Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 65: Gặp mặt (Ra mắt)

Về đến khách sạn Côn Minh, Tiêu Chiến mới hoàn toàn được nhẹ nhõm. Anh cũng không biết bản thân đang lo lắng điều gì, chỉ thấy bất an, sợ Vương Nhất Bác sẽ vướng vào dư luận không cần thiết. Cho dù anh biết rằng Thành Khôn sẽ giảm thiểu mọi rủi ro cho cậu, nhưng ai lại muốn người yêu bị ảnh hưởng vì chính mình, huống hồ, vấn đề này còn chẳng phải một vấn đề nhỏ bé gì cho cam.

Nhưng vô luận thế nào, quá khứ cũng chỉ là quá khứ, Tiêu Chiến vẫn luôn tin tưởng vào khả năng của Thành Khôn. Anh cũng tin rằng Hạ Diệu kia biết thế nào là tự giác rút lui, tránh gây hiềm khich với người khác.

Tiêu Chiến cũng có cái kia tự giác, Hạ Diệu đối với anh phần lớn chính là hứng thú nhất thời, chỉ là ở bên ngoài xem trọng, bên trong thế nào, Tiêu Chiến cũng mơ hồ cảm nhận được.

Anh mặc dù vẫn biết ơn sự đánh giá cao của Hạ Diệu, nhưng anh cư nhiên không muốn xảy ra bất cứ chuyện gì làm ảnh hưởng đến tình cảm giữa anh với Nhất Bác. Anh quá minh bạch anh là như thế nào đối đãi với đoạn tình cảm cùng Vương Nhất Bác, kia không phải chỉ có vẻn vẹn coi trọng, phải nói là anh rất trân trọng, rất muốn nâng niu, chỉ muốn toàn tâm toàn ý yêu cậu, ở bên cạnh cậu mà thôi.

Chỉ còn một tuần nữa, quay phim ở Vân Nam sẽ kết thúc. Đoàn phim Hàn Băng sẽ đi Thái Lan tiếp tục quay trong nửa tháng, kế đó 23 ngày lại trở về Bắc Kinh tiếp tục quay.

Nhiệm vụ quay chụp tuần này khá nặng nề, không nói đến đen trắng điên đảo, chí ít cũng phải đi sớm về trễ.

Nhưng cho dù như vậy, Thành Khôn vẫn là tới Vân Nam, có một số việc nhất định phải thẳng thắn trực tiếp cùng nhau nói chuyện.

Kết thúc công việc trở về đã khuya, nhưng Thành Khôn đang đợi ở khách sạn, Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến mệt mỏi đến mấy cũng phải đến cùng anh nói chuyện.

Tiêu Chiến không để bất cứ ai trong đoàn đội của mình đi theo, kỳ thật Lưu Tư có chút lo lắng, nhưng Tiêu Chiến đương nhiên đặt hết tin tưởng lên người Nhất Bác, có cậu anh cũng không căng thẳng nhiều nữa.

Chỉ có ba người bọn họ ở trong phòng Thành Khôn. Thành Khôn lại là người thẳng thắn, nếu như bị anh ta quanh co lòng vòng, đại khái người kia sẽ không có kết cục tốt đẹp. Cho nên, ở chỗ này, Thành Khôn sẽ không như thế đối xử với hai đứa trẻ.

Anh ta đi thẳng vào vấn đề: "Anh đã giải quyết vấn đề ở Hoành Điếm sạch sẽ rồi, chuyện này xem như cho qua. Bất quá Tiêu Chiến, Nhất Bác đã đi theo anh từ năm mười sáu tuổi, thằng bé chưa từng mở miệng cầu xin anh cái gì, nhưng đã cầu xin anh hai lần vì cậu."

"Khôn ca."

Thành Khôn khooát tay ra hiệu Vương Nhất Bác im lặng.

"Anh không phải đang trách cậu cái gì, dù gì chuyện này cũng là Nhất Bác làm. Nếu có muốn mắng anh cũng sẽ mắng nó, nhưng chúng ta là người một nhà, muốn mắng cũng sẽ cài then cửa, mắng xong, vẫn như cũ là đến che chở. Thằng bé nói với anh hai đứa đang ở bên nhau. Chuyện này anh có thể ủng hộ, dù sao cả hai đứa đều là đàn ông, anh sẽ có cách bảo vệ hai đứa chu toàn, không để sự tình gì phát sinh. Anh cũng có thể dùng mọi thủ đoạn để Nhất Bác vui vẻ yêu đương đồng thời không ảnh hưởng đến tương lai của nó. Bất quá anh cũng có thể phản đối, nhưng cũng không phải vì Nhất Bác không chuyên tâm làm việc, không chu đáo cẩn thận, nam nhân mà, không có ai đủ trấn tĩnh khi yêu cả, điều anh muốn phản đối, là nếu như là vì tình cảm này khiến cho nó mất đi cái gì đó, khiến nó bị tổn thương, bị lừa dối hoặc rơi xuống đáy, anh sẽ cắt đứt ngay từ đầu. Nhất Bác thằng bé có thể cứng đầu, nhưng cậu là người trưởng thành hơn nó, lời cậu nói đương nhiên sẽ có trọng lực một chút, vì thế anh muốn cậu phải cẩn thận suy xét mọi thứ chu toàn, khiến thằng bé phải nghe lời mình."

Thành Khôn có một chút lời không dễ nghe, mặc kệ mấy phần thật mấy phần đang diễn vai "mẹ chồng khó tính". Cái này đều có chút khiến Tiêu Chiến không thể xuống đài. Vương Nhất Bác nghĩ muốn thay Tiêu Chiến nói chuyện, nhưng là Tiêu Chiến ngăn cậu lại.

"Khôn ca, so với Nhất Bác, em thực sự chỉ là một diễn viên nhỏ. Hiện tại giá trị thương mại của em cao hơn một chút cũng là nhờ cùng làm việc với Nhất Bác ở Hàn Băng. Thế nên nếu như anh lo lắng rằng em chính là đang muốn từ Nhất Bác cọ một ít nhiệt, thu về lợi nhuận, điều này không sai, này là anh đang bảo vệ em ấy, em hiểu. Nhưng mà, em và Nhất Bác chính là muốn ở cạnh nhau như thế, chỉ cần anh nói em có thể làm gì khiến anh ủng hộ, khiến anh tin tưởng hơn về tình cảm của em, Khôn ca, anh cứ nói đi, chỉ cần làm được em nhất định sẽ làm."

Tiêu Chiến một lời này nói ra khiến Thành Khôn nheo mắt, anh ta lập tức xác định Tiêu Chiến là một người cực kỳ thông minh, anh có thể tiến cũng có thể lùi trong lời đối thoại, anh dường như cũng phỏng đoán ra ý tứ của Thành Khôn.

Thành Khôn từ trước đến nay vẫn luôn ngưỡng mộ những người thông minh cùng với EQ cao, anh ta cũng không muốn vòng vo: "Cậu hoàn toàn độc lập với đoàn đội của mình, anh ở phía sau nâng đỡ cậu."

Nói trắng ra, Thành Khôn muốn nắm được huyết mạch của Tiêu Chiến trong ngành giải trí.

Thành Khôn nhìn Vương Nhất Bác: "Đây không phải điều cậu hi vọng sao? Anh sẽ mang một ít tài nguyên đến cho Tiêu Chiến."

Đây quả thực là điều mà Vương Nhất Bác hi vọng, nhưng cũng không hoàn toàn là thứ cậu mong muốn, mặc dù trên kết quả đều là giống nhau, nhưng là so với dự tính ban đầu, hoàn toàn không giống.

"Khôn ca, anh vừa mới nói em chưa kịp trưởng thành, nhưng em cũng sẽ có một ít phán đoán nhất định. Anh thật sự không cần phải làm như vậy, Tiêu Chiến không phải cần loại chuyện này để đảm bảo, tụi em cũng không cần đảm bảo."

"Được rồi." Tiêu Chiến nhìn Thành Khôn rất nghiêm túc: "Được rồi, nhưng nếu em hoàn toàn độc lập với đoàn đội, em vẫn là cần mặt mũi của anh nói chuyện với bên trên, kế đó sẽ bồi thường phí vi phạm hợp đồng với công ty. Em không cảm thấy đây là anh đang uy hiếp em, dù chỉ là tạm thời, nhưng nếu anh cần, em cũng có thể dùng sự nghiệp của mình để chứng minh rằng bản thân em có đang có ý định lợi dụng Nhất Bác để leo lên vị trí đầu hay không. Em có thể dùng cái này cam đoan."

______

Nghe như anh Chiến ra mắt nhà nội :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro