
Chương 4
Vì hai người đã xác nhận quan hệ nên xưng anh-em cho tình thú hen
¤¤¤
Chuyện của Tống Nham cùng Thần Tinh đã ước hẹn rồi. Thần Tinh còn một tháng nữa là sinh. Trong hơn nửa tháng này Lý Thận vẫn tự chăm sóc con trai, mà Tống Nham đang cố gắng đi làm hộ khẩu cho cậu, có lẽ do hắn vận may tương đối tốt, không đến một tháng đã làm xong.
Tống Nham đem hộ khẩu cho Lý Thận nhìn, nói: "Theo ý của ông, Thần Tinh giới tính nữ, tuổi 13. Mười tám tuổi chính là tuổi nữ giới hợp pháp kết hôn, chờ hài tử sinh xong, kết hôn, hài tử cũng có thể thuận lợi vào hộ khẩu, không có vấn đề gì."
Lý Thận nhìn hộ khẩu có tên Thần Tinh, hốc mắt không khỏi phiếm đỏ, trước bởi vì thân thể có chút khó nói của cậu nên không thể đi làm giấy khai sinh, cho nên việc này khiến chuyện làm hộ khẩu rất khó khăn, hiện tại Thần Tinh có được hộ khẩu, cũng đã là người có thân phận.
"Tống Nham, cảm ơn ngươi."
Tống Nham cười, " Không cần khách khí đâu. Sau này ông chính là cha vợ của tôi, có thể tùy tiện sai sử tôi rồi, việc này đã nhằm nhò gì."
Lý Thận bị hắn chọc cho không thể nhịn được cười.
Tới gần dự tính ngày sinh, Thần Tinh ngực trướng đến lợi hại hơn, Tống Nham vẫn luôn duy trì mát xa, chẳng qua hai người chi gian thân mật ngày càng nhiều. Dù sao cũng đã xác định mối quan hệ, hết thảy đều là đương nhiên.
Hôm nay, Tống Nham đặt Thần Tinh ngồi ở trên đùi của mình , từ phía sau ôm cậu, hai tay đặt ở hai vú trướng đến có chút cứng, xoa nhẹ trong chốc lát, rồi lại dịch tay xuống bụng to mà sờ sờ.
Nhìn bác sĩ đang vuốt ve bụng mình, thần tinh có chút bất an hỏi: "Bác sĩ, anh sẽ ghét đứa bé này sao?"
Tống Nham thành khẩn mà trả lời: "Sẽ không, nó là hài tử của em, anh cũng sẽ yêu thương nó như con ruột."
Thần Tinh không thể nhịn được mà cười, đôi môi phấn nộn khẽ cong lên, trông đặc biệt thanh tú nhu thuận, Tống Nham nhịn không được mà cúi đầu ngậm đôi môi mê người này.
Thần Tinh ngay từ đầu thực chán ghét cái thai trong bụng này, nhưng trong mấy tháng nay, nhất là lúc đứa bé nghịch ngợm nhúc nhích, cậu có thể cảm nhận được chân nó đạp vào bụng cậu, khiến thần tinh hết sức ngạc nhiên và cảm động, dần dần cũng chờ mong đứa bé này sinh ra.
Tống Nham hôn thần tinh đến thở hồng hộc, nhìn hai gò má ửng đỏ của cậu, tống nham mỉm cười thật sâu, hai tay lại sờ lên hai vú, cẩn thận lại ái muội mà nhu ấn, ngón trỏ thỉnh thoảng tại đầu vú nhẹ nhàng cọ xát.
"Thần Tinh, thoải mái không?"
"Ưm... Thoải mái..."
Thần Tinh theo bản năng mà trả lời, thực sự bác sĩ nắn bóp rất dễ chịu, nhưng hôm nay, tựa hồ phát hiện được điểm gì, thần tinh đỏ mặt trộm liếc mắt nhìn bác sĩ một cái.
"Bác sĩ cũng rất thích nha." Tống Nham cúi đầu hàm trên vành tai mềm mềm của cậu: "Thần Tinh vú vừa nhỏ vừa đáng yêu, da nộn trắng noãn, sờ lên tựa như bị nam châm hút lấy, dù có cố thế nào cũng không ngừng lại được."
"Bác sĩ..." Thần Tinh xấu hổ chỉ muốn tránh.
"Đừng sợ Thần Tinh, chúng ta sắp là vợ chồng rồi, những điều này đều hết sức bình thường."
Tống Nham hơi dùng sức mà bóp vú Thần Tinh, nghe cậu không thể nhịn được phát ra một tiếng than nhẹ, hắn thỏa mãn mà cười.
"Thần Tinh, bác sĩ yêu yêu vú nộn được không?"
Thần tinh ngay cả cổ đều đỏ rực
"Ư?"
"Được..."
Thanh âm bác sĩ trầm thấp mê người, Thần Tinh rất nhanh bị câu dẫn, không thể nhịn nổi liền nói được.
Thế là bác sĩ đem cậu ngồi đối mặt với hắn, vì cậu có em bé nên eo có chút thô, hắn đưa tay bắt trọn vú nhỏ, hướng thần tinh mặt đã đỏ rực cười một chút, cúi đầu tại đầu vú phấn hồng hôn hôn, đầu lưỡi tại núm vú liếm một vòng, rồi ngậm vú nộn vào, nhẹ hút nhẹ gặm, ngàn vạn yêu thương.
"Ư... Bác sĩ..."
Thần Tinh bị hắn đùa bỡn đến nhũn người, hai tay chỉ có thể bắt lấy bả vai hắn, phát ra một tiếng rên rỉ tinh tế, chờ đến khi hắn chơi đủ rồi dời miệng, đầu vú đã vừa đỏ vừa sưng phù, cứng cứng mà đứng thẳng, giống như đóa hoa nở rộ kiều diễm, đẹp không sao tả xiết.
"Thật xinh đẹp."
Tống Nham cảm khái, nhịn không được cúi đầu lại ngậm lấy, lần này hơi thô bạo chút, răng cắn lấy đầu vú, như muốn đem nó cắn ra vậy.
"Bác sĩ... Đau..."
Tống nham buông lỏng, rồi yêu thương mà nhẹ nhàng liếm.
"Như vậy còn đau không?"
Thần Tinh mặt sắp muốn thiêu cháy, thanh âm càng nhỏ: "Không đau..."
"Nói cho bác sĩ, em bây giờ có cảm giác gì?"
"Ư... Tê tê... Trướng trướng..."
Thần Tinh nhu thuận mà trả lời.
Tống Nham trên mặt ý cười càng đậm, cúi đầu tại nhũ thịt cắn một chút, chỉ chốc lát sau đã để lại vài dấu hôn mờ ám.
"In lại ký hiệu của anh, Thần Tinh sau này chính là người của anh rồi."
Thần Tinh ngạc nhiên không dám nhìn nam nhân trưởng thành hấp dẫn mười phần đang xấu xa tươi cười kia, chỉ có thể ôm chặt lấy bả vai của hắn, mặt vùi vào cổ hắn cọ cọ.
Tống Nham cũng ôm cậu, dời bàn tay đang nắm bóp cặp vú xuống, sờ sờ bụng lớn, rồi từ từ luồn tay vào trong quần lót của cậu. Nhẹ ấn mông thịt mềm dẻo, xúc cảm nộn nộn so với vú xinh chỉ thấy sướng hơn, Thần Tinh vẫn luôn an phận mặc hắn vuốt ve thân thể của mình, cho đến khi tay bác sĩ sờ đến tiểu huyệt mới giật mình gọi: "Bác sĩ!"
Tống Nham dịu dàng mà hôn gò má của cậu, "Thần Tinh đừng sợ, bác sĩ chỉ sờ sờ thôi, sẽ không đau đâu, tin anh đi, nhé?"
Thần Tinh nhìn chăm chú bác sĩ một hồi lâu, mới từ từ thả lỏng thân mình, tiếp tục nằm trong ngực cường tráng của bác sĩ, tận tình hưởng thụ giờ phút này, được bác sĩ ôm trọn vào trong lồng ngực ấm áp.
Tống Nham sờ sờ cúc huyệt một lát rồi dời xuống, ở đáy chậu sờ thấy ướt ướt, hắn không nhịn được mà mỉm cười, "Vừa nãy bác sĩ bóp vú rất sướng đúng không, chỗ này của em đều ướt cả rồi."
Thần Tinh thì hận không thể đem mặt vùi vào trong thân thể bác sĩ, như đà điểu e thẹn trốn đi.
Ngón tay Tống Nham tại bím nhỏ khép chặt vuốt ve vài cái, rồi nhẹ nhàng tách ra mép bím, ngón tay lần vào trong tìm kiếm, cảm giác thân thể Thần Tinh trong ngực run rẩy, hắn từ tốn mà khẽ hôn âu yếm.
"Thần Tinh, là bác sĩ đang sờ em, sờ thân thể xinh đẹp này của em, bím nhỏ này đã sắp sinh con thế nhưng vẫn thật nhỏ, thật yếu ớt, làm anh rất ngạc nhiên, thân thể em có phải hay không thực thần kỳ."
Thần Tinh từ từ dời đi lực chú ý, động tác vuốt ve của hắn dần khơi lên dục vọng khô nóng của cậu, có chút khó nhịn mà vặn vẹo thân mình.
"Bác sĩ..."
"Anh đây, anh vẫn luôn ở đây."
Tống Nham hôn lên môi cậu, hút lấy lưỡi cậu, như muốn hút hết tinh hoa trong miệng cậu, đem cậu làm ngất.
Động tác trên tay vẫn luôn không ngừng, vuốt ve bên ngoài một hồi lâu, đợi đến khi hoa huyệt thích ứng được rồi, ngón tay cuối cùng cũng có thể gõ cửa mà xâm nhập. Một đốt ngón tay cẩn thận tiến vào hưởng thụ tầng tầng thịt mềm kẹp chặt co rút lại cực hạn khoái cảm. Ngón trỏ toàn bộ tiến vào, ở trong đó chuyển động vài vòng, đợi cậu thả lỏng một chút liền gia tăng tần suất, ra ra vào vào. Khi ngón trỏ bị chất lỏng trong suốt hoàn toàn dính ướt, hắn lại sáp nhập một ngón tay, ở bên trong bím nhỏ chật khít rất nhanh mà trừu sáp.
"Ưm... Bác sĩ... Bác sĩ..."
Một bên tiếp thu Tống Nham nhiệt liệt hôn, phía dưới còn bị ngón tay bác sĩ kịch liệt ra vào, đối với người mới biết đến làm tình như Thần Tinh mà nói, có chút rất kích thích.
Chờ bác sĩ hôn đủ rồi, ngón tay phía dưới cũng từ từ rút ra, giơ lên trước mặt Thần Tinh, cẩn thận tách ra, bác sĩ cố ý đưa đến trước mặt cậu: "Em xem, đây là cái gì?"
Thần Tinh nhìn thấy ngón tay Tống Nham dính đầy chất lỏng trong suốt dính dính, chờ bác sĩ tách hai ngón tay ra, chất lỏng còn triền miên dính liền, lưu luyến không rời mà kéo ra một sợi chỉ bạc.
Bác sĩ ghé vào lỗ tai cậu thấp giọng nói nhỏ: "Đây là thứ có trong thân thể thần tinh, khi nào hứng tình mới có thể chảy ra chất lỏng."
Thần Tinh cảm thấy đỉnh đầu như bị đốt cháy, mà bác sĩ lại không buông tha cậu, tiếp tục nói rằng: "Thần Tinh, nếm thử hương vị khi em động tình là gì được không?"
Thần Tinh muốn cự tuyệt, nhưng khi nhìn đến khuôn mặt cường ngạnh ấy, nhất là cặp mắt thâm thúy mê người, cậu không tự chủ được mà há mồm hướng ngón tay bác sĩ ngậm vào.
Bác sĩ cúi đầu thân mặt hỏi cậu, "Có phải hay không rất thơm ngọt..."
Ngón tay Tống Nham ở trong cổ họng mấp máy, Thần Tinh nói chuyện có chút nói lắp, "Mới... Không phải... Hương vị... Rất kì quái..."
"Vậy sao, anh cũng muốn nếm thử."
Bác sĩ rút tay ra, cúi đầu ngậm lấy môi cậu, chiếm cứ hơi thở của cậu, cường ngạnh lại bá đạo.
Một lúc lâu, Tống Nham cuối cùng buông cậu ra, trầm giọng, tay đặt ở núm vú cậu, dùng sức nhéo nhéo, "Bé hư, rõ ràng thơm ngọt như thế, còn lừa bác sĩ..."
"Bác sĩ..."
Thần Tinh vú bị hắn véo đến có chút đau.
"Không sao, bác sĩ thổi thổi là hết."
Nói xong cúi đầu một hơi cắn, một bên mặt chôn ở trước ngực cậu gặm cắn, một bên bàn tay to không ngừng nhu ấn âu yếm, chỉ chốc lát, trong phòng lại truyền ra tiếng rên rỉ nhợt nhạt của Thần Tinh, xen lẫn thanh âm chùn chụt phát ra ái muội.
Cầu vote, cầu bình luận 🙆❤
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro