Chương 12: Cuộc đột kích của Sói
Cách cung điện hoàng gia một không xa, hai cái bóng bất chợt xuất hiện trên một ngọn đồi. Một bóng cao lớn, dũng mãnh trong mái tóc dài phấp phới và một bóng cao gầy nhanh nhẹn. Họ đứng đấy và nhìn chằm chằm xuống cung điện hoàng gia.
Họ đâu ai khác chính là hai thủ lĩnh của tộc Sói, Arles và Guillan.
"Rath có phải đang ở đấy không?" -Arles trầm giọng hỏi-
"Có vẻ là vậy." -Guillan trả lời Arles và sau đó cậu nắm lấy tên hiệp sĩ mình đang kéo theo để xác nhận lại lần nữa- "Có đúng vậy không?"
"Vâng... Đúng vậy..." -Anh ta chỉ có thể rên rỉ một cách đáng thương-
Arles chỉ liếc nhìn người anh ta và thở ra, nhưng sau đó anh rút thanh kiếm của mình ra và chĩa nó vào người hiệp sĩ nhợt nhạt vì mất máu, anh yêu cầu:
"Ta cần một lời giải thích chi tiết hơn về những gì đang xảy ra trong lâu đài."
Guillan giẫm lên tay hiệp sĩ và nghiền nát nó.
"Xin các người... Giết tôi đi..."
Mặc kệ những lời van xin của người hiệp sĩ kia, Arles chỉ thở dài và nhắc Guillan:
"Mau nhanh lên! Thời gian là quý báu.."
Guillan tức giận khi hiệp sĩ từ chối hợp tác khiến Arles nổi giận với cậu ta và vì vậy Guillan đá hiệp sĩ đủ mạnh để khiến anh ta lăn xa cách đó vài thước. Cuối cùng, hiệp sĩ thở hổn hển và trả lời cho họ:
"Cậu ta đang ở sâu trong cung điện... Cậu ta vẫn còn sống..."
Guillan cười hài lòng trước khi kết thúc mạng sống anh ta bằng một cú đạp mạnh đủ để khiến thân thể anh ta tan nát.
Trong khi đó, Arles trở lại nhìn chằm chằm vào cung điện.
"Rath..."
Arles lẩm bẩm tên em trai mình và Guillan hỏi anh:
"Anh có muốn lấy lại em trai mình không? Tôi nghĩ rằng chúng ta có thể cứu được cậu ta cũng như có thể gây ra một chấn động lớn." -Nói đoạn, Guillan thở hổn hển- "Cứ nghĩ tới việc tôi có thể giết thật nhiều bọn lính hoàng gia... Ha ha..."
"Đó cũng là một ý tưởng không tồi nhưng đừng quên mục đích của chúng ta."
"Tôi chỉ thích giết người thôi." -Guillan bĩu môi đáp-
Arles không nhìn Guillan nữa, anh lớn tiếng ra lệnh:
"Tất cả mau tiến lên!"
Arles vừa dứt lời, bóng tối sau lưng anh run rẩy. Nhưng hóa ra đó là hàng trăm con Sói bắt đầu di chuyển. Arles nhìn về phía cung điện trong khi anh lẩm bẩm:
"Hỡi loài Mèo. Ta đến đây để lấy lại người thân của mình. Cơn bão của tử thần sẽ mang đến sự hủy diệt cho tất cả các ngươi!"
Arles ra lệnh cho những con Sói:
"Các ngươi cứ việc cướp lấy, đốt và giết tất cả. Chúng ta sẽ sử dụng sự tức giận và cơn thịnh nộ của mình để đốt cháy cung điện hoàng gia và cho chúng thấy niềm tự hào và sức mạnh của những con Sói!"
Những con Sói hú lên đồng ý và tiến về phía lâu đài.
Trở lại Hall of Demons, như thể đó là một cơn ác mộng, Mejojo tiếp tục đá Rath trong khi Auger chơi violin. Có thể nghe thấy tiếng cười, tiếng rên rỉ và tiếng thở dài bất lực. Zara bị sốc khi thấy họ điên như thế nào.
Khi quay trở lại tòa tháp, anh cũng đã thực hiện một số nghiên cứu về Zodiva vì vẫn có khả năng Fiona mắc phải nó, ngay cả khi cô sống trong tòa tháp. Anh sử dụng tất cả kiến thức của loài Thỏ để nghiên cứu Zodiva, vì anh muốn làm mọi thứ có thể cho Fiona.
Lý do anh quyết định làm việc cho Mejojo và Auger là vì anh nghĩ điều này sẽ cho anh cơ hội. Sau cuộc đấu tranh quyền lực, Garibaldi VI đã cấm bất kỳ con Thỏ nào vào cung điện. Zara nghĩ rằng anh có thể tiếp cận nhiều nghiên cứu hơn về Zodiva nếu anh làm việc tại lâu đài. Mặc dù vậy, anh đã quá lạc quan, bởi vì nghiên cứu không được thực hiện ở đây. Chỉ có tra tấn. Nếu Mejojo và Auger không có mặt ở đây, đó sẽ là cơ hội hoàn hảo để nói chuyện với một con Sói bị nhiễm Zodiva.
Cho đến bây giờ, anh đã nhận ra rằng Sói cũng có thể bị nhiễm bệnh. Rốt cuộc, những câu chuyện kể rằng những con sói đã tạo ra Zodiva để giết người nhưng rõ ràng là Rath bị nhiễm bệnh, và cho đến nay, tất cả những con sói đã được đưa vào lâu đài không ở dạng người. Tất cả những con Sói được đưa vào chỉ là những con thú không thể di chuyển. Nhưng Zara nhận ra rằng những con Sói chỉ là một chủng tộc giống như họ.
Zara nheo mắt khi anh nghĩ về việc Sói cũng có thể bị nhiễm bệnh. Zodiva xuất hiện 10 năm trước, phù hợp với thời gian mà luật săn sói đã được ban ra. Anh nhận ra rằng có chuyện gì đó đã xảy ra. Một sự thật bị giấu. Nhưng anh tự nhắc nhở mình rằng anh đến đây để tìm ra cách chữa trị Zodiva. Anh cần tập trung vào một mục tiêu hiện tại. Anh đã đến đây vì những tin đồn về sự điên cuồng của Mejojo và Auger nhưng cũng là để cứu người dân Weblin.
Đột nhiên, Zara nghe thấy tiếng ồn ào của CCK và anh tự hỏi liệu có chuyện gì xảy ra không. Là một con Thỏ, thính lực của anh lớn hơn tất cả các chủng tộc khác.
"Mejojo điện hạ!"
Leonidas vội vã chạy vào và gọi Mejojo nhưng anh trừng mắt nhìn Leonidas và sốt ruột hỏi:
"Có chuyện gì?"
Trong khi đó, Auger bĩu môi:
"Chúng ta đang rất vui kia mà. Ngươi không có cách ứng xử với chúng ta như thế này."
Leonidas nao núng trước những lời nói của Auger nhưng cậu ta hoảng hốt báo cáo:
"Có vấn đề lớn đang xảy ra! Một đội quân Sói đang tiến đến lâu đài!"
Mắt Mejojo mở to vì sốc trong khi Auger cười thích thú. Zara thở hổn hển và căng tai ra để nghe những gì đang xảy ra ở trên và anh có thể nghe thấy ai đó đang rung chuông khẩn cấp.
Lý do tại sao những con Sói đáng sợ là vì sức mạnh của cơ thể chúng. Khả năng chiến đấu của chúng hoàn toàn vượt qua tất cả các chủng tộc khác và vì vậy họ từng là lính, hiệp sĩ và lính đánh thuê của Weblin. Vì vậy, nếu những con sói tấn công lâu đài thì thiệt hại sẽ lan rộng vì mỗi con Sói có thể hạ gục nhiều người. Nhưng Mejojo chỉ cười điên cuồng và nói rằng:
"Bọn Sói phải bị điên mới đến đây để tự sát. Auger! Cùng ta đi giết tất cả bọn chúng!"
"Vâng!" -Auger vui vẻ đồng ý- "Chúng ta sẽ có được nhiều niềm vui hơn từ việc này."
Zara nhận ra rằng họ không quan tâm đến những thiệt hại về người. Nó như thể họ chỉ muốn có cơ hội giết Sói. Một lần nữa, Zara tự hỏi chuyện gì đã xảy ra khiến họ ghét một chủng tộc đến vậy.
Mejojo và Auger dường như phấn khích hơn trước khi nghe những con sói tấn công lâu đài vì họ nhanh chóng rời khỏi phòng tra tấn.
Zara lắng nghe họ bước đi cho đến khi anh không còn nghe thấy nữa và sau đó anh ta nhìn xuống Rath. Khi anh nghĩ về lý do họ ghét Sói, anh nghĩ rằng lý do của mình còn lớn hơn. Bởi vì 10 năm trước, khi Garibaldi VI quyết định quét sạch lũ Thỏ để xóa nguồn sức mạnh của người tiền nhiệm, ông đã sử dụng những con Sói để làm điều đó. Sói là lý do khiến Zara trở thành một đứa trẻ mồ côi trong chiến tranh và khi nhớ lại điều đó, anh cảm thấy đau đớn.
"Giết... ta.. đi..."
Một lần nữa, Rath cầu xin cái chết và mặc dù cậu bị thương nặng, vẫn có sức mạnh trong ánh mắt khi cậu nhìn lên Zara.
"Tôi sẽ không giết cậu đâu..."
Zara nhẹ nhàng nói và Rath mở to mắt ngạc nhiên trước khi cậu yếu ớt hỏi:
"Tại sao?..."
Zara chỉ thở dài và nhún vai trước khi anh bắt đầu điều trị vết thương của Rath.
Lúc này, ở cổng cung điện___
"Báo cáo điện hạ! Bọn Sói đã chia thành hai nhóm. Một nhóm tấn công thị trấn bên cạnh. Nhóm còn lại tiến thẳng về phía cung điện."
Một hiệp sĩ báp cáo với Mejojo tình hình hiện tại và Mejojo hỏi anh ta:
"Bọn hiệp sĩ còn lại đâu rồi?"
"Họ hình như đang ở thị trấn vì lúc đầu hình như chỉ có một nhóm Sói."
Auger hơi nheo mắt:
"Bọn chúng tấn công vào nhiều thời điểm khác nhau... Bọn chúng cũng biết sử dụng cái đầu của bọn chúng đó chứ."
"Đội Gefreiter của Nesso Galland đang ở rất xa cung điện. Họ không thể tiếp ứng được."
Mejojo cười khẩy:
"Đừng dựa vào những thứ không có ở đây. Lệnh tất cả hiệp sĩ trong cung điện đến bảo vệ cổng! Chúng ta sẽ đóng và khóa cổng thành vì bọn hiệp sĩ hầu hết đều ở trong thị trấn" -Nói đoạn, Mejojo nghiến răng và lưu ý với họ- "Những con Sói có thị lực và khả năng chiến đấu tốt hơn trong đêm."
Auger trấn an anh:
"Hoàng huynh cứ yên tâm. Chúng ta có thể vượt qua với sự khác biệt về số lượng tuyệt đối. Bọn chúng chỉ là sợ hãi trước cuộc đột kích bất ngờ nhưng ngay sau đó bọn chúng sẽ phản công thôi."
Điều này khiến Mejojo yên tâm hơn phần nào, anh tuyên bố:
"Ta sẽ không để bọn Sói làm những gì chúng thích đâu!"
Trong lúc cuộc chiến sắp sửa diễn ra. Trong khu vườn hoàng gia, Fiona đang ăn tối và uống trà với Julian thỉ bỗng dưng tiếng chuông báo động vang lên khiến họ giật mình và rồi Fiona tự hỏi một cách lo lắng là có chuyện gì xảy ra.
"Tiểu thư! Đó là tiếng chuông báo động khẩn cấp nhưng trong mấy năm qua ở lâu đài, đây là lần đầu tiên tôi nghe thấy nó."
Cô nhận thấy Julian trông khó chịu đến mức nào và cả hai đứng dậy để nhìn xung quanh. Đột nhiên, Leonidas chạy đến và thông báo với họ:
"Tiểu thư! Có một cuộc tấn công và lâu đài! Những con Sói đang tấn công! Mejojo điện hạ và Auger điện hạ đang chỉ huy lính canh bảo vệ lâu đài và chúng tôi được gửi đến đây để bảo vệ cô."
Sau đó, CCK vây quanh cô và Julian và rút kiếm của họ ra.
"Cảm ơn mọi người..."
Fiona cố trấn an bản thân rằng khả năng những con Sói đến đây là thấp. Nhưng sau đó cô tự mắng mình vì nghĩ xấu về CCK bởi vì nếu họ không thể bảo vệ cô thì Mejojo và Auger đã không gửi họ đến đây. Khu vườn này nằm giữa lâu đài vì vậy những con Sói không thể đi xa đến thế nếu Mejojo và Auger bảo vệ cổng, thế nhưng tiếng thủy tinh vỡ bất ngờ vang lên cắt ngang suy nghĩ của cô và sau đó chuyện cô vừa nghĩ đến đã trở thành sự thật.
Từ chỗ lồng thủy tinh bị vỡ, một con Sói to lớn xông vào và nhìn họ. Đó là một con Sói bạc rất to lớn nhưng cũng rất lộng lẫy. Bộ lông trắng bạc của nó tỏa sáng dưới ánh trăng và đôi mắt màu xanh trời sáng như hai viên Sapphire. Nếu cô không ở trong hoàn cảnh hiện tại thì cô sẽ ngưỡng mộ vẻ đẹp của nó.
Con Sói đó là hóa thân của thủ lĩnh tộc Sói, Arles.
"Mau bảo vệ tiểu thư!"
Leonidas hét lên với CCK để bảo vệ Fiona nhưng cô đã hét lên để cản họ:
"Mau dừng lại! Không có cách nào các cậu có thể chống lại con vật to lớn này đâu!"
Và để con Sói này ở đây có nghĩa là hàng phòng thủ Mejojo đã bị phá vỡ.
Dù sao họ cũng nhảy vào và tất cả bọn họ bị đá hoặc đánh đi. Arles gầm gừ một cách dã man với họ.
"Leonidas!"
Fiona gọi một cách lo lắng khi thấy Leonidas bị hất văng đi nhưng dù vậy họ không bị thương. Fiona nghĩ có lẽ là anh ta đã nương tay với họ.
Sau khi chắc chắn rằng CCK không thể di chuyển được nữa, Arles tiến một bước về phía họ và hỏi:
"Các ngươi giam giữ Rath ở đâu?"
Mặc dù Fiona đã quen với Richie và Pearl nói chuyện với hình dạng thú của họ nhưng cô đã ngạc nhiên khi nghe Arles nói. Cô có thể tin rằng con Sói lớn trước mặt cô là một người đàn ông, chưa kể nó rất đẹp.
"... Thật đẹp... Giống như một ảo ảnh vậy..."
Fiona bất giác nói ra suy nghĩ của mình nhưng CCK hét lên với cô:
"Con Sói đó không phải ảo ảnh!"
"Mau trả lời ta!" -Arles gầm gừ-
"Chúng tôi thực sự không biết..."
Fiona lặng lẽ trả lời anh và anh lặng lẽ nhìn cô trước khi tin cô. Sau đó anh quay sang Julian:
"Ngươi có biết con Sói bị bắt đang ở đâu không?"
Julian thở hổn hển:
"Tôi không biết..."
Câu trả lời của Julian không biết vô tình thế nào lại khiến Arles hú lên trong cơn thịnh nộ và cả Fiona và Julian đều thu mình lại vì nhận ra ý định giết chóc trong tiếng hú của Arles. Arles nói:
"Không thể nào có chuyện ngươi không biết, Julian von Garibaldi. Ta chỉ hỏi ngươi lần nữa thôi... Con Sói mới bị bắt đang ở đâu? Đó là em trai ta. Mau thả nó ra."
Fiona rất ngạc nhiên khi biết rằng Julian biết con Sói này. Trong khi đó, Julian thốt lên với giọng run rẩy:
"Có tin đồn về phòng tra tấn dưới lòng đất... Tôi nghĩ em trai anh đang ở đó..."
Đôi mắt Arles cuối cùng giãn ra trong khi anh đáp lại Julian:
"Ta hiểu rồi... Không cần nói nữa... Ta đã có những gì ta cần rồi..."
Bất giác, Arles như thể bị giật mình và anh quay lại nhìn Fiona. Đôi mắt xanh băng nhìn chăm chú vào cô. Màu sắc chứa đầy nỗi buồn sâu thẳm và rồi cô chợt nhớ lại khoảng thời gian Mejojo đưa cô ra bên ngoài. Trong khi họ đang săn Sói, họ đã gặp một chàng trai trẻ có đôi mắt cùng màu. Cô nhận ra rằng cậu ta phải là em trai của con Sói này và cô cảm thấy nhẹ nhõm vì cậu ta chưa chết.
Cô hiểu cảm giác của mình kỳ lạ như thế nào, vì những con Sói này nguy hiểm, chúng tấn công và phá hủy các ngôi làng.
Arles hít sâu khiến Fiona hơi giật mình, cô lắp bắp hỏi:
"Anh... Anh đang làm gì vậy?"
Arles nhìn Fiona, anh hỏi cô:
"Tên cô là gì?"
"Tôi?..." -Fiona lắp bắp đáp- "Tên tôi là Fiona Galland... con gái duy nhất của bá tước Edgar Galland."
Arles cứng người rồi lẩm bẩm:
"Quả nhiên... Là vậy..."
Fiona tò mò về lý do tại sao mũi anh nghiến lại khi nghe tên cô và tại sao đôi mắt anh lại hiện lên một nỗi buồn sâu sắc. Fiona muốn hỏi nhưng Arles gầm gừ:
"Tại sao con gái bá tước Galland lại ở đây?"
Fiona cau mày trước câu hỏi của anh và tự hỏi liệu cô có nên bắt đầu với những lời buộc tội rằng cô là phù thủy hay không. Nhưng sau đó cô nhận ra rằng có một lời giải thích dễ dàng hơn và vì vậy cô nói với anh:
"Tôi là hôn thê của Mejojo..."
Mặc dù cô thừa nhận rằng cô chưa phải là vợ anh nhưng thật khó để giải thích tình huống phù thủy.
Arles trở nên cứng nhắc trước những lời nói của cô và Fiona giật mình khi thấy anh ta bắt đầu nổi giận.
"Cô đúng là hôn thê của Mejojo von Garibaldi?"
Arles hỏi lần nữa và Fiona có thể nghe thấy cơn thịnh nộ bị kìm nén trong lời nói của anh ta. Nhưng cô gật đầu run rẩy, cô nhận ra rằng mình đã làm điều ngu ngốc. Mejojo và Auger là kẻ thù của bầy Sói, và nếu họ phát hiện ra Mejojo có vợ chưa cưới thì họ sẽ tấn công cô. Giá như cô có thể nói dối thì tốt hơn.
"Ngồi xuống!"
"?!.."
Fiona chớp mắt ngạc nhiên sau khi tất cả những gì Arles làm chỉ có vậy, cô đã nghĩ anh sẽ tấn công cô.
"Mau ngồi xuống!"
Arles lặp đi lặp lại một cách thiếu kiên nhẫn. Julian xen vào và hỏi:
"Anh đang muốn làm gì?"
"Chuyện này không liên quan tới ngươi. Mau cút đi!" -Arles gầm gừ- "Còn cô, mau ngồi xuống!"
Một lần nữa, anh ra lệnh cho cô ngồi và Fiona hạ mình xuống đất. Nhưng lý do cô ngồi xuống là vì đôi chân run rẩy của cô hơn là vì anh nói vậy. Bởi vì cô nghĩ rằng cô sẽ bị giết, cô nhắm mắt lại, và chẳng mấy chốc cô có thể cảm thấy anh đang thở gần cổ cô. Fiona giật mình thế nhưng anh lạnh giọng nói với cô:
"Đừng di chuyển. Ta không có ý định làm tổn thương cô quá mức cần thiết."
Trong lúc Fiona mở to mắt ngạc nhiên, Arles bỗng dưng cúi xuống và anh cắn vào vai cô.
Bộ răng sắc nhọn của anh đâm vào da thịt khiến cô đau đến mức kêu lên, cô hoảng sợ khi nghĩ rằng anh sắp ăn thịt cô nhưng không, anh chỉ nghiến vai cô và ngay lập tức nhả ra, sau đó anh nhẹ nhàng liếm vào vết thương do mình gây ra.
"Đúng như ta nghĩ..." -Arles lẩm bẩm- "Cô là Lobeira..."
Fiona ngạc nhiên bởi cách anh biết chỉ từ mùi vị của máu cô. Dù sao đi nữa, anh vẫn tiếp tục liếm vào vết thương của cô cho đến khi cô ngừng chảy máu và cô có thể cảm thấy rằng anh ấy làm việc đó để chữa lành vết thương cho cô hơn là hút máu cô. Nhưng cô thấy thật kỳ lạ khi anh cắn cô chỉ vì muốn xác nhận cô là Lobeira.
"Không được... Ta không thể ở đây quá lâu! Ta phải đi ngay bây giờ!"
Arles vội vã chuẩn bị rời đi nhưng trước đó, anh liếm nước mắt cho cô và rồi rơi vào bóng tối.
Đến khi chắc chắn rằng Arles đã rời đi, Julian vội vã xin lỗi:
"Tôi xin lỗi!... Tôi đã không đủ mạnh mẽ để bảo vệ cô."
"Không phải là lỗi của anh. Dù sao anh ta cũng không làm điều gì tàn nhẫn."
"Nhưng vết thương của cô..."
Fiona cũng chú ý vào vết thương trên vai mình, Arles không cắn cô để ăn cô, thay vào đó có vẻ như anh ta có lý do để cắn nhưng cô không biết đó là gì.
"Fiona!"
Đúng lúc ấy, có tiếng của Mejojo vọng vào và sau đó Mejojo và Auger xuất hiện. Mejojo vội vã chạy đến bên Fiona, anh lo lắng hỏi cô:
"Em có an toàn không?"
"Họ vẫn còn sống mà." -Auger vui vẻ nói- "Một số binh sĩ báo cáo với chúng ta, có một con Sói rất lớn đã tự mình vượt qua các bức tường."
"Đúng vậy, ta nghe được một con Sói bạc đã vào đây. Nó có làm gì em không?... ...! ... Cái gì...?"
Mejojo đột nhiên không nói nữa, anh như đóng băng ngay sau đó bởi anh nhìn thấy vết thương trên vai Fiona. Khuôn mặt anh tái nhợt khi anh nhận thấy vết thương vẫn đang thấm. Mejojo hỏi cô với giọng kinh hoàng:
"Có thể nào... Em đã... Bị cắn...?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro