Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 1: Ngang qua nhau

Tiếng reo hò chói tai vẫn như cũ đinh tai nhức óc cho dù sân khấu từ lâu đã tối om, ngay cả cái bóng của Vương Nhất Bác cũng đã sớm biến dạng.

Vệ sĩ của Vương Nhất Bác trước sau vẫn cẩn thận dùng đèn pin soi chính xác từng bước chân cậu đi, cũng rất chuyên nghiệp tiếp nhận lấy micro cậu đang nắm trong tay.

Buổi biểu diễn hôm nay cuối cùng cũng kết thúc.

Hậu trường kín người hết chỗ, hai vệ sĩ riêng của Vương Nhất Bác tả hữu che chở cho cậu vô cùng cẩn thận. Đoàn đội cũng vây xung quanh cùng nhau trở về phòng nghỉ. Trên đường đi, luôn có thể trông thấy mọi người trước sau vẫn  miệt mài chụp ảnh và quay phim bằng điện thoại di động. Đối với Vương Nhất Bác, điều này đã sớm trở thành quen, quen tới nỗi mọi thứ dễ dàng trở nên bằng phẳng tự nhiên như không.

Sau một hồi chật vật Vương Nhất Bác mới có thể ngồi xuống ghế sofa trong phòng nghỉ.

Trợ lý đưa qua cho cậu một ly nước, cậu nhận lấy uống một ngụm, khoảng cách từ sân khấu đến phòng khách đã chút nào làm dịu đi hơi thở gấp gáp sau màn hát nhảy kịch liệt trước đó.

Vương Nhất Bác đem ly nước trả lại: "Có thể đi chưa?"

Người quản lý đáp: "Còn một phần phỏng vấn. Anh sẽ trao đổi với ban tổ chức để xem liệu chúng ta có thể thể thực hiện trước hay không. Kế đó cậu có hẹn chụp ảnh ở studio trước mười hai giờ. Lịch trình ấy rất quan trọng và dường như chúng ta đang thiếu thời gian."

Vương Nhất Bác không nói thêm lời nào, nhân viên trang điểm và làm tóc đều đã tới sửa sang lại, nhà tạo mẫu nói: "Chúng ta còn một set đồ nữa, có cần thay không?"

Chuyên viên trang điểm chuẩn bị sửa lại make up, Vương Nhất Bác từ từ nhắm hai mắt, khẽ lắc đầu, nhà tạo mẫu vẫy tay với trợ lý ra hiệu không cần chuẩn bị nữa.

Theo như lời người quản lý, anh ta đã bàn bạc qua với ban tổ chức điều chỉnh thời gian để họ phỏng vấn trước. Vương Nhất Bác đứng dậy, lần nữa đi ra phòng nghỉ. Hướng dẫn viên của ban tổ chức đã chờ sẵn ở cửa. Cô chào Vương Nhất Bác một cách thận trọng, thần sắc khó nén được kích động cùng vui sướng.
Vương Nhất Bác rất lễ phép chào lại.

Lại nói Vương Nhất Bác mặc dù chậm nhiệt, nhưng có thể đi được đến ngày hôm nay cũng không phải chỉ nhờ vào tài năng hay gương mặt, cậu hiểu được đạo lí đối nhân xử thế.

Vì thế cũng không bao giờ có chuyện đem sự nổi tiếng của bản thân ra diễu võ giương oai.  Cho nên cậu đối với những người làm việc cùng không thể nói là nhiệt tình ân cần nhưng cũng là tuyệt đối lễ phép, dù là những người có vai vế cao hay kể cả những nhân viên nhỏ, cậu vẫn luôn đối đãi lịch sự như thế.

Nhiều phương tiện truyền thông vẫn chờ ở chỗ này. Cũng có một vài nghệ sĩ và đoàn đội đang ngồi trên ghế. Dù họ đa phần đều biết tên nhau, có thể nói vài câu đàm đạo đã có thể thuận thế nói chuyện phiếm giết thời gian chờ đợi nhàm chán. Nhưng không ai làm như thế, giới giải trí vốn là như vậy, không biết góc nào có người đang nhìn mình chằm chằm, cũng không biết động tác vô tình nào sẽ bị cộng đồng mạng mang ra diễn giải quá đà.

Cứ như vậy tùy ý nói bừa một câu, nếu hai người vốn có một chút giao tình, khả năng nói mối quan hệ giữa hai người rất tốt, giữa nam nữ sẽ bị nói là hậu trường riêng tư gặp mặt. Nếu như không có chút giao tình nào lại càng có nhiều thứ để cánh nhà báo thêm thắt. Có đôi khi chỉ cần một lời quá đỗi bình thường, vào trong mắt cộng đồng mạng đã trở thành một vấn đề không thể cứu vãn khỏi tai tiếng.

Vì vậy, làm thế nào ưu nhã tự nhiên ở phía sau sân khấu bày ra một bộ dạng hào phóng thanh lịch kết giao bằng hữu.

Bạn bè? Đôi khi chỉ cần ít thôi đã vô cùng đáng quý.

Vương Nhất Bác gật đầu với những người tả hữu chào hỏi cậu. Sau đó bước đến khu vực phỏng vấn, ngồi vào ghế dưới sự hướng dẫn của người dẫn chương trình.

Nhân viên công tác đem tới cho cậu chiếc micro có gắn logo của sự kiện. Vương Nhất Bác vươn tay nhận lấy, cuộc phỏng vấn bắt đầu.

"Cảm xúc khi tham gia sự kiện, tiến độ công việc gần đây, sắp xếp công việc trong tương lai, khi nào sẽ có single mới, phim truyền hình đang phát sóng trên đài Đài Loan, rating tăng chóng mặt, có điều gì muốn nói với người hâm mộ không?  Bạn có kế hoạch làm một chương trình tạp kỹ lâu dài nào không ..."

Vương Nhất Bác đương nhiên có thể trả lời những câu hỏi như thế này một cách lưu loát mà không cần chuẩn bị trước. Cuộc phỏng vấn cũng không kéo dài quá mười lăm phút, dường như tất thảy đều đã được lên kế hoạch từ trước. Vương Nhất Bác đặt micro xuống, chen chúc rời khỏi khu vực phỏng vấn.

Đương nhiên, hiện trường sẽ không yên tĩnh hơn bao nhiêu, người phụ trách chỉ có thể hét lớn mới đảm bảo rằng sự sắp xếp của mình được nghe thấy.

"Tiêu Chiến lão sư? Tiêu lão sư có thể phỏng vấn bây giờ không?"

Tiêu Chiến cởi áo khoác trên vai ra, trợ lý tiện tay tiếp nhận anh mới bước vào khu phỏng vấn. Vương Nhất Bác vừa vặn ra ngoài, hai người ngang qua nhau, không biết, không nói chuyện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro