Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5: Lồng chim bằng vàng

Fiona đắm chìm trong suy nghĩ mình sẽ bị ném vào ngục giam dưới lòng đất hoặc là một tòa tháp khác nhưng đó là trước khi cô ngửi thấy một hương hoa ngọt ngào gần đó khiến cô thêm tò mò về nơi mà Mejojo đang đưa cô tới, thế là cô không tự chủ bản thân liên tục nhìn ngắm xung quanh.

"Tại sao em cứ nhìn xung quanh thế?"

Câu hỏi bất thình lình của Mejojo khiến Fiona giật mình, cô bối rối trả lời:

"Không... Em chỉ đang nghĩ anh sẽ đưa em đến đâu?"

Mejojo chỉ nhếch môi, đáp:

"Em sẽ biết ngay thôi."

Fiona tròn mắt tỏ vẻ khó hiểu nhưng vẫn bước theo anh.

Ba người cuối cùng dừng lại ở khu vườn riêng của cung điện. Fiona sau đó đã vô cùng ngạc nhiên vì lần đầu cô trông thấy một khu vườn đẹp đến thế, khu vườn quanh ngọn tháp cô sống cũng không thể sánh bằng. Đó là một khu vườn được bao bọc bởi một lồng kính khổng lồ trồng đủ các loại hoa cỏ xinh đẹp, Fiona nhận ra hương thơm ngọt ngào cô ngửi thấy trên đường đến nhưng không chỉ có hương thơm ấy, còn có rất nhiều những mùi hương khác nhau. Nơi này thật tuyệt vời!

"Anh sao lại đưa em đến đây?"

Fiona hỏi Mejojo với đôi mắt vẫn còn sự hưng phấn, Mejojo mỉm cười giải thích:

"Kể từ bây giờ em sẽ sống ở đây và trong ngôi nhà đó."

Nói đoạn, anh dẫn cô đến một ngôi nhà nhỏ trong khu vườn rộng lớn ấy. Fiona ngay lập tức bị thu hút bởi vẻ ngoài nhỏ nhắn và dễ thương của nó, ngôi nhà khá đơn giản, rất ít phòng. Phòng ngủ của Fiona chỉ có một chiếc giường, một tấm bình phong, một chiếc bàn trang điểm cạnh giường và một bộ bàn ghế gỗ, phòng ngủ của cô có một cửa sổ lớn hướng ra khu vườn, từ đây cô có thể ngắm khu vườn ngay sau khi cô tỉnh giấc.

"Em rất thích nhưng thế này có ổn không?" -Fiona bối rối hỏi- "Tại sao em không bị theo dõi vì em là phù thủy?"

"Chuyện đó em không cần lo." -Mejojo đáp- "Em sẽ có nhóm Chu-Chu Knights (CCK) bên cạnh em."

Mejojo sau đó lệnh cho CCK vào, Fiona ngạc nhiên vì họ là một đội kỵ sĩ chuột.

"Các ngươi tự giới thiệu đi." -Mejojo ra lệnh-

"Vâng!" -Chú chuột đầu đàn kính cẩn cúi đầu trước mặt Fiona trước khi tự giới thiệu- "Tôi là Leonidas, tôi sẽ là người ở cạnh tiểu thư nhiều nhất nên xin tiểu thứ hãy nhớ tôi."

Fiona cảm thấy hơi lo lắng về điều đó vì tất cả đều trông gần giống nhau với những chiếc mũ sắt trên đầu của họ. Sau đó, có Vincent, David, Rad và Knack, họ lần lượt giới thiệu mình với cô.

"Mong được tiểu thư giúp đỡ!" -Bọn họ đồng thanh-

"Rất tốt!"

Mejojo khen ngợi và thưởng cho Leonidas bằng các loại hạt, Leonidas vui mừng nhận lấy. Sau đó, Mejojo đưa lại túi hạt cho Fiona và dặn cô:

"Chiếc túi này chứa các loại hạt mà chúng thích, em có thể thưởng cho chúng bất cứ lúc nào em thích hoặc nếu chúng làm tốt công việc."

"Cảm ơn anh."

Fiona vui vẻ nhận lấy. Những chú chuột khác bắt đầu thì thầm rằng thật bất công khi chỉ có mình Leonidas được thưởng, điều đó khiến Fiona không thể ngừng suy nghĩ rằng chúng dễ thương hệt như những chú lính đồ chơi. Cô cũng thưởng cho những chú chuột khác, tuy nhiên cô cũng phải cố gắng và kiềm chế bản thân không cho họ nhiều hơn.

"CCK là do em chỉ huy, nếu em cần gì thì em có thể ra lệnh cho chúng thực hiện. Nhưng em cũng đừng quên rằng công việc của chúng là trông chừng em, nếu em cố gắng chạy, chúng sẽ báo cáo với ta và lúc đó..." -Mejojo trầm giọng cảnh cáo- "Em vẫn còn bị tình nghi là phù thủy, nếu em dám bỏ chạy, ta sẽ phải giết em."

Fiona hơi hoảng sợ bởi giọng điệu của anh và cô lại càng nao núng khi thấy anh rút thanh kiếm của mình ra. Cô sợ hãi lùi về sau.

Thế nhưng ngay sau đó, Mejojo chỉ nhếch môi cười:

"Nhưng sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu. Nếu em ngoan ngoãn."

Dứt lời, Mejojo cất lại thanh kiếm vào thắt lưng và nói với Leonidas:

"Leonidas, nhớ trông chừng cô ấy cẩn thận."

"Tuân lệnh, Mejojo điện hạ!"

Trong lúc Fiona ngạc nhiên, Mejojo nói với cô:

"Em hiểu rồi chứ? Em cảm thấy thế nào?'

"A... Ổn ạ..."

"Vậy hôm nay tới đây thôi. Đến lúc ta phải đi rồi."

Dứt lời, anh quay lưng rời đi để lại Fiona cứ nhìn theo bóng lưng của anh trong sự bối rối.

"Ha ha ha... Hoàng huynh không trung thực gì cả nhưng rất ngọt ngào đấy!"

Đột nhiên một tiếng cười vang lên cắt ngang sự bối rối của Fiona, Fiona lúc ấy mới nhớ ra Auger vẫn còn ở đây. Trong lúc Fiona tròn mắt khó hiểu vì câu nói vừa rồi của anh, anh bước đến giúp cô mở khóa xiềng xích vẫn còn khóa lấy thân thể cô trong khi anh phàn nàn:

"Thế này là được rồi. Hoàng huynh thật là bất cẩn! Anh ấy sao có thể quên đi chuyện này chứ? Trừ phi là anh ấy thích trói buộc cô..."

Fiona cảm thấy thoải mái hơn sau khi được tháo xích khỏi người nhưng ngay khi cô muốn cảm ơn Auger thì anh đã hỏi cô trước:

"Nhưng mà này, không biết cô có thích sống ở đây không?"

"Chuyện đó chúng tôi không có ý kiến!"

Leonidas ngắt lời Auger và sau đó Leonidas bị anh trừng mắt nhìn một cách dữ tợn, Auger ra lệnh cho họ:

"Im đi lũ chuột. Bọn ngươi hết công việc ở đây rồi. Mau lui ra."

"Vâng!"

CCK nhận lệnh và nhanh chóng biến mất.

Trong căn phòng lúc này chỉ còn có Fiona và Auger. Auger mỉm cười lần nữa và nói với cô:

"Cô đừng nghĩ xấu về hoàng huynh, anh ấy làm tất cả điều này là vì cô đấy. Cả ta và anh ấy đều tin cô không phải phù thủy nhưng cô cũng biết đó, có sự bất ổn ở vùng đất của gia tộc Galland, nếu không xoa dịu dân làng ở đó sẽ rất dễ gây ra bạo loạn. Ví dụ, họ có thể xông vào lâu đài và tòa tháp để cố gắng giết cô để tự vệ...."

Fiona kinh hoàng nhưng cô nghĩ điều đó có thể xảy ra khi cô nhớ lại sự ghét bỏ và sợ hãi trong mắt họ.

"Nơi này là Mejojo đã chuẩn bị cho em sống từ trước phải không? Em cảm thấy anh ấy đã lên tất cả kế hoạch rồi."

Fiona nghi hoặc hỏi Auger, anh ngay lập tức xác nhận:

"Không sai. Anh ấy đã bỏ ra rất nhiều tâm tư đấy."

Lời xác nhận của Auger khiến Fiona có hơi ngạc nhiên xen lẫn cảm kích. Mejojo vì cô chuẩn bị nhiều như vậy thế mà trước đó cô còn nghĩ anh muốn giam cầm cô, cô cảm thấy mình thật quá đáng.

Auger nói tiếp:

"Những việc hoàng huynh làm ở tòa án đều là bảo vệ cô và gia đình cô đấy. Chẳng qua là anh ấy không muốn cho cô biết... Chưa kể là cô rất thẳng thắn."

"Thẳng thắn?"

Fiona nao núng trước những lời nói có ý của anh ta nhưng sau đó Auger cười láu lỉnh:

"Đùa thôi!"

Fiona cau mày vì thái độ lúc nào cũng thiếu nghiêm túc của anh, đôi khi anh khiến cô không biết anh đang nói thật hay nói đùa.

"Nhưng mà này." -Auger hỏi thêm- "Giờ cô đã biết hoàng huynh quan tâm cô thế nào chưa?"

"Đúng thật là vậy..."

Fiona cảm thấy nhẹ nhõm hơn sau những lời giải thích của anh, bởi cô đã sợ Mejojo và Auger khi họ bắt cô đi.

"Em thật sự cảm ơn hai anh. Nhưng cha và anh trai em có biết chuyện này không?"

"Ta sẽ nói họ biết nên cô đừng lo lắng gì cả... Cô chỉ nên nghỉ ngơi và nghĩ về những chuyện vui vẻ thôi."

"Cảm ơn anh và cả Mejojo nữa."

Fiona cảm thấy rất vui, mọi phiền não của cô cuối cùng cũng được giải tỏa.

"Nhưng..." -Auger bỗng dưng cười ranh mãnh- "Nếu cô vẫn chưa hết lo lắng, ta có thể cho cô vuốt ve ta, được không?"

"...?!"

"Nhìn này! Cô muốn chạm vào tai hay đuôi của ta? Ta sẽ an ủi cô giống như hai con chó đó."

Fiona há hốc miệng nhìn anh, đứng ngây ngốc tại chỗ. Auger sau đó lại tiến đến gần cô với đôi tai và cái đuôi không ngừng vẫy vẫy cứ như đang yêu cầu "Mau vuốt ve ta đi!" khiến Fiona đỏ mặt.

"Đùa thôi!"

Auger lại cười ranh mãnh trong khi Fiona cau mày vì trò đùa của anh.

"Tuy nhiên..." -Auger nói- "Nếu cô thấy buồn, ta có thể chơi một bản nhạc cho cô nghe. Dù sao ta cũng là nhạc sĩ hoàng gia."

"Cảm ơn anh, Auger." -Fiona mỉm cười-

"Đừng khách sáo. Mà... Cũng tới lúc ta phải đi rồi. Chúc ngủ ngon, Fiona."

"Chúc ngủ ngon, Auger."

Họ chào nhau và sau đó Auger rời đi.

Chỉ còn lại Fiona trong phòng, cô lần nữa ngắm nhìn mọi thứ xung quanh mình, từ khu vườn trong màn đêm tới căn phòng nhỏ của mình. Dù có cảm giác như đang bị ai đó theo dõi, có thể là CCK, nhưng đó cũng không lạ gì với người đang trong tình huống của cô. Cô cố gắng thuyết phục bản thân rằng sẽ không có chuyện gì xấu xảy ra với mình vì Mejojo đã chuẩn bị nơi tuyệt đẹp này cho cô.

Fiona tắt đèn và sau đó cô yên tâm chìm vào giấc ngủ.

Trong khi đó, Auger đang trên đường quay về cung điện thì bỗng dưng anh phá lên cười, anh lẩm bẩm trong tiếng cười:

"Tại sao bọn họ lại giống một đứa ngốc như vậy!"

Đúng vậy, kế hoạch của anh và Mejojo diễn ra một cách hoàn hảo, tất cả mọi người đều như những quân cờ tùy ý cho anh và Mejojo sắp đặt. Mọi thứ sẽ trở nên thú vị hơn nếu Fiona không nhận ra và anh cũng mong là như thế. Anh bỏ đi khi nghĩ rằng anh đang có tâm trạng để chơi một bài hát bây giờ.

________________________________

Một ngày trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc đã gần chiều ngày Fiona tròn 16 tuổi, ngày mà cô đã rất mong chờ nhưng bây giờ cô cảm thấy bối rối vì cô biết rằng mọi sự chuẩn bị ở Scharlmessen đã bị lãng phí bởi cô đang ở cung điện. Đặc biệt là sau khi cơn bão ngày hôm qua đã tan, hôm nay là một ngày đẹp trời. Cô hy vọng Auger đã giải thích mọi thứ cho Nesso, Zara và Edgar, vì ba người chắc chắn đang lo lắng cho cô. Richie và Pearl có lẽ nghĩ điều gì đó khủng khiếp đã xảy ra với cô. Đây là lần đầu tiên trong đời, cô ở một mình mà không có ai ở bên và cô ghét điều đó. Tuy nhiên, Fiona ngăn bản thân mình khóc, cô đã trưởng thành rồi. Cô tự an ủi bản thân bằng cách nghĩ về những mặt tốt, cô không bị giam cầm trong phòng giam như một phù thủy.

Đột nhiên cô nghe thấy tiếng bước chân đang chạy và hóa ra đó là Leonidas.

"Chào tiểu thư Fiona. Chúng tôi mang quà của Mejojo điện hạ đến cho tiểu thư." -Leonidas thưa-

Ngay sau đó, những chú chuột lần lượt mang vào những hộp quà với đủ kích cỡ đến trước mặt Fiona.

"Cảm ơn... Các cậu làm tốt lắm! Các cậu có muốn các loại hạt không? Tôi sẽ thưởng cho các cậu!"

Fiona vừa nói vừa chìa túi hạt về phía Leonidas. Leonidas bối rối trả lời:

"H... Hạt?... Không, tôi vẫn chưa làm việc đủ chăm chỉ để nhận chúng!"

Phần còn lại của CCK mặc dù bắt đầu trở nên bồn chồn vì các loại hạt cho đến khi Leonidas chấn chỉnh lại họ. Fiona cũng không ép họ phải nhận, cô bắt đầu mở những hộp quà mà Mejojo tặng cô.

"Đây là..."

Fiona không khỏi ngạc nhiên khi trông thấy bên trong những hộp quà là một chiếc váy dạ hội màu đen tuyền vô cùng lộng lẫy, một đôi giày cũng màu đen tuyền và trang sức như vòng cổ, trâm cài tóc,... Tâm trạng của cô ngay lập tức trở nên tốt hơn.

Leonidas thông báo:

"Điện hạ đã tổ chức một buổi tiệc khiêu vũ cho ngày sinh nhật của tiểu thư."

Fiona không nghĩ rằng bữa tiệc này được diễn ra một cách bí mật và vì vậy có thể cô sẽ gặp Nesso, Zara và cha mình ở bữa tiệc. Cô cảm thấy vui khi nghĩ về điều đó.

"Tôi có thể nhờ các cậu một việc không?"

"Bất cứ việc gì tiểu thư muốn nhưng tôi đã thề dưới thanh kiếm của mình rằng sẽ không bao giờ làm gì trái lệnh hay làm hại Mejojo điện hạ!"

Fiona khẽ cười trước những lời nói thể hiện sự trung thành hết mức của Leonidas đối với Mejojo. Cô cảm thấy yên tâm vì Mejojo có những thuộc cấp trung thành thế này nhưng điều cô muốn nhờ không quá đáng như thế.

"Cậu có thể chuyển lời cảm ơn của tôi đến anh ấy được không?"

Fiona nói với ánh mắt cầu xin khiến CCK không thể từ chối, dù sao nó cũng là một yêu cầu không có lý do gì để từ chối. Điều này dường như làm cho CCK thích cô hơn.

Nhưng ngay sau đó, Fiona đã gặp rắc rối, cô nhận ra rằng mình không thể tự mình mặc chiếc váy này. Tuy có chút lưỡng lự, cô đành yêu cầu sự giúp đỡ từ CCK nhưng Leonidas từ chối trong khi Vincent thở hổn hển vì nó xấu hổ, Rad tuyên bố rằng anh ta sẽ không làm điều đó cho dù cô có cho họ hạt, Knack lại nói nếu đó là hạt dẻ thì thế nào... Leonidas đánh vào đầu Knack trước khi chấn chỉnh họ lại.

"Chúng tôi không thể giúp tiểu thư vì như vậy không đúng và vì chúng tôi quá nhỏ nhưng điện hạ đã ra lệnh cho tất cả người hầu đến phục vụ tiểu thư... Đấy! Đến rồi! Vậy chúng tôi xin cáo lui!"

Leonidas dẫn CCK rời khỏi ngay khi một chàng trai bước vào phòng Fiona.

Đó là một chàng trai cao gầy với mái tóc đen gọn gàng tương phản với đôi mắt màu bầu trời của anh, anh ta có một đôi tai mèo màu đen trên đầu và đuôi mèo cũng màu đen sau lưng. Anh mặc một chiếc áo xù, áo vest cắt ngắn màu hạt dẻ và quần đen.

"Tôi là Julian, từ nay tôi sẽ phục vụ cho tiểu thư."

Julian cúi đầu cung kính với Fiona trong khi cô sững người.

"Đầu tiên tiểu thư phải tắm trước."

Julian nói ra những điều ấy một cách bình tĩnh, anh thậm chí còn sẵn sàng giúp Fiona tắm rửa, điều này làm Fiona hoàn toàn choáng váng. Cô vẫn chưa tin được sự thật rằng Julian sẽ trở thành người hầu của mình và hơn thế nữa, cô làm sao có thể để cho một người nam hầu hạ mình tắm?! Cô phản đối:

"Không! Tôi có thể tự mình làm!"

Trong vòng tròn của giới quý tộc, không lạ gì khi có những người giúp việc khác giới vì họ không được coi là người. Do đó, không có gì sai khi Julian hầu hạ cô nhưng Fiona không quen với việc đó.

Julian bị cô phản đối, anh cau mày đau đớn trong khi anh hỏi cô:

"Tôi có phải đã làm gì chọc tức tiểu thư không?"

Fiona vội vã lắc đầu.

Mọi thứ đều ổn, ngoại trừ trái tim cô đập thình thịch khi nghĩ đến việc Julian giúp cô mặc quần áo. Mặc dù cô có Zara cũng là người hầu nam nhưng anh chưa từng giúp cô làm những việc này, anh cho cô sự độc lập.

"Tôi không thể giúp tiểu thư... Tiểu thư không cần tôi phải không?"

"Không phải vậy... Tôi chỉ là không quen người khác giúp mình tắm rửa. Khi tôi còn sống trong tháp, cha tôi sắp xếp cho tôi có tối thiểu người hầu vì ông sợ tôi sẽ bị nhiễm bệnh từ người khác. Do vậy, tôi cũng quen làm mọi việc một mình."

Lời giải thích của cô có vẻ đã trấn an Julian một chút, anh tỏ vẻ an tâm và thông báo với cô:

"Vậy tôi sẽ đi gọi nữ hầu tới đây."

Các hầu gái dành cả buổi chiều để tắm, mặc quần áo và trang điểm cho cô. Fiona phải làm quen với những người hầu gái chạm vào cơ thể trần trụi của cô và điều đó khiến cô lo lắng.

Khi mọi việc đã hoàn thành, Auger đến hộ tống Fiona đến đại sảnh.

"Trông cô rất tuyệt đấy!"

Auger cất ra lời khen ngợi mặc dù ngay sau đó anh lẩm bẩm sửa lại rằng:

"Chỉ là bộ váy khiến cô đẹp lên thôi..."

"Anh vừa nói gì à?"

Fiona muốn hỏi nhưng Auger đã nhanh chóng ngắt lời cô:

"Không! Ta chỉ nói rằng cô thật là xinh đẹp!"

"Cảm ơn anh. Nhưng Mejojo đang ở đâu? Em cũng muốn cảm ơn anh ấy."

"Hoàng huynh đang ở đại sảnh, ta chắc rằng anh ấy sẽ rất vui khi nghe cô nói lời cảm ơn đấy... Còn bây giờ..."

Auger đưa tay ra như thể anh ta là một hoàng tử từ một câu chuyện cổ tích, mặc dù anh ta thực sự là một hoàng tử và cô đưa tay cho anh như thể là một nàng công chúa. Auger cười với cô:

"Thật là vinh hạnh cho ta. Thưa phù thủy."

Cô cười khúc khích trước trò đùa của anh và rồi họ tiến về phía đại sảnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro