Chương 15: Bất đồng
Trở lại cung điện sau thất bại việc truy bắt Fiona, Auger lặng lẽ thở dài khi anh bước đến phòng Mejojo để báo cáo, anh tự hỏi liệu Mejojo có nổi giận không?
Nghĩ lại thì thật may mắn vì anh có mang theo bom khói để an toàn quay về vì anh không thể chiến thắng trước Nesso và cũng không có cách nào CCK có thể giành chiến thắng trước Nesso, kẻ được mệnh danh là hiệp sĩ mạnh nhất Weblin và chưa bao giờ thua bất kỳ ai. Mặc dù Auger không tệ về kiếm, nhưng anh lại không ở cấp độ Nesso. Anh hy vọng anh trai mình nhận ra điều này và biết rằng Auger chỉ là một tên hề trước Nesso. Nhưng sau một giây im lặng, anh thở dài vì chuyện đó bất khả thi. Mệnh lệnh của Mejojo là tuyệt đối và phải hoàn thành hoặc thất bại. Không có gì để nói rằng nó không thể.
Auger bỗng dưng bật cười khi anh nhớ đến biểu cảm trên khuôn mặt của Fiona khi cô cô thấy Julian đã tan vỡ như thế nào. Đó là một khuôn mặt như thể cô muốn thức dậy khỏi một giấc mơ tồi tệ. Thật thú vị khi có thể thấy biểu hiện đó. Chỉ vì điều đó, anh ra lệnh cho Julian tiếp cận cô. Thật là dễ thương khi thấy họ gắn kết quá khứ với nhau. Đó là bởi vì cô tin vào tình bạn của họ.
Auger tự hỏi cô sẽ làm kiểu mặt nào nếu cô không sống trong một tòa tháp? Cho đến giờ, cô chưa từng bị phản bội trước đó. Anh cảm thấy vui khi có thể làm tổn thương trái tim của cô gái đã được nuôi dưỡng rất cẩn thận và được bảo vệ khỏi mọi thứ. Sau đó, anh tự hỏi chuyện gì đã xảy ra với Julian, bởi vì anh đang nghĩ đến việc ném anh ta đi kể từ khi anh ta phá vỡ thường xuyên hơn. Nó cũng rất thú vị nếu họ giữ anh ta bên mình, nhưng nó còn thú vị hơn nữa nếu Nesso giết anh ta. Anh rất muốn nhìn thấy khuôn mặt hiệp sĩ khi anh ta giết một trong những người trong hoàng tộc, đặc biệt là khi anh ta thề với lưỡi kiếm của mình sẽ bảo vệ đất nước. Thêm vào đó, Julian chỉ là một nạn nhân và không phải là một trong những hoàng tử độc ác. Nesso sẽ làm kiểu mặt nào nếu anh ta giết để bảo vệ em gái mình? Nhưng sau đó, Auger nhận ra rằng Nesso không biết rằng Julian là một hoàng tử đã bị truất phế. Trừ khi Fiona nói với anh ta. Hay cô sẽ giữ im lặng vì cô đồng cảm với hoàn cảnh của Julian?
Auger bĩu môi và ước họ trở lại trong vườn, nơi họ bị giam cầm mãi mãi, để anh có thể tiếp tục quan sát họ. Anh thích nhìn mọi người đấu tranh một cách dại dột trước những điều tồi tệ xảy ra với họ. Nhưng anh nhận ra rằng một ngày nào đó họ sẽ trốn thoát. Nhưng trước hết, anh nên báo cáo mọi thứ với anh trai mình.
Đứng trước cánh cửa gỗ nặng nề, Auger lặng lẽ gõ cửa, điều mà trước giờ anh chưa từng làm và anh bước vào mà không chờ câu trả lời. Vừa nhìn thấy Auger, Mejojo ngay lập tức hỏi:
"Em chậm quá đấy. Có bắt được Fiona và Julian không?"
Auger nhăn mặt trước khi lặng lẽ đáp lại:
"Em xin lỗi..."
Biểu hiện của Mejojo trở nên nghiêm trọng khi anh giận dữ hỏi lần nữa:
"Họ trốn thoát ngay cả khi ta giao quyền chỉ huy CCK cho em?"
Auger nhăn mặt lần nữa và trả lời:
"Nếu chỉ có Fiona và Julian thì em đã có thể nhưng bọn chúng có cả con Thỏ đó và Nesso... Em và CCK đã thất bại..."
Mejojo tỏ ra giận dữ khi anh đập tay xuống bàn và quát:
"Tại sao Nesso lại ở đây? Hắn đáng lẽ phải ở biên giới. Ta nhận được báo cáo là hắn vẫn ở đó!"
Auger chậm rãi giải thích:
"Em cũng không rõ nhưng có thể là bản báo cáo đó lừa chúng ta. Nesso được rất nhiều người ngưỡng mộ, thậm chí còn hơn cả chúng ta. Cấp dưới của hắn trong Gefreiter trông chờ vào thủ lĩnh của chúng hơn là phục vụ cho đất nước. Không khó để bọn chúng có thể bảo vệ hắn ta."
Dù sao, Mejojo trừng mắt nhìn Auger với ánh mắt như muốn giết người khiến Auger sợ và Mejojo hỏi một cách nguy hiểm:
"Em đã để Fiona chạy thoát?"
"Em... Em xin lỗi..." -Auger hoảng hốt- "Em đã thua trong trấn đấu kiếm với Nesso... Anh nên biết điều đó..."
Mejojo vẫn trừng mắt nhìn Auger và Auger nhận ra mặc dù Mejojo biết điều đó nhưng anh sẽ không chấp nhận nó.
Mejojo lần nữa nổi giận quát lớn vào Auger:
"Tại sao Fiona chạy thoát và cả Julian cũng vậy?"
Auger nhăn mặt vì kế hoạch của anh là sử dụng Julian để cho cô hết hy vọng chạy trốn và sau đó nghiền nát nó với sự tuyệt vọng. Nếu chỉ có Fiona chạy trốn thì Auger đã có thể bắt cô. Nhưng không ngờ còn có cả Nesso và Zara và anh đã để cho họ trốn thoát.
Dù sao, Auger cố gắng trấn an Mejojo:
"Hoàng huynh... Anh không cần phải lo đâu. Tên Julian đó chỉ là rác rưởi và không có ích gì."
Nhưng Mejojo không vì những lời đó của Auger mà nguôi giận, anh vẫn trừng mắt nhìn Auger và gầm gừ một cách đáng sợ:
"Ta đã lệnh cho em bắt bọn họ!"
Và Auger đã thất bại, Auger nhăn mặt vì điều đó và cũng vì anh trai mình đang giận dữ đến mức nào. Anh biết Mejojo vẫn còn tức giận vì chuyện Fiona bị Sói cắn và bây giờ lại thêm chuyện cô bỏ trốn.
Mejojo bắt đầu hét lên:
"Em không hiểu em đã làm gì sao...?! Fiona đã trốn thoát... ?! Fiona đã có thể trốn thoát...?!"
"Chuyện đó là do..."
"Im đi! Ta không muốn nghe em giải thích nữa!"
Auger cố gắng trấn tĩnh anh trai mình nhưng Mejojo chỉ chộp lấy anh để bắt anh im lặng và không nói lại. Và rồi Mejojo tát Auger, điều đó khiến Auger nao núng vì ngạc nhiên và đau đớn.
Auger nghiến răng khi anh tự hỏi tại sao Mejojo lại coi trọng Fiona, đặc biệt bây giờ anh đã là vua. Cha của họ đã chết, họ không cần phải lo lắng về bất cứ ai.
Có nhiều phụ nữ xinh đẹp ngoài kia. Có những người ngoan ngoãn hơn. Nhưng đó có thể là lý do tại sao Mejojo rất quan tâm đến cô. Chưa kể vì cô là biểu tượng cho sự ô nhục của anh. Nếu Mejojo không thể có được Fiona thì vết thương lòng của anh sẽ không thể lành được. Chính vì vậy___
Thế là Auger đành cúi đầu:
"Em xin lỗi... Vì đã thất bại..."
"Đúng vậy... Là do lỗi của em mà cô ấy trốn thoát."
"Vâng... Em xin lỗi vì đã gây rắc rối cho anh..."
"Nếu em không phải là một mối phiền toái thì mọi chuyện đã ổn rồi."
"Vâng... Xin anh hãy trừng phạt em... Em muốn chuộc lỗi cho cho sự thất bại của mình."
"Đúng vậy, những sai lầm cần phải bị trừng phạt."
Mejojo sau đó rút ra kiếm giắt ngang thắt lưng chĩa vào Auger. Lưỡi kiếm phát sáng trong ánh sáng và Auger cảm thấy toàn thân mình run rẩy, xuống tận đuôi, với ý nghĩ rằng anh trai mình có thể giết chết anh. Nhưng không phải từ sợ hãi, mà là từ sự tận hưởng.
Bị giết bởi anh trai của mình là niềm vui tột cùng của anh.
"Anh sẽ giết em sao?"
Auger thở hổn hển trong niềm vui khi anh hỏi Mejojo như vậy nhưng Mejojo chỉ bình tĩnh trả lời:
"Em sẽ không chết, nhưng em cần phải nhận hình phạt."
Mắt Auger mở to trong sự bối rối, nhưng bất kể anh trai anh làm gì với anh, anh sẽ rất vui. Anh trai của anh tốt hơn bất cứ ai làm anh hài lòng, đó có thể là do họ sinh đôi. Auger nhìn Mejojo nâng thanh kiếm lên và Auger tự hỏi liệu có phải anh sẽ bị Mejojo móc một con mắt ra.
Nhưng không như dự đoán của Auger, Mejojo đâm thanh kiếm cắt vào da thịt giữa mắt anh. Auger nghiến răng đau đớn khi Mejojo đưa thanh kiếm xuống theo đường chéo. Khi lưỡi kiếm đâm sâu hơn vào mặt anh, Auger đang cảm thấy một niềm vui mãnh liệt, tốt hơn bất cứ thứ gì anh từng cảm thấy trước đây. Cuối cùng, Mejojo dừng lại và trông như thể anh đang xác nhận điều gì đó trên khuôn mặt của Auger. Bởi vì Mejojo dừng lại khiến Auger bày ra khuôn mặt bất mãn.
"Trông em không được hài lòng..." -Mejojo lạnh giọng nói- "Em có phải là tên ngốc không?"
Auger thở hổn hển trong khi đáp lại:
"Em hạnh phúc dù như vậy..."
Mejojo cười nhạo:
"Em phát điên một cách kinh tởm. Nhưng một lời hứa là tuyệt đối và hai người chúng ta phải sống, đó là lý do tại sao ta để em sống."
Trong một giây, Auger ước rằng lưỡi kiếm sẽ đâm sâu hơn để anh có được sự bình yên, nhưng sau đó anh ta tự sửa lại và nghĩ rằng không có cách nào mà anh muốn có được bình yên.
"Hoàng huynh! Hoàng huynh! HOÀNG HUYNH!"
Auger gọi anh trai của mình trong cơn cực lạc và Mejojo đáp lại một cách lạnh lùng:
"Em làm ta kinh tởm."
Khi Mejojo cười khúc khích, Auger trìu mến nghĩ về anh trai mình như một thằng ngốc, bởi vì không cần soi gương, anh cũng biết rằng vết thương trên mặt anh được khắc giống như vết sẹo của Mejojo. Auger nghĩ về nó như một phần thưởng hơn là một hình phạt.
"Bây giờ em đã được tha thứ chưa?"
Auger lặng lẽ hỏi và Mejojo đáp lại một cách cộc lốc:
"Được rồi... Em đã được tha thứ."
Auger mỉm cười:
"Cảm ơn anh, hoàng huynh... Anh thật là hào phóng. Đúng là một vị vua..." -Auger thở hổn hển trong đau đớn khi anh nói tiếp- "Đây là... Đây là nỗi đau của anh phải không? Em vui lắm... Cảm ơn anh..."
Mejojo hơi cau mày, Auger nói tiếp:
"Cùng nhau, với sức mạnh của chúng ta, em sẽ tạo ra một Weblin thú vị dành cho anh..." -Giọng Auger tăng lên trong sự phấn khích- "Sẽ rất vui... Sẽ rất vui... Này, hoàng huynh. Hãy cùng chơi... Cùng chơi được không?"
"A... Đúng vậy nhỉ..."
"Hãy tiếp tục trò chơi của chúng ta." -Auger nói- "Em muốn chơi trò chơi giống như trước khi anh trở thành vua... Anh muốn em làm gì? Chuyện gì cũng được. Đầu tiên là lễ đăng quang nhưng sau đó thì sao?"
Mejojo liếc nhìn Auger bằng ánh mắt lạnh lùng, anh ra lệnh:
"Mang Fiona về đây."
"Em hiểu rồi, hoàng huynh. Anh cứ ở đây chờ tin tốt của em." -Auger vui vẻ nhận lệnh-
Một lần nữa Mejojo nói:
"Tìm Fiona về đây. Không được để thoát. Fiona là của ta. Ta sẽ không giao cô ấy cho bất kì ai khác! Chắc chắn! Cô ấy thực sự nghĩ rằng mình có thể trốn thoát sao?"
Auger lặng lẽ mỉm cười và rời khỏi để thực hiện mệnh lệnh của anh trai, nhưng anh tự hỏi liệu anh có nên xử lý vết thương trên mặt trước không. Anh dùng ngón tay lau nó và thấy vệt máu đỏ tươi trên ngón tay mình. Anh bắt đầu cười thầm vì điều đó mặc dù nó đau. Anh lẩm bẩm:
"Chỉ có hai anh em chúng ta... Chúng ta là những người ủng hộ nhau... Là cặp song sinh đáng yêu."
Anh bước xuống đại sảnh với nụ cười khúc khích. Anh sẽ vui vẻ trong giấc mơ không có hồi kết này.
_____________________________________
Quay lại với nhóm Fiona đang trốn chạy. Lúc này, họ đã thoát khỏi đường hầm dưới lòng đất và họ đi vào một khu rừng. Fiona muốn nghỉ ngơi để hỏi Julian những điều cô đang muốn biết nhưng họ không biết nếu Auger sẽ đuổi theo họ và vì vậy họ phải tiếp tục di chuyển. Dù lúc nào cô cũng nhìn trộm Julian, anh chỉ đơn thuần bước về phía trước một mình và với khuôn mặt u sầu. Đó là biểu hiện của một con búp bê bị hỏng. Đó không phải là khuôn mặt của Julian mà cô biết. Cô không phải là người duy nhất tò mò vì Zara và Nesso cũng liếc nhìn anh.
Sau đó, cô tự hỏi họ ở đâu thậm chí hướng đến nơi nào.
"Nesso..."
Fiona khẽ gọi Nesso và anh ngay lập tức rời khỏi vị trí của mình để đến chỗ cô. Cùng lúc đó, Zara rời khỏi vị trí của mình bên cạnh Fiona để di chuyển ra phía trước thay cho Nesso. Fiona cảm thấy Nesso và Zara có thể hiểu nhau mà không cần tới lời nói và cô cảm thấy thích thú điều đó, nó khiến họ trở thành một sự kết hợp đáng gờm.
Nesso có vẻ hiểu Fiona đang định hỏi gì, vì vậy anh đáp lại ngay:
"Chúng ta vẫn chưa xác định đích đến vì anh chỉ muốn cách xa lâu đài. Anh đã lên kế hoạch tiến sâu vào rừng để loại bỏ bất kỳ kẻ truy đuổi nào."
"Vậy cha, Pearl và Richie thì sao?"
"Họ vẫn an toàn. Ông ấy, Pearl và Richie đang trú ẩn ở một nơi khác và họ đã được Elza bảo vệ."
Khi Fiona bối rối nhìn anh, Nesso giải thích:
"Elza Clifford là đội phó của Gefreiter."
Fiona nhớ lại rằng anh đã nói về Elza trước đó và sau đó cô cau mày khi cô nhận ra rằng Scharlmessen không thể sống được nữa vì những điều tàn nhẫn đã xảy ra ở đó với cuộc bạo loạn.
Dù sao, họ đã có kế hoạch gặp lại cha cô vào một lúc nào đó. Nesso sau đó nhẹ nhàng đặt tay lên đầu cô và nhẹ nhàng xoa đầu cô như đang an ủi nhưng bỗng dưng anh sững người và sau đó là tỏ ra hoảng hốt.
"Zara!" -Nesso vội vã gọi- "Cậu mau đến đây xem Fiona có phải đang sốt không?"
"Cái gì?" -Zara cũng tỏ ra hoảng hốt- "Cô mau ngồi xuống đây để tôi kiểm tra."
"Tôi ổn mà!" -Fiona phản kháng- "Tôi chỉ hơi nóng vì chúng ta đi bộ thôi."
Zara nhăn mặt và mặc kệ cô phản kháng thế nào, anh cũng buộc cô cho anh kiểm tra.
"Tiểu thư sốt rồi." -Zara hơi cau mày- "Nesso! Chúng ta phải tìm nơi nào đó để nghỉ ngơi thôi!"
"Em vẫn có thể đi tiếp được!"
Fiona lần nữa phản kháng nhưng Nesso nhắc nhở cô:
"Nếu bây giờ em ép buộc bản thân để rồi sau đó nằm liệt giường thì cũng vậy thôi!"
Fiona cúi mặt thất vọng, Nesso chuẩn bị đi đâu đó tìm chỗ nghỉ chân nhưng trước đó anh gọi Julian:
"Này! Julian, cậu mau đi cùng tôi!"
Yêu cầu của Nesso làm Julian ngạc nhiên, anh hỏi lại một cách lắp bắp:
"Như vậy... Có ổn không?"
"Chúng ta sẽ nói chuyện sau."
Julian mỉm cười ngập ngừng rồi đồng ý và cả hai cùng nhau rời đi.
"Liệu anh ấy có ổn không?"
Fiona lặng lẽ tự hỏi và Zara đáp lại cô:
"Tôi nghĩ anh ta sẽ bình thường chừng nào Mejojo và Auger không ở đây. Và nếu sau này anh ta trở thành mối đe dọa thì anh ta cũng không thể giành chiến thắng trước Nesso."
Fiona tỏ ra yên tâm phần nào nhưng sau đó cô lại cảm thấy khó chịu vì cơn sốt của cô đang tăng lên, cả thế giới trước mắt cô như đang quay cuồng và cô cảm thấy không còn năng lượng.
Cô cảm thấy cô đang ngáng chân Nesso và Zara, đặc biệt là khi cô chính là nguyên nhân khiến họ phải rời khỏi đất nước. Trong lúc ấy, Zara cũng tự trách bản thân:
"Là lỗi của tôi vì đã không chú ý đến sức khỏe của cô. Trách nhiệm của tôi là phải chăm sóc cho tiểu thư..."
Fiona sau đó cảm thấy chóng mặt và cô suýt nữa đã ngã gục nếu Zara không kịp đỡ lấy cô, anh nhẹ nhàng xoa đầu để giúp cô thấy thoải mái hơn khi tầm nhìn của cô bắt đầu mờ đi. Bàn tay anh mát lạnh khiến cô cảm thấy dể chịu hơn.
"Tiểu thư mau nhắm mắt nghỉ ngơi đi."
Nghe theo lời Zara, Fiona lặng lẽ nhắm mắt trước khi cô nghe thấy tiếng Zara lần nữa.
"Tôi sẽ gọi tiểu thư nếu có chuyện gì xảy ra."
Fiona chìm vào giấc ngủ.
_____
"Tiểu thư Fiona?"
Fiona lại nghe thấy tiếng Zara lần nữa, cô mở mắt và cô nhìn thấy mình đang ở trong một nơi rất chật hẹp. Cô nhìn thấy Nesso, Zara và Julian đang ngồi quanh mình và Zara đưa cho cô một bình nước.
"Tiểu thư mau uống đi."
Fiona hơi ngần ngại:
"Sẽ không sao nếu tôi uống hết chứ?"
"Tiểu thư đừng lo, Nesso đã tìm thấy một con sông gần đây. Mặc dù cô đã hạ sốt nhưng tôi muốn cô bổ sung chất lỏng cho cơ thể bằng cách uống nhiều nước và từ từ. Nhưng cô vẫn phải uống thuốc đấy."
Fiona nhăn mặt và cầm lấy những viên thuốc từ Zara một cách miễn cưỡng. Lần này Zara thích thú với cách mà cô đã không phàn nàn.
Fiona biết là họ đã đi rất xa khỏi lâu đài và vì vậy cô cần uống thuốc để khỏe hơn. Dù sao đi nữa, nó cực kỳ đắng và vì vậy cô uống một cốc nước khác. Trong khi đó, Zara quay sang Nesso và Julian đang theo dõi gần đó.
"Hai người cũng mau uống thuốc đi." -Zara giục-
Khi Nesso và Julian trông bối rối, Zara giải thích:
"Đó là cách chữa trị cho Zodiva."
Mọi người há hốc mồm ngạc nhiên trừ Zara. Nesso ngay lập tức hỏi:
"Vậy Fiona có bị nhiễm bệnh không?"
"Tôi cũng không chắc chắn..." -Zara lặng lẽ đáp- "Cơn sốt của cô ấy có thể là triệu chứng của Zodiva, hoặc có thể chỉ là sốt, hoặc nó có thể là do vết thương gây ra. Tôi không tìm thấy bất cứ vết đen nào trên cơ thể cô ấy nhưng có lẽ còn quá sớm để chắc chắn."
Nesso tự hỏi làm sao cô có thể mắc Zodiva nhưng rồi ánh mắt anh rơi xuống vết thương trên vai cô và anh cau mày giận dữ. Đây là lý do tại sao anh không muốn Fiona mang đến lâu đài. Anh nắm chặt tay thành nắm đấm, nhưng Fiona chạm vào tay anh một cách nhẹ nhàng vì cô không muốn anh tự trách mình.
"Dù sao, tôi chưa bao giờ nghe nói Zodiva có cách chữa trị trước đó."
Fiona tỏ ra khó hiểu và Zara giải thích:
"Tôi đã nghiên cứu ở Scharlmessen vì vẫn có khả năng cô bị mắc phải khi ở trong tháp. Khi đến lâu đài, tôi ngay lập tức bị đưa xuống lòng đất và bảo uống thử những viên thuốc này. Chúng là phương pháp chữa trị Zodiva nhưng vẫn chưa hoàn thiện và sau đó tôi được lệnh phải hoàn thiện chúng."
"Thế tại sao phương pháp chữa trị chưa hoàn chỉnh này lại không được biết đến?"
Nesso hỏi nhưng Zara và Julian chỉ nhìn nhau trong khi Fiona thở hổn hển khi cô nhận ra rằng Mejojo và Auger cố tình giữ bí mật.
"Tôi không hiểu tại sao họ không sợ Sói và thậm chí còn đưa chúng vào lâu đài khi có cơ hội bắt được chúng nhưng đó là vì họ đã uống thuốc. Dù sao, thuốc tôi cho mọi người uống nó vẫn chưa hoàn thiện nhưng nó có thể phòng ngừa... Mà..." -Zara nhún vai- "Những ghi chú kết thúc ở đó. Có khả năng là Mejojo và Auger đã giết các bác sĩ."
Một lần nữa, Nesso hỏi:
"Tại sao họ lại không công khai cho mọi người biết cách chữa trị?"
"Có lẽ họ muốn giữ đất nước này trong sợ hãi."
"Đúng vậy..." -Julian gật đầu- "Không có gì trong tâm trí Mejojo và Auger ngoài việc giết Sói. Có thể nói rằng sự điên rồ chính là lời nguyền ám lên gia tộc Garibaldi."
"Tuy nhiên. Tôi có thể hoàn thiện nó." -Zara cho biết thêm- "Tôi phát hiện con Sói bị bắt bị nhiễm Zodiva vì trên cánh tay cậu ta có những đốm đen và cậu ta bị mù một mắt. Mọi người đều biết rằng những con Sói có sức mạnh nhất trong số tất cả các chủng tộc và vì vậy tôi nghĩ rằng các triệu chứng Zodiva của loài Sói khác với chủng tộc khác. Zodiva không khiến họ chết nhanh chóng trong 1 tuần như tất cả các chủng tộc khác. Một khi họ bị nhiễm Zodiva, họ dần mất đi lý trí và sức mạnh. Vì vậy, trái với những gì chúng ta đã biết, Sói không phải là nguồn gốc của Zodiva vì họ cũng là nạn nhân."
Nesso đưa ra ý kiến:
"Nhưng chúng tấn công những ngôi làng chỉ vì trả thù thôi sao? Tôi không nghĩ chúng làm vậy vì chúng điên. Khi tôi đến những ngôi làng đã bị Sói tấn công, những con Sói rút lui như thể chúng có kẻ chỉ huy. Nếu chúng có kẻ chỉ huy thì kẻ đó nên dạy cho chúng săn những thứ khác ngoài con người. Trừ khi hắn ta tấn công con người vì họ đã buộc tội chúng diều gì đó mà chúng không làm."
Zara lắc đầu và nói:
"Tôi phát hiện ra một điểm khác. Máu của những con Sói bị nhiễm Zodiva bị thiếu khoáng chất."
"Cậu có thể nói đơn giản hơn không?"
"Về cơ bản, những con Sói có Zodiva phát triển ham muốn thức ăn không phù hợp. Nó phát triển khi cơ thể thiếu một chất dinh dưỡng cần thiết và não sẽ tự khắc phục bằng những thứ lạ như đất, đá, phấn hoặc thậm chí là thủy tinh. Và tất nhiên họ khao khát nó vượt quá lý trí. Và thế là những con Sói tấn công làng để ăn thịt người. Nhưng đó không phải là tất cả. Họ có thể đang tìm kiếm theo bản năng để tự chữa lành."
"Điều này có hơi thái quá."
"Chắc anh còn nhớ chứ Nesso? Có một người đàn ông giữa bầy Sói, hắn ta là kẻ duy nhất giữ được dạng người, đó có thể là do hắn ta đã vượt qua được Zodiva."
Nesso nhớ lại rằng tất cả các hiệp sĩ đều nghĩ rằng người đó là thủ lĩnh Sói. Nhưng nếu đó là như vậy thì tại sao người lãnh đạo không chữa được những con Sói khác.
Fiona cũng nghĩ rằng nó kỳ lạ vì họ đã sẵn sàng mạo hiểm tấn công lâu đài để lấy lại đồng loại của mình, điều đó có nghĩa là họ không có đồng minh khác. Đột nhiên, cô nhớ lại khoảnh khắc khi Arles nhận ra rằng cô cũng là một Lobeira. Anh ta nói chuyện như thể anh ta đã nếm máu của một Lobeira khác trước đây.Fiona nhận thấy Zara nhìn chằm chằm vào cô.
Nesso nhìn cả hai bối rối trước khi anh yêu cầu:
"Zara, cậu mau giải thích xem!"
Fiona giải thích:
"Có thể phương pháp chữa trị cho Sói là uống máu của một Lobeira. Nhưng cho dù họ tấn công bao nhiêu ngôi làng, họ sẽ khó tìm được vì hầu hết Lobeira đều chết trước khi họ có thể đến tuổi trưởng thành. Và sự xuất hiện của nó ở con người là cực kỳ hiếm."
Nesso khó có thể tin điều này.
"Không lẽ đó là lý do con Sói đó cắn em?"
"Không. Em nghi ngờ nó có lý trí và nghe như thể nó đã nếm máu của Lobeira trước đó."
"Vậy, chuyện gì sẽ xảy ra nếu một chủng tộc khác được chữa khỏi nếu họ uống máu của một Lobeira?"
"Khả năng đó rất thấp" -Zara nói- "Vì không ai trong số họ phát hiện chuyện kỳ lạ này. Dù sao, giả thuyết về việc Lobeira là phương thuốc cho Zodiva là có thể."
"Điều đó có nghĩa là ngoài Sói, những người còn lại sẽ phải chịu cái chết do Zodiva?"
"Không đâu, tôi hắc chắn có thể tìm thấy kháng thể Zodiva trong máu Sói và tôi có thể chữa trị Zodiva."
Nesso thậm chí không biết phải nghĩ gì về tình huống này. Mặc dù họ đã chạy trốn và từ bỏ đất nước nhưng họ có thể đã tìm ra một phương pháp để cứu nó. Bốn người họ nhìn nhau.
"Cậu có chắn chắc thành công không?" -Nesso hỏi-
"Khả năng rất cao. Nhưng để kiểm tra điều này, chúng ta sẽ cần sự hợp tác của những con Sói."
Sau đó, Fiona nghĩ về Mejojo và cách anh luôn muốn tiêu diệt những con Sói. Cô không hiểu, anh không phải làm vậy để bảo vệ đất nước, anh hướng mọi người về nỗi sợ hãi Sói. Nếu cô, Nesso, Zara và Julian rời khỏi đất nước này thì ai sẽ ngăn Mejojo? Nó có thể là sự kết thúc của đất nước này nếu họ không ở đây. Cô cảm thấy như cô đang mang một gánh nặng lớn.
Nhưng cô vẫn nói với họ:
"Em muốn nói chuyện với những con Sói trước khi rời khỏi đất nước này. Em hiểu rằng điều đó có thể khó khăn và chúng ta thực sự nên rời đi nhưng em không thể bỏ mặc người dân ở đây. Nếu chúng ta rời đi sau khi phát hiện ra khả năng chữa khỏi Zodiva thì em sẽ hối hận mãi mãi."
Ba người kia thở ra thật to và sau đó Nesso nói với cô:
"Anh cảm thấy ngược lại. Những con sói rất nguy hiểm, dù là do hoàn cảnh nhưng sự thật rằng chúng đã tấn công các ngôi làng. Anh nghĩ là quá nguy hiểm khi gặp họ."
Fiona nghĩ rằng những lo lắng của Nesso là hợp lý bởi vì họ đã chiến đấu chống lại những con sói khi cô sống trong tòa tháp. Nhưng Zara và Nesso đã không ở đó khi Arles nhìn cô bằng ánh mắt buồn bã và anh đã cắn cô nhưng để gửi cảnh báo cho Mejojo. Và vì vậy cô vẫn muốn thử nói chuyện với họ.Fiona và Nesso nhìn chằm chằm nhau.
Zara là người chủ động cắt đứt sự im lặng:
"Tôi đồng ý với tiểu thư."
Điều này làm Nesso và Fiona ngạc nhiên. Zara nói tiếp:
"Tôi muốn bảo vệ tiểu thư và vì vậy, tôi nghĩ chúng ta nên đi tìm chúng."
Nesso thở dài:
"Cậu có một lý không thể chối cãi."
"Tiểu thư có thể đã bị nhiễm Zodiva và lý do tại sao tôi không nói điều đó sớm hơn là vì tôi không muốn làm mọi người lo lắng.Nhưng nếu chúng ta rời khỏi đất nước thì phải tính đến điều này bởi vì phương pháp chữa bệnh sẽ không thể tiếp cận được nếu rời đi." -Anh hỏi Nesso- "Anh sẽ làm gì nếu cô ấy mắc phải Zodiva?"
"Chúng ta có thuốc kia mà?"
"Nhưng đó chỉ là thuốc phòng ngừa, nó không thực sự có thể chữa trị."
Nesso nghiến răng nhưng cuối cùng lại thở dài. Điều đó rõ ràng rằng anh không có bất kỳ lựa chọn nào khác và vì vậy mặc dù anh không hài lòng, nhưng họ sẽ phải tìm ra những con Sói. Nhưng họ vẫn có kế hoạch trốn thoát nếu có chuyện xảy ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro