Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 49: Giới thiệu

Tiêu Chiến chưa bao giờ dám nghĩ tới một ngày anh sẽ có cơ hội giao tiếp trực diện với Thành Khôn.

Thời điểm Vương Nhất Bác gọi anh qua, anh vẫn còn có chút bối rối. Bởi vì Thành Khôn ở trong giới giải trí địa vị không nhỏ, cũng không phải muốn gặp liền có thể gặp. Lại nói... mối quan hệ giữa hai người, Nhất Bác đã thú nhận với người đại diện của cậu ấy sao?

Tiêu Chiến trong lòng đặc biệt lo lắng, nếu không phải như vậy, làm sao Thành Khôn lại chủ động muốn nói chuyện với anh. Cũng phải nói đến Lưu Tư từ lâu đã muốn thiết lập mối quan hệ với Thành Khôn.

Bất quá, lo lắng dĩ nhiên là thừa. Vốn dĩ Vương Nhất Bác chỉ đơn thuần là cảm thấy đây là một cơ hội rất tốt để giới thiệu Tiêu Chiến với Thành Khôn, cũng muốn tạo cơ hội hợp tác cho hai người.

"Nhất Bác đã lên tiếng, có dự án phụ hợp tôi liền nhớ đến cậu. Nhưng cậu không phải là nghệ sĩ ký hợp đồng của tôi, tôi cũng không muốn thu lợi từ cậu trong thời điểm hiện tại, thế nên cũng không có gì để nói với đoàn đội, tôi chỉ có thể trực tiếp nói chuyện với cậu. Tôi nghĩ, trong tương lai hẳn cũng có sẽ nhiều cơ hội để hợp tác, cũng sẽ có nhiều điều để nói hơn."

Tiêu Chiến liếc nhìn Vương Nhất Bác, cậu đang nhướng mày với Tiêu Chiến về phía Thành Khôn và ra hiệu cảm ơn. Tiêu Chiến sau cuộc nói chuyện liền lễ phép: "Cảm ơn anh Khôn, rất hy vọng có cơ hội hợp tác với anh."

Thành Khôn đương nhiên không thân thiện với Tiêu Chiến giống như cách anh đối xử với Nhất Bác, không đáp lại, chỉ gật đầu với anh.

Lại nói, sự khoan dung và nhiệt tình mà anh ta dành cho Vương Nhất Bác cũng là vì Vương Nhất Bác là một nghệ sĩ do chính tay anh ta dẫn dắt từ những ngày đầu tiên.

Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến đích thân tiễn Thành Khôn rời trường quay.

Trên đường trở lại khu vực nghỉ ngơi, Tiêu Chiến vẫn là nhịn không được hỏi: "Em nhờ Thành Khôn ca sao? Sẽ không phải đem tài nguyên của mình tặng cho anh chứ?"

Vương Nhất Bác bật cười, việc đem tài nguyên của mình cho người khác không phải lạ lùng, nhưng điều đó sẽ không xảy ra với Thành Khôn, anh sẽ không bao giờ làm thế với nghệ sĩ dưới trướng mình: "Không, chỉ là anh Khôn rất tốt với em. Anh ấy đã làm việc với rất nhiều nghệ sĩ, nhưng cách anh ấy đối xử với em rất khác với mọi người. Anh ấy là người dẫn dắt em từ lúc em mới đặt chân vào giới. Tới lúc em mở studio riêng, em vẫn luôn nghĩ đến anh ấy, anh ấy cũng rất lo lắng cho em. Em cũng chưa từng mở miệng nhờ vả Khôn ca cái gì, lần này cũng chỉ đơn thuần là nói chuyện về anh một chút. Không có gì khó khăn giữa em với anh ấy cả."

Tiêu Chiến có chút xúc động: "Anh nhớ tới lúc trước nói chuyện, em nói em và Thành Khôn một năm không gặp nhau được mấy lần. Lần này anh ấy đặc biệt tới thăm em, em liền nói chuyện này với anh ấy sao?"

"Nếu không? Em không còn cơ hội khác để nói với anh ấy. Em không thể chịu đựng được."

Tiêu Chiến nhìn chằm chằm vào Vương Nhất Bác, anh không biết làm thế nào để diễn tả cảm xúc hiện tại của mình, chỉ biết mím chặt môi.

Mặc dù cái này Vương Nhất Bác cũng chỉ là nói một vài lời với Thành Khôn. Nhưng tâm ý của cậu như thế nào anh có thể không hiểu hay sao. Cậu vẫn luôn nghĩ đến anh, luôn lo lắng đến phát triển sự nghiệp của anh. Vương Nhất Bác lại còn trực tiếp nhờ vả người đại diện đứng đầu trong giới phân bổ tài nguyên cho anh.

"Không sao đâu." Vương Nhất Bác vỗ vỗ cánh tay Tiêu Chiến nói nhỏ: "Bảo bối, em chỉ muốn tốt cho anh."

Tiêu Chiến từ lâu đã hiểu được Vương Nhất Bác vẫn luôn lo lắng cho chỗ đứng của anh trong giới giải trí, luôn tình nguyện vì anh, nhưng anh nên chấp nhận nó như thế nào? Từ khi đóng "Hàn Băng" đến nay, bao nhiêu lần hai người xuất hiện cùng nhau, bao nhiêu lần cùng lên hot search, danh tiếng và giá trị thương mại được như hiện tại cũng là nhờ Vương Nhất Bác. Nhưng anh vẫn luôn không muốn dựa nhiệt của Vương Nhất Bác để nổi tiếng. Anh chưa từng muốn như thế, nghĩ cũng chưa từng nghĩ, nhưng hiện tại, còn không phải là như thế sao?

Thời gian sau của buổi quay quảng cáo, tâm trạng của Tiêu Chiến không được tốt lắm, mặc dù không xảy ra sơ suất gì trước ống kính nhưng thời điểm tắt máy quay và nghỉ ngơi, anh rất ít nói chuyện. Cũng không cười nhiều như bình thường.

Đương nhiên Vương Nhất Bác có thể nhận ra sự lạ lùng này, cậu cũng đoán ra lý do. Nhưng cậu hiện tại sẽ không nói chuyện này với Tiêu Chiến. Bởi vì cậu sợ ở đây có rất nhiều người, lời nói của cậu sẽ không có tác dụng.

Vương Nhất Bác vẫn như cũ ở bên Tiêu Chiến. Không để bản thân bị ảnh hưởng bởi sự trầm mặc này của anh.

Nhưng kế đó Tiêu Chiến liền cảm thấy mình đã sai, anh không nên để vướng bận trong lòng mình làm ảnh hưởng đến hai người mới đúng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro