Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Trò chơi trốn tìm bắt đầu

Quay cuồng một hồi, Như Thuần mới được dừng lại nhỉ ngơi lấy chút sức. Tiệm quần áo mỗi góc đều ốp gương, trong gương, là một bé lolita tinh xảo.🌸🌸🌸

Dáng người nhỏ nhắn mặc chiếc váy xoè màu hồng phấn đơn giản nhưng toàn bộ nét đẹp đều được tôn lên. Vòng eo mảnh dẻ, đôi chân trắng, thon dài, tất cả đều làm người ta phải điên cuồng.

"Nàng" vừa quay đầu nhìn lại, tấm gương liền phản chiếu gương mặt xinh đẹp. Không đẹp rực rỡ chói mắt như ánh mặt trời mà dịu dàng trong veo như ánh trăng. Làn da mịn màng như mỡ đông, đôi môi hồng thắm tự nhiên. Đôi mắt mỹ nhân rất đen rất sáng, bên trong đong đầy ánh nước. Mái tóc ngắn màu cafe mượt mà, mềm mại rũ đến gần ngang vai. Dáng vẻ có chút yếu ớt, mê mang. Chỉ cần lạc một ánh mắt nhìn vào cô, dù là nam hay nữ đều sinh lòng thương tiếc, muốn ôm vào lòng che chở.

Mĩ nhân mà mỗ tác giả khen đến nước miếng bay tứ tung chính là Như Thuần nhà chúng ta 💘

Chính cậu cũng giật mình khi thấy mình trong gương. Đây, thực là cậu sao. Theo thói quen,cậu xoắn xuýt hai tay, lolita trong gương cũng làm y như thế, trên mặt còn nổi lên một mạt sắc hồng ngại ngùng.

"Bé cưng thấy thế nào? Tuy chị biết cưng đẹp sẵn, nhưng chúng ta vẫn nên đi mua chút trang sức, mĩ phẩm, bla bla... à, còn có nội y nữa. Cưng chờ chị một chút, chị đóng cửa tiệm đi mua với cưng."

Cậu có chút bất đắc dĩ nhìn bóng dáng vội vã của Mỹ Duyên, ừm, tuy tên hay ngoại hình có chút "cá tính" , nhưng rất tốt với cậu, cho cậu hưởng thụ cảm giác là chính mình.

***

Trong phòng thay đồ của tiệm nội y SWEET.

Mặt cậu đỏ bừng như tôm luộc nhìn chiếc quần lót màu hồng nhỏ xinh, còn có bèo nhún, đính nơ nữa a. Chiếc quần lót da báo lọt khe bên cạnh còn làm tâm hồn mong manh của cậu run rẩy lợi hại hơn, còn cả chiếc quần ren bên trái, làm gì có tác dụng che chắn nào.

"Ngại gì chứ, cưng mau thử đi. Chị đi tìm áo ngực cho cưng."

😶😐😑

***

2 giờ sáng.

Thế giới ảo vẫn nhộn nhịp như thường, chị Mỹ Duyên lôi kéo cậu đi khu siêu thị mua đồ. Cậu mệt lắm rồi, nhưng người bên cạnh một giọt mồ hôi cũng chưa rơi, sung sức dẫn cậu đi từ quầy này đến quầy khác. Cậu xấu hổ lấy tay giữ váy, váy hơi ngắn, đi nhanh một chút liền tung lên. Phía dưới do chị Mỹ Duyên nửa dụ dỗ nửa uy hiếp chỉ mặc chiếc quần lót hồng chấm bi nhỏ xíu👙. Cậu thấy phía dưới mát lạnh, cậu em bị ép chặt như chỉ chực lộ ra.

***

Sáng hôm sau mọi người đều thấy Như Thuần quầng mắt thâm sì, tinh thần uể oải, còn đặc biệt nhạy cảm, sợ hãi trước mấy thứ màu hồng!

***

Cuối cùng cũng đến chủ nhật, cậu quyết định dùng cả ngay vào game vui chơi. Dù sao cậu sống một mình, cũng không có kế hoạch gì. Cậu tham gia game đã gần tháng , quan hệ với chị Mỹ Duyên rất thân thiết. Nhưng không hiểu sao cậu luôn cảm thấy có ánh mắt ai dõi theo cậu, có lẽ là thiết bị giám sát trong game chăng.

"Chị Mỹ Duyên!"

"Đinh! Cưng à, hôm nay chị có việc gấp, không cùng cưng dạo phố được, sorry cưng nha. Chị có một vé miễn phí đến câu lạc bộ The King đây, cho cưng giải trí nga. Chụt!"

Đọc tin nhắn, lại nhìn tấm vé màu vàng kim kia, cậu quyết định đến nhìn xem câu bộ này có gì mới lạ. Nghe nói vào đây một lần liền cả đời không quên được, cậu phải đến mở rộng tầm mắt chút.

{ tác giả: cừu non tự dâng đến miệng sói rồi 😈)

Đúng như cái tên, câu lạc bộ vô cùng xa hoa. Cầm tấm vé bước vào, cậu được phục vụ theo chuẩn mực hoàng gia. Ở đây cũng tương tự chốn an chơi hưởng lạc cho nhà giàu ở đời thực vậy, chị Mỹ Duyên không cho cậu vé này, phỏng chừng cả đời cậu cũng không bước vào được.

***

Cô bé lolita mặc váy tím ngọt ngào ngồi bên cửa sổ, ăn kem,chân đung đưa không tiết tấu, làm rơi một chiếc hài xuống đất, để lộ gót chân hồng xinh xắn. Cái miệng nhỏ nhắn đang phồng lên, liếm láp que kem socola🍡. Que kem có vẻ quá khổ so với nàng, phồng lên bên má. Hình ảnh này lực sát thương rất mạnh. Có rất nhiều đàn ông rục rịch muốn tiếp cận làm quen với người đẹp , đều bị ánh mắt hung dữ của 2 mỗ sói đảo qua đe doạ mà bỏ cuộc.

{tác giả: không sai, là 2 con sói lận, bạn đọc có phấn khích không a, có thì giơ tay lên nào 🙌🏻}

"Xin chào, bọn anh có ngồi chỗ này không?"

Như Thuần mồm vẫn phồng phồng ngậm lấy que kem, có chút ngơ ngác nhìn 2 người trước mặt. Bộ dạng hảo soái a! Hai người giống nhau đến 7 phần, đều cao khoảng mét 9, dáng người cao to, khuôn mặt điển trai nam tính. Bọn họ chỉ mặc áo sơ mi đơn giản, từng khối cơ hằn lên dưới lớp vải mỏng manh làm người khác nhìn mà nóng mắt. Có lẽ là anh em sinh đôi, nhưng một người đeo kính , khí chất nhã nhặn dịu dàng, một người lại đầy tà khí, mang đậm vẻ bad boy.

"Được, cứ tự nhiên."

Anh chàng đeo kính nở một nụ cười ấm áp như nắng sớm, giới thiệu:

"Anh là Minh Tuấn, còn đây là em trai anh- Minh Hoàng. Rất vui khi gặp em."

"A, anh cứ gọi em là Mila."

"Chúng ta gặp nhau là rất có duyên đó, em muốn chơi một trò chơi không?"

"Trò chơi?"

"Chơi trốn tìm nhé, được không nào."

"Em..."

"Ba chúng ta cùng CHƠI nha."

Nhìn hai đại soái ca trước mắt, cậu không có chút chống cự nào. Một bảng điện tử hiện ra trước mặt 3 người. Minh Tuấn nhanh chóng tạo ra một bản ghi rõ luật chơi, tên người chơi còn cần cả chữ kí nữa. Cậu khó hiểu.

"Chỉ là chơi trốn tìm thôi mà,cần phải kí tên, dấu vân tay nữa sao?"

"Cẩn thận vẫn hơn."☺️

"Sao thời gian chơi lại không hạn định vậy?"

"Anh sợ hết giờ mà chưa phân thắng bại thôi."😉

"Vậy phần thưởng cho người thắng là ra lệnh cho người thua làm theo ý mình có phải mơ hồ quá không?"

"Chỉ là yêu cầu nho nhỏ, đơn giản thôi. Anh không có ý xấu đâu."🤗

Cậu còn định hỏi nữa, nhưng thấy thời gian lập trò chơi chỉ còn mấy giây, dưới ánh mắt mong chờ của soái ca, cắn răng kí vào.

"Trò chơi thiết lập thành công. Chúc người chơi vui vẻ."

Trong giây lát, cậu cảm thấy hai đạo ánh mắt nóng rẫy nhìn chằm chằm mình, như xuyên qua quần áo , tỉ mỉ quan sát thân thể trần truồng của cậu, không giấu diếm dục vọng mãnh liệt.

Cậu nhìn xung quanh một lượt, tất cả đều bình thường. Cậu gặp ảo giác?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro