Chương 2: Lần đầu bước ra thế giới bên ngoài
Mây mưa dần tan đi. Ánh mặt trời lấp lánh và ấm áp bắt đầu rọi xuống khu rừng để kết thúc cơn mưa dai dẳng.
Ánh nắng ấm áp xuyên qua khung cửa nơi tòa tháp khiến Fiona chú ý và cô liếc ra ngoài cửa sổ.
"Có chuyện gì vậy ạ?" -Zara hỏi-
"Không có gì..." -Fiona đáp- "Thật tốt quá. Dường như mưa đã tạnh rồi. Tôi đã tự hỏi phải làm sao nếu cơn mưa trở nên tệ hơn và chúng ta phải hủy bỏ bữa tiệc hôm nay."
Và đó điều cô không mong muốn.
"Vâng, đúng là vậy." -Zara đáp-
Sau đó, Zara cũng nhìn ra cửa sổ, nơi có những tia nắng chiếu vào khiến căn phòng trở nên ấm áp hẳn lên. Bầu trời trở nên quang đãng, trong xanh hơn hẳn khi một đám mây đen kéo đến và trút mưa như một màn sương cho đến bây giờ.
"Này... Zara..." -Fiona hỏi một cách do dự- "Tôi có thể ra ngoài một lát không?"
"Ngay bây giờ sao?"
"Đúng vậy, Richie đã nói với tôi rằng khu vườn sau cơn mưa rất đẹp."
Zara bắt đầu đắn đo. Thấy anh đắn đo như vậy, Fiona bắt đầu làm nũng:
"Làm ơn đi... Tôi muốn đi bộ một chút trước khi buổi tiệc bắt đầu. Tôi sẽ quay về ngay khi cha tôi đến, đâu có phiền ai đâu chứ?"
Đây là dịp hiếm có. Nếu cô bỏ lỡ cơ hội này, cô có thể không bao giờ có cơ hội đi dạo sau cơn mưa.
Zara vẫn còn suy nghĩ với khuôn mặt khó khăn. Anh đang dự đoán những điều khác nhau có thể xảy đến cho Fiona nếu để cô ra vườn.
"Zara... Làm ơn đi... Không được sao?"
Fiona tiếp tục cầu xin mãi như thế, cuối cùng Zara cũng mủi lòng.
"Haizz... Tôi hiểu rồi." -Zara thở dài và nói tiếp- "Thế tiểu thư đã thực sự sẵn sàng chưa? Tôi nghĩ nên để Pearl và Richie đi cùng tiểu thư."
"Cảm ơn anh, Zara!"
Fiona vui vẻ reo lên một cách hạnh phúc. Mặc dù cô là người yêu cầu điều đó nhưng cô không bao giờ nghĩ rằng mình thực sự nhận được sự chấp thuận. Cô vui đến nỗi trái tim cô đang đập thình thịch.
Ngay sau đó, Zara đập tay hai cái và gọi to:
"Pearl, Richie! Mau mau đến đây nào!"
Đó là cách Zara gọi Pearl và Richie đến và ngay khi anh kết thúc tiếng gọi, Fiona nghe thấy tiếng chân chạy vội lên cầu thang.
"Có chuyện gì thế?" -Pearl reo lên- "Có việc vặt cho em à?"
"Có chuyện gì à?" -Richie xen vào- "Là việc vặt cho Richie à? Richie đang bận với Pearl và quả bóng... Có chuyện gì đang xảy ra à?"
Cả hai dường như không vui vì việc chơi bóng của chúng bị gián đoạn. Tuy nhiên, dường như cuộc huấn luyện thường ngày của Zara đã phát huy tác dụng thế nên chúng không thể phớt lờ khi Zara gọi.
"Đúng vậy, tôi có công việc muốn giao cho hai cậu đây."
Cả hai đồng ý một cách chán nản vì chúng vẫn còn muốn chơi thêm. Zara mỉm cười thông báo với chúng:
"Hai cậu sẽ hộ tống tiểu thư đi dạo... Ngoài vườn."
Anh cố ý nhấn mạnh hai chữ "Ngoài vườn" và quả nhiên hai chú chó nhiệt tình hẳn lên.
"Tiểu thư Fiona, sẽ ra ngoài vườn?!"
"Tiểu thư Fiona sẽ ra ngoài vườn! Tiểu thư Fiona sẽ ra ngoài vườn!"
Pearl và Richie reo lên một cách vui vẻ.
"Ừm, đúng vậy đấy. À nhưng, hai cậu nhớ chăm sóc cho tiểu thư đấy." -Zara nhắc nhở-
"Thật sao? Thật sao? Em đi cùng cũng ổn phải không?"
"Richie sẽ làm bất cứ việc gì! Em muốn đi dạo với tiểu thư Fiona!"
"Cả hai đều rất nhiệt tình nhỉ. Nhưng trước đó, hai cậu nên biến thành dạng người đi đã. Nếu hai cậu có thể làm điều đó, hai cậu có thể ra vườn."
"Vâng!" -Cả hai đồng thanh đáp-
Pearl và Richie lần lượt biến hình thành hai cậu bé đang yêu với mái tóc màu hạt dẻ và đôi mắt hàu nâu sẫm. Pearl mặc chiếc áo sơ mi xanh nhạt còn Richie lại mặc váy như một cô bé xinh đẹp.
"Như thế này là không thành vấn đề rồi phải không?" -Pearl hỏi- "Bây giờ tiểu thư Fiona có thể ra ngoài cùng em rồi chứ?"
"Cả Richie nữa chứ, chỉ có hai người là không công bằng đâu nhé!"
Fiona mỉm cười dịu dàng với hai cậu bé. Tuy nhiên, Fiona hơi chú ý vào Richie vì cậu bé ăn mặc như một cô bé và ở góc độ nào thì Richie cũng trông giống một cô bé đáng yêu.
"Sao vậy ạ? Tiểu thư? Có phải trông Richie rất dễ thương phải không?"
Fiona bật cười:
"Đúng vậy, Richie rất dễ thương."
"Em hạnh phúc lắm! Richie rất vui khi được nghe tiểu thư Fiona nói như vậy!"
Tuy có chút cảm giác không phù hợp nhưng có vẻ Richie thích như vậy và cô cũng nghĩ rằng nó rất dễ thương.
"Được rồi!" -Pearl xen vào- "Chúng ta đi thôi!"
"Ừm, tiểu thư cùng đi nào!"
Hai cậu bé nhanh chóng kéo Fiona đi và bỏ xa Zara trong khi bắt đầu than vãn với Zara vì quá chậm chạp, Fiona nghĩ rằng chúng thực sự là những chú chó đam mê đi dạo.
Zara cũng không quên nhắc:
"Ba người nên nhớ: Không được vui đùa quá nhiều và cẩn thận để không bị ngã đấy. Và nhớ thay quần áo trước khi khách đến!"
"Vâng!" -Ba người cùng đáp-
Nhưng trước khi rời khỏi, cô như nhớ ra điều gì và hỏi Zara:
"À, còn nữa... Có phải hôm nay bệ hạ sẽ đến phải không?"
"Vâng" -Zara đáp- "Có thể là vậy nhưng bệnh tình bệ hạ lúc này không được tốt lắm. Có lẽ Mejojo điện hạ và Auger điện hạ sẽ thay mặt ngài ấy đến đây."
"Mejojo và Auger đang đến. Nếu là vậy thì anh phải chuẩn bị thật chu đáo."
"Chuyện đó không tốt chút nào. Bởi vì họ là hoàng tử của đất nước này mà."
"Cũng đúng nhỉ..."
Zara hơi nhăn mày và thở dài sau đó.
Đối với Fiona, cô cảm thấy họ như những người bạn lạ thường đến tháp chơi nhưng vị trí thực sự của họ rất khác.
Mejojo von Garibaldi và Auger von Garibaldi. Họ là hai hoàng tử sinh đôi của Vua Garibaldi VI, người cai trị đất nước.
Fiona và họ có mối quan hệ khá thân thiết. Ví dụ, họ bảo cô bỏ kính ngữ vì ba người họ là bạn bè. Cô nghĩ nó giống như một câu chuyện cổ tích. Công chúa bị mắc kẹt, hoàng tử đến thăm. Hoàng tử sẽ đưa công chúa ra khỏi tòa tháp và hai người sau đó sẽ sống hạnh phúc trong lâu đài hoàng gia. Nhưng thực tế khác với truyện cổ tích. Không, một nửa câu chuyện là có thật. Mejojo muốn đưa cô ra khỏi tòa tháp. Nhưng ý tưởng đã bị gia đình cô từ chối vì cô là một Lobeira. Do đó, Edgar phản đối việc đưa cô đến những nơi xa lạ vì nó có thể làm hại cô. Fiona và Mejojo đã đính hôn. Mejojo thường đi cùng với em trai Auger khi đến thăm cô.
"Ra là vậy, Mejojo điện hạ và Auger điện hạ cũng sẽ đến!" -Pearl có vẻ hào hứng khi nghe hai vị hoàng tử sẽ đến-
"Richie có một chút không không thích. Khi hai vị điện hạ đến, tiểu thư, Richie không sẵn lòng đón tiếp đâu."
"Thôi nào, thôi nào." -Zara nhắc nhở- "Cậu không thể nói thế được. Dù sao Mejojo điện hạ và tiểu thư Fiona cũng đã đính hôn rồi."
"Nhưng mà tiểu thư Fiona có thực sự thích như thế không?" -Richie hỏi-
"Tiểu thư sẽ không đi đâu đâu, có phải không?" -Pearl hỏi-
"Ừ..."
Trong sự nghi ngờ ngây thơ của Pearl và Richie, cô cười và cười. Cô không có ý lừa dối chúng nhưng... Nếu cô và Mejojo kết hôn, cô có lẽ sẽ chuyển đến cung điện hoàng gia...
Fiona được sinh ra như một cô gái quý tộc và lớn lên như một cô gái quý tộc. Thế nên, nếu làm vậy vì gia đình mình, thì ổn thôi. Nhưng vì cô được gia đình chiều chuộng và trân trọng, nên họ có chút thù địch với Mejojo, cô cũng rất bối rối vì một cuộc hôn nhân sắp đặt không phải là hiếm với quý tộc.
"Tiểu thư?"
Tiếng gọi của Zara khiến Fiona tỉnh khỏi suy nghĩ của mình và sau đó là Pearl và Richie cũng lo cho cô nhưng cô nhanh chóng lấy lại tỉnh táo là trấn an họ:
"À, xin lỗi nhé. Không có chuyện gì nghiêm trọng đâu. Đi thôi!"
Thấy Fiona vui vẻ trở lại, Zara cũng thở phào nhẹ nhõm, anh cũng nhắc cô:
"Nếu có chuyện gì xảy ra. Cứ nói với Nesso là được. Khi đến lúc, tôi sẽ bảo Nesso gọi cho tiểu thư, vì vậy, tiểu thư cứ tận hưởng chuyến đi dạo nhé."
"Tôi hiểu rồi. Nesso, tại bữa tiệc... anh ấy đã sẵn sàng chưa?"
"Sẽ không có chuyện Nesso bỏ lỡ sinh nhật của cô em gái đáng yêu của anh ta đâu." -Zara đáp- "Nhưng nếu có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ nói với tiểu thư."
Fiona chợt cảm thấy an tâm hơn nhiều.
"Tôi ước mình sẽ về đúng lúc. Hôm nay sẽ là một bữa tiệc tuyệt vời. Thật tuyệt khi có Nesso."
Nesso Galland, con trai trưởng của bá tước Edgar Galland và cũng là anh trai cùng cha khác mẹ của Fiona. Tuy chỉ là anh em cùng cha khác mẹ nhưng cô không lo lắng về điều đó vì Nesso hành động nhẹ nhàng hơn bất kỳ người anh em thực sự nào khác ngoài kia. Khi đã trở thành người lớn, anh ta ngay lập tức được trao vị trí hiệp sĩ và gần đây được phái đến một thành phố xa xôi. Là anh trai tốt bụng của cô, anh hay gửi quà và thư cho cô, nhưng thật tuyệt nếu được gặp anh trực tiếp.
Zara gần gũi với anh trai cô hơn là với cô. Zara gọi Nesso bằng tên nhưng anh bướng bỉnh gọi không ai khác ngoài Fiona bằng "tiểu thư" khiến cô ghen tị.
"Tiểu thư Fiona! Chúng ta nhanh nhanh ra ngoài đi!" -Pearl hối thúc-
"Thiếu gia Nesso cũng sắp tới rồi! Richie cũng nên chuẩn bị gì đó thôi!" -Richie cũng tỏ ra rất háo hức."
"Đúng vậy, chúng ta phải mau nhanh lên!"
Ngay sau đó hai cậu bé bắt đầu níu lấy Fiona.
"Coi nào! Hai cậu đừng kéo tiểu thư như thế! Cẩn thận đấy!"
Bị Zara nhắc nhở, Pearl tỏ ra không vui:
"Nhưng nếu không nhanh lên sẽ không kịp mất!"
"Richie sẽ không kéo tiểu thư đi khắp nơi đâu. Richie không phải là Pearl. Nghe này, chúng ta cần phải hộ tống tiểu thư."
"Em cũng đang cố gắng mà."
"Thôi được rồi..." -Fiona đứng ra can hai cậu bé- "Cả hai người sẽ cùng hộ tống ta nhé."
"Vâng!"
"Cứ để cho em."
Hai cậu bé cuối cùng cũng ngưng cãi vã. Zara cười và nhắc nhở lần cuối trước khi để họ đi.
"Nhớ cẩn thận đấy."
"Vâng!" -Cả ba cùng đáp-
Pearl và Richie sau đó sốt ruột kéo Fiona ra ngoài, chúng đã chán những cuộc nói chuyện dài như vậy rồi. Khi họ ra ngoài, Fiona ngạc nhiên rằng mặc dù tầm nhìn tương tự như khi cô nhìn ra ngoài cửa sổ từ tòa tháp, nhưng nó vẫn khác biệt đáng chú ý. Đâu đó sâu thẳm bên trong cô, cô sợ thế giới bên ngoài.
Ngay khoảnh khắc bước ra ngoài, một mùi hương nhẹ nhàng xộc vào mũi khiến cô tò mò. Khi cô hỏi Pearl, Pearl trả lời:
"Có lẽ là mùi hương của đất đấy ạ! Mùi hương của đất và mưa rất mạnh."
Mùi hương của đất và mưa... Đây là thứ mà cô không thể trải nghiệm trên đỉnh tháp.
"Tiểu thư Fiona, mau đến đây nào!" -Pearl gọi to-
"Tiểu thư Fiona, ở đây này, Richie muốn tiểu thư đến đây!"
Dứt lời, hai cậu bé chạy vào mê cung hoa hồng trong khu vườn. Đây vốn là một hàng rào được dựng giống như một mê cung, vì vậy rất khó khăn khi di chuyển qua mà không biết trước.
Fiona cũng nhanh chóng bước vào mê cung hoa hồng cùng hai cậu bé.
Mê cung này trồng đủ loại hoa hồng rực rỡ sắc màu: hoa hồng trắng, hoa hồng đỏ,... Những hạt nước sau cơn mưa còn đọng lại trên những cánh hoa và lá nhẹ nhàng rơi xuống và phản chiếu ánh nắng lấp lánh giữa không trung. Fiona đồng ý với những gì Richie nói trước đó rằng khu vườn thực sự rất đẹp sau cơn mưa.
"Pearl, Richie? Hai em ở đâu rồi?"
Fiona bắt đầu gọi hai cậu bé và đi loanh quanh để tìm.
"Tiểu thư Fiona, tiểu thư tìm thấy em chưa?"
Cô có thể nghe thấy tiếng của Pearl đang đáp lại.
"Tiểu thư Fiona, Richie ở đây này!"
Sau đó là tiếng của Richie.
"Được rồi... Tại sao chúng ta không chơi trốn tìm nhỉ?" -Fiona nói to và đề nghị- "Ta sẽ là người đi tìm. Trò chơi sẽ kết thúc khi Nesso đến và chúng ta sẽ quay lại bữa tiệc."
Ngay lập tức Pearl xuất hiện, cậu bé hỏi cô với giọng nói lém lỉnh:
"Nếu chúng em thắng thì sao ạ?"
"À..." -Fiona suy nghĩ một lúc rồi trả lời- "Nếu các em thắng, ta sẽ làm tất cả các món ăn nhẹ yêu thích của các em cả ngày mai."
"Tuyệt!" -Richie cũng xuất hiện- "Richie cũng sẽ cố hết sức!"
"Nhưng nếu ta thắng, ta sẽ không cho các em bất kỳ thứ gì. Các em thấy thế nào?"
"Không thể thua... Nhất định... Không thể thua!" -Pearl tỏ ra rất quyết tâm-
"Richie cũng không thua đâu!" -Richie cũng rất quyết tâm-
Hai cậu bé bắt đầu chia ra hai hướng trốn vào vườn hoa hồng. Fiona cười vui vẻ và bắt đầu đi xung quanh để tìm kiếm.
Từ trước đến giờ, cô hình dung khu vườn trong tầm mắt của một con chim, vì cô có thể thường xuyên nhìn thấy mê cung từ cửa sổ của mình tại tòa tháp. Cô nhận ra rằng thật khó để hình dung nó khi là vật thật ở trước mắt cô.
Đi được một lúc, cô bắt đầu nghe thấy tiếng xào xạt và những tiếng bước chân chạy và cô bước theo nó.
"Pearl, Richie? Các em đâu rồi?"
Fiona gọi to và bước lại gần hơn. Ngay lập tức có tiếng đáp lại:
"Không có ở đây đâu! Em không có trốn ở đây đâu!"
"Richie cũng không có ở đây đâu! Richie đang trốn trong bụi hoa hồng đằng kia kìa!"
Fiona bật cười và bắt đầu nghe theo giọng nói tràn đầy năng lượng của Pearl và Richie vang vọng qua hàng rào.
Bất ngờ, cô nghe thấy một âm thanh xào xạc không phát ra từ hướng của hai cậu bé, nó phát ra ở chỗ khá gần cô. Nó khiến cô tự hỏi có phải là Pearl hay Richie đang trốn không? Và cô rón rén bước lại gần bụi hoa đó. Khi cô rón rén đến gần nơi âm thanh phát ra, cô nhận thấy một sự thay đổi trong không khí. Cô tự hỏi liệu có phải là do căng thẳng hay là vì sự phấn khích của cô cho bữa tiệc của mình hay không?
"Là ai... đây?..."
Cô vẫn bước đến và vén bụi hoa lên...
Vào khoảnh khắc bụi hoa được vén lên, một tiếng gầm gừ đột nhiên phát lên khiến Fiona giật mình. Trong bụi hoa không phải là Pearl hay Richie... Đó là một chàng trai xa lạ. Vì tấm áo choàng che kín đầu, cô hầu như không thể nhìn thấy mặt anh. Nhưng từ bộ quần áo anh ta đang mặc, rõ ràng anh ta không ở quanh đây. Áo choàng của anh ta được kéo sát để che một mắt của anh ta.
"Đừng hét lên. Nếu cô dám gây ra tiếng động... Tôi sẽ giết cô... Hiểu chứ?"
Anh ta đe dọa ngay khoảnh khắc nhìn thấy cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro