31. Hôm nay phải mua 'vé' (H)
Vé ở đây là vé đỗ xe, còn có vé "lái" xe aka cảnh không dành cho trẻ em =))
31
Vương Nhất Bác rất khó chơi, không thể ra lệnh, cũng rất khó kiểm soát, thậm chí thường chẳng đoán được hắn muốn làm gì.
Nhưng nói chuyện với Vương Nhất Bác khiến Tiêu Chiến cảm thấy thú vị, kỳ phùng địch thủ, chỉ mình hắn mà thôi.
Kể cả khi nói chuyện với anh trai, Tiêu Chiến cũng có thể lập tức nghe hiểu được, rồi đoán chính xác anh trai đang nghĩ gì, muốn làm gì.
Trên thế giới này, từ trước đến nay và cả sau này, chỉ có Vương Nhất Bác mang lại cho Tiêu Chiến cảm giác này. Một khi đã nếm trải, thì không thể nào quên được.
Vương Nhất Bác một tay cầm hộp bao cao su và gel bôi trơn, tay còn lại nắm tay Tiêu Chiến dắt anh lên lầu. Lúc mở cửa, Tiêu Chiến bất thình lình từ phía sau ép Vương Nhất Bác vào cánh cửa. Anh dùng toàn bộ sức lực ghì chặt hai tay của Vương Nhất Bác, từ phía sau hôn lên gáy hắn, vừa hôn vừa cắn, ban đầu rất chậm rãi, sau đó dần mạnh bạo hơn, cho đến khi anh cắn một cái vào vai Vương Nhất Bác, cắn cực mạnh, đau đến mức hắn phải bật ra một tiếng rên.
Vương Nhất Bác không quay đầu, cũng không phản kháng. Hắn chỉ nhanh chóng vặn hai vòng chìa khóa trong ổ, cánh cửa mở ra.
Tiêu Chiến dán sát vào lưng Vương Nhất Bác, lần thứ hai bước vào căn phòng này.
Vương Nhất Bác ném bao cao su và gel bôi trơn lên giường, sau đó quay người, kéo Tiêu Chiến lại, đè Tiêu Chiến lên mặt trong của cánh cửa, dùng cơ thể anh để đóng nó lại.
Vương Nhất Bác nắm hai cổ tay của Tiêu Chiến, ấn chúng lại với nhau, giơ lên, giữ chặt trên đỉnh đầu anh. Hai người cách nhau rất gần, Vương Nhất Bác từ từ áp sát, khi sắp chạm vào môi thì lại bất ngờ cúi đầu, cắn vào vai anh.
Hai bàn tay bị đan chặt trên đầu, Tiêu Chiến nhìn thẳng vào mắt Vương Nhất Bác, anh cười hết sức kiêu ngạo, hỏi: "Ở đây làm, có gián không vậy?"
Môi Vương Nhất Bác khẽ lướt từ trán, đến lông mày, mắt, sống mũi, má, cuối cùng dừng ở môi Tiêu Chiến. Hắn thả một tay ra, giữ lấy xương hàm dưới của anh, nâng khuôn mặt anh lên, nhưng không hôn xuống.
"Không hài lòng thì anh có thể đi, hẹn lại lần sau?"
Tiêu Chiến cũng buông một tay, nắm lấy phần tóc sau đầu Vương Nhất Bác, ép hắn lại gần mình, anh chủ động hôn hắn, dùng hành động để biểu đạt mệnh lệnh của nữ hoàng.
Khóe môi Vương Nhất Bác khẽ nhếch lên, hai tay hắn không chút ngại ngần gì, cứ thế chui thẳng vào quần Tiêu Chiến, xoa nắn bờ mông anh, động tác vừa thô bạo vừa hạ lưu. Vương Nhất Bác dùng sức tách hai bên mông Tiêu Chiến ra, để tay mình lần đến vị trí riêng tư nhất giữa hai chân anh.
Tiếng thở dốc của Tiêu Chiến nghẹn lại trong cổ họng, anh cố thử khép hai chân lại, nhưng bàn tay của Vương Nhất Bác đã trượt vào giữa hai chân anh, mò mẫm lướt qua những vị trí gần sát với bộ phận sinh dục của anh.
Hơi thở của Tiêu Chiến càng lúc càng nặng nề, anh nói với Vương Nhất Bác:
"Mắc gì? Tôi cũng có thể chịch cậu."
Vương Nhất Bác bị anh chọc cho bật cười, điệu cười hết sức xấu xa, khiến Tiêu Chiến thấy cực kỳ khó chịu, anh không thấy có gì buồn cười hết.
Tiêu Chiến đẩy Vương Nhất Bác, từng chút từng chút, cho đến khi hắn ngã xuống giường. Sau đó, anh bắt đầu cởi quần áo của mình, Vương Nhất Bác chống người trên giường nhìn anh. Cả tối nay giọng điệu của hắn đều nhẹ nhàng, nhưng giờ bắt đầu thấy hơi phiền. Hắn nhìn Tiêu Chiến sắp cởi sạch, nói:
"Thích cưỡi à?"
Cả người Tiêu Chiến từ mặt đến tận ngực đều đỏ bừng. Anh không dễ dàng chịu thua, ném quần áo đi, chỉ vài động tác đã lột phăng quần của Vương Nhất Bác ra, rồi áp sát người hắn, hôn lên môi hắn.
Khi anh làm vậy, Vương Nhất Bác phối hợp với động tác của Tiêu Chiến. Hắn nằm trên giường, mở mắt nhìn Tiêu Chiến nhắm nghiền mắt, đắm chìm trong nụ hôn.
Vừa nhìn, tay hắn vừa sờ soạng lần từ mắt cá chân của Tiêu Chiến đi lên, mân mê bắp chân, đùi, mông, eo và lưng anh. Cuối cùng, bàn tay rộng lớn của hắn lại quay về với cặp mông của Tiêu Chiến, hắn rất thích chỗ này, mặc sức xoa nắn không chút e dè.
Tiêu Chiến phát ra âm thanh cực kỳ xấu hổ. Anh vốn nghĩ mình đang đè ép Vương Nhất Bác, nhưng bàn tay của hắn, giống như đang thực hiện một màn ảo thuật trên cơ thể anh. Kỹ thuật của những ngón tay ấy liên tục thay đổi, cách hắn vuốt ve khiến Tiêu Chiến cảm thấy ngượng ngùng, cảm giác tê dại nương theo những ngón tay của Vương Nhất Bác lan khắp cơ thể Tiêu Chiến.
Tiêu Chiến bắt đầu không chống đỡ được trọng lượng của mình, áp sát vào lồng ngực Vương Nhất Bác, lắng nghe nhịp tim ẩn sâu trong lồng ngực hắn – một nhịp, hai nhịp, ba nhịp...
Vương Nhất Bác ôm lấy lưng Tiêu Chiến, ngón tay vẫn tiếp tục lưu luyến khám phá từng tấc cơ thể anh. Khi hắn lật người, Tiêu Chiến hoàn toàn không nhận ra. Đến khi bị Vương Nhất Bác nhốt lại trong lồng ngực hắn, từng bước từng bước lùi về sau, Tiêu Chiến đưa tay móc lấy vai hắn, kéo hắn xuống hôn môi. Tiêu Chiến không thể phủ nhận rằng, những cái vuốt ve của Vương Nhất Bác khiến anh sung sướng, không chỉ là thể xác, mà còn là tinh thần.
Vương Nhất Bác nằm đè lên người Tiêu Chiến, liếm lên dấu răng bản thân vừa lưu lại trên da anh, hỏi:
"Tại sao anh muốn ở trên?"
Tiêu Chiến thở dồn dập, anh không muốn rời xa môi Vương Nhất Bác, nâng khuôn mặt của hắn lên hôn, vừa hôn vừa nói:
"Tôi cảm thấy, tôi thích ở trên."
Vương Nhất Bác bật cười, cảm thấy câu nói của Tiêu Chiến mang chút ngây thơ nhưng lại rất hợp lý.
Hắn đáp lại bằng một nụ hôn thật sâu, nơi môi răng quấn quýt, cuốn lấy đầu lưỡi của Tiêu Chiến, khiến anh không thể hít thở bình thường. Đây chính là cách hôn mà Tiêu Chiến thích, anh sẽ buông lỏng cả cơ thể và tinh thần, nhường quyền kiểm soát. Dù ngoài mặt anh luôn phản kháng, nhưng từ lần đầu tiên hôn Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác đã biết điều này.
Cơ thể của Tiêu Chiến dần thả lỏng, làn da trở nên nhạy cảm, vừa tê vừa ngứa. Tiêu Chiến đã cương cứng từ lâu, anh cũng cảm nhận được dương vật của Vương Nhất Bác, theo từng nụ hôn, trượt qua vùng bụng mình.
Một loạt tiếng xé lớp bao bì nhựa vang lên. Vương Nhất Bác đang mở gel bôi trơn và bao cao su. Hắn từ từ tách chân Tiêu Chiến ra, quỳ giữa hai chân anh, dùng dương vật cứng ngắc cọ nhẹ vào lỗ nhỏ của Tiêu Chiến. Những cú cọ rất nhẹ nhàng, rất chậm, ý tứ của hắn không cần phải giải thích nhiều, hắn đang biểu diễn, biểu diễn cho Tiêu Chiến xem thế nào mới gọi là "chịch người".
So với những hành động bên dưới, động tác tay Vương Nhất Bác càng nhẹ nhàng hơn. Sự dịu dàng này, vào thời điểm này, so với thô bạo càng giống tra tấn hơn.
Đôi tay hắn vuốt ve từ ngực, núm vú, bụng, cho đến lối vào giữa hai chân của Tiêu Chiến. Hắn tỉ mỉ tách từng nếp gấp, kiểm tra cẩn thận, như đang quan sát bộ phận riêng tư và mỏng manh nhất của Tiêu Chiến.
Ngón tay mang theo gel bôi trơn nhẹ nhàng trượt vào trong cơ thể Tiêu Chiến, một ngón, hai ngón. Khi ngón thứ ba đi vào, cơ bắp ở đùi và chân của Tiêu Chiến siết chặt lại, anh bắt đầu căng thẳng, muốn kháng cự.
Cảm giác này hoàn toàn xa lạ với Tiêu Chiến. Tay của Vương Nhất Bác ở trong cơ thể anh, nhưng không thô bạo hay ngang ngược đẩy vào. Hắn cẩn thận tỉ mỉ như đang thực hiện một nghiên cứu khoa học, phân tích cấu tạo của lỗ nhỏ, dò tìm góc độ, ghi chép hồ sơ về Tiêu Chiến.
Tiêu Chiến bắt đầu vặn eo, hai tay nắm chặt cổ tay của Vương Nhất Bác, không cho hắn vào sâu hơn.
Tiêu Chiến chống nửa người dậy, ra lệnh:
"Đừng chơi kiểu đó nữa, muốn làm thì nhanh lên, không làm thì để tôi."
Vương Nhất Bác không thích kiểu phá hỏng bầu không khí như vậy, bị chọc tức tới bật cười, nhìn Tiêu Chiến một cách thiếu kiên nhẫn, hỏi anh:
"Anh làm? Anh biết mình thích cái gì à?"
Ngón tay của Vương Nhất Bác vẫn khuấy động bên trong, Tiêu Chiến bị trêu chọc đến thở gấp. Anh tức không chịu nổi, đáp: "Đàn ông đều thích chịch người."
Vương Nhất Bác hôn lên vành tai Tiêu Chiến, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai anh: "Hôm nay anh sẽ biết mình thật sự thích gì."
Hắn không muốn Tiêu Chiến phản kháng chống cự dù chỉ một chút, so với việc cứng rắn cố sức tiến vào, đâm rút máy móc, hắn muốn nhìn thấy Tiêu Chiến tự vểnh mông lên, chủ động tách hai bờ mông ra hơn.
Tiêu Chiến chưa quen với cảm giác có dị vật bên trong cơ thể, cơ bắp ở đùi và mông đều căng chặt, anh không thể nào tận hưởng trong hoàn cảnh như vậy.
"Đừng căng thẳng, đợi một chút."
Nói xong, Vương Nhất Bác rút ngón tay ra. Cơ vòng của Tiêu Chiến co rút vài lần, khiến anh vô thức cong lưng lên.
Vương Nhất Bác trần truồng đi đến tủ lạnh, rút ra một điếu từ trong hộp xì gà mà chủ của Leather đã tặng hắn trước đó không lâu.
Hắn dùng dụng cụ cắt xì gà để cắt, cầm lấy bật lửa, đứng bên cạnh tủ lạnh, kiên nhẫn đốt. Chẳng mấy chốc, căn phòng tràn ngập mùi hương tương tự như trong Leather.
Vương Nhất Bác cầm xì gà bằng tay phải, đưa đến bên miệng, hít một hơi sâu. Hắn nhắm mắt lại, khẽ ngửi và chậm rãi thở ra khói, tạo thành những vòng tròn khói lơ lửng trong không khí.
Hắn ngậm điếu xì gà, bước trở lại bên Tiêu Chiến, rít thêm một hơi, sau đó xoay đầu nó lại, đưa đến bên môi Tiêu Chiến.
Giọng hắn cực kỳ trầm thấp, có hơi khàn, như đang thực hiện một màn ảo thuật mê hoặc tinh thần, lại cũng như đang cẩn thận chăm sóc món đồ yêu quý thuộc về riêng hắn:
"Hít mạnh vào, sau đó bắt đầu thả lỏng, thả lỏng chỗ này."
Ngón cái và ngón trỏ tay phải của Vương Nhất Bác kẹp xì gà, tay còn lại áp lên hạ thân của Tiêu Chiến, bao bọc lấy toàn bộ dương vật, túi bìu và lỗ nhỏ của anh bằng bàn tay nóng rực của mình.
Tiêu Chiến hiểu rất rõ đây là thứ gì.
Giữa làn khói mà Vương Nhất Bác vừa thở ra, Tiêu Chiến ngậm điếu xì gà, hít một hơi sâu. Hương vị mạnh mẽ xộc thẳng lên đầu, khiến toàn bộ dây thần kinh cảm giác trong cơ thể anh như tê dại, mọi âm thanh trên giới này bỗng trở nên mờ nhạt.
Hình ảnh duy nhất được phóng đại vô hạn trong đại não, là Vương Nhất Bác đang nằm trên người mình, tóc mái trước trán của hắn, đôi mắt, đôi môi, làn khói phảng phất trước mặt hắn.
Còn có những ngón tay một lần nữa xâm nhập vào cơ thể, ngón tay của Vương Nhất Bác.
"Thả lỏng đi, anh làm giỏi lắm."
Vương Nhất Bác bắt đầu đâm rút chậm rãi, mỗi động tác của hắn đều được đại não của Tiêu Chiến cụ thể hóa toàn bộ. Anh không quan sát được vị trí đó, nhưng trong đầu anh chỉ toàn là hình ảnh lỗ nhỏ siết chặt lấy ngón tay của Vương Nhất Bác.
Lối vào căng chặt bắt đầu thả lỏng, ngoan ngoãn mút mát bốn ngón tay. Vương Nhất Bác rút ngón tay ra, nâng đùi của Tiêu Chiến lên, hôn lên đầu gối anh, rồi đưa bao cao su cho Tiêu Chiến.
Vương Nhất Bác nói: "Anh có thể giúp tôi mở nó được không?"
Lỗ nhỏ của Tiêu Chiến đã được hắn kiên nhẫn mở rộng, đang không nhịn nổi bắt đầu co rút. Anh biết nơi đó đã ướt đẫm, phần bẹn cũng ướt nước, anh tưởng rằng Vương Nhất Bác sẽ chịch thẳng vào trong, vậy mà hắn còn bảo mình giúp, ngông cuồng "trưng cầu ý kiến".
Tiêu Chiến xé bao bì, đưa cho Vương Nhất Bác. Vương Nhất Bác cười cười, lại nói: "Có thể không? Anh có thể giúp tôi đeo nó được không?"
Trong mắt Tiêu Chiến ngập vẻ hờn giận, đầu anh nóng bừng bừng, mỗi một dây thần kinh liên quan đến tình dục đều bắt đầu ngứa ngáy.
Tiêu Chiến không cách nào rời mắt khỏi dương vật đang được Vương Nhất Bác đưa đến trước mặt mình. Tiêu Chiến mở bao cao su, bọc vào dương vật của hắn, ngón tay run rẩy, đẩy bao cao su xuống từng vòng từng vòng.
Không còn cách nào cả, Tiêu Chiến bị ép phải cẩn thận vuốt ve dương vật cứng ngắc dọa người của Vương Nhất Bác.
Tiêu Chiến cảm thấy, lúc này anh nên sợ hãi hoặc lo lắng, vì khi thứ này cắm vào cơ thể mình chắc chắn sẽ rất đau, nhưng anh không cách nào nghĩ về chuyện đó, trong đầu chỉ toàn hình dáng dương vật của Vương Nhất Bác, muốn được quấn lấy nó, bao bọc nó.
"Bây giờ anh có thể mở chân ra một chút được không?"
Tiêu Chiến mở rộng hai chân.
"Anh có thể ôm lấy đùi mình được không?"
Toàn thân Tiêu Chiến bức bối đến đỏ bừng, anh bắt đầu nôn nóng, nói: "Rốt cuộc cậu có làm không đây?"
"Sắp vào rồi, anh có thể nâng mông lên cao được không?"
Có thể? Được không?
Giờ Tiêu Chiến chỉ có thể nghe thấy mấy chữ này, anh cắn chặt môi.
Câu mà cậu hỏi, có giống đang hỏi chút nào không vậy?
Từ "có thể" dùng như thế đó hả?!
Cậu còn dám "được không"?!
Tiêu Chiến chưa bao giờ cảm thấy mấy chữ này đáng sợ như thế, kết hợp lại với nhau, trở thành một mệnh lệnh không thể bác bỏ.
Vương Nhất Bác đè hẳn lên người Tiêu Chiến, đẩy dương vật vào cơ thể anh.
Một tay hắn vuốt ve khuôn mặt Tiêu Chiến, tay kia vẫn kẹp điếu xì gà. Việc thâm nhập không mấy suôn sẻ, Tiêu Chiến vẫn còn quá chặt, lỗ nhỏ vừa được ngón tay làm giãn ra, giờ lại bị dương vật thô hơn to hơn lấp đầy.
Tiêu Chiến khó chịu vặn uốn cơ thể, há miệng thở hổn hển, nhưng vẫn đau, đau đến mức mồ hôi chảy đầy đầu.
Anh dùng hai tay nắm lấy tay Vương Nhất Bác, muốn lấy điếu xì gà trong tay hắn, nói: "Cho tôi một hơi nữa, đau quá."
Vương Nhất Bác lắc đầu, đẩy tay Tiêu Chiến ra, cuối cùng hút một hơi xì gà, sau đó chống nửa thân trên lên, giữ nguyên trạng thái cắm một nửa vào cơ thể Tiêu Chiến, cực kỳ không nỡ nhưng vẫn phải dập điếu xì gà vào đầu giường bằng kim loại.
Một mùi cháy khét xộc lên, điếu xì gà tắt ngúm lăn xuống sàn.
Vương Nhất Bác ôm chặt Tiêu Chiến, đè anh xuống không cho phản kháng, rồi đột ngột thúc hông, đẩy toàn bộ dương vật vào cơ thể Tiêu Chiến. Anh đau đến mức cong người, hoàn toàn dán chặt vào cơ thể Vương Nhất Bác, bắp đùi anh đang run lên, run đến nỗi không ngừng lại được.
"Thả lỏng, không cần căng thẳng."
"Vương Nhất Bác, đau quá, xì gà của cậu đâu, tôi không chịu được, đau quá."
"Dùng nhiều không tốt. Ngoan, anh không thể lúc nào cũng dựa vào thứ khác, phải học cách tự mình giải quyết."
Tiêu Chiến bị cái kiểu thái độ "chính nhân quân tử" bất chợt này của hắn ép đến mức lắc đầu phản kháng, anh không biết cách thả lỏng, làm gì có cách nào chứ, làm sao thả lỏng được đây.
Vương Nhất Bác nâng đùi Tiêu Chiến lên, vuốt ve tới lui, nhoài người ghé sát tai anh nói:
"Hít thở, từ từ thôi, tôi đã vào hẳn bên trong rồi, anh ăn giỏi lắm, nào, dùng mông kẹp lại, thử xem."
Vương Nhất Bác kiên nhẫn đâm rút, khiến Tiêu Chiến hoàn toàn, triệt để cảm nhận thứ đồ bên trong cơ thể mình, khiến anh bắt đầu không kiểm soát được mà siết chặt lỗ nhỏ, từng chút, từng chút kẹp chặt lấy dương vật của Vương Nhất Bác.
"Anh xem, anh lại cương nữa rồi này, ở đây ướt hết cả rồi, muốn sờ thử không?"
Vương Nhất Bác kéo tay Tiêu Chiến, đưa xuống chạm vào dương vật của anh, sau đó là nơi hai người đang giao hợp, cuối cùng buông tay Tiêu Chiến ra, rồi tiếp tục vuốt ve khắp cơ thể anh.
Tốc độ Vương Nhất Bác rút ra đẩy vào càng lúc càng nhanh, lực thâm nhập càng lúc càng mạnh, những động tác vuốt ve mơn trớn khiến Tiêu Chiến thoải mái vô cùng, anh bị chịch đến nỗi không kìm được mà rên rỉ. Vương Nhất Bác thay đổi góc độ bên trong cơ thể anh mấy lần, tiếng rên của Tiêu Chiến trở nên ướt át mềm dính, anh bắt đầu gọi tên Vương Nhất Bác.
Vương Nhất Bác nhắm thẳng vào vị trí khiến Tiêu Chiến không thể chịu nổi, bắt đầu tăng tốc.
Tiêu Chiến bị Vương Nhất Bác giữ chặt gáy, nâng đầu lên, nhìn thấy dương vật của người đàn ông đang ra vào bên trong cơ thể mình, cơ thể anh co rút theo nhịp độ xỏ xuyên của Vương Nhất Bác, bị chịch đến chảy nước, bị chịch đến thoải mái.
Vương Nhất Bác giãn ra một chút khoảng cách với Tiêu Chiến, nhìn vào mắt anh hỏi: "Nhìn thấy không?"
"Thấy gì?"
"Anh thích thế này."
Tiêu Chiến bị chịch đến mất hồn, anh khó nhọc lắc đầu, Vương Nhất Bác bắt đầu trở nên hung hăng hơn. Hắn buông Tiêu Chiến ra, ấn chặt bụng dưới của anh, cố định vị trí lỗ nhỏ và dốc toàn lực đỉnh vào bên trong.
"A~ cậu nhẹ chút."
Tiêu Chiến vừa sướng vừa xấu hổ, anh bị chịch đến nỗi muốn xuất tinh.
Dáng vẻ của Vương Nhất Bác dần trở nên đáng sợ.
Ánh mắt hắn rất lạnh, rất quyết liệt, thân dưới như không biết mệt mỏi mà thúc mạnh vào trong, Tiêu Chiến nhắm nghiền mắt, anh không chịu nổi, không còn sức kháng cự, chỉ biết nhìn Vương Nhất Bác mặc sức chơi đùa cơ thể mình.
"Chậm một chút, Vương Nhất Bác."
"Không thể chậm được, anh thích tôi chịch anh nhanh thế này mà, nhìn xem mình ướt đến cỡ nào rồi? Hửm? Tiêu Chiến."
Sự hung hăng của Vương Nhất Bác làm Tiêu Chiến sắp không thở nổi.
Trong cuộc yêu thô bạo này, anh rên rỉ, gọi tên Vương Nhất Bác, hét lên với hắn, năn nỉ hắn, rồi nhận ra đôi chân mình đang kẹp chặt eo Vương Nhất Bác, mỗi khi hắn rút ra liền giữ lại.
"Anh nói anh thích ở trên, không phải kiểu đó đâu."
Tiêu Chiến hoàn toàn không thể đáp lại lời Vương Nhất Bác, dồn toàn bộ ý chí của anh lại, cũng không cách nào chống đỡ dương vật bên trong cơ thể mình, Tiêu Chiến đang ở bờ vực xuất tinh.
"Anh thích dương vật, không phải âm đạo, đã biết chưa?"
Tiêu Chiến bắn ra ngay khi hắn nói câu đó, anh chưa bao giờ xuất tinh lâu đến như vậy.
Khi Tiêu Chiến đạt cực khoái, quy đầu của Vương Nhất Bác vẫn ân cần chu đáo đè vào điểm nhạy cảm của anh, khiến Tiêu Chiến liên tục uốn cong lưng, từng dòng chất lỏng liên tục bắn ra, thời gian xuất tinh kéo dài mười mấy giây, đủ để phá hủy ý chí của bất cứ người đàn ông nào.
Toàn thân Tiêu Chiến mềm nhũn, anh ôm chặt vai Vương Nhất Bác, kéo hắn xuống hôn môi, hôn đến nỗi không chịu tách rời, hôn đến khi Vương Nhất Bác lại lần nữa rút ra đẩy vào.
Mỗi đợt giao hợp càng lúc càng nhanh hơn, mỗi cơn cực khoái càng lúc càng dữ dội hơn.
Khi Vương Nhất Bác bắn ra, Tiêu Chiến đã không thể nào cử động được nữa, anh nằm trên giường, cảm nhận dòng chất lỏng ấm áp, cách một lớp bao cao su, chạm vào cơ thể mình.
Trước khi ngủ, Tiêu Chiến khẽ gọi một tiếng "Vương Nhất Bác", anh nhìn thấy Vương Nhất Bác cười, nụ cười ngập tràn yêu thương chiều chuộng, ngón tay cái của Vương Nhất Bác miết nhẹ môi Tiêu Chiến, hắn nói: "Chỉ được gọi cái tên này thôi."
TBC
Heads Up: Đoạn H này có cảnh công cho thụ hút cần sa, đó là mục đích ban đầu tôi viết câu chuyện này, gu của tôi kỳ lạ, tôi đã không còn muốn viết những cảnh H vô nghĩa.
"Bạn có thể bao dung tôi một xíu được không?"
***
Trưa nhập ma nó cũng hơi =))))) Thôi để tối đọc cũng được mn ạ (*^_^*)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro