Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 28: -End- Hướng tới tương lai

Ở một nơi rất yên tĩnh, tôi chỉ có một mình.

Tôi không thể nhìn thấy bất cứ điều gì. Không có gì có thể nhìn thấy trong tầm nhìn như thể bị một cơn mưa mù mịt hoặc sương mù màu trắng che phủ...

Chỉ có sự tĩnh lặng đến vô cùng...

Bình tĩnh! Có phải tôi thực sự không thể nhìn thấy gì không? Hoặc, bởi tôi không thể nhìn thấy, khi tôi đóng năm giác quan của mình, tôi cảm thấy thế giới thật yên bình?

Weblin chúng tôi đang sống, thật xinh đẹp... Nhưng cũng thật bẩn thỉu...

Weblin?

Phải___

"Anh đã rất cô đơn, phải không? Vì anh đã trốn thoát một mình."

Có một giọng nói trẻ con vang lên bên tai tôi.

Một cách mơ hồ, tôi nhìn thấy một đứa trẻ với mái tóc bạc và đôi mắt màu xanh băng sáng.

Tôi nghĩ tôi đã thấy bản thân lúc còn nhỏ..

"Tôi" tiếp tục:

"Đã rất sợ hãi. Chạy trốn một mình. Không ai đứng về phía anh. Thế giới đã tan vỡ, và anh đang tự phá vỡ thế giới của mình. Thấy không? Những vết sẹo đó có tốt không?"

Tôi không thể nhìn thấy nó, vì vậy tôi đã chạm vào nó bằng tay của mình. Tôi cảm thấy có vô số vết sẹo trên cả hai tay của tôi.

Một bằng chứng vững chắc khiến tôi cảm thấy rằng tôi còn sống.

Bằng chứng__

"Haha... Đó không phải là một bằng chứng. Có phải chỉ là một vết sẹo?"

Chắc chắn, đó là bản thân tôi để chứng minh điều đó. Vì vậy, nếu "tôi" nghĩ rằng đó không phải là một bằng chứng, thì đó không phải là một bằng chứng.

Vì một số lý do, tôi không thể mở miệng nói "đó là"...

"Này, anh đã lớn lên một chút rồi phải không? Ngạc nhiên thật... Có chuyện gì đã xảy ra à?"

Tôi không nhớ chuyện gì đã xảy ra.

"Vậy anh có ổn không? Về Melissa. Khi anh bị đâm bằng kéo... Loài Sói các ngươi không nên tồn tại, các ngươi biến mất sẽ tốt hơn... Anh có còn nói những lời đó nữa không?"

Loài Sói các ngươi không nên tồn tại, các ngươi biến mất sẽ tốt hơn.

Thật sự... Giống như một tên ngốc...

"Mejojo và Auger. Mẹ, chị gái và cha... Còn những kẻ giết người thì sao?"

A.... Tôi đã quên những chuyện đó...

"Cảm giác phải trả thù cũng gắn liền với bản thân anh... Đó là cách thế giới của anh bị phá vỡ.

Nhưng... A... Nhưng điều đó đúng... Nếu có thể tha thứ... Thì thật tốt...

Tôi không thể tha thứ cho chính mình.

"Chà... Tôi nghĩ vậy. Được rồi, anh không cần nó nữa. Nhất định, anh sẽ tìm thấy."

Tìm thấy? Cái gì?

"Cô ấy đang gọi đấy. Anh không nghe thấy à?"

Ai?__

"Tên của cô ấy... Nhìn kìa, anh có thấy không? Anh không còn cô đơn nữa."

Đúng vậy__

-----------------------------

"Rath... Chúng ta an toàn rồi phải không?"

Rath tỉnh lại từ một giấc mơ kì lạ. Dù mắt anh không nhìn thấy được nữa, nhưng... Anh nhận ra giọng nói vừa thốt lên...

"Phải..."

Nhẹ nhàng đáp lại như thế, anh để bản thân thả lỏng trên đùi của Fiona.

Giữa cánh đồng hoang vu không một bóng người. Họ cứ giữ yên như thế.

"Những ngôi sao thật đẹp..."

"Có lẽ vậy..."

Fiona ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đầy sao và khẽ mỉm cười.

"Rath..."

Cô chợt gọi anh.

"Gì?"

"Em hy vọng anh có thể nhìn thấy..."

"Fiona... Chỉ cần còn sống..."

Đúng vậy... Không cần phải chạy trốn nữa... Chỉ cần sống...

-----------------------------

Vài năm sau sự kiện tại Zanan_

Weblin đã thay đổi đáng kể sau cái chết của Mejojo và Auger.

Một chàng trai được tìm thấy là anh trai của Mejojo và Auger. Ngài vàng bị bỏ trống sau cái chết của Garibaldi VI và chàng trai đó đã kế vị.

Sau đó, Fiona cũng đã biết chuyện Nesso và cha cô bị giết. Zara nói với cô rằng hai người đã bị giết trước khi Mejojo và Auger dẫn quân đội Hoàng gia đến Zanan. Đó là khoảng thời gian trận chiến diễn ra, vì thế, cô đã cảm thấy rất buồn khi không thể ở đó với họ.

Hơn hết, Zara và Elza đang nỗ lực xây dựng lại Weblin.

Zara đã thành công trong việc tạo ra kháng thể cho Zodiva từ cơ thể của con Sói mà anh đã chữa lành. Nếu sử dụng nó, có vẻ có thể chữa khỏi Zodiva.

Theo một nghĩa nào đó, đất nước Weblin có một lịch sử bị nguyền rủa. Ngay cả khi có người cai trị, đất nước vẫn như vậy.

Những con Sói sống sót sau trận chiến ở Zanan hiện đang lặng lẽ sống trong một góc của Rừng Weblin. Chúng không còn tấn công con Người nữa.

Arles và Guillan đã biến mất sau cuộc chiến.

Chắc chắn, họ đã đi đến cuối cùng cùng ngọn lửa. Nhưng ngay cả như vậy, vẫn có Fiona và Rath nghĩ rằng họ vẫn còn sống ở đâu đó.

Trận chiến ở Zanan đã khiến loài Sói tiêu hao rất nhiều.

Dưới thời vua mới, lệnh săn Sói đã bị bãi bỏ, và một mối quan hệ cùng tồn tại hiện đang được thiết lập.

Tuy nhiên, nỗi sợ hãi loài Sói vẫn tồn tại trong người dân Weblin. Tuy nhiên, mọi người bắt đầu đi về tương lai. Tin tưởng rằng thời gian chắc chắn sẽ giải quyết tất cả.

Cho dù vòng xoáy lịch sử có tối đến thế nào, vẫn phải sống.

Chắc chắn, như họ đã thay đổi và được thay đổi...

--------------------------

"Anh về rồi đây."

"A, mừng anh đã về."

Trong một ngôi nhà nhỏ trong rừng, vang lên tiếng chào đón ân cần của một cô gái đang mừng chồng mình trở về.

Đó là Fiona và Rath. Sau cuộc chiến, họ đã sống ở đây cùng nhau.

Hơn hết, hai người bây giờ... Là một cặp vợ chồng...

"Hôm nay thế nào?"

Fiona mỉm cười dịu dàng và hỏi Rath.

"Hai con chim và một con thỏ." -Rath đáp-

"Chà. Vậy em sẽ chuẩn bị bữa tối."

"Ừ... Anh đang mong chờ nó."

"Cứ giao cho em."

Fiona đã khá quen với việc tự túc. Rath săn thú trong rừng và cô chăm sóc ngôi nhà của họ. Thỉnh thoảng cô trồng thảo mộc và thu thập các loại hạt và rau ăn được, nhờ vào những kiến ​​thức mà Zara đã dạy cho cô.

Cô nghĩ họ không thay đổi. Không ... chỉ có một điều đã thay đổi.

"Mừng về nhà, cha!"

"Mừng về nhà, cha!"

"Cha về rồi đây, hai đứa."

Hai đứa trẻ bám lấy chân Rath.

Đúng vậy, đó là đứa trẻ được sinh ra từ cô và Rath, hai người đã làm cha mẹ rồi.

Một cặp song sinh nam nữ. Tên của hai đứa trẻ được lấy từ một câu chuyện cổ tích cũ mà cô thích.

Juuto có nghĩa là "Mặt trời", Kanari có nghĩa là "Mặt trăng".

Con trai cô, Juuto, là con Người và thừa hưởng tất cả những đặc điểm từ cô, bao gồm mái tóc màu hạt dẻ và đôi mắt màu ngọc bích. Và ngược lại, cô con gái Kanari là loài Sói và thừa hưởng tất cả những đặc điểm từ Rath, cô bé có mái tóc bạc và đôi mắt màu xanh băng sáng.

"Hai đứa, cho đến khi chúng ta dùng bữa tối, hai đứa có thể chơi cùng với cha."

"Vâng!"

"Được rồi, vậy hai đứa muốn chơi gì nào?"

Rath bắt đầu cười. Vì sự hồn nhiên của hai đứa trẻ. Hoặc...

Trong khi lắng nghe tiếng nói của ba người thân yêu dấu, Fiona bắt đầu chuẩn bị cho bữa tối.

-------------------------

Sau bữa tối, gia đình họ đã có một chuyến đi dạo trong rừng đêm.

"Fiona, em có lạnh không?" -Rath hỏi-

"Không. Em ổn." -Cô nhẹ nhàng đáp lại- "Còn Rath có ổn không?"

"Không sao... Anh đã quen với nó rồi."

"Vâng..."

Zodiva trong cơ thể Rath đã được chữa khỏi bằng máu Lobeira của cô. Nhưng, đôi mắt của anh vẫn không thể nhìn thấy gì nữa. Mắt phải bị đâm bởi Auger đã hoàn toàn mất thị lực. Mắt trái bị ảnh hưởng bởi Zodiva...

"Mẹ ơi... Trời tối và đáng sợ quá."

Juuto níu váy mẹ mình trong khi Kanari tỏ ra bình tĩnh và nói với anh trai:

"Em thì không sợ. Bởi vì, em có thể nhìn thấy rất rõ."

Fiona bật cười:

"Chà, thật tốt khi có Kanari và cha hai đứa đi cùng khi trời tối như thế."

"Không thể nhìn rõ vào ban đêm... Đáng tiếc cho mẹ và Juuto thật." -Kanari nói-

"Thế à?"

Mặc dù chúng được sinh ra như một cặp song sinh, nhưng các chủng tộc khác nhau có những khả năng khác nhau. Cô đoán cần thời gian để chúng hiểu được sự khác biệt đó. Nghĩ vậy, cô cố gắng an ủi Juuto đang sợ hãi.

"Xem này, Juuto. Em sẽ giữ tay anh. Em có thể nhìn thấy và em không sợ."

"Được!"

Hai đứa trẻ nắm tay nhau và cùng nhau bước đi. Dù không nhìn thấy nhưng có lẽ Rath có thể nghe thấy và cảm thấy, anh mỉm cười hạnh phúc và Fiona cũng mỉm cười.

Không cần dạy, hai người biết chúng có thể giúp đỡ lẫn nhau. Chúng biết nắm tay nhau dù chúng khác nhau.

Không phải tất cả các vấn đề giữa loài Sói và những người dân Weblin đã được giải quyết tất cả. Ký ức sợ hãi và hận thù, khắc sâu trong tim nhau, sẽ không biến mất dễ dàng như vậy.

Nhưng__

Dù như thế... Thế giới vẫn thật đẹp... Khu rừng nhìn từ vách đá, điểm đến của chuyến đi dạo, trải dài dưới bầu trời đầy sao. Khu rừng yên tĩnh thật đẹp dưới những vì sao lấp lánh.

"Này, Rath."

Fiona khẽ gọi.

"Chuyện gì?"

"Weblin là một đất nước xinh đẹp."

"Phải."

Rath không thể nhìn thấy, nhưng cô có thể.

Cô đã nói như vậy với tất cả cảm xúc của mình. Về một Black Wolves Saga đen tối và nghiệt ngã. Họ có thể mang tình yêu đến trong thế giới đẹp đẽ và tăm tối này?

Chắc chắn__ Sẽ được biết đến__ Dòng lịch sử đen ẩn giấu trong lịch sử của thế giới này__

Những gì đã xảy ra ở đất nước này? Đây có phải là một đất nước nơi loài Sói và con người có thể nắm tay và sống cùng nhau không?

Không thể biết tương lai, nhưng cũng không thể quên đi quá khứ.

Nhưng hai đứa trẻ này có thể là một bằng chứng của tình yêu sinh ra giữa con Người và loài Sói.

Là một con người, Fiona yêu Rath vì sự hi sinh của anh. Là một con Sói, Rath đáp lại cảm xúc của cô bằng sự hi sinh. Và kết quả là hai đứa trẻ này.

Tương lai__

Họ vẫn sẽ sống. Họ nắm chặt tay nhau, rúc vào nhau, hỗ trợ lẫn nhau và sống.

"Juuto, Kanari, đến đây."

Rath gọi hai đứa trẻ đến và anh nâng chúng lên cao để cho chúng xem bầu trời.

"A... Cha, thật sự rất tuyệt!" -Juuto reo lên-

"Tuyệt quá!" -Kanari cũng reo lên- "Con có thể thấy rất nhiều ngôi sao. Bầu trời gần quá, cha ơi!"

"Vậy sao... Hai đứa cứ nhìn kỹ đi."

"Vâng, đều là nhờ cha cả đấy."

"Chúng thật sự rất đẹp!"

"Phải..."

Trong khi đó, Fiona nhẹ nhàng tựa đầu vào vai Rath.

"Mẹ..." -Juuto hỏi- "Sao mẹ lại khóc?"

"Chẳng lẽ có chuyện gì buồn vừa xảy ra à?" -Kanari cũng hỏi-

"Không... Không có gì cả..." -Fiona phủ nhận-

Đúng vậy, sống cùng Rath, không việc gì không thể nói.... Cô khóc vì hạnh phúc... Cô chỉ muốn những đứa con của mình được hạnh phúc.

Đó không phải là hy vọng cuối cùng - mọi lúc... Cô hy vọng đó là hy vọng kết nối tương lai của loài Sói với con người.

"Fiona... Tới đây."

Rath nắm lấy tay Fiona và cô cũng nắm chặt lấy tay anh. Cô mỉm cười hạnh phúc.

Họ trao nhau một nụ hôn ngọt ngào.

Dưới những vì sao trên bầu trời, câu chuyện mới về loài Người và loài Sói chắc chắn sẽ bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro