Chap 56: Ranh giới
Trong phòng khách sạn, Vương Nhất Bác không có nhiều như vậy dò xét, dùng giọng nói đáp lại Hạ Diệu, nói: "Rất bận."
Đầu bên kia điện thoại, Hạ Diệu có chút sững sờ, tuy rằng chỉ từng cùng Tiêu Chiến nói vài câu, nhưng trong sự kiện đã gặp mặt rất nhiều lần, anh ta nhất định đây không phải là giọng của Tiêu Chiến, nhưng giọng nói này cũng là quá quen thuộc đi.
Cũng chỉ trong vài giây, anh ta liền chắc chắn đây là giọng của Vương Nhất Bác.
Tại sao Vương Nhất Bác có thể sử dụng điện thoại di động của Tiêu Chiến để trả lời WeChat?
Nhưng Hạ Diệu dĩ nhiên không thể nói chuyện trực tiếp với Vương Nhất Bác trên WeChat, vì theo quan điểm của Hạ Diệu, Tiêu Chiến là đồng nghiệp mà anh ta nhìn thấy ở sự kiện.
Anh rất đàng hoàng, rất lịch thiệp. Sau khi nhìn thấy anh ngoài đời, Hạ Diệu càng muốn than thở về ngoại hình nổi bật của mình, anh ta từng rất tự hào về nó. Thế nên, Hạ Diệu không thể không muốn làm quen với một người trong phút chốc khiến anh ta tự ti, anh ta cũng không phải có ý định đối đầu với Vương Nhất Bác.
Bọn họ đều là người trong giới, tự nhiên sẽ biết đến một chút về những chủ đề hot, Hạ Diệu đột nhiên nghĩ đến hot search CP của bọn họ mấy ngày trước. Lúc đó Hạ Diệu còn không để ý lắm, nhưng hiện tại. Có thật không?
Vương Nhất Bác không đợi Hạ Diệu trả lời, Tiêu Chiến đã sớm từ trong phòng tắm đi ra.
"Có chuyện gì sao?" Tiêu Chiến hỏi lúc Vương Nhất Bác còn đang nghịch điện thoại.
Vương Nhất Bác phát lại tin nhắn WeChat mà cậu vừa gửi cho Hạ Diệu cho Tiêu Chiến nghe.
"Ai, Hạ Diệu?"
Vương Nhất Bác nhướng mày không chút lưu tình.
Vương Nhất Bác vẫn là hơi ngạc nhiên, cậu nghĩ Tiêu Chiến sẽ không vui hay ít nhất là sẽ phàn nàn cậu vì hành động liều mạng này, nhưng Tiêu Chiến không làm như vậy.
"Bảo bối, anh không tức giận chứ?"
Tiêu Chiến cố ý hỏi: "Anh tại sao phải tức giận?"
"Em đã trả lời WeChat của anh mà không có sự đồng ý của anh, còn dùng voice."
"Em nghĩ rằng anh sẽ tức giận sao? Anh cũng không nhỏ mọn như vậy."
Vương Nhất Bác bước xuống giường, đi đến bên cạnh Tiêu Chiến, "Em sẽ nhận lỗi khi anh tức giận."
Tiêu Chiến mỉm cười, "Được rồi, anh không tức giận, chuyện này đã qua rồi, được không? Em không được phép nhắc lại."
Vương Nhất Bác thích thái độ của Tiêu Chiến khi kiên quyết vạch ra ranh giới với người khác.
Tiêu Chiến vừa tắm xong, toàn thân đều là mùi thơm, Vương Nhất Bác thời điểm bước qua đã ngửi thấy, toàn thân cũng đã sớm thấy ngứa ngáy, thế nên sau khi nói vài lời dỗ dành, cậu ngay lập tức ôm lấy anh, hôn anh không chỉ một vài lần.
"Bảo bối, ngày mai anh mấy giờ bắt đầu quay?"
"Mười giờ, không biết sao."
Vương Nhất Bác sau khi hôn chán chường lại áp sát Tiêu Chiến, bắt đầu nói lời gian manh, "Em đã phải nhịn rất khổ sở trong mấy ngày này. Bảo bảo, em muốn có một đứa bé."
Lời nói ngữ điệu giống như là đang xin phép, nhưng hiện tại nếu Tiêu Chiến nói dừng lại, Vương Nhất Bác khẳng định sẽ không bao giờ ngoan ngoãn làm theo.
"Ngày mai không phải em quay đầu tiên sao?"
"Em không sao. Em không ngủ cũng không sao, dù sao đứa bé cũng từ anh mà ra....
Lời còn chưa dứt, Tiêu Chiến đã bị Vương Nhất Bác kéo đến bên giường, đè anh xuống dưới thân.
Hãy tận hưởng một đêm xuân, sau tất cả, tôi rất muốn.
.....
Cứ tưởng rằng sự việc liên quan đến Hạ Diệu sẽ qua đi, dù sao sau khi Vương Nhất Bác trả lời tin nhắn WeChat, anh ta đã thực sự biến mất.
Cuộc sống của hai người được diễn ra một cách có trật tự, mỗi ngày họ đều làm việc chăm chỉ làm việc trong đoàn, cảnh quay đã bước vào giai đoạn giữa và đạt trạng thái tốt nhất, dù là thâm nhập nhân vật hay hiểu nhân vật, hai người đều đã đạt đến một tầm cao làm hài lòng tất cả mọi người.
Trong mấy ngày quay các cảnh quay với cảm xúc mãnh liệt, Băng Vân biết Hàn Vũ là người mà bọn họ muốn bắt, nhưng khi trở về đơn vị, cậu không hề báo cáo sự việc với cấp trên. Cậu hiện tại vẫn đang bị giằng xé giữa hai bên. Thậm chí là hai dòng suy nghĩ trong lòng mình.
Với tâm lý muốn khắc họa như vậy, bộ phim trong thời kỳ này rất trầm, buồn man mác.
Vì vậy, sự xuất hiện của Hạ Diệu kia trong nháy mắt không còn là sự bận tâm của cả hai nữa.
Cho đến khi Lưu Tư nói rằng Hạ Diệu có một MV ngắn và yêu cầu Tiêu Chiến đóng vai chính, đoàn đội đương nhiên không bỏ qua cơ hội mà đã chấp nhận nó, Hạ Diệu cái tên này lại xuất hiện lần nữa.
Theo quan điểm của đoàn đội, đóng cặp cùng với Hạ Diệu này chính là cơ hội vô cùng may mắn đối với Tiêu Chiến, nhưng phản ứng đầu tiên của Tiêu Chiến sau khi nghe nó là từ chối.
Lưu Tư không biết nhiều thứ nên Lưu Tư dĩ nhiên không thể hiểu được. Chưa kể khi đoàn đội của Hạ Diệu liên hệ với cô, cô ấy đã nói rằng cô ấy có thể nhận vở kịch ngắn này. Chỉ cần xem dự án này là một điều tốt để kiếm tiền và nổi tiếng. Tại sao Tiêu Chiến lại cứ như vậy không đồng ý.
Nhưng Tiêu Chiến không thể giải thích quá nhiều với Lưu Tư, ngoài ra, Hạ Diệu trước đó vẫn luôn có ý định không mấy hảo ý với Tiêu Chiến, nếu như đồng ý, Tiêu Chiến cũng không dám khẳng định sau này sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Vì vậy, Tiêu Chiến bây giờ chỉ có thể lấy lí do lịch trình quay phim trong đoàn dạo này rất nặng nề. Anh không muốn tính đến những công việc khác trong lúc này.
Lưu Tư đương nhiên không đồng ý: "Sự nổi tiếng và vị thế của Hạ Diệu hiện tại chị còn phải giới thiệu với em sao? Lại nói, hai năm qua không có nghệ sĩ tuyến đầu nào tung video ca nhạc dưới dạng phim truyền hình ngắn. Chị tin là em có thể thấy trước lợi ích của lần hợp tác này. Vị trí của em trong chính em hiểu rõ hơn ai hết. Em không cần tiền cũng không cần danh vọng sao? Em cũng không nghĩ đến đoàn đội của mình đi?"
Tiêu Chiến không nói nên lời. Anh hiểu những gì Lưu Tư nói.
Nếu không có sự liên lạc tích cực của Hạ Diệu, có khi anh đã vui vẻ đồng ý lần hợp tác này. Bây giờ Lưu Tư lại lên tiếng vì chuyện này, nếu như anh từ chối, không chắc sẽ có chuyện gì xảy ra. Nhưng nếu anh nhận lời, ngay cả khi anh có thể đảm bảo khoảng cách an toàn với Hạ Diệu, làm sao anh có thể giải thích với Vương Nhất Bác?
Nhìn từ một góc độ khác, nếu như anh là Vương Nhất Bác trong tình huống này, anh khẳng định sẽ không thể chịu nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro