Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

17. The end!

Cảnh tượng như ong vỡ tổ, thảm đỏ buộc phải dừng lại. Phòng phát sóng trực tiếp bị sụp vì hàng chục triệu người truy cập, tên của Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến bao toàn bộ hotsearch.

Không chỉ người qua đường và người hâm mộ ngạc nhiên, mà ngay cả trợ lý và tài xế của Vương Nhất Bác cũng ngớ người. Mặc dù trợ lý đã nhìn ra một số manh mối, vốn cho rằng mối quan hệ giữa thầy Tiêu và sếp từ lâu rất kỳ lạ, nhưng anh ta vẫn bàng hoàng với sự thật trước mắt.

"Anh Bác... chúng ta đi đâu đây?" Trợ lý thận trọng hỏi.

"Về nhà đi." Vương Nhất Bác nói. Hắn nhìn điện thoại, trong đó không có tin nhắn nào của Tiêu Chiến, anh vừa mới ngủ trước khi hắn ra ngoài, cũng chưa được mấy tiếng. Vương Nhất Bác không biết Tiêu Chiến đã dậy chưa, có biết toàn bộ giới giải trí đã chấn động vì họ chưa.

"Ban tổ chức gửi tin nhắn, toàn bộ hội trường đều chật kín fan. Anh... chuyện với thầy Tiêu càng lúc càng lớn, những người bị vây quanh bên ngoài đều là người trong giới.”

Xe bảo mẫu của một số nghệ sĩ đã bị người hâm mộ vây quanh, ra ngoài bây giờ là điều vô cùng khó khăn, các vệ sĩ tại hiện trường bận đến không kịp thở.

Vương Nhất Bác im lặng. Bây giờ hắn có lý do để về nhà. Hắn lo Tiêu Chiến sẽ không thể đột ngột đối mặt với sự thật sắp xảy ra. Đây vốn là trách nhiệm mà hai người họ cần phải cùng nhau gánh vác.

"Hỏi người của ban tổ chức xem có phương tiện nào khác không." Vương Nhất Bác nhìn thấy trong bãi đậu xe có rất nhiều xe máy.

Trợ lý bận gọi điện thoại, thậm chí họ còn có thể nghe thấy tiếng của người hâm mộ bên ngoài.

“Có!” Anh ta nghe được câu trả lời từ người của ban tổ chức: “Có xe máy!”

Vương Nhất Bác nhanh chóng xuống xe, chạy tới chỗ đậu xe không chút do dự, hắn lao vút đi như một cơn gió.

Người hâm mộ chặn cửa còn chưa kịp phản ứng thì một chiếc xe máy đã vượt qua đám đông rồi phóng đi. Mũ bảo hiểm che khuất khuôn mặt nhưng bộ đồ của Vương Nhất Bác lại bị người hâm mộ tinh mắt nhận ra ngay lập tức.

Hotsearch bùng nổ, Vương Nhất Bác chạy trên đường phố Diêm Thành. Ba mươi phút sau, cánh săn ảnh cập nhật hình ảnh mới nhất, Vương Nhất Bác cởi mũ bảo hiểm ở tầng hầm, không nói một lời chạy vào thang máy.

Hắn không có thời gian quan tâm tới sự hỗn loạn trên thế giới, Tiêu Chiến vẫn chưa dậy khi hắn về đến nhà. Vẫn chưa muộn, Vương Nhất Bác đặt mũ bảo hiểm xuống sàn phòng ngủ, ngồi xuống nhìn người đang ngủ trên giường.

Mùi của hắn quá đặc biệt đối với Tiêu Chiến, chỉ hai phút là anh đã tỉnh lại. Khi Tiêu Chiến mở mắt ra, anh tưởng mình gặp ảo giác, cảm thấy Vương Nhất Bác đang cúi đầu hôn lên mặt anh.

"Hmm..." Thật sự là Vương Nhất Bác. Anh dụi mắt cười cười. Không biết bên ngoài xảy ra chuyện gì, anh đưa tay nắm lấy bàn tay Vương Nhất Bác đang đặt ở đầu giường, cau mày nói: “Lạnh quá.”

Vương Nhất Bác nghiêng người ôm Tiêu Chiến. Hắn ngồi xổm bên giường, ngẩng đầu lên, trông giống như một con chó lớn, gió từ bên ngoài lúc chạy xe máy bám vào, hắn sợ sẽ làm Tiêu Chiến lạnh nên quấn chăn cho anh.

"Thảm đỏ kết thúc nhanh vậy à? Mấy giờ rồi?" Trong phòng rèm cửa đóng chặt, Tiêu Chiến bật đèn đầu giường lên.

Ánh sáng rất dịu dàng, vừa mới tỉnh dậy anh không thể mở mắt được. Mắt anh hơi đỏ vì ngủ, nheo mắt cười với Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác ngồi tại chỗ, lúc này hơi căng thẳng. Hắn lo Tiêu Chiến vừa tỉnh dậy thấy không khỏe nên hỏi trước: “Anh ngủ ngon không?”

Tiêu Chiến gật đầu, ngón tay vỗ nhẹ vào vai Vương Nhất Bác. Hành động này có nghĩa là anh muốn ôm. Vương Nhất Bác làm ấm tay một chút, đứng thẳng dậy, ôm Tiêu Chiến qua chăn.

"Em lạnh quá, mũi đỏ bừng, xảy ra chuyện gì à?" Tiêu Chiến thấy không ổn.

Vương Nhất Bác không chắc chắn suy nghĩ của Tiêu Chiến đối với dư luận, đắn đo rồi nói: “Anh.” Ánh mắt do dự một lúc, hắn lấy điện thoại ra, cầm trong lòng bàn tay. Vương Nhất Bác không cười nói với Tiêu Chiến: "Hôm nay đi thảm đỏ, truyền thông đã phát hiện mối quan hệ giữa hai chúng ta."

Vì những lời này, nụ cười trên mặt Tiêu Chiến dần biến mất. Tay anh vẫn ôm lấy vai Vương Nhất Bác nhưng vẻ mặt lại có chút sững sờ.

Vương Nhất Bác từ dưới đất đứng dậy: “Đừng lo lắng, em vẫn ở đây.” Hắn ôm Tiêu Chiến vào lòng, cuối cùng anh cũng lấy hết can đảm bấm vào hotsearch.

Vương Nhất Bác Tiêu Chiến #Bạo

Vương Nhất Bác người thứ ba #Bạo

Tình cảm giữa Vương và Tiêu #Bạo

...

Tất cả đều là về Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến, thậm chí bộ phim bọn vừa đóng máy cũng lên hotsearch. Bình luận trên mạng có thể nói là đẫm máu, bình luận kiểu gì cũng có, vô số bình luận tiêu cực.

Tiêu Chiến lấy điện thoại của Vương Nhất Bác bấm vào video hotsearch của kênh phỏng vấn Vương Nhất Bác. Số lượt thích và bình luận đã vượt quá một triệu, bình luận mới nhảy liên lục không tài nào đọc được.

“Mối quan hệ giữa anh và thầy Tiêu là gì?!”

"Anh Vương, anh là người chen chân vào hôn nhân của người khác à?" 

Hết câu hỏi này đến câu hỏi khác, Tiêu Chiến siết chặt tay Vương Nhất Bác. Ánh mắt anh nghiêm túc, nhìn thấy giới truyền thông đổ xô chĩa micro vào Vương Nhất Bác.

Những chiếc micro trông như những lưỡi dao, cố lột bỏ lớp da của Vương Nhất Bác trước mặt mọi người. Anh nhìn Vương Nhất Bác đáng lẽ nên rời khỏi hiện trường cùng vệ sĩ, nhưng cuối cùng hắn lại quay lại và gánh vác mọi trách nhiệm.

"Tôi yêu Tiêu Chiến, tôi đang theo đuổi anh ấy."

Sau khi video được phát, bình luận trong khu bình luận rất ác độc. Người hâm mộ hai bên thậm chí còn không kịp khống chế bình luận, một số người qua đường đã lên tiếng, đăng ảnh hỏi liệu mọi người có phải quên rằng vợ Tiêu Chiến đã nhiều lần ngoại tình rồi hay không.

“Em có bị thương không?” Tiêu Chiến buông điện thoại xuống, lo lắng nhìn tay và cổ Vương Nhất Bác.

Tay anh bị giữ lại, Vương Nhất Bác biết Tiêu Chiến lúc này chắc hẳn đang cảm thấy rất bất an. Tay hắn ấm áp ôm lấy tay Tiêu Chiến, xoa xoa trong lòng bàn tay: “Đừng lo, em không bị thương.”

Người trong ngực không nói gì, Tiêu Chiến chỉ nhìn Vương Nhất Bác. Vẻ đau xót trên khuôn mặt anh dần hiện rõ: "Tại sao em lại trả lời?"

Trong lòng Tiêu Chiến chua xót. Làm sao anh có thể chịu đựng được khi chứng kiến Vương Nhất Bác phải gánh chịu cơn bạo lực của cư dân mạng và người hâm mộ. Phải rất muộn anh mới có thể yêu thương người này, còn chưa dám nói lời gay gắt với Vương Nhất Bác.

Nhưng anh không thể điều khiển được Internet. Vương Nhất Bác vỗ ngực Tiêu Chiến nói với anh: "Không sao đâu. Em đang theo đuổi anh Chiến mà."

Họ không thể giả vờ ngu ngốc được. Chuyện này tràn ngập trên Internet. Weibo của Vương Nhất Bác lập tức bị offline, Tiêu Chiến khóa màn hình điện thoại.

Ngay cả tài khoản Weibo của studio cũng không thể truy cập được, hai bên cũng không thể liên lạc được với ông chủ của mình, họ chỉ có thể im lặng và để cho sự việc nổ ra.

"Nhất Bác." Tiêu Chiến bình tĩnh lại một lát, dần dần lấy lại tinh thần. Anh đã vào nghề nhiều năm và trải qua khá nhiều chuyện, nhưng đối tượng lại là Vương Nhất Bác, điều này luôn khiến anh không biết làm sao.

"Chúng ta..."

"Em không sợ." Trước khi Tiêu Chiến hỏi, Vương Nhất Bác đã trả lời.

Hắn nắm tay Tiêu Chiến, đặt lên mặt mình: "Em không sợ bị chửi bới, cũng không sợ thế tục. Em sẽ luôn bên anh."

Vương Nhất Bác là linh hồn trấn giữ phía sau Tiêu Chiến. Hắn không quan tâm đến người khác. Hắn chỉ hơi lo lắng, lo lắng Tiêu Chiến sẽ bị làm phiền, lo lắng anh sẽ cảm thấy áp lực.

Vương Nhất Bác thực ra không hề nói dối. Hắn và Tiêu Chiến quả thực không ở bên nhau. Hắn luôn trong giai đoạn theo đuổi, sự lựa chọn luôn nằm trong tay Tiêu Chiến.

Bọn họ không quan tâm Internet nữa, cũng không biết sự việc đã phát triển đến mức nào. Tiêu Chiến có thể rút lui và bỏ lại mọi thứ. Anh biết Vương Nhất Bác nhất định sẽ tự gánh hết nước bẩn.

Đưa tay áp sát mặt Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến thấp giọng gọi “Nhất Bác”. Anh thích cái tên Vương Nhất Bác này, nó luôn mang lại cho anh hy vọng và cảm giác an toàn.

"Anh đói." Tiêu Chiến nói một thứ không hề liên quan.

Nhưng Vương Nhất Bác không phản đối hay thắc mắc gì, hắn nhéo nhéo đầu ngón tay Tiêu Chiến, nói: "Tối nay chúng ta ăn gì? Ở nhà đầy đủ mọi thứ, thầy Tiêu có thể gọi món nào cũng được."

“Em có làm được không đó?” Tiêu Chiến cười, Vương Nhất Bác cũng cười.

"Dù không biết em cũng có thể học đó nha. Khả năng học tập của em rất tốt đó, học cái gì cũng siêu nhanh." Vương Nhất Bác khoe: "Em có thể làm bất cứ thứ gì anh muốn.” Vương Nhất Bác chắc chắn mình có thể trở thành siêu nhân của Tiêu Chiến.

“Mì ăn liền thế nào?” Tiêu Chiến nói, sau đó hỏi Vương Nhất Bác: “Có được không?”

Yêu cầu kỳ lạ như vậy, Vương Nhất Bác nghiêng đầu bối rối. Trong ấn tượng của hắn, Tiêu Chiến không thích mì và sẽ không ăn những thực phẩm không tốt cho sức khỏe này.

Nhưng Vương Nhất Bác vẫn không phản đối, Tiêu Chiến luôn có lý do cho lựa chọn của mình. Hắn gật đầu nói: “Được.”

“Anh muốn vị bò kho.” Tiêu Chiến nói.

Thật ra anh rất thích đồ ăn cay, nhưng Vương Nhất Bác không giỏi ăn đồ cay. Tiêu Chiến không muốn Vương Nhất Bác chịu cay đến lè lưỡi, mặc dù anh thấy hắn như vậy vô cùng đáng yêu.

Vương Nhất Bác rời khỏi phòng, đổ đầy thức ăn vào bát nhỏ của Kiên Quả. “Mèo ngoan.” Hắn khen mèo con vì hôm nay Kiên Quả đã ngủ với Tiêu Chiến và không ngang ngược làm phiền anh.

Tiêu Chiến từ trên giường ngồi dậy, sau khi Vương Nhất Bác rời đi được một lúc thì lẻn vào phòng thay đồ.

Làm mì ăn liền không cần kỹ năng gì cả. Trong vòng mười phút, Vương Nhất Bác đã có hai bát mì trên bàn.

Nguyên liệu nhìn có vẻ bổ dưỡng và phong phú, hắn định lên phòng gọi Tiêu Chiến ăn tối. Vừa mới rẽ vào góc, đã có người đợi hắn ở cửa phòng ngủ chính. Tiêu Chiến mặc vest và tạo kiểu tóc.

Trông anh rất trang trọng, lại bắt đầu cười khi nhìn thấy Vương Nhất Bác. Hai người cách nhau một mét nhìn nhau cười rất lâu. Vương Nhất Bác dựa vào tường hỏi Tiêu Chiến: “Anh, anh có muốn nhảy với em không?”

Tiêu Chiến lắc đầu. Mặc dù cũng muốn khiêu vũ cùng Vương Nhất Bác nhưng Tiêu Chiến còn có chuyện quan trọng hơn.

Tiêu Chiến nắm chặt tay thành nắm đấm, cúi đầu hít một hơi thật sâu rồi buông ra. Trong lòng bàn tay anh có một chiếc nhẫn đơn giản, mặt Tiêu Chiến lại bắt đầu nóng lên. Mối quan hệ giữa anh và Từ Anh Kiều lúc trước cũng không có mấy nghi thức như thế này, anh chưa từng làm chuyện như vậy.

“Vương Nhất Bác.” Nhưng anh lại rất trịnh trọng: “Đây là chiếc nhẫn anh mua bằng tiền lương đóng phim đầu tiên của mình.”

Cũng chính bộ phim này đã giúp Tiêu Chiến giành được giải Nam diễn viên xuất sắc nhất nên Tiêu Chiến càng trân trọng chiếc nhẫn này hơn. Lúc đó anh không có nhiều tiền, một chiếc nhẫn giá sáu chữ số đối với anh rất đắt, nhưng Tiêu Chiến thích nó ngay từ cái nhìn đầu tiên. Anh đã cắn răng mua nó.

Tiêu Chiến không biết nói lời yêu thế nào, liền giơ tay còn lại về phía Vương Nhất Bác: “Anh muốn hỏi em.”

Tiêu Chiến bị hôn nhân phản bội, từ lâu đã không tin tưởng vào hôn nhân. Nhưng lúc này, Vương Nhất Bác đang đứng trước mặt mình, anh lấy hết dũng khí để đối mặt với nỗi sợ lần nữa.

Anh muốn gắn bó với Vương Nhất Bác mãi mãi, muốn tên của Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến sẽ luôn đặt cạnh nhau.

"Em có đồng ý ở bên anh không?" Tiêu Chiến hỏi.

Anh chủ động đưa mối quan hệ đi xa hơn và cầu hôn người mình thích trong bộ vest. Không có khung cảnh quá phô trương nhưng đủ ấm áp.

Kiên Quả ăn được nửa hộp thì quay lại và không thấy hai người chủ lẽ ra đang ngồi ở bàn ăn. Nó hướng về phía căn phòng với đôi chân ngắn ngủn, chạy thẳng về phía Tiêu Chiến.

Người chủ ôm nó lên, Tiêu Chiến nói đùa với Vương Nhất Bác: “Còn có mèo con của anh. Muốn sống chúng với chúng ta.”

Vương Nhất Bác cầm chiếc nhẫn trên tay Tiêu Chiến. Họ sinh ra là để dành cho nhau, chiếc nhẫn hoàn toàn vừa vặn với ngón tay của Vương Nhất Bác.

"Em đồng ý." Vương Nhất Bác nói.

Họ vẫn không quan tâm xu hướng trên Internet, nằm trên giường ôm nhau. Trong phòng tắt đèn, có thể nghe được tiếng thở của nhau, Vương Nhất Bác hỏi: “Anh, anh không lo đây cũng là kế hoạch của em sao?”

Tiêu Chiến vẫn nhắm mắt lại, phát ra giọng mũi khi nghe câu hỏi của Vương Nhất Bác. Không phải anh không nghĩ đến khả năng này: “Anh lo chứ, nhưng cho dù đây là một phần trong kế hoạch của em, anh cũng chấp nhận.”

Anh không quan tâm liệu đó có phải là kế hoạch của Vương Nhất Bác hay không. Tiêu Chiến xoa đầu Vương Nhất Bác an ủi, bảo hắn đừng lo lắng, đừng sợ hãi và đừng suy nghĩ quá nhiều.

Ngay trước khi chìm vào giấc ngủ, Tiêu Chiến hỏi Vương Nhất Bác: “Vậy thì lén lút nói cho anh biết đi, đây là kế hoạch của em à?”

Vương Nhất Bác hôn xương quai xanh của Tiêu Chiến, cúi người hôn dái tai anh, nói vào tai Tiêu Chiến câu trả lời.

“…”

---

Mấy ngày tiếp theo, bọn họ vẫn không vào Weibo, studio cũng lựa chọn phương pháp im lặng. Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác đến xin lỗi đạo diễn Lý, lo lắng chuyện của họ sẽ ảnh hưởng xấu đến bộ phim.

"Không sao đâu, tôi còn muốn cảm ơn hai cậu đã giúp nhiều người chú ý đến nó hơn. Khi khởi chiếu chắc chắn sẽ có nhiều người xem. Nổi bằng scandal cũng là nổi mà đúng không? Hahaha…”

Đạo diễn Lý còn chúc mừng bọn họ. Vào lúc đó Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến mới biết Từ An Kiều đã đăng Weibo một ngày sau khi mối quan hệ của họ bị phanh phui.

[Anh Tiêu Chiến và tôi đã ly hôn cách đây vài tháng.] Cô ấy đã đăng giấy chứng nhận ly hôn trong bài đăng của mình, ngày trên đó sớm hơn nhiều so với ngày mối quan hệ giữa Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến bị các tay săn ảnh vạch trần. Cô không phải là người trong cuộc, sau khi ly hôn với Tiêu Chiến, cô cũng chuyển ra nước ngoài sinh sống.

Có một số thứ sẽ luôn là bí mật. Chỉ có Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến và Từ An Kiều biết, nhưng sẽ không ai nhắc đến nữa.

Vài ngày sau, sự việc vẫn chưa lắng xuống nhưng rất nhiều nhân viên đã đứng ra lên tiếng, cũng như những người qua đường từng gặp họ, thậm chí cả các tay săn ảnh cũng đã tung video của Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến.

Bọn họ chơi đùa và cười. Biểu cảm trên khuôn mặt Tiêu Chiến tươi tắn hơn bình thường, Vương Nhất Bác vốn không thích cười cũng luôn dịu dàng.

Họ sưởi ấm cho nhau trên trường quay và thì thầm trong góc. Vương Nhất Bác sẽ mặc áo ấm cho Tiêu Chiến, Tiêu Chiến sẽ dùng đôi tay ấm áp của mình để sưởi ấm má Vương Nhất Bác.

Họ ôm nhau trong tuyết và cùng ngắm pháo hoa trong đêm giao thừa. Hình ảnh được chia sẻ hàng triệu lần, người qua đường bắt đầu đổi hướng.

[Nhưng họ có vẻ rất hợp nhau...]

[Không phải tình nhân, không phải tình nhân, không phải tình nhân!]

[Mau xem thông tin mới được blogger tiết lộ! Thì ra cậu ấy đã gặp nam diễn viên xuất sắc nhất khi còn học cấp 3!]

Như định mệnh đã sắp đặt, đạo diễn Lý nhanh chóng yêu cầu đội quan hệ công chúng tận dụng tình hình và quảng bá mạnh mẽ bộ phim mà hai diễn viên chính vừa hoàn thành.

Những mẩu tin bị rò rỉ rất hấp dẫn, trên mạng đột nhiên xuất hiện một nhóm người hâm mộ mới, đang tăng lên với tốc độ kinh hoàng.

Gần đến Tết Nguyên đán, đây cũng là hoạt động cuối cùng của Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác trong năm. Vào ngày thứ bảy sau khi nổ ra scandal, gần như toàn bộ giới truyền thông ngành giải trí đều đến hiện trường.

Mọi người đều muốn xem câu chuyện của họ kết thúc như thế nào, liệu họ vẫn đối xử lạnh lùng, chấp nhận mối quan hệ hay nam diễn viên có phủ nhận hay không.

Ngay cả những người nổi tiếng khác cũng mong chờ nhưng Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến lại không đến cùng xe. Thậm chí còn đi thảm đỏ cách nhau một giờ.

Sự mong đợi của mọi người đều vô ích.

Các giải thưởng luôn được trao trong Lễ trao giải thường niên cuối năm.

“Người đoạt giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất năm nay…”

Giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất, Tiêu Chiến một lần nữa xuất hiện trong danh sách đề cử sau nhiều năm.

"Tiêu Chiến!" Khán giả toàn trường hò reo, đạo diễn mời Tiêu Chiến lên sân khấu.

Tác phẩm đoạt giải là bộ phim ra mắt vào giữa năm, lúc đó Tiêu Chiến vẫn chưa hợp tác với Vương Nhất Bác.

Anh mỉm cười với khán giả trên khán đài, cameraman cũng rất khéo léo lia qua Vương Nhất Bác. Khán giả reo hò, còn người hâm mộ bên ngoài và trên buổi phát sóng trực tiếp bắt đầu la hét.

Hotsearch bắt đầu tăng trở lại, cho đến khi Tiêu Chiến bắt đầu phát biểu. Anh không nói nhiều nhưng mỗi lời anh nói đều rất chân thành.

"Cuối cùng, tôi đặc biệt muốn cảm ơn một người, cũng có một chuyện hạnh phúc muốn chia sẻ với mọi người."

Khung cảnh rất yên tĩnh, ngay cả tiếng ồn ào của buổi phát sóng trực tiếp cũng lắng xuống. Ngoại trừ spotlight rơi vào Tiêu Chiến, tất cả mọi sự chú ý còn lại đều dồn vào Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác đang mỉm cười, ngồi ở giữa sân khấu phía dưới. Trong mắt chỉ có Tiêu Chiến.

"Tôi muốn đặc biệt cảm ơn thầy Vương Nhất Bác."

"Cậu ấy là người yêu của tôi."

The end.
2024.04.18

---

Đã hoàn thêm một fic nữa, tạm biệt Ảnh đế Tiêu và Đỉnh lưu Vương, hẹn gặp lại vào fic sau nhó!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro