Chap 71: Hồ nháo
Trở lại Bắc Kinh, Hàn Băng lại có hơn hai mươi ngày quay chụp về sau, nhưng chính vì địa điểm quay cuối cùng ở Bắc Kinh, điều đó cũng cho thấy rằng Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến chắc chắn sẽ bận rộn hơn trước rất nhiều
Hai người chỉ có một ngày để nghỉ ngơi, điều chỉnh thời gian. Nhưng là Tiêu Chiến vẫn phải dậy sớm đến phòng làm việc, kế đó phải đến ngân hàng ký tên.
Hôm nay còn có thêm một việc, chính là MV mới của Hạ Diệu đã được phát trực tuyến. Đây là lịch trình có sẵn mà đoàn đội của Hạ Diệu cùng Lưu Tư sớm bàn bạc.
Hạ Diệu không tiếp tục liên lạc với Tiêu Chiến. Không phải nói Tiêu Chiến như vậy mà Hạ Diệu lại quá thờ ơ, mà là sếp của anh ta đã sớm gọi cho anh ta nói rằng lịch trình kế tiếp rất nặng, đặc biệt là chuyến lưu diễn toàn cầu, tuyệt đối không thể xảy ra sai sót, điều này ngay lập tức đã dập tắt sự háo hức của Hạ Diệu.
Mặc dù Hạ Diệu bản chất cũng không muốn sống chết dây dưa, nhưng hắn ở trong giới lâu như vậy, từng nhìn qua nhiều người quá ưa nhìn, đẹp mắt lại có khí chất, nhưng xem ra một chút cũng đều không có ai bằng Tiêu Chiến.
Hạ Diệu cẩn thận nghĩ tới hắn vì cái gì lại để tâm tới Tiêu Chiến nhiều như vậy. Kế đó, hắn lại buồn vì tại sao không biết đến Tiêu Chiến sớm hơn, ít nhất slà khi anh chưa nổi tiếng, hoặc thậm chí là khi anh chưa biết tới Vương Nhất Bác.
Nhưng đời này vốn dĩ không có nếu như, Hạ Diệu không biết phần này yêu thích có thể kéo dài bao lâu. Hắn cũng không thể dự đoán được Tiêu Chiến cùng Vương Nhất Bác về sau khi rời khỏi đoàn phim sẽ có hay không chia rẽ. Dứt khoát liền giao cho thời gian xử lí.
....
Buổi sáng, sau khi Tiêu Chiến ra ngoài có công chuyện, Vương Nhất Bác muốn ngủ thêm một lúc. Bình thường vô luận là ở đâu, thời điểm nào, chỉ cần đeo bịt mắt cậu liền có thể chợp mắt một chút. Lúc này lại chính là trằn trọc mãi ngủ không được. Nghĩ nghĩ, liền đem điện thoại gọi cho bảo bối nhà cậu.
Tiêu Chiến nhận điện thoại của Vương Nhất Bác thời điểm còn đang trên đường tới phòng làm việc.
"Bảo bảo, anh làm ảnh hưởng nghiêm trọng đến giấc ngủ của em."
"Hả?" Tiêu Chiến không có kịp phản ứng, anh là chưa kịp nhận thức được chuyện gì đang xảy ra.
"Chúng ta chỉ vừa ngủ được một chút, anh rời đi em liền không ngủ được nữa."
Tiêu Chiến khẽ cười một tiếng: "Cái này cũng muốn trách anh à?"
"Như vậy trách em?"
Đối với loại này biết rõ là cố tình gây sự, Tiêu Chiến lại rất dung túng, anh nói: "Vậy làm sao đây? Anh bây giờ liền trở về bồi lão Vương ngủ nhé."
Vương Nhất Bác cong cong môi, biết rõ anh chỉ đang đùa, nhưng nghe xong liền thấy tim mình mềm nhũn: "Bảo bối, anh luôn náo như vậy, nếu em thật sự kêu anh trở về thì làm sao?"
"Vậy anh liền nói em phải ngoan ngoãn nghe lời, không cho phép hồ nháo."
Quân Quân đang lái xe, nhịn không được liếc mắt qua nhìn ông chủ của mình đang ngồi bên ghế phụ, nghĩ đến ông chủ nhà cô không quản sự có mặt của mình ngọt ngọt ngào ngào với Vương lão sư, tim lại thấy âm ỉ đau, thật muốn mở cửa sổ khóc thét, ôi con tim cẩu độc thân thật ra cũng biết đau.
Cũng biết đau cũng biết đau mà.
Nhất định là vẫn còn muốn nói chuyện phiếm một hồi, trong khoảng thời gian chờ đợi xe cộ chậm chạp này, Tiêu Chiến vừa vặn có thể cùng Vương Nhất Bác nói chuyện phiếm một chút, giết thời gian. Tiêu Chiến vẫn là dịu dàng dỗ dành Vương Nhất Bác ngủ bù thêm một chút.
Vương Nhất Bác lăn qua lăn lại trên giường, nhịn không được trêu chọc Tiêu Chiến: "Anh làm gì, định dỗ em đi ngủ bù để dưỡng sức làm chuyện gì không đứng đắn sao?"
"Vương Nhất Bác, em có phiền hay không?"
"Này." Vương Nhất Bác nói qua điện thoại: "Anh đang nói cái gì a Bảo Bảo?"
"Em bớt giả bộ đi."
"Được được được, em nghe lời, phải nghỉ ngơi dưỡng sức, bảo bối nhà em háu ăn quá, chậc chậc. Nếu không nghỉ ngơi đầy đủ chỉ sợ không có sức phục vụ anh thật tốt."
Tiêu Chiến mặt đỏ hồng, chủ yếu là bên cạnh còn có Quân Quân, anh thực sự không chắc liệu âm lượng của điện thoại có thể khiến cho Quân Quân kia nghe được chút gì nội dung hay không?
Bất quá Tiêu Chiến cũng quá lo lắng rồi, Quân Quân đã sớm lĩnh hội được khả năng thần sầu nghe có chọn lọc, nên nghe được những thứ nên nghe, không nghe những thứ không thể nghe. Tuyệt đối không được làm sếp của mình khó xử trong bất cứ hoàn cảnh nào, cứ như vậy, cuối năm liền không lo lắng về đại hồng bao.
Quân Quân nghĩ nghĩ, trước sau vẫn cảm thấy mình thật thông minh đi.
_________
Đây là tự đào hố chôn mình đấy Rum à. Sắp tới nếu em vì lần thi này mà thất nghiệp, có ai nuôi em?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro