Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Lucas-Libra.


Charles không dừng lại.

"Thầy đã ở đâu khi tôi phải tự tay giết từng kẻ muốn lấy mạng mình?"

"Thầy đã ở đâu khi tôi nhận ra—tôi chẳng là gì ngoài một con tốt của số phận?"

Giọng cậu trầm xuống, nhưng từng lời nói như một lưỡi dao sắc bén cứa thẳng vào lòng Adrian.

Adrian không tránh né ánh mắt cậu.

Hắn muốn giải thích.

Hắn muốn nói rằng hắn đã không có lựa chọn.

Nhưng hắn biết—không có lời biện hộ nào có thể thay đổi quá khứ.

Charles cười nhạt, lùi lại một bước, tạo lại khoảng cách giữa hai người.

"Thầy không còn tư cách bảo vệ tôi nữa, Adrian."

Và rồi, cậu quay đi.

Adrian không ngăn lại.

Hắn chỉ đứng yên, nhìn bóng lưng Charles khuất dần vào màn đêm, bàn tay siết chặt đến mức nổi gân xanh.

Lần đầu tiên, hắn nhận ra—hắn đã mất Charles.

-LỜI TIÊN TRI-

Ở một nơi khác trong Học Viện Astra, một đôi mắt tím sâu thẳm mở ra.

Ethan Sinclair ngồi trên ghế, hơi thở dồn dập sau khi kết thúc một giấc mơ tiên tri.

"Nó đã bắt đầu."

Cậu vươn tay, chạm vào tấm kính phản chiếu ánh trăng ngoài cửa sổ.

Bên ngoài, chòm sao Ophiuchus đang sáng rực hơn bao giờ hết.

Một cảm giác lạnh lẽo trườn dọc sống lưng Ethan.

Thánh chiến đã bắt đầu.

Và Charles chính là tâm điểm của cơn bão này.

"Cậu thực sự nghĩ mình có thể tự chống lại tất cả sao, Charles?"

Giọng nói trầm ấm vang lên trong bóng tối.

Charles dừng bước. Đôi mắt xanh dương sắc lạnh khẽ nheo lại.

Cậu quay đầu, và ngay lập tức nhận ra kẻ vừa lên tiếng.

BÓNG HÌNH CỦA QUÁ KHỨ

Dưới ánh trăng, một người đàn ông khoác áo choàng dài đứng dựa vào tường, mái tóc đen xõa nhẹ xuống vai.

Hắn nhếch môi cười.

Lucas Chris.

Anh trai cậu.

Charles khẽ cau mày. "Anh muốn gì?"

Lucas đẩy người ra khỏi tường, bước đến gần hơn. Đôi mắt thiên bình sắc bén của hắn quét qua vết thương trên vai Charles.

"Bị thương rồi?" Hắn nói, giọng không chút cảm xúc, nhưng Charles vẫn nghe ra sự quan tâm ẩn sâu trong đó.

Cậu hất cằm, cười nhạt. "Không chết được."

Lucas thở dài. "Biết ngay mà. Anh vừa quay lưng đi có một chút thôi, em đã gây chuyện rồi."

Charles khoanh tay, ánh mắt sắc như lưỡi dao. "Anh cũng giống Adrian à? Định đến đây để bảo vệ tôi sao?"

Lucas nhìn cậu rất lâu. Thâm tâm có chút giận khi là anh trai mà bảo vệ em cũng cần lí do.

Rồi hắn lắc đầu, chậm rãi nói:

"Không. Anh đến để bảo vệ thế giới khỏi em."

---End---

Ê, nghe câu cuối của Thiên Bình ngầu vaiz (xin được phép gọi bằng tiếng việt cho dễ nha). Phải gọi khét lẹt thế giới này nợ anh một lời cảm ơn^^.

19:25

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #12cs#bl