Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Phần 2 ( END)

Không nói thêm gì nữa cậu liền ngủ luôn.

Và cũng như hôm qua cậu lại đi vào giấc mơ đó, nhưng lần này là ở một ngôi nhà lạ.

-" Ồ! Cậu quay lại rồi à".

Nụ cười trên môi, cứ như thiên thần ý.

-" Ukm".

-" Thế cậu tính ở lại bao lấu".

-" Tôi không chắc lắm".

Nhất Bác chỉ nghĩ đến cảnh được ở cùng anh thoii đã thấy vui rồi, vốn dĩ cậu tính ở lại lâu nhưng vì còn phải đi học nữa.

-" Cậu có đói không, tôi nấu bữa tối nhé".

-" Ukm".

Ăn? Trong mơ cũng có thể ăn được như ngoài đời thực, lúc này các câu hỏi đang quay quẩn trong đầu của Nhất Bác.

-" Cậu không cần bận tâm đâu, trong thế giới ảo này cậu có thể ăn như đời thực của cậu".

Nói một luc thì đồ ăn cũng lên bàn. Nhất Bác vì phải nhịn bữa nên đang rất đói.

-" Woww".

-" Cậu ăn đi".

Nhất Bác cắm đầu ăn liên hoàn, chẳng để ý gì đến vạn vật xung quanh nữa.

-" Anh không ăn à?".

-" Cậu ăn đi, sắp đến lúc cậu phải tỉnh giấc rồi. Cậu nên bồi dưỡng cho bản thân trước đi".

*ting ting*.

-" Haizz ...! Thoii tôi phải đi rồi".

-" Tạm biệt".

Nhất Bác lại thức giậy trong căn phòng của mình, bụng cậu cứ như vừa được cho ăn vậy, nó không hề réo như trước.

Rồi cứ thế cậu lại đến trường rồi lại vè nhà.

Mọi chuyện cứ thế tiếp diễn, lặp đi lặp lại.

Nhất Bác dần có tình cảm với Tiêu Chiến, hằng ngày đều nhịn ăn chỉ để nhanh chóng chìm vào giấc ngủ để gặp anh.

Có những lúc không ngủ được mà phải dùng đến thuốc ngủ.

Nhưng rồi một ngày nọ.

-" Li dị thì li dị, tôi sợ anh chắc".

Ba mẹ Nhất Bác sảy ra xung đột, ba cậu đòi li hôn với mẹ cậu.

Nhất Bác lặng lẽ nấp mình trong căn phòng tối. Cố gắng thiếp đi trong vô vọng. Lúc này cậu chỉ muốn bật khóc.

-" Tiêu Chiến! Cứu em".

Cậu là đang cầu xin anh đưa cậu bỏ trốn.

* Rầm*

Bỗng ba Nhất Bác đập cửa xông vào trong.

-" Tôi sẽ đưa thằng nhóc đó đi".

Hình như ba mẹ Nhất Bác đang trnh cãi việc người nào sẽ đưa cậu đi.

-" Hợp đồng tôi đã kí rồi, quyền nuôi con phải là của tôi".

Nhất Bác bật khóc, thì thầm cầu xin Tiêu Chiến sẽ đến cứu cậu.

Nhưng không! Tiêu Chiến chỉ là giấc mơ mà thôi, anh như những ngôi sao, chỉ có thể ngắm vào đêm chứ không thể ngắm vào ngày.

-" Tiêu Chiến cứu em. Hix".

Ba Nhất Bác cầm dao lên lao thẩng tới chỗ mẹ cậu, nhưng lại bị cậu cản lại.

-" Không được làm hại mẹ tôi".

-" Mày tránh ra! ĐỒ SÚC VẬT ĐÁNG CHẾT".

Súc vật! Đúng cậu là súc vật. Một kẻ khoing cha không mẹ này đang đứng trước mặt ba mình mà trưng bộ mặt đang khóc thảm thiết xin tha.

-" Ông muốn giết người sao, vậy giết tôi đi".

- "MÀY".

-" Chẳng phải tôi là súc vật sao, tôi sống cũng có tích sự gì đâu chứ".

Nhất Bác nắm kaasy tay ba mình ghì sát vào ngực.

-" Mày... mày làm gì".

Nhất Bác càng ghì mạnh hơn. Những giọt máu bắt đầu chảy rồi.

Dù gì cậu cũng đâu thiết sống nữa, thứ bây giờ cậu cần là Tiêu Chiến, cậu nghĩ rằng nếu cậu ngủ mãi mãi thì sẽ có thể gặp được anh. Tiêu Chiến sẽ cùng cậu sống bình yên.

Nhất Bác cố ghì dao thật mạnh nhưng bị ba cậu cản lại.

-" M... mày điên rồi!".

-" Đúng tôi điên, là tôi không thể làm một đứa con bình thường như bao người".

-"...".

-" Tôi còn cần sống làm gì".

*roẹt* .

Con dao đã đâm xuyên qua ngực cậu rồi.

-"😨".

-" M...mày".

Nhất Bác cười mãn nguyện vì cuối cùng cậu cũng đã có thể rời cuộc sống này mà vui vẻ bên người cậu yêu.

-" Nhanh... nhanh gọi cấp cứu đi!".

Nhất Bác đã không còn thở đều.

Xe cấp cứu vừa đến. Cậu đã truý hơi thở cuối cùng.

Bây giờ chắc cậu vui lắm, được gặp người mình yêu suốt đời là điều cậu hằng mơ ước. 🤗

Ở bên kia nơi Nhất Bác đến.

Là cánh đồng nơi đầu tiên mà cậu gặp Chiến. Lúc này nước mắt đã ứa trên mi mắt.

Cậu bề nhà rồi, nơi mà cậu xem như nhà này còn tuyệt hơn cuộc sống thực tại.

-" Nhất Bác em đến rồi, mau! Chúng ta cùng về nhà🤗".

-" Hix! Anh Chiến".

Nhất Bác chạy đến ôm anh, cái ôm thật chặt, thật chân thật làm sao.

-" Chúng ta cùng về nhà nhé".

                                      [END]

                  _______________________

HẾT TRUYỆN. Đây là bộ truyện ngắn mik vt để bồi thường cho bộ kia.

Vì mik bận ôn thi nên sẽ off dài, nên truyện kia có thể phải hoãn lại tầm 1,2 tuần.
                              Xin lỗi mn nhé😭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro