Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 80: Một chút ấm áp

Tiêu Chiến hoàn thành công việc, như thường lệ gửi WeChat cho Vương Nhất Bác. Vương Nhất Bác lúc này còn từ New York tới sân bay trở về Bắc Kinh, anh biết rõ hiện tại chắc chắn cậu sẽ không thể hồi âm, nhưng vẫn là gửi đi một tin nhắn. Hai người vẫn luôn như vậy, lúc có chút ít thời gian vẫn là báo cho đối phương biết mình đang làm gì.

Đường đến sân bay khá dài, nhưng Tiêu Chiến còn không mở Weibo, là Vương Nhất Bác gần đây đã dặn anh đừng lên Weibo làm gì.

Vương Nhất Bác đã nói: "Hãy cố gắng làm tốt nhất có thể. Miễn là cuộc sống riêng tư của anh không vi phạm đạo đức, anh không giết người phóng hỏa thì ai có thể quản được, ai có thể gây cản trở? Tại sao phải để ý đến lời bọn họ nói trong khi bọn họ một chút cũng không có thiện ý, lời nói ra cũng không êm tai. Chỉ cần nghĩ xem những người thích chúng ta sẽ nói gì, các nàng không phải nói muốn bảo vệ chúng ta sao?"

Câu này vô cùng hữu dụng, mấy ngày này Tiêu Chiến cũng chính là dùng câu nói này trấn an bản thân dưới ngàn ngàn vạn vạn cái dư luận ồn ào nhức nhối.

Nói cách khác, đây thực sự là một điều tồi tệ. Anh đã liên tiếp mấy ngày đứng đầu danh sách minh tinh được tìm kiếm nhiều nhất và yêu thích nhất, nếu chuyện này không xảy ra, đây chính là bước cuối cùng để chính thức đưa anh lên lưu lượng nam nghệ sĩ mới.

Bất quá Tiêu Chiến hiện tại không quá để tâm đến những thứ này, lúc này anh vẫn rất vui, bởi vì anh biết rằng mình sắp được gặp Vương Nhất Bác, tuy rằng có thể chỉ là vài giờ đồng hồ ít ỏi, nhưng không thành vấn đề, anh thật rất muốn gặp cậu, anh vô cùng vô cùng nhớ cậu.

Vương Nhất Bác lúc gọi cho Tiêu Chiến lúc anh còn đang trên đường tới phim trường chụp tạp chí.

Vương Nhất Bác đã hạ cánh xuống Bắc Kinh, ở trên xe muốn về nhà.

"Có mì ống trong lò, nhớ ăn cho nóng a."

Vương Nhất Bác cười đắc ý: "Anh cố ý làm?"

"Đúng a. Anh gần đây đều không ở nhà, trong nhà không có gì ăn. Nếu không làm cho em chút gì khẳng định em sẽ trực tiếp bỏ bữa tối mà đi ngủ."

"Mấy giờ anh trở về a Bảo Bảo?"

"Chắc cũng tới khuya, Lưu Tư tỷ nói Khôn ca bảo anh buổi tối tới studio của anh ấy."

"Làm cái gì?"

Tiêu Chiến lắc đầu: "Không biết a, chuyện công việc đi."

Vương Nhất Bác cũng không quá lo lắng, cậu nhìn đường phố quen thuộc ngoài cửa sổ, tưởng tượng buổi tối sẽ được gặp Tiêu Chiến, liền thấy bồi hồi không rõ: "Em đợi anh về nhà a."

Tiêu Chiến mím môi cười: "Ừm. Anh rất nhớ em."

Mấy ngày này Tiêu Chiến không còn bận tâm đến việc xung quanh liệu có đồng nghiệp hay không. Không chút nào ngại bày tỏ sự nhớ nhung của mình với Vương Nhất Bác, có lẽ anh thực sự đã nhớ cậu quá nhiều. Anh lúc này chỉ hận thời gian không qua nhanh một chút, anh thật muốn nhanh chạy về với cún con nhà mình.

Càng nghĩ như vậy, Tiêu Chiến càng muốn hoàn thành công việc càng nhanh càng tốt, vốn cho là sẽ làm vội vàng, nhưng không nghĩ tới hiệu quả lại cực kì tốt.

Mà Vương Nhất Bác lúc về tới nhà, liền ngoan ngoãn ăn mì do Tiêu Chiến làm cho rồi ngủ thiếp đi. Cậu cũng không tìm Thành Khôn gọi điện thoại hỏi anh đã bảo Tiêu Chiến đi studio làm cái gì. Vào lúc này, dường như Thành Khôn đã bắt đầu ra tay. Dù anh có tính làm cái gì, cũng đều là xuất phát từ lợi ích của hai người mà thôi. Có một số việc không thể hậu xử lí mà phải đánh đầu xử lí trước. Lại nói, Tiêu Chiến hiện tại dù gì cũng là một cá nhân độc lập trong công việc, cậu cũng không muốn nhúng tay vào gây thêm phiền phức cho anh.

Tiêu Chiến kết thúc công việc đã khuya, thế nhưng là vẫn tới studio riêng của Thành Khôn chờ lệnh. Không chỉ có chỉ đạo ánh sáng, stylist, nhiếp ảnh gia, mà ngay cả Thành Khôn cũng đang đợi ở đó.

Tiêu Chiến lúc này vẫn còn có điểm sững sờ, chưa kịp nhìn rõ tình hình. Thành Khôn lại cùng Tiêu Chiến giới thiệu đạo diễn của hôm nay, Tô Mẫn.

"Cậu biết a, nhiếp ảnh gia nổi tiếng quốc tế, Tô Mẫn."

"Xin chào, tôi là Tiêu Chiến." Tiêu Chiến lập tức chào hỏi Tô Mẫn.

Thành Khôn quay sang cùng Tô Mẫn nói: "Mẫn, giao cho cậu."

Tiêu Chiến hiện tại vẫn chưa rõ ràng, thế nhưng là Tô Mẫn khẽ cong khóe miệng nhìn Tiêu Chiến: "Yên tâm đi Khôn ca, nhất định khiến anh hài lòng."

_______

Hai chap nữa là hoàn rồi. Có ai muốn nói gì với tôi không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro