Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Coconut

Sáng nay PP lại dậy muộn, cậu vội vàng cắn vài miếng sandwich rồi nhanh chóng rời khỏi nhà. Tiết đầu là Marketing được giảng dạy bởi giảng viên khó tính nhất trong trường - Putthipong Assaratanakul.

"Thưa thầy..."

Người đàn ông cao hơn mét 8 đang đứng trên bục giảng chính là Putthipong. Nâng gọng kính lên, anh nhìn cậu sinh viên đi muộn tiết của mình.

"Đi về đi." Âm thanh trầm ấm nhưng mang lại vẻ lạnh lùng xa cách, nghiêm túc đến đáng sợ.

Mới vào đầu kỳ mà đã bị đánh vắng đến 2 buổi học marketing, như ma xui quỷ khiến, PP toàn đi muộn tiết của người khó tính nhất nhì cái đại học này.

"Tao bị đánh vắng 2 buổi Marketing rồi."

"Tối chủ nhật mày có đi chơi đêm đúng không?"

"Ừ."

"Bảo sao, sáng thứ hai đi học muộn là đúng."

Oh đánh vào vai PP vài cái.

Chủ nhật tuần này cậu lại có hẹn ăn sinh nhật của Teh. PP tặc lưỡi cho qua, tự hứa với bản thân là từ tuần sau sẽ chăm chỉ học hành.

...

Đứng trước gương suy nghĩ tối nay nên mặc gì, ngó tới ngó lui cũng không biết mặc kiểu gì để trông bản thân nổi bật. Nghe nói bạn thằng Teh nhiều anh đẹp trai, PP cũng muốn có người yêu lắm, đã hơn hai mươi cái xuân xanh rồi mà chưa có nổi một mối tình vắt vai.

Bước vào KTV với hương hoa hồng ngọt dịu, mái tóc đỏ như chiếm trọn spotlight của bữa tiệc, PP mỉm cười xinh đẹp ngồi chen giữa vài người bạn của Teh.

Oh hôm nay cũng đến, nó nhìn Teh đến ngây ngốc. Khỏi cần nói cũng biết, với con mắt nhìn thấu hồng trần, PP biết ngay là nó thích Teh.

Cậu viện cớ đi vệ sinh để đẩy thằng Oh ngồi dí sát Teh của nó. PP mỉm cười đầy ẩn ý bước ra khỏi phòng, chân nam đá chân chiêu mà đi vào WC. Uống cũng khá nhiều, PP có vẻ đã say, trong dòng người quay mòng mòng trong đầu cậu, không may lại đụng trúng một người đang đi ra.

Cái đầu đỏ chót của PP dựa vào một vòng ngực rắn chắc, hương dừa thoang thoảng len lỏi vào mũi PP. Thật giống mùi sữa tắm ở nhà của cậu.

"Không sao chứ?" Âm thanh trầm ấm vang lên, không to cũng không nhỏ, chỉ đủ để PP nghe được.

PP nửa tỉnh nửa say bám lấy vai của người đối diện mà ngửa cổ lên nhìn. Cậu "ợ" một cái, hơi thở thơm tho lúc đầu thì bây giờ đã nồng nặc mùi rượu.

Bỏ mẹ nó, trai đẹp.

Cậu nhanh tay lấy tay bịt miệng, thật là mất hình tượng quá.

Thân cậu áp sát vào người đối diện, hương hoa hồng ngọt ngào len lỏi vào mũi, chiếc áo sơ mi hững hờ ẩn hiện xương quai xanh tinh xảo. Làn da trắng sứ như bừng sáng dưới ánh đèn yếu ớt.

"Ọe."

Cơn buồn nôn chợt ập đến, PP bụm miệng muốn thoát khỏi cái ôm eo nhưng không kịp. Cậu đã tặng hết tất cả cho cái áo vest đẹp đẽ của người đối diện.

Nôn xong, chân tay lại mềm nhũn, chỉ muốn kiếm chỗ nào đó ngủ. Thấy cậu bước đi cũng không vững nên anh đành bế cậu lên, nhanh chóng lái xe rời khỏi KTV.

Người đàn ông đó bế PP vào khách sạn, từ tốn cởi giày và phụ kiện cho cậu. Nhìn mỹ nhân đẹp đến động lòng người phía dưới mà bất giác nở nụ cười. Còn ai khác ngoài trò Krit chuyên đi muộn giờ của anh.

Anh không vội vàng, cũng chẳng bình tĩnh, từ từ cởi nút áo sơ mi oversize của cậu, mân mê khuôn ngực mịn màng trắng trẻo trước mặt.

PP cảm thấy hơi nhột, muốn đẩy anh ra, trong cổ họng "ưm" một tiếng. Anh dừng động tác của mình lại, cúi gần xuống gương mặt diễm lệ, vuốt ve mái tóc đỏ rồi dịu dàng nói.

"Dừng lại nhé?"

Hơi thở ấm nóng phả vào cổ cậu, PP rùng mình, trong cơn say chưa hề thuyên giảm sau khi đã nôn một trận, não cậu vẫn đang dừng ở gương mặt điển trai mờ ảo của người đàn ông.

Tình một đêm với trai đẹp. Đáng, rất đáng.

PP khẽ lắc đầu, sau đó quàng tay qua cổ anh, mút mát yết hầu kiêu hãnh nhô ra, trông chúng thật gợi tình. Nhận được tín hiệu của PP, anh ôm lấy cậu, một tay đỡ lưng, một tay nâng eo, tiếp tục lả lướt đôi môi trên cổ và vai cậu.

"Gọi tôi là Billkin."

Nghe thấy chất giọng trầm ấm gợi cảm, PP thầm chửi một tiếng. PP gắt gao ôm lấy Billkin, sau đó dùng hết sức mà chồm dậy, đẩy ngã anh xuống giường.

Cậu vội vàng cởi từng khuy áo của anh, sau đó nhanh chóng mò đến thắt lưng, cởi tung tất cả. Dưới lớp vải của chiếc boxer, nơi đó gồ lên một cách đáng sợ dù chưa dựng được xíu nào. PP ngây người nhìn chằm chằm vào chỗ đó mà thở không ra hơi.

Billkin cười, mân mê cái eo bánh mì của cậu rồi nhéo một cái đầy hài lòng, anh phản công, đẩy ngã cậu xuống giường.

Với tay tắt đèn phòng, Billkin chỉ để lại ánh sáng dịu nhẹ của chiếc đèn ngủ.

Anh chạm vào cạp quần của cậu, cởi cúc quần rồi từ từ kéo xuống. Một lớp, rồi hai lớp. Thanh kẹo hồng bại lộ trong không khí chỉ trong vài giây, đến khi chiếc boxer dừng lại ở bên đùi phải, anh cúi đầu ngậm lấy thứ mẫn cảm đang dần ngóc đầu dậy. Hương vị đặc trưng quyện cùng hương hoa hồng vương vấn trên người cậu khiến Billkin mê đắm. Cuốn lấy điểm nhỏ trên đỉnh, đầu lưỡi tinh xảo mơn trớn xung quanh. Sau những cái mút mát dạo đầu, vài giọt tinh dịch đăng đắng đã nhỏ vào khoang miệng. Anh nhướng một bên mày, thứ mềm mại ban đầu giờ đã cứng hơn rất nhiều, nhưng màu hồng đỏ thì vẫn không thay đổi. Đưa môi mình thấp xuống, anh bao trọn lấy vật nhỏ trong khoang miệng, di lên di xuống chậm rãi. PP theo bản năng mà khẽ nâng eo, điều này vô tình khiến vật nhỏ thúc sâu vào tận cuống họng của Billkin. Thấy phản ứng gấp gáp của người phía dưới, vật nhỏ căng cứng trong khoang miệng, tuy có chút nghẹn nhưng anh vẫn cố gắng duy trì tư thế, động tác ngày một nhanh khiến PP không kiềm chế được mà cất lên những tiếng rên rỉ nhỏ vụn.

Ngón tay run rẩy nắm chặt lấy drap giường, hông của PP thúc lên, Billkin cảm thấy vật nhỏ đang co giật, sau đó một luồng tinh dịch đắng và nóng tràn vào khoang miệng. Sau cao trào, PP hạ eo, cả người mềm nhũn, hơi thở gấp gáp nóng hổi tỏa khói trắng.

Nước mắt sinh lý ướt đẫm hàng mi dày, PP chống tay ngồi dậy, lúc này cậu mới tỉnh táo hơn. Nâng mắt lên nhìn, đầu cậu vẫn hơi choáng, ánh sáng yếu ớt giấu đi phân nửa khuôn mặt người phía trên, cậu vẫn nửa tin nửa ngờ hỏi một câu: "Thầy Marketing?"

Billkin cười khổ.

"Tôi nói rồi, gọi tôi là Billkin." Giọng anh khàn đi, cuốn hút như cái cách anh âu yếm cậu.

"Tiếp tục nhé?"

PP hoảng loạn, nhưng cũng không từ chối, trên trường, anh là thầy của cậu, nhưng đêm nay thì là người đàn ông của cậu.

Lí trí trở lại sau cơn say, PP cảm nhận được khoái cảm một cách rõ rệt hơn. Billkin tiến đến, cùng cậu cuốn vào cái hôn môi cháy bỏng. Thành thục tách mở khoang miệng của PP, Billkin đưa cái lưỡi vẫn còn dư vị không mấy ngon ngọt mà điên cuồng mút mát, đẩy lưỡi qua lại, chất lỏng trong suốt dâng đầy trong miệng PP từ từ chảy xuống cần cổ trắng nõn. Cho đến khi cả hai thiếu đi dưỡng khí, Billkin mới rời đôi môi đã sớm sưng tấy, kéo ra một sợi chỉ bạc.

Hạ thân của Billkin đã bắt đầu cương, PP có thể thấy được túp lều phía dưới của anh, đôi chân thon dài tinh nghịch dí vào nơi đó như thèm muốn được nếm thử.

"Để em..."

"Không."

Billkin bắt lấy cẳng chân nhỏ nhắn, tách hai chân cậu ra, một cảnh xuân phơi phới hiện ra trước mắt với hậu huyệt mềm mại ửng hồng. PP xấu hổ, cố gắng cử động hai chân để thoát khỏi tư thế chữ M nhưng bàn tay rắn chắc của anh không cho phép. Billkin đổ ra tay rất nhiều gel bôi trơn, sau đó đỉnh một ngón tay vào trong động thịt ấm nóng mà khô khan. Anh tiến lại gần, ép PP tựa vào đầu giường, một tay không ngừng luân động phía dưới, tay còn lại tìm đến núm vú mà ve vãn.

Ngón tay dài mang đầy mị lực của anh đẩy vào ngày một sâu, anh nhíu mày vì hậu huyệt không ngừng co rút, cắn chặt lấy ngón tay, hôn lên vầng trán ướt đẫm mồ hôi, anh thủ thỉ bên tai kêu cậu thả lỏng.

Chọc thêm một ngón nữa, Billkin tìm được điểm nhạy cảm của PP, anh cong đầu ngón tay ấn chặt vào nơi đó, ma sát kịch liệt để đường hầm quen với dị vật bên trong. PP phát ra âm thanh kỳ lạ, nghe rất yếu ớt, dụ hoặc mê người.

Tiếng nhóp nhép khiến cả hai cảm thấy hưng phấn, anh ôm eo cậu, rút hai ngón tay ra để cự vật khổng lồ nhanh chóng thế chỗ mà tiến vào.

"Ah~" PP sửng sốt khi nhìn thấy cự vật đỏ tím chằng chịt gân xanh gân đỏ nổi lên. Cậu sợ hãi nhưng cũng rất mong chờ.

Đeo bao xong, Billkin đặt cậu nằm xuống giường, nhanh chóng tiến vào. Hậu huyệt mềm ẩm đón lấy phần đầu đang khó khăn tiến vào, chúng từ chối như chính chủ nhân của chúng, căng cứng toàn thân.

Billkin ngó lơ tất cả mà thẳng lưng đỉnh toàn bộ chiều dài dục vọng của mình vào hậu huyệt ẩm ướt. Khi vào đến bên trong, anh mới nhận thấy sự khó khăn trong việc di chuyển, căn bản là không thể nhúc nhích.

"Thầy... Em đau..."

Nước mắt giàn dụa trên gương mặt phiếm hồng của PP như đang làm nũng, cậu điều chỉnh hô hấp, cố gắng chịu đựng cơn đau mà thả lỏng người. Billkin thử di chuyển, đúng là đã dễ dàng hơn, hông Billkin dần tăng tốc, khoái cảm dần bao trùm lấy hai người, hậu huyệt trơn trượt nuốt nhả cự vật rất nhiệt tình.

"Ưm..."

Âm thanh cất lên đầy sự thỏa mãn, PP không kìm nén tiếng rên của mình nữa, luôn miệng ư a rất vui tai. Billkin hài lòng khi thấy phản ứng của PP, thúc thêm chục lần nữa vào trong, vật nhỏ phía trên nương theo tiết tấu mà bắn ra lần hai.

PP như chìm vào biển lửa, đôi môi mấp máy như muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Cậu thỏa mãn đến cùng cực, đôi mắt mê man loáng thoáng một tầng nước, nhưng phía dưới vẫn đang được nhồi đầy, Billkin chưa có ra, dù chỉ một lần. Não Billkin nhảy số muốn chơi trò kích thích. Giữ nguyên tư thế ấy, Billkin bồng cậu lên di chuyển ra phía cửa kính. Anh bình thản kéo rèm, để cậu dựa lưng vào mặt kính mát lạnh, hai chân vòng qua hông mình, tiếp tục đưa đẩy.

Cả người PP chỉ biết dựa vào mặt kính để chống đỡ, hai chân co quắp lại vì phía dưới cứ liên tục thúc lên từng đợt. PP nức nở, khuôn mặt động tình gục trên vai anh, da thịt chạm vào nhau, sự ma sát ướt át khiến PP khát khao nhiều hơn.

"Có người... Nhìn thấy mất..." PP run rẩy cực độ.

Billkin không đáp lại, tiếng "phập" ngày một lớn, lực đẩy ngày càng mạnh, đúng là có xúc tác, anh hứng lên hẳn. Cự vật phình to hơn, Billkin thúc một cú thật mạnh rồi bắn ra đầy sung sướng.

Cả người PP cũng giật lên, móng tay cắm sâu vào da thịt rám nắng săn chắc, anh thả cậu xuống, rút cự vật ra, tuốt bao cao su chứa đầy tinh hoa của mình ném vào sọt rác.

Thấy Billkin để mình lại rồi đi dần về phía cửa, PP tưởng anh bỏ đi, trong lòng dâng lên chút nuối tiếc không nỡ. Cậu ngồi thụp xuống, nghĩ cách hư hỏng để bày tỏ ham muốn.

"A~"

Mặc dù không rõ phòng khách sạn cách âm có đủ tốt hay không, nhưng tiếng rên rỉ rất lớn, Billkin đang rót cốc nước uống để giải tỏa cơn khát thì ngay lập tức cứng lên.

Đã cố gắng đặt cái cốc xuống mặt bàn theo cách nhẹ nhàng nhất nhưng PP vẫn nghe thấy tiếng "cạch" từ trong bóng tối đằng kia vọng tới.

Như được khích lệ, cậu quỳ xuống, ưỡn ngực về phía mặt kính, chổng mông về phía anh, liên tục đâm chọc phía sau, tay còn lại chống xuống sàn, miệng ngân nga những âm thanh dâm dục.

Ngón tay mảnh khảnh có chút run run cắm vào hậu huyệt, PP cảm thấy đau rát, nhưng càng miết vách thịt, càng đâm vào sâu lại thấy thích. Cậu mường tượng trong đầu đến cái thứ khổng lồ của Billkin khi nó đâm vào lỗ nhỏ dâm đãng, nó sẽ lại trướng to vì tiếng rên của cậu, sẽ đâm thật mạnh vào điểm nhạy cảm khiến cậu sướng đến phát điên.

Thầy, đừng đi mà...

Billkin đi ra từ trong mảng tối của nửa căn phòng thì đập thẳng vào não là cảnh tượng đầy kích tình này. Trò Krit bị sao vậy?

"PP, em..."

PP không nghĩ là Billkin biết tên thường gọi của cậu, thấy người đàn ông của mình đã quay lại, cậu ngừng động tác, bò đến bên thân dưới của anh.

Cái thứ to lớn kia đang lủng lẳng giữa không trung, chắc chắn là cứng vì cậu. Thật muốn đem cái này đút vào rồi nguyện ý cho nó bắn thẳng vào bên trong.

"Dưới đất lạnh lắm, đứng dậy đi."

"Thầy đừng đi nhé?"

"Ừm, tôi sẽ ở đây với em."

PP hạnh phúc nhảy bổ lên người Billkin, anh ôm lấy cậu lăn lên giường, tiến vào từ phía sau, điên cuồng xỏ xuyên.

Tiếng da thịt va chạm phát ra đầy phóng túng, Billkin cắn vào gáy PP một cái khiến cậu co rút, bên tai, cậu có thể nghe thấy tiếng gầm gừ nhè nhẹ nhuốm màu dục vọng của anh.

Chơi trần, Billkin cố gắng giữ cho mình cái đầu lạnh, sau nhiều cú chọc sâu vào tận điểm nhạy cảm, Billkin và PP sắp lên đỉnh. Anh nắm chặt lấy eo cậu, có ý định rút ra để bắn bên ngoài nhưng PP không cho phép. Cậu cố gắng giữ mông mình ôm lấy dương vật, bắt ép nó phải ra bên trong cậu.

"Bắn vào bên trong, được không?"

"Không được, em sẽ đau bụng mất."

"Ưm, nhưng em muốn..."

Cơ bụng co thắt, Billkin quẳng sợi dây lí trí ra sau đầu rồi bắt đầu lộng hành. Anh kịch liệt đâm chọc vào hậu huyệt, vách thịt non mềm ma sát với dương vật, miết chặt khiến nó phình to rồi phóng túng mà xuất tinh.

Một luồng nhiệt ấm nóng chảy vào bên trong, cơ thể co giật kịch liệt, bờ vai run rẩy không ngừng, tiếng rên bị nuốt lại vào trong họng, đôi mắt mờ đục trong khoái cảm vẫn ầng ậc nước mắt.

PP tê dại cả đầu óc, cả người lâng lâng như đi trên mây. Nơi giao hợp vẫn đầy ứ tinh dịch, nóng đến bỏng tay, Billkin chưa muốn rút ra, đưa đẩy thêm vài lần, tận hưởng âm thanh nhóp nhép cùng mùi vị ngai ngái kích thích...

"Hành em như vậy, mai lại đi muộn tiết của thầy rồi." PP nũng nịu.

"Không sao, tôi cho phép em nghỉ."

Xoa nắn bờ mông căng mịn cùng vật nhỏ của PP, Billkin thật muốn hành cậu thêm lần nữa.

Vuốt ve mái tóc mềm mại của con mèo nhỏ đang cuộn tròn, sau đó từ từ hôn lên trán bé mèo một nụ hôn đầy tình cảm.

Đúng chuẩn gu cậu thích.

Người đàn ông dịu dàng, nhìn cậu với ánh mắt ôn nhu này sẽ là của cậu, PP đã lỡ thích anh mất rồi.

-----------

Cảm ơn các bác vì đã chúc tui mau khỏe lại ❤ ở trong khu cách ly 5 ngày rồi nên tui cũng muốn về nhà ăn Tết lắm rồi huhu :(((

Đây là cái fic tui viết sau fic Cá tháng Tư mà chưa có publish, không biết viết H như này có hỏny không nhưng mà tui cứ publish nhe =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro