Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6: Dạ tiệc

Auger dẫn Fiona đi qua một hành lang dài với đầy những gia huy thêu trên những tấm cờ hình một con mèo nhưng mỗi gia huy mang màu sắc và hình dáng khác nhau treo trên tường, điều này khiến Fiona tò mò, cô hỏi Auger:

"Auger này, những gia huy ấy là gì?"

"Sao?" -Auger bật cười- "Cô thật là thiếu hiểu biết."

Fiona nghe vậy liền cúi mặt, Auger vội vã sửa chữa:

"Xin lỗi! Ta quên mất cô luôn sống trong tháp, có lẽ bá tước Galland không nói với cô điều này..." -Anh khẽ thở dài- "Thế giới này không yên bình hay đẹp đẽ như cô đã nghĩ đâu. Cái gia huy màu đỏ trên tường chính là của loài mèo đỏ."

Fiona gật đầu thể hiện rằng mình đã hiểu, sau đó cô dán mắt vào đôi tai của Auger trong khi cô suy nghĩ sâu xa. Nhận thấy ánh mắt của cô, anh nói:

"Ta và hoàng huynh đều là mèo trắng, giống như phụ hoàng."

Fiona giật mình nhận ra mình vừa làm điều khá là bất lịch sự, cô bối rối xin lỗi và giải thích:

"Em xin lỗi vì sự thiếu hiểu biết của em về loài mèo nhưng em chỉ là muốn biết màu sắc của tai và đuôi của mèo có thay đổi tùy vào cha mẹ hay không... Giống như con người... Em nghĩ nếu em và Mejojo kết hôn, con của em sẽ là mèo hay người..."

Dứt lời, Fiona cúi mặt xấu hổ.

Auger không đáp lại, tay anh di chuyển trên những gia huy màu đỏ và trắng mà họ vừa đi qua sau đó anh mới chậm rãi hỏi Fiona:

"Cô có biết lý do của những gia huy này không?"

Fiona ngập ngừng vì vậy anh trêu chọc cô:

"Cô chậm quá đấy! Được rồi, ta sẽ cho cô biết một bí mật!"

Auger nở nụ cười xấu xa khiến Fiona hơi sợ.

"Người sáng lập ra dòng tộc mèo trắng chúng ta đã giết những con mèo đỏ để chiếm ngai vàng. Ông ta không có gì đặc biệt và cũng không có quyền thừa kế nhưng ông ta muốn làm vua. Ông ta đã giết chết tất cả để không ai ngoài ông ta có thể thừa kế... Đó thật sự là một câu chuyện rất khủng khiếp... Ông ta đã giết hàng trăm người để lên ngôi. Đó là cuộc thảm sát lớn nhất trong lịch sử của Weblin."

Fiona hoảng sợ bởi câu chuyện của anh.

"Thật là đáng sợ... Ông ta đã giết rất nhiều người..." -Fiona nói với giọng run rẩy-

"Ta lại thấy nó thật thú vị vì ông ta có thể giết rất nhiều người mà không bị ai ngăn cản, bởi vì nếu một người cố gắng làm điều đó ngày hôm nay thì họ sẽ bị ngăn lại."

Leonidas run rẩy bên cạnh chân họ khi nghe những lời của Auger và Fiona cũng nhận ra Auger trông khác như thế nào, anh có cái gì đó ngông cuồng và đáng sợ. Cô tự hỏi có phải tất cả các gia đình hoàng gia luôn nghĩ như vậy không?

"Đó là cuộc sống của hoàng gia."

Auger nói như thể anh ta đọc được suy nghĩ của Fiona khiến cô giật mình. Auger sau đó nhếch mép cười một cách ma mãnh khi nhìn vào CCK, anh nói:

"Đừng quên rằng chuột cũng được coi là một món ăn nhẹ của mèo..."

CCK bị anh dọa sợ xanh mặt trong khi Fiona cau mày.

"Anh có đang nghiêm túc không đấy?"

Đối với câu hỏi của Fiona, Auger cười láu lỉnh đáp:

"Mèo sẽ ăn bất cứ cái gì, kể cả con người..."

"Đủ rồi!" -Fiona tỏ ra bực tức- "Anh đừng xem em như con ngốc chỉ vì em luôn sống trong tháp!"

Anh cười khúc khích và từ bỏ trò đùa của mình.

"Anh chàng quản gia thỏ của cô không nói cho cô biết những chuyện này à?"

Người Auger nói đến có lẽ là Zara nhưng Fiona chỉ lắc đầu.

"Cô có thấy gia huy đằng đó không? Gia huy có họa tiết thỏ."

Auger chỉ cho Fiona thấy một gia huy màu trắng thêu hình mèo nhưng có một con thỏ nhỏ bên cạnh. Trong lúc Fiona tò mò, Auger giải thích:

"Garibaldi V có liên minh với tộc thỏ, đó là lý do tại sao trên gia huy của ông ta có hình thỏ. Nhưng sau khi Garibaldi V chết, một cuộc đấu tranh quyền lực đã xảy ra về việc ai sẽ là Garibaldi VI. Những con thỏ tin tưởng sai lầm và sau đó bị tiêu diệt."

Nghe những gì Auger nói, khuôn mặt Fiona tức thì tái nhợt khi cô nhớ lại rằng Zara là một đứa trẻ mồ côi trong chiến tranh được cha cô nhận nuôi. Cô tự hỏi liệu anh có từng bị bắt trong cuộc xung đột không.

Auger nhận thấy sắc mặt Fiona thay đổi, anh lo lắng hỏi:

"Có gì không ổn à?"

Fiona lắc đầu:

"Em vẫn ổn."

"Vậy thì tốt... Cô có biết không? 10 năm trước..."

"Đủ rồi đấy Auger! Đừng nói những chuyện không cần thiết!"

Đúng lúc Auger muốn kể cho Fiona nghe nhiều chuyện nữa thì một giọng nói lạnh lùng mang theo sự tức giận vang lên cắt ngang lời Auger. Khi Auger giật mình quay người lại thì thấy Mejojo đang đứng trước mặt và trừng mắt nhìn anh. Anh tỏ vẻ ngạc nhiên và hỏi:

"Hoàng huynh, sao anh lại ở đây?"

"Ta đang đứng ở lối vào của đại sảnh."

Mejojo đáp lại một cách lạnh lùng và Auger nhận ra anh bị cuốn vào cuộc nói chuyện mà không chú ý rằng họ đã đến nơi.

"À, Fiona, xin lỗi... Auger là kẻ dông dài. Em đừng để ý đến nó."

"Anh thật quá đáng!"

Auger cự lại Mejojo nhưng bị Mejojo phớt lờ, anh lạnh lùng nói với Auger:

"Vậy thì em đừng có làm những chuyện không cần thiết nữa."

Auger bĩu môi nhưng không nói lại. Ngay sau đó, Mejojo bước đến bên Fiona và đưa tay về phía cô.

"Đến đây, Fiona." -Mejojo nói-

Auger sau đó cũng buông tay Fiona. Thứ nhất vì nhiệm vụ của anh đã hoàn thành, thứ hai là vì ánh mắt như đang muốn giết người của Mejojo đang hướng vào anh.

"Cảm ơn anh đã hộ tống em đến đây."

Mặc dù cuộc nói chuyện của Auger đã làm cô lo lắng nhưng điều đó không làm thay đổi sự thật rằng anh là người hộ tống của cô. Cô nghĩ vẫn nên lịch sự cảm ơn anh.

Auger cười đáp:

"Cô không cần bận tâm."

Trong khi đó Mejojo nắm tay Fiona với khuôn mặt tối sầm.

Fiona bước vào đại sảnh và bị quyến rũ bởi vẻ đẹp của nó. Những bức tường dát vàng phản chiếu lại ánh sáng từ những ngọn nến và chiếc đèn chùm trên cao tạo nên một không gian chìm trong ánh sáng màu vàng kim tuyệt đẹp. Có rất nhiều người trong phòng, khách mời đều là những quý tộc quyền quý nhất Weblin.

Giống như một đại tiệc hoàng gia.

Mejojo dẫn cô vào trong, sau đó anh giải thích:

"Đây là lễ chào mừng em đến cung điện cũng như là sinh nhật của em. Ta muốn biến em thành nhân vật quan trọng nhất của buổi tiệc này nhưng vì những việc xảy ra hôm qua nên chuyện này trở nên khó khăn."

"Không... Như vậy là tuyệt lắm rồi!" -Fiona mỉm cười- "Cảm ơn anh vì chiếc váy, những phụ kiện này và bữa tiệc... Đối với em như vậy là quá đủ rồi."

Mejojo cười hài lòng, sau đó anh cúi xuống đối diện với khuôn mặt của Fiona, anh nhẹ nhàng hỏi:

"Vậy em sẽ làm gì nếu em hài lòng với những việc này? Em sẽ trở thành vợ của ta chứ?"

"...?!"

Đôi mắt Fiona mở to tỏ vẻ kinh ngạc kèm theo chút xấu hổ, cô vội vã nhắc nhở:

"Nhưng anh đã bị cha em từ chối."

Anh ta gật đầu với điều đó nhưng chỉ ra rằng:

"Đó là do em không thể sống trong cung điện nhưng giờ em đã ở đây. Cha em và Nesso không còn lý do gì để từ chối ta nữa và tất cả những gì ta cần làm là đợi cho đến khi tội danh của em được rửa sạch."

Có một nụ cười tự mãn và kiêu ngạo trên khuôn mặt của anh ấy và Fiona nhận ra rằng cô cần phải chuẩn bị cho kết quả này.

"Dù sao đi nữa..." -Mejojo nói- "Ta cần phải ở cạnh phụ hoàng nhưng ta vẫn muốn có em bên cạnh ta, ta không có lý do chính đáng để làm cả hai việc cùng một lúc."

"Em ổn mà." -Fiona trấn an anh- "Anh cần phải hỗ trợ bệ hạ."

Mejojo gật đầu đồng ý và anh rời đi sau đó.

Bữa tiệc sớm bắt đầu và Fiona nhanh chóng hòa nhập với những vị khách nhưng sau một lúc họ bắt đầu khiêu vũ và cô bị bỏ lại để đứng dựa vào tường. Cô cảm thấy hơi xấu hổ, mặc dù sống trong tháp nhưng cô cũng đã được dạy những quy tắc giao tiếp với người khác, vì vậy cô biết khiêu vũ nhưng bởi cô không có người hộ tống thích hợp nên không có ai nhảy với cô. Fiona lặng lẽ ngắm những tiểu thư xinh đẹp đang khiêu vũ cùng bạn nhảy của mình, so với họ thì cô chỉ như một bông hoa tường.

Fiona chợt tưởng tượng người mà cô muốn được khiêu vũ cùng, bất giác tâm trí cô hiện lên hình ảnh của Mejojo. Fiona vội vã đem suy nghĩ kia vứt ra khỏi đầu, cô xấu hổ nghĩ chuyện đó làm sao có thể. Nếu Mejojo ​​bắt đầu nhảy với ai đó, cô chắc chắn rằng những người khác sẽ dừng việc họ đang làm để theo dõi anh và bạn nhảy của anh. Nếu bạn nhảy của anh là cô, sự xem xét kỹ lưỡng của người khác lên cô có thể sẽ gây rắc rối cho anh vì hiện giờ cô đang bị tình nghi là phù thủy. Cô lắc đầu để xóa đi những lời tưởng tượng của mình, nhưng rồi cô nghe thấy tiếng ai đó đi về phía mình.

Hóa ra đó là Mejojo, anh đã trở lại bữa tiệc lúc nào cô không hay biết. Anh đưa tay về phía cô và nói:

"Fiona, khiêu vũ cùng với ta."

"Sao?"

"Sao em lại ngạc nhiên như vậy? Thôi nào, đến đây với ta."

Fiona nhìn anh chằm chằm với đôi mắt mở to nhưng anh chỉ kéo cô xuống sàn nhảy và đặt tay quanh eo cô.

"Khoan đã... Này..."

Fiona cố gắng vùng khỏi vòng tay của anh, điều đó khiến anh cau mày trong khi anh hỏi cô:

"Có chuyện gì?"

Fiona bối rối trả lời:

"Có ổn không vì em đang bị tình nghi là phù thủy, em làm sao có thể khiêu vũ với một hoàng tử? Vả lại, điều này có thể gây rắc rối cho anh..."

Fiona lo nghĩ như vậy thế nhưng Mejojo chỉ nhún vai và nói một cách bình thản:

"Chuyện đó em không cần phải lo lắng. Ngay cả khi em là phù thủy thì sự thật em vẫn là con gái của bá tước Galland, Fiona Galland. Có vấn đề gì khi con gái của bá tước khiêu vũ cùng hoàng tử?"

"Nhưng..."

"Đừng nói gì nữa. Đến đây."

Lần này Fiona không thể từ chối anh được nữa, cô không có lựa chọn nào khác ngoài việc đặt tay lên vai anh.

"Đi thôi."

"Vâng."

Fiona được Mejojo dẫn ra giữa sàn nhảy và họ bắt đầu khiêu vũ trong điệu nhạc êm ả và lãng mạn. Fiona bắt đầu thấy ngượng khi ánh nhìn của mọi người đang hướng vào cô và anh nhưng anh trấn an cô:

"Không có gì phải lo cả. Ta vẫn luôn ở bên cạnh em."

"Vâng..."

Fiona cảm thấy yên tâm hơn phần nào, cô tiếp tục cùng Mejojo chìm vào nhịp điệu của bản nhạc.

"Được khiêu vũ cùng em thế này... Ta rất vui."

"?!"

Fiona đỏ mặt khi nghe anh nói vậy. Trong lúc cô đang ngượng, anh nói thêm một câu:

"Em là của ta."

Đôi mắt Fiona mở to trước khi cô ngượng ngùng cúi mặt.

"Ta không ngờ em khiêu vũ giỏi như vậy."

Mejojo trầm trồ khen ngợi Fiona nhưng cô bĩu môi:

"Anh nói như vậy là ý gì?"

Mejojo chỉ ra rằng:

"Theo ta biết thì em chưa bao giờ đến một buổi tiệc khiêu vũ trước đây."

"Đúng là vậy nhưng em đã học khiêu vũ trong tháp."

Mejojo cau mày, giọng anh tức thì hạ xuống khi anh hỏi:

"Nesso là bạn nhảy của em?"

Fiona ngây thơ gật đầu nhưng điều đó chỉ khiến cái cau mày của anh sâu hơn và biểu cảm trên khuôn mặt anh tối sầm lại. Anh nghiến răng trong khi kéo Fiona lại gần anh hơn. Fiona không hề phòng bị nên dễ dàng bị anh kéo đi, đến khi cô nhận ra thì đã bị kéo sát vào vòm ngực vững chãi của anh. Khoảnh khắc Fiona ngẩng đầu lên cũng là lúc anh cúi xuống nhìn cô. Họ đối mặt nhau, khuôn mặt tuấn tú của anh thu vào đôi mắt của cô và trong đôi mắt của anh, cô nhìn thấy bản thân mình đang bối rối.

Cảm thấy xấu hổ, Fiona vội vã quay đầu né tránh và cố gắng giằng khỏi anh nhưng những gì cô làm chỉ khiến vòng tay đang quấn lấy eo cô thêm thắt chặt.

"Mejojo... Này..."

"Sao thế? Có chuyện gì?"

"Như thế này... Gần quá..."

Fiona cố kháng cự nhưng Mejojo vẫn không buông cô ra, anh chỉ trả lời:

"Đó là vấn đề? Dù sao em là của ta... Hãy cho mọi người thấy điều đó."

Khóe miệng cô mở ra, nhưng trước khi cô có thể nói gì thì Mejojo ​​tiếp tục nói:

"Thật là một đôi tai ngon miệng... Ta đã luôn muốn cắn tai người..."

Dứt lời, Mejojo đã cúi xuống bên tai cô và nhẹ nhàng đặt môi mình lên đấy.

"Khoan... Khoan đã... Mejojo?!"

Fiona giật thót, cô muốn phản kháng nhưng một cơn ớn lạnh từ tai cô truyền xuống thân thể khiến cô sợ hãi co người. Fiona vùng vẫy, Mejojo liền cắn vào tai cô, cú cắn không mạnh, nó chỉ khiến cô hơi đau nhưng phần xấu hổ chiếm nhiều hơn bởi âm thanh mà cô nghe thấy lúc ấy chỉ là tiếng anh đang nhấm nháp tai cô và tiếng bản thân cô thở hổn hển. Hơn nữa, họ vẫn đang giữa buổi tiệc... Tình huống thế này khiến cô rất khó xử.

Anh thì thầm khàn khàn giọng nói bên tai cô:

"Nó rất mềm không phải sao? Em có làn da mềm mại như vậy..."

Fiona bất giác bật ra tiếng rên khẽ nhưng anh chỉ nói:

"Phản ứng đó là gì? Sau khi em trở thành vợ ta... Ta sẽ cắn em sâu hơn..."

Khuôn mặt Fiona đã hoàn toàn đỏ ửng và cũng bởi cô làm vẻ mặt ấy, Mejojo nhắc nhở cô:

"Đừng có những biểu hiện như vậy."

Fiona lặng lẽ cúi mặt và rồi cô nghe thấy tiếng anh thì thầm một mình với một nụ cười nhếch mép:

"Ta cuối cùng cũng có được em trong tay."

Fiona muốn biết tại sao anh lại có nụ cười nhếch mép này, nhưng cuối cùng cô cũng từ bỏ. Cô không tiếp tục phản kháng và để anh hộ tống mình.

Mãi đến khi buổi tiệc kết thúc, Fiona mới phát hiện ra gia tộc Galland có đến tham gia bữa tiệc, có nghĩa là Nesso, Zara và cha cô cũng ở đó. Giờ cô mới biết Mejojo ​​có ý gì khi anh nói với cô rằng anh muốn cho mọi người thấy rằng cô là của anh. Fiona nhăn mặt khi nghĩ tới họ có thể thấy những gì đã diễn ra giữa cô và Mejojo.

Không lâu sau đó, tại phòng ngủ của Garibaldi VI truyền ra tiếng ho khan yếu ớt. Garibaldi VI đang nằm trên giường bệnh ho một cách khó chịu và bên giường bệnh là Mejojo và Auger đang túc trực bên cạnh.

"Phụ hoàng đừng cố gắng quá sức."

Mejojo lên tiếng khuyên nhủ ông nhưng ông trấn an anh:

"Ta cảm thấy ổn... Ta muốn nằm nghỉ..."

"Phụ hoàng có muốn gì không?"

"Không... Ta không cần..."

Garibaldi VI cố gắng thể hiện ông vẫn ổn nhưng điều này chỉ khiến Auger cười ranh mãnh khi anh hỏi:

"Người sao thế? Phụ hoàng sắc sảo khác thường khi còn trẻ đâu mất rồi?"

Mejojo ​​đồng ý:

"Đúng vậy, phụ hoàng đã tiêu diệt những con thỏ ngày trước để giành lấy ngai vàng đâu mất rồi?"

Nhà vua im lặng và vì vậy, Mejojo nói tiếp:

"Người là phụ hoàng của chúng con, vì người mà chúng con được sinh ra và chúng con biết ơn điều đó. Con hi vọng người có thể tiếp tục sống vì chúng con, chúng con vẫn còn thiếu kinh nghiệm và không có kiến thức."

"Đúng vậy... " -Ông cố gắng nói- "Ta không thể chết cho đến khi mối đe dọa của sói và Zodiva bị loại bỏ."

Auger vui vẻ đáp:

"Con và hoàng huynh còn phải dựa vào người rất nhiều. Nhưng con cũng không muốn người gắng sức quá. Hoàng huynh sẽ làm việc chăm chỉ và bảo vệ đất nước trong khi người nghỉ ngơi."

Mejojo gật đầu trước những lời nói của Auger, anh sau đó tuyên bố:

"Đúng vậy. Dù Zodiva có lây lan bao nhiêu, có bao nhiêu người chết, hay bao nhiêu người bị sói giết, ta, với lời dạy của phụ hoàng, sẽ bảo vệ Weblin. Ta xin hứa."

Nhà vua thở hổn hển trong khi ông cố hỏi Mejojo một cách yếu ớt:

"Mọi chuyện thực sự trở nên tồi tệ vậy sao? Với Zodiva và bầy sói? Vậy Fiona thế nào rồi? Con bé đang làm gì? Nó có ổn không?"

Mejojo ​​cau mày nhẹ và trả lời:

"Cô ấy chỉ bị trầm cảm và khó chịu sau khi bị gia đình xa lánh. Chưa kể cô ấy là Lobeira nên cô ấy có thể bị nhiễm bệnh nhưng người cứ yên tâm, con đảm bảo sẽ có bác sĩ chữa cho cô ấy."

Nhà vua tỏ ra yên tâm phần nào nhưng ngay sau đó ông lại cúi đầu, ông cố gắng nói:

"Ta thật có lỗi với Edgar, ông ấy là cánh tay phải đắc lực của ta trong trận chiến với thỏ để giành lấy ngai vàng, là người đồng đội và là người bạn thân thiết nhất của ta..." -Ông nói với Mejojo và Auger- "Tất cả đều phụ thuộc vào hai con để giúp con bé về với gia đình."

Mejojo gật đầu:

"Con đương nhiên sẽ làm vậy nhưng vẫn rất khó để tìm được chứng cứ chứng minh cô ấy không phải phù thủy."

"Đúng thế." -Auger xen vào- "Dân làng nghĩ cô ấy còn sống là bằn chứng chứng minh cô ấy là phù thủy vì vậy chỉ khi cô ấy chết mới có thể chứng minh cô ấy không phải."

Nhà vua bị lời nói của Auger làm hoảng hốt, ông bắt đầu ho dữ dội.

"Auger!"

Mejojo quát Auger nhưng anh chỉ cười khúc khích:

"Em xin lỗi nhưng em là người trung thực."

Mejojo không quan tâm đến Auger nữa, anh tỏ ra lo lắng cho cha mình hơn.

"Người có ổn không?" -Anh lo lắng hỏi-

"Ta không sao..." -Ông nói với Mejojo- "Ta sắp rời khỏi Weblin... Fiona và Julian giao cho con... Con nhất định phải bảo vệ chúng..."

Mejojo ​​cúi đầu nhận lệnh một cách nghiêm túc:

"Tuân lệnh."

Nhà vua cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm. Ông mệt mỏi nằm xuống giường trước khi ra lệnh Mejojo và Auger:

"Bây giờ ta có thể yên tâm nghỉ ngơi rồi... Hai đứa có thể lui ra... Ta muốn ngủ..."

Hai người tuân lệnh và rời khỏi phòng. Cánh cửa phòng vừa khép lại, Auger ngay lập tức thì thầm với Mejojo:

"Hoàng huynh này, dường như phụ hoàng có thể chết sớm đấy."

"Ta cũng nhận thấy như vậy nhưng ta muốn ông ta sống lâu hơn vì ông ta vẫn còn sử dụng được."

Lúc này, một người lính bỗng nhiên xuất hiện, anh ta thưa hai người một cách lưỡng lự và nhìn Mejojo, anh ta báo cáo:

"Mejojo điện hạ, chúng thần phát hiện có những con sói xuất hiện gần cung điện..."

"Vậy sao?" -Auger mỉm cười- "Cảm ơn ngươi đã đến đây báo cáo. Giờ ta có một yêu cầu cho ngươi..."

Người lính ngẩng đầu thì ngay lập tức Auger rút kiếm đâm xuyên qua cổ họng anh ta, người lính ấy chết ngay tức khắc.

"Không tệ. Em có sức mạnh tay kiếm tốt đấy."

Mejojo khen ngợi Auger nhưng Auger khiêm tốn đáp:

"Nó vẫn không tốt như anh."

Dù sao, Mejojo nhắc nhở:

"Em nên cẩn thận lời nói của em. Ở đây, những bức tường đều có tai... Ta sẽ sai CCK ném cái xác này xuống sông."

"Anh đúng là xấu xa."

Auger huýt sáo trong khi nhận xét về Mejojo như vậy nhưng Mejojo chỉ nhếch mép bảo:

"Em cũng vậy thôi."

Hai người cùng nhau cười một cách đáng sợ.

Mejojo nói:

"Nhưng sẽ là vấn đề nếu ông ta chết trước khi ông ta có thể gánh vác lịch sử đen của cuộc tàn sát sói."

Auger thấy thú vị khi Mejojo ​​đang đẩy mọi thứ lên cha mình. Mejojo ​​muốn cha mình nhận tất cả bùn và sự xấu hổ.

"Người đứng đầu thứ sáu của gia tộc Garibaldi sẽ đi vào lịch sử khi là người quét sạch lũ thỏ và sói..." -Auger cười khúc khích- "Nghe thật khó chịu..."

"Ta muốn sự vĩ đại của hoàng gia bắt đầu từ tên của ta. Khi tất cả những con sói bị tiêu diệt, đất nước sẽ rơi vào tay ta. Chắc chắn là thế."

Mejojo cười tự mãn trong khi Auger xác nhận:

"Đúng vậy. Không ai phù hợp với ngai vàng hơn anh."

"Tất nhiên..."

Mejojo sau đó cất tiếng cười điên dại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro