Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1

toán.

toán dạy toán.

trên bảng đen, những dãy số ngoằn nghèo xếp kề nhau, gọi là phương trình. cả những cái hình giản đơn xếp chồng chất lên nhau nên không còn giản đơn, gọi là hình học. bụi phấn đã tô nên chúng. phấn trên tay toán, tì lên bảng những vệt sắc. cùng với cây thước trên tay, anh nhanh chóng thuần thục vẽ ra mười cái hình để học trò anh tha hồ làm toán.

xong, anh ngước nhìn đồng hồ. chỉ còn năm phút nữa sẽ ra chơi, điều đó khiến anh rất buồn vì trong suốt bốn mươi lăm phút vừa qua, anh mới chỉ cho lớp làm đến câu thứ bốn mươi lăm. anh định sẽ bồi bổ thêm, nhưng có lẽ là không được.

- được rồi! vậy, ai sẽ xung phong làm câu này?

toán hồ hởi nói. và thôi. đám cục cứt của anh, chúng không làm bài. đứa thì nói chuyện, đứa xem điện thoại, đứa ngủ, đứa ăn,... toán tức đến nỗi người run bần bật. được lắm, chăm lo cho biết bao năm tháng qua, rốt cục cũng chỉ giỏi báo với ỉa. lần này, để xem, đợt thi tới còn mấy đứa được năm?

- anh √(ax+b)!

cậu chàng tội nghiệp nọ đứng dậy. vẻ mặt ngái ngủ của cậu ta khiến cơn giận của toán càng thêm trầm trọng.

- trả lời tôi: tính vận tốc của con bò sao cho nó có thể bay từ A đến B với vận tốc là 10km/s! - toán vừa nói, vừa chỉ tay lên hình vẽ ban nãy, - nếu anh làm được, tôi sẽ miễn bài tập cho cả lớp, trừ anh. còn nếu anh không thể, cả anh và lớp sẽ phải làm bài tập.

√(ax+b) hoang mang hồi tưởng lại đề bài, tự hỏi rốt cuộc bản thân nên áp dụng công thức nào để giải ra đây. không. nó thực chất đâu nhất thiết phải giải ra. dù nó có giải được hay không, nó vẫn phải làm bài tập về nhà. nhưng, vì bạn thân nó, vì lũ bạn cùng lớp chẳng mấy thân quen kia, bỗng dưng nó lại gánh trên vai một áp lực vô hình. còn về phía toán, anh vui vẻ nhìn đứa học trò giỏi giang mình đang hăm hở nghiên cứu bài tập vừa rồi. "toán học thật kì diệu", anh nghĩ, nó có thể biến một người hay ngủ gật và biếng nhác trở thành một đứa con chăm ngoan.

năm phút đếm ngược, bầu không khí chợt căng thẳng hơn bao giờ hết.

- dễ vậy mà cũng không giải được? - anh cau mày nhìn √(ax+b), - tôi thất vọng về anh! giờ thì anh đã ngộ ra tác hại của việc ngủ trong giờ toán chưa?

√(ax+b) ngơ ngác nhìn ông thầy mình. chết tiệt, ước gì ban nãy nó không lơ là mà ngất quên, nếu vậy, chắc nó đã thôi bị đứng lên trả lời như này. hối hận muộn màng, khiến nó cảm thấy cuộc đời mình tựa cái dái chó. à, cả giáo viên của nó cũng thế.

thôi rồi. một phút nữa. ai đó cứu nó với...!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro