Phần 1
______Tại trường đại học BJYX______
* Ting tình ting tịng*
Giờ ra chơi đã đến, Vương Nhất Bác- một học sinh ít nói, học thì cũng không giỏi.
Nhất Bác được sinh ra từ một gia đình khá giả, ở trường cậu bị bạn học của mình bắt nạt, cười chê vì cậu không có tình thương từ ba mẹ.
Mỗi ngày ở trường cậu bị bạn học cười đùa, trêu ghẹo. Trên đường về nhà thì bị những học sinh cá biệt cướp bóc. Về nhà thì im lặng, ba mẹ cậu chỉ có cờ bạc và rượu bia. Cậu bị mọi người hất hủi, xem cậu như phế vật.
-" Haizz... không nấu ăn sao".
Đồ ăn ở nhà thì như thức ăn cho chó, cậu nhiều lúc đã phải chịu đói tận một tuần.
( ôi tội nghiệp cho Bo bi của tui🤧)
Cậu bỏ bữa rồi chạy lên phòng, lăn ra giường mà quên luôn cả đống bài tập chưa làm.
-" Zzzzz...".
( Ngủ lun r😑)
Cậu bỗng giật mình tỉnh giậy, nhưng thứ Nhất Bác nhìn thấy không phải phòng mình mà là một cánh đồng hoa.
-" Đây là đâu vậy, mình đang mơ sao?".
-" Mơ mà cứ như thật vậy. Ồ có người!".
Bỗng từ đâu đó xuất hiện một bóng người, là một cậu con trai tầm cỡ trung niên. Bóng dáng từ từ rõ hơn. Ồ!... là một cậu thanh niên cao ráo, nhìn rất ôn nhu.
-" Cho hỏi, đây là đâu vậy?".
-" Cậu không biết hay giả ngốc vậy. Đây là giấc mơ của cậu đó".
-"...".
Giọng nói nhẹ nhàng, ôn nhu. Đôi mắt thanh cao, làn da trắng mịn. Ai nhìn còn tưởng là thiên sứ ấy chứ.
-"😳".
Cái nhan sắc hoàn mỹ này lại làm ai kia mê muội rồi.
Nhất Bác nhẹ nhàng tiến tới chỗ người kia.
( lm như đi bắt chim ấy nhỉ🙄)
-" Chào! Tôi là Vương Nhất Bác, 19 tuổi... còn anh".
-" Muốn biết tôi là ai sao".
-/ gật gật /.
-" Tôi là Tiêu Chiến, lớn hơn cậu 4 tuổi".
-" Ồ...".
Nhất Bác giường như mê muội cái nhan sắc kia rồi, cậu nhìn anh ko rời mắt.
Bỗng dưng một thứ âm thanh vang vọng.
-" Ting ting".
Là tiếng chuông báo thức, khuôn mặt cậu bắt đầu xuống dốc. Lại phải đến trường và bị bạn học bắt nạt nữa rồi.
-" Haizz... tôi phải dậy rồi, ừm... gặp lại anh sau".
-" Được, tạm biệt".
Nói xong cậu liền tinh giấc, lúc này cậu đã quay về phòng ngủ của mình rồi.
-" Lại phải đi học...".
VSCN xong cậu liền vụt đi mà không thèm ngó ngàng gì đến "hai kẻ say rượu đang cãi nhau trong phòng".
-" Này! Đồ không có cha mẹ".
-" Hâhhah".
-"...".
Nhất Bác giường như không thèm để ý tới họ. Trong đầu cậu hiện giờ chỉ xuất hiện mỗi hình với bóng của ai kia thôi.
( VƯƠNG UMÊ BÁC 🙄)
* Tinh tịnh ting tình*
(Tiếng chuông trường reo lên rồi kìa cậu Vương ơi!
Còn không mau vào lớp còn đứng đấy để ng ta bắt nạt).
-" Được rồi! Các em mở sách trang 74 ra nào".
Cứ như mọi ngày, Nhất Bác vẫn cứ lơ là việc học, giờ đây còn thêm việc nhớ nhung ai đó nữa.
-" Bài học đến đây kết thúc, các em nghỉ".
-" Jdjjfhshshehhdhhzhh". ( cứ coi như là tiếng xôn xao đi😑).
-" Này nghe nói mẹ của đứa súc vật kia vừa bể nợ đấy".
-" Thật sao! Haha đáng đời".
Cậu không để tâm đến lời bạn học nói, dù gì việc gua đình cậu còn không rõ sao. Mẹ cậu như thế cũng đáng mà.
* Ting tjnh tinh tình*
-" Haizz muốn về nhà thật nhanh mà đánh một giấc."
Về đến nhà thì việc cậu làm đầu tiên là lên giường và ngủ thôi.
-"... không biết có gặp được anh ta nữa không nhỉ?".
_________________________
Xin lỗi mn do thời gian gần đây ko ra đc truyện " Là tôi đơn phương cậu sao". 🤧
Vì mik bận ôn thi nên có thể sẽ off vài ngày.
Nên mik ra bộ truyện ngắn này để chuộc lỗi với mn😭😭
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro