễn ra, mình thì ngồi cười, thật không thể tin được.
Jennierubyjane
"see ya tomorrow, im gonna check if Jiss ok"
"Sweet dreams sweetie"
Woah woah, khoan cmn đã, con đũy già hơn tôi mấy nồi bánh chưng ấy bữa nay lạ loz ghê ta ơi!! Nó ngọt hơn cả Roseanne rồi má ơi!!
Tôi lấy tay xoa thái dương, mặc cho cô bé tóc vàng bên cạnh có la hét hay đưa đẩy, tôi đéo rep nữa. Vấn đề đối với tôi bây giờ là Jungkook, bởi tôi mới thấy nó lướt qua chỗ này mà không hề biết tôi ngồi trong này, trong khi cửa thì mở, và Roseanne thì đang rống lên đầy bi thảm. Tự nhiên đang rối rắm cái relationship thì đem thằng này vô làm gì vậy???
0O0
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro