
Chương 32 : Kesnip
“Ta phải làm gì đây……”
Cảm thấy lồng ngực nặng nề, Khalid lại thở dài một lần nữa. Khi nỗi lo càng thêm chồng chất và tâm trí không tìm được lối ra, tần suất thở dài của anh những ngày gần đây cũng tăng lên rõ rệt.
“Ngài đang nói gì thế? Nếu là chuyện chấp nhận lời cầu hôn của Đại Hoàng tử, thì như tôi đã nói từ trước, tôi tán thành.”
Nghe Khalid lẩm bẩm, Nasir nhanh chóng bày tỏ ý kiến. Nhưng khi ánh mắt Khalid trở nên sắc bén, anh ta liền ngậm miệng lại.
Khalid liếc anh ta bằng ánh mắt không hài lòng rồi bĩu môi. Từ hôm qua đến giờ, bất cứ khi nào có cơ hội, Nasir đều liên tục nhắc khéo Khalid nên đồng ý với lời cầu hôn. Bởi nguyên nhân là từ buổi họp hai ngày trước.
Hôm đó, Khalid đã triệu tập các sĩ quan chủ chốt của Đoàn Hiệp sĩ, bao gồm cả Nasir và Amavand, để giải thích chi tiết đề nghị của Renato cũng như lắng nghe ý kiến của họ.
Dù chỉ là bản hợp đồng kéo dài ba năm, nhưng một khi anh chấp nhận lời cầu hôn của Renato thì nhiều thứ sẽ thay đổi. Đây là hôn nhân, không đơn thuần là một giao dịch chính trị.
Cần thiết phải lắng nghe ý kiến của các hiệp sĩ, bởi nếu chấp nhận, tất cả bọn họ sẽ phải vướng vào chính trị của Đế quốc và rời xa quê hương. Đây là quyết định khó thể chỉ mình Khalid gánh vác.
‘Tôi đồng ý. Sẽ cần một chút thích nghi, nhưng chúng ta chỉ có được chứ không mất gì cả.’
‘Dù là hoàng tử hay công chúa, chẳng bao lâu nữa người thừa kế sẽ ra đời…… Khi ngài trở về vương quốc sau khi hết nhiệm kỳ, tình hình cũng chẳng khá hơn bây giờ. Vậy thì, sao chúng ta không bắt đầu lại tại đây……’
‘Thứ lỗi cho tôi, nhưng Nữ hoàng đã làm được gì cho ngài? Tuy người nói là cử ngài làm đại sứ ngoại giao, nhưng thực chất chúng ta đã bị đuổi đi. Giờ chúng ta cũng phải tìm đường sống cho chính mình.’
‘Ngài ấy đâu có yêu cầu biến Nhị hoàng tử thành Thái tử, chỉ là bảo vệ để cậu ta không chết thôi. Chuyện ấy dễ dàng mà, đúng không? Hơn nữa lãnh địa Esteban... Thật lòng mà nói, chẳng phải rất hấp dẫn sao?’
Trái ngược với mong đợi của Khalid rằng sẽ có những tranh luận gay gắt giữa hai phe đồng ý và phản đối, các sĩ quan tham dự buổi họp hôm đó đều đồng lòng muốn anh chấp nhận lời cầu hôn của Renato. Hơn nữa, tất cả đều bày tỏ bất mãn về Maryam. Mức độ oán giận của họ lớn hơn nhiều so với Khalid tưởng tượng.
‘Nếu có điều gì tôi mong ước với tư cách là trợ thủ của ngài, thì đó là lần này xin hãy nghĩ đến bản thân trước tiên, thay vì vì lợi ích của vương quốc hay để giúp cho Nữ hoàng, thưa Điện hạ.’
‘Ngay từ đầu, lòng trung thành của tôi thuộc về ngài, Điện hạ, chứ không phải cả vương quốc. Những người khác cũng vậy thôi, chẳng phải sao? Dù ngài chọn thế nào, chúng tôi cũng sẽ theo. Vậy nên xin hãy làm theo ý ngài.’
Trong số đó, Nasir và Amavand là hai người ủng hộ tích cực nhất. Đúng như Amavand nói, hầu hết các hiệp sĩ đều được Khalid cứu mạng nơi chiến trường hoặc gia nhập bởi khâm phục tài năng của anh.
Hơn nữa, có không ít hiệp sĩ vốn cũng là những đứa con hoang giống như Khalid. Với những kẻ có tài nhưng bị gạt bỏ chỉ vì xuất thân, không thể thực hiện giấc mơ, thì Hiệp Sĩ Sói Đen là cơ hội thay đổi cả cuộc đời, còn Khalid chính là ân nhân đã kéo họ ra khỏi số phận bi thương. Vì thế, lòng trung thành của họ thuộc về Khalid, chứ không phải Vương quốc Khan.
“Hoàng tử chưa yêu cầu trả lời ngay hôm nay, nên xin ngài đừng quá lo lắng.”
“Đúng là vậy, nhưng…… hoãn câu trả lời cũng chẳng phải phép lịch sự.”
“Đây là chuyện có thể thay đổi cả cuộc đời ngài. Chắc chắn ngài ấy cũng hiểu thôi. Trước mắt, hãy hoàn thành công việc trước đã. Chúng ta sắp đến phố Baker 13 rồi.”
Nasir nhìn ra ngoài cửa sổ và đặt tay lên chuôi kiếm. Hiện tại, họ đang trên đường đến nơi, sau khi nhận được tin có một tổ chức chuyên buôn lậu dược liệu từ Vương quốc Khan.
“Cũng đã lâu rồi tôi chưa vận động một trận ra hồn.”
Nasir mỉm cười. Cơ thể anh ta đã cảm thấy ngứa ngáy vì nhiều tháng qua chưa từng rút kiếm.
“Buôn lậu sao, to gan thật…… Giá mà tôi có thể lần ra được kẻ đứng sau từ phía vương quốc thì hay biết mấy.”
“Khả năng cao là có quý tộc nhúng tay, đúng không?”
“Tất nhiên. Dựa vào quy mô buôn lậu mà tôi đã thấy ở thương hội Frey, thì chắc chắn không thể chỉ một gã dược sư mà làm nên chuyện. Hẳn phải có kẻ hậu thuẫn phía sau.”
Nasir tự tin đưa ra suy đoán. Những mặt hàng xuất khẩu chính của Vương quốc Khan là lông thú, dược liệu và khoáng sản, trong đó đặc biệt là các loại dược thảo hiếm như kesnip chỉ mọc ở vùng núi cao. Đây chính là nguồn thu nhập chủ yếu của vương quốc.
Để đảm bảo tài chính quốc gia, hoàng thất nắm độc quyền các loại dược thảo hiếm và nghiêm cấm việc hái lượm hay buôn bán tư nhân. Sau đó, thông qua đấu giá, họ bán quyền phân phối độc quyền cho thương hội nào trả giá cao nhất ở từng quốc gia. Đổi lại, hoàng thất chịu toàn bộ trách nhiệm về việc phòng chống buôn lậu.
Bá tước Frey, kẻ độc quyền nhập khẩu và phân phối kesnip trong Vương quốc, đã nhận được tin về đường dây buôn lậu vài ngày trước và lập tức liên lạc với cơ quan ngoại giao.
Ban đầu, công việc này lẽ ra phải phối hợp cùng lực lượng an ninh của Vương quốc, nhưng gia tộc Frey lại yêu cầu hành động càng sớm càng tốt. Vì thế, đây trở thành nhiệm vụ đầu tiên của Khalid trên cương vị tân đại sứ ngoại giao kiêm cố vấn hợp tác quân sự.
“Tôi chỉ mong đó là kẻ thuộc phe quý tộc, như vậy tên Công tước Vint khốn kiếp kia mới bị giáng một đòn đau.”
“Chúng ta sẽ biết được khi bắt và thẩm vấn bọn chúng. Nhớ cố gắng khống chế thay vì giết. Chúng ta phải hành động nhanh, kẻo chúng có thời gian phi tang chứng cứ.”
“Tôi biết chứ. À, sáng nay thương hội Frey có nói sẽ cử vài lính đánh thuê chúng thuê sẵn, nhưng tôi đã từ chối.”
“Làm tốt lắm. Còn người dân thì sao, đã sơ tán chưa?”
“Amavand đã quyết định sẽ tìm cách phối hợp trong lúc bao vây, nhưng chưa rõ có hiệu quả không. Người dân ở khu ổ chuột vốn đâu dễ mà thương lượng, chẳng phải sao?”
“Dù vậy, vẫn phải đảm bảo hạn chế thương vong cho thường dân. Nếu người dân vô can bị thương, dư luận hướng về chúng ta sẽ rất tệ.”
“Rõ rồi. Tôi sẽ dặn mọi người cẩn thận.”
Ngay khi Nasir nói xong, cỗ xe dừng lại. Khalid để anh ta xuống trước rồi chỉnh lại áo choàng đen của mình. Khi bước xuống xe, anh thấy các hiệp sĩ đã chuẩn bị xong, đang chặt chẽ bao vây lối vào con phố số 13.
“Xông vào.”
Khalid liếc qua con phố tối tăm dù là giữa ban ngày, rồi ngay lập tức ra hiệu tay cho Amavand. Anh dẫn đầu, biến mất vào trong bóng tối của khu ổ chuột.
___
Chuyện quái gì đang xảy ra thế này?
Baikal tuyệt vọng nghĩ, mặt bị ép chặt xuống bàn. Hắn phải vùng dậy để chạy, nhưng hai tay đã bị ấn chặt ra sau gáy, hoàn toàn không thể cử động. Hắn cảm thấy mình chẳng khác nào một con sâu bị mắc trong mạng nhện.
Mọi chuyện bắt đầu vào một buổi sáng bình thường. Một cuộc sống rách rưới nhưng yên ổn, chữa trị cho mấy tên du côn bị thương trong những vụ ẩu đả, rồi phân loại dược liệu mà tổ chức kiểm soát phố 13 mang đến.
Nhưng chỉ vài phút trước, cái bình yên đó đã vỡ tan. Baikal bị hai kẻ lạ xông vào xưởng thuốc, trong chớp mắt đã bị khống chế.
“Các ngươi là ai? Sao lại làm vậy……”
Đây không phải bọn giang hồ bình thường.
Sau hai năm lăn lộn ở khu ổ chuột, trực giác của hắn cho thấy kẻ vừa ra tay không phải hạng thường. Rõ ràng đó là một người được huấn luyện bài bản, như một hiệp sĩ hay lính an ninh.
Chẳng lẽ là lính an ninh được báo tin? Có khi nào chúng đã biết hắn đang buôn lậu dược liệu?
Ý nghĩ đó khiến mồ hôi lạnh túa ra sau lưng. Rồi, tiếng bước chân khẽ vang lên, một cái bóng đổ xuống đầu hắn.
“Baikal Witcher.”
“Cái… gì cơ?”
“Ngươi là Baikal Witcher, trợ giảng tại Khoa Y đã bị đuổi học cách đây hai năm, đúng không? Ta biết ngươi từng bị phát hiện biển thủ các loại dược liệu mà Giáo sư Rachel dùng cho nghiên cứu, bao gồm cả dược thảo hiếm từ Vương quốc Khan, và vì thế bị đuổi học.”
Mắt Baikal trợn tròn trước câu hỏi bất ngờ. Những lời kia phơi bày quá khứ mà ngoài lão đại của tổ chức cai quản khu phố 13 này, không ai biết cả.
“H, làm sao…có thể……”
Kinh hãi, Baikal ngẩng đầu nhìn người đang nói. Bởi áo choàng trùm kín, hắn chỉ thấy được đôi môi mảnh và chiếc cằm thon, nhưng khí chất cao quý, thanh nhã kia không thể che giấu.
Một quý tộc, và chắc chắn thuộc hàng cao cấp.
Baikal gần như chắc chắn về thân phận của người đứng trước mặt. Như vậy, kẻ đang khống chế hắn hẳn là hiệp sĩ cận vệ. Nghĩa là, không còn đường thoát.
Nhưng tại sao? Chúng đến vì mục đích gì?
Đôi mắt xanh đậm của hắn run rẩy dữ dội.
“T, tôi…… Tôi chỉ lỡ một lần thôi!”
Trong cơn hoảng loạn, Baikal vội vã biện hộ. Hắn đã đánh cắp kesnip vì đứa em gái mắc chứng rối loạn pheromone. Kesnip là loại dược thảo hiếm chỉ có ở Vương quốc Khan, từ lâu được dùng làm nguyên liệu chính cho thuốc ức chế hoặc thuốc điều hòa hormone cao cấp, vì khả năng kiểm soát pheromone của Alpha và Omega vô cùng hiệu quả.
Thế nhưng, với hắn, con trai cả của một gia đình nam tước nghèo, thứ thuốc đó đắt đỏ chẳng khác nào vàng. Dù vậy, hắn không thể bỏ mặc em gái. Nếu điều chế thuốc từ kesnip, có thể giảm nhẹ các triệu chứng căn bệnh nan y đã hành hạ cô suốt nhiều năm.
Cuối cùng, Baikal đã lợi dụng thân phận trợ giảng tại Khoa Y để đánh cắp một ít kesnip do giáo sư phụ trách nghiên cứu mang về. Giáo sư Rachel cũng từng làm như vậy đôi lần, nên hắn nghĩ sẽ không sao. Nhưng rồi hắn bị bắt ngay trong một cuộc thanh tra bất ngờ của học viện.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro