Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 62: Chỉ số ngầu của WEB

Hạ Diệu đương nhiên không thèm để ý đến Quân Quân, không gian trong RV quá nhỏ, Tiêu Chiến muốn tránh cũng không có chỗ.

Hiển nhiên Hạ Diệu cũng không phải tới thúc giục Tiêu Chiến bắt đầu công việc, hắn trực tiếp lên xe, nếu là ngày hôm qua Tiêu Chiến sẽ thấy rất khó chịu, nhưng hiện tại anh không sợ, vì trên xe còn có Vương Nhất Bác.

"Nghỉ ngơi thế nào? Tôi đã bảo đạo diễn bắt đầu trước với các diễn viên khác. Ban đêm trở về đoàn phim sao? Bay lúc mấy giờ, chúng ta cùng ăn tối nhé."

Thái độ của Hạ Diệu khiến Tiêu Chiến thấy không tốt lắm.

"Không cần." Giọng điệu của Tiêu Chiến vẫn rất khách sáo, anh tiếp tục nói: "Không tiện lắm."

Hạ Diệu quay đầu lại nói với trợ lý Tiêu Chiến: "Xin lỗi, cô có thể xuống xe trước không?"

Quân Quân đang tình thế khó xử, cô nhìn qua Tiêu Chiến hỏi ý kiến, Tiêu Chiến cụp mắt xuống gật đầu.

Cửa xe đóng mở mấy lần, Vương Nhất Bác phía sau xe đã sớm tỉnh, lại nghe được một câu: "Chúng ta thực sự không thể ở chung một chút sao? Tiêu Chiến, anh là thật lòng."

Vương Nhất Bác ngồi dậy, vươn tay nắm lấy tấm rèm kéo lên, âm thanh cùng hành động này ngay lập tức lọt vào mắt Hạ Diệu. Nhưng Tiêu Chiến ngược lại không hề có một chút hốt hoảng.

Hạ Diệu sững người, thẳng cho đến khi Vương Nhất Bác xỏ giày đi đến trước mặt hắn, cũng không nói một câu.

"Thấy kỳ lạ? Kỳ lạ khi thấy tôi ở đây?" Vương Nhất Bác mỉm cười, đưa tay ra vỗ vào vai Hạ Diệu giống như cách chào hỏi của một người anh em, nhưng nét mặt cậu vô cùng lạnh lẽo: "Chúng ta hẳn cũng tính là thân quen. WeChat kia, anh không biết đó là tôi sao?"

Hạ Diệu nheo mắt nhìn Vương Nhất Bác, cậu lại nói: "Thật sự không nhận ra sao?"

Vương Nhất Bác khóe miệng khẽ nhếch lên: "Đã trễ như vậy, tôi dùng điện thoại Tiêu Chiến trả lời WeChat của anh, hôm nay anh hỏi, ... hm... Có thể ở chung không? Rõ ràng là không thể."

Những lời này không làm cho Hạ Diệu lúng túng, hắn ngược lại cười lạnh: "Nhất Bác, cậu xuất hiện ở phim trường của Tiêu Chiến như thế này còn chưa đủ? Đến tận cùng là muốn chứng minh điều gì? Cậu cũng không còn nhỏ nữa, cảm thấy công việc quá thoải mái và ổn định sao? Còn ở trong thời điểm căng thẳng, đừng quá bất cẩn như vậy."

Tiêu Chiến quay đầu nhìn Vương Nhất Bác, anh lo lắng Nhất Bác sẽ nổi giận, nhưng ngược lại, không có gì phát sinh, cậu rất bình tĩnh, thậm chí còn rất thoải mái.

Vương Nhất Bác đưa tay kéo Tiêu Chiến về phía mình: "Người nào không phải trong thời điểm căng thẳng? Nếu như anh không phải là người muốn đứng trước công chúng theo đuổi người khác, tôi cũng khuyên anh không nên làm điều gì khiến bản thân sau này phải hối hận. Anh hôm nay có lịch trình ở Hoành Điếm sao? Tôi đoán là không. Bằng hiểu biết của tôi, đối với loại video ca nhạc ngắn này, các ca sĩ và diễn viên đều sẽ tự mình thực hiện hoặc quay trong phòng thu, anh chưa từng để ý tới. Vậy anh hôm nay đến đây làm gì? Giám sát viên sao? Chậc, nói ra có vẻ hơi khó nghe, đây là không tin tưởng vào diễn viên hả?"

Hạ Diệu đã cau mày rồi, nhưng Vương Nhất Bác lời này rõ ràng còn chưa nói xong, cậu khẽ cười, lại nói: "Nếu không phải không tin tưởng diễn viên, thì là vì cái gì ? Chuyện này truyền ra ngoài sẽ không mấy hay ho."

"Vậy tôi lại cảm thấy chuyện cậu có mặt ở đây càng hấp dẫn hơn. Dù sao đây cũng là MV của tôi, tôi tới phim trường thì đã làm sao?"

Vương Nhất Bác đương nhiên không bị Hạ Diệu uy hiếp, cậu chỉ đơn giản gật đầu: "Tôi đến Hoành Điếm chụp một bộ ảnh tặng cho người hâm mộ, biết tổ diễn viên cũng đang quay ở đây liền tới thăm ban, có vấn đề gì không?"

Hạ Diệu biết rõ lời Vương Nhất Bác kia chỉ là giả.

"Cho nên Diệu ca, vẫn là nên đem tiền tiết kiệm đi quảng bá rộng rãi hơn khi MV hoàn thành. Điều đó cũng có thể giúp Tiêu Chiến của chúng ta gián tiếp quảng bá. Về phần anh và Tiêu Chiến,... có hay không cái gì khác. Tôi nghĩ hai người, vẫn nên là đồng nghiệp tương đối quen thuộc đi. Đừng để suy nghĩ quá phận tồn tại trong đầu. Không tốt."

Hạ Diệu mắt nhìn Tiêu Chiến, bất quá Tiêu Chiến hiện tại chú ý đều đặt hết lên người Vương Nhất Bác, anh ta lại nói: "Xem ra cậu thật sự tới đây vì Tiêu Chiến. Tôi trước kia cảm thấy cậu rất tự tin, không đến mức bởi vì có người để ý đến Tiêu Chiến liền nhịn không được chạy tới đi."

Vương Nhất Bác dứt khoát đổi thành một tay quàng qua eo Tiêu Chiến, cái này khiến bọn họ càng thêm thân mật, cậu nhìn Tiêu Chiến, hỏi: "Bảo bảo, không phải anh cũng muốn em tới đây sao?"

Tiêu Chiến rủ mắt không nói gì, chỉ khẽ gật đầu.

Vương Nhất Bác một lần nữa nhìn về phía Hạ Diệu: "Tôi chỉ là lo lắng rằng bạn trai của tôi sẽ nhàm chán khi phải làm việc trong một môi trường mà anh ấy không thích. Tôi không muốn anh ấy không vui nên tới đây cùng, đây là tri kỉ, anh không hiểu."

Hạ Diệu lắc đầu cười: "Ngốc, có phải quá vội vàng công khai mối quan hệ không?"

"Còn phải xem tôi có bản lĩnh ngăn cản mấy bản nháp bị tuồn ra ngoài hay không, một chữ ngốc kia, anh giữ lại dùng đi."

Vương Nhất Bác tuyệt nhiên không muốn cùng Hạ Diệu nói nhảm, cậu đối Tiêu Chiến nói: "Làm việc đi, em đợi anh."

_______

Đi ngủ thoiiii

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro