Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2a: Khám sức khỏe định kì?

Khi Bạch Dương và Thiên Yết ăn tối cùng gia đình và về đến nhà, đã là 10 giờ tối

- Mệt muốn chết đi ahhhhhhhhh~~~~~

Vừa về đến nhà, Bạch Dương đã lao ngay vào phòng mình, ném cặp sách sang một bên , rồi phi thẳng lên giường nằm rên rỉ. Một ngày vờn qua vờn lại diễn trò mèo đủ rút cạn năng lượng của cậu

- Ờ, đúng là mệt ghê!_  Thiên Yết nới lỏng carvat của mình ra

- Hmm... _ Bạch Dương mệt mỏi đáp_ Mai có kì khám sức khỏe đúng không anh?

- Đúng ha~_ Thiên Yết trèo lên giường_ Có cần... anh...  khám trước cho em không nhỉ?

- Hả?

Bạch Dương không kịp phòng thủ đã bị Thiên Yết đè xuống, hai tay anh chống  xuống hai bên người cậu

- Anh... anh định làm gì?_ Bạch  Dương bối rối nói

- Hmmm.... anh muốn ăn em!_ Thiên Yết tinh nghịch nói, chiếc lưỡi không an phận liếm nhẹ vành tai đang đỏ rần của cậu 

- Oái... Thiên Yết à!_ Bạch Dương bối rối nói

- Ara ara~ Sao hôm nay ngại ngùng vầy nè! Sao không dám phản công anh nữa ah? Bỏ cuộc rồi  sao?_  Thiên Yết thì thầm vào tai Bạch Dương

Bạch Dương bất mãn chép miệng. Cậu không chần chừ nắm lấy cổ áo Thiên Yết, và sau một động tác nhẹ nhàng, Thiên Yết đang ở trên người Bạch Dương bị đẩy xuống dưới. Bạch Dương lườm cậu với ánh mắt kiểu như : "Đừng có thách dân chơi" làm Thiên Yết giật bắn mình

- Haha, xin lỗi ~ 

- Tha cho anh đó!_ Bạch Dương chống tay ngồi dậy, cậu hít một hơi, gân cổ gọi to_ Minh Huyền, Minh Nguyệt! Chuẩn bị nước nóng cho chúng tôi!-

-Vâng ạ~ _ Hai giọng nói trong trẻo của nữ giới vọng vào, rất đồng thanh_ Cậu chủ làm ơn đợi 20 phút ạ!

- Chán em quá hà~_ Thiên Yết ngán ngẩm

- Trời ạ, em mệt lắm! Mai còn phải dậy sớm nữa, hôm trước anh hành em mấy hiệp, sáng em đau hết cả người, đi còn không nổi nữa! 

- Anh hứa anh sẽ nhẹ nhàng mà!

Bạch Dương nhăn nhó nhìn thằng anh khốn nạn của mình đang nhe nhởn cười với ánh mắt ngờ vực

- Anh đã từng nói thế nhiều lần trước! Mơ đi, lần này miễn nhá!_ Bạch Dương phẩy tay, đồng thời cởi áo ra, để lộ làn da trắng mịn màng, cơ bụng thon gọn, đúng chuẩn " Người đẹp dáng chuẩn " trong mấy show đồ lót Victoria's Secret...

- Ê, cưng đang câu dẫn anh đó hả?

- Vớ vẩn quá đấy! Anh mới có 16 tuổi thôi đấy ~

- Tình yêu không phân biệt tuổi tác mà em!

- ..._ Cạn lời thực sự

5 phút sau

- Cái.... Thiên... Thiên Yết... dừng ngay lại!!!

- Bình tĩnh nào... hộc hộc... đừng.... đừng có dùng cái giọng đó chứ!

- Nhưng... nhưng... ahh~_ Bạch Dương khốn khổ nắm lấy tấm ga giường, hai mắt nhắm chặt, đôi má phúng phính hồng lên vì đau

- Bạch Dương ah... cái giọng đấy... kích thích... anh đó!

Thiên Yết nghịch ngợm nói, tay mân mê đầu ngực cậu, đôi môi mỏng của anh mút chặt lấy đôi môi anh đào của cậu, lưỡi anh đùa giỡn với lưỡi cậu, những tiếng đánh lưỡi vang lên nghe thật kích thích

- Dừng... đi..._ Bạch Dương khó khăn lắm mới dứt được lưỡi anh ra khỏi miệng cậu

- Xin lỗi cưng ạ... anh... lỡ mất rồi...

Thiên Yết nghịch ngợm chán với đầu ngực cậu quay qua vuốt ve bụng cậu, tay anh luồn xuống quần cậu. Tiếng nước gì đó vẫn nhỏ xuống hai thân thể đang ướt đẫm, tạo ra một cảm giác thật ướt át. Tay anh lại một lần nữa náo động trong quần cậu, anh nhanh chóng giật cái quần đồng phục đang dính lấy cậu, một tay vuốt ve đầu ngực, một tay trượt xuống nghịch ngợm.

Anh mút hết tinh hoa của cậu, cậu dạng rộng hai chân, căn chặt môi, cố gắng không để phát ra những tiếng rên rỉ gợi tình, vì như thế sẽ kích thích anh thêm lần nữa mất!

- Đừng... đừng cố.... hộc hộc... em... sẽ tự làm đau mình đấy!

Thiên Yết mỉm cười, trong khi vẫn không ngừng tiến sâu vào Bạch Dương. Cậu vẫn khiên trì cắn môi, cho đến khi nó bật máu. Thiên Yết một lần nữa hôn lấy đôi môi rớm máu của cậu, lưỡi anh liếm qua chỗ da bị bong của cậu, rồi lại càn quét cả khoang miệng cậu.Cho đến khi cậu bị vắt kiệt hơi, anh mới luyến tiếc rời khỏi đôi môi quyến rũ đó của cậu.

  Anh ép sát xuống người cậu, hai cơ thể như hòa vào làm một. Từ phần bụng trở xuống của cậu, và cả anh, đều bị dòng nước trắng đục làm ướt nhẹp, cảm giác rất nhớp nháp và dính nữa ~  

- Đáng, đáng ghét... hức hức... ThiênYết... là... đồ tồi... đáng ghét!_ Bạch Dương vừa đau vừa tức giận mà bật khóc ngon lành

- Ôi... em trai à...~_ Thiên Yết luống cuống ôm lấy cậu, vừa dỗ dành vừa buồn cười_  Ai bảo em dễ thương quá làm gì?

- Hức... hức... Anh nói như đúng rồi.... thế??? Sau này... em làm sao mà kết hôn đây???_ Cậu ôm mặt thút thít  

- KẾT HÔN ?_Thiên Yết sững lại hai ba giây, rồi bật cười_ Đương nhiên em sẽ kết hôn với anh! Và anh thì không quan trọng việc em còn ZIN hay không!

  - Không!!!_ Bạch Dương lắc đầu nguầy nguậy_ Em ghét anh lắm!!! 

 - Ái chà, giận à?_ Giọng nói của anh đầy vẻ châm chọc và thích thú, anh cắn nhẹ lấy chiếc cổ cao và trắng mịn của cậu, âu yếm ôm lấy hai bờ vai đang rung lên của cậu, dụi dàng thì thầm vào tai cậu_ Xin lỗi nha~ Bé ơi tha lỗi cho anh nha ~

  Có một vài lí do, mà Bạch Dương không thể lí giải nổi, là mỗi khi Thiên Yết làm hành động đó, dù có đang giận muốn giết người, cậu cũng có thể bình tĩnh lại và tha thứ, cho qua đi. Từ lúc bé tí cho đến bây giờ, đó là cách mà hai anh em cậu xoa dịu lẫn nhau, đó là điều mà không ai có thể làm được trừ hai người. Và... lần này cũng không ngoại lệ...  Hai vai của Bạch Dương không còn run lên nữa, cậu để mặc cho anh ôm, đôi lông mày nhíu nhíu lại, giọng nói nhỏ lí nhí 

- Tha cho anh đó! 

Cũng cùng lúc đó, hai tiếng gõ cửa vang lên, tiếp đó là hai giọng nói của hai cô giúp việc sinh đôi

- Cậu chủ, nước nóng đã chuẩn bị xong rồi ạ!  

  - Cảm ơn hai cô!_ Thiên Yết nói vọng ra_ Hai cô lui được rồi! 

  - Chúc cậu chủ ngủ ngon ạ!_ Hai cô gái đồng loạt cúi đầu và quay lưng rời đi. Không khí lại trở nên yên tĩnh 

- Đi tắm nào, Bạch Dương!_ Thiên Yết buông tay cậu, chống thành giường mà đứng dậy_ Hay... anh phải bế em vào nhỉ?

- Không khiến anh! Em có chân em sẽ tự... Oái!!! 

Bạch Dương vừa bước xuống giường đã lảo đảo vì cái hông đau điếng, khiến cậu phải bám vào vai Thiên Yết. Vừa bị hành cho một trận tơi bời như vậy thì đi đứng kiểu gì cơ chứ??? Trong khi cậu khổ sở tìm cách đứng vững, ông anh trai tốt bụng của cậu thì ngồi nhe nhởn nhìn em trai mà cười như đúng rồi. Này nhá! Bạch Dương ta đây sĩ diện cũng ca lắm đó nhá! Đừng tưởng điều đó mà làm khó dễ được Tiểu Cừu nhà ta!!! Cái hông chết tiệt này! Tao không thua mày đâu nhá! Tiểu Cừu nghiến răng, chống tay vào tường, lảo đảo đi tới chỗ phòng tắm. Quả là trời không phụ lòng người! Cậu mò tới cửa phòng tắm rồi thì vấp vào thềm, cả người đổ ập xuống trong tư thế chụp ếch huyền thoại.

- Hic..._ Cậu xoa xoa cái trán sưng vều một cục của mình

  - Anh đã bảo mà... Cứ bướng cơ ~_ Thiên Yết đã ở đó từ lúc nào, khoanh tay dưa lưng vào cửa, nụ cười tinh nghịch vẫn thường trực trên môi_ Giờ thì tự làm đau mình...!

- Anh cười cái quằn què gì cơ chứ!!! Đấy là tại anh đó! Huhu hỏng hết gương mặt đẹp trai trời ban của em rồi! Tuyệt giao  !!!_ Cậu gắt ầm lên 

- Hì hì, anh bảo để anh bế vào còn không nghe ~

  Thiên Yết vòng tay ôm Tiểu Cừu đang giận dữ vào lòng, rồi nhẹ nhàng nhấc bổng cậu lên. Bạch Dương khoanh tay để trước ngực, mặt mày nhăn nhó khó chịu, đôi mắt lục bảo rơm rớm nước, đôi môi anh đào chu ra nũng nịu.

 Anh đặt cậu vào bồn tắm sau khi đã cởi sẵn quần áo cho cậu. Cậu thì vẫn cằn nhằn là cậu có tay, cậu không đau tay, cậu tự cởi được. Anh thì nhẫn nhịn nghe cậu, thỉnh thoảng chỉ cười trừ và chê cậu ngốc. Và một buổi tối ( hẳn là ) yên bình lại trôi qua với hai anh em sinh đôi. Rồi ngày mai, ngày khám sức khỏe ttrong truyền thuyết, ngày mà các tiểu thư được xem Boyloves Full-HD-không-che-tí nào trực tiếp, ngày mà các tiểu thư được chiêm ngưỡng body chuẩn không cần chỉnh của các nam sinh trong Host Club, ngày gây mất máu cấp lịch cmn sử. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro