Chap 1
Siết lại chiếc áo tắm trắng tinh trên người mình, ngồi xuống giường, Tiêu Chiến có chút ngẩn ngơ không hiểu tại sao cuối cùng mình lại có mặt ở đây.
Một căn phòng cao cấp thuộc khu khách sạn đẳng cấp bậc nhất tại thành phố Bắc Kinh này.
Căn phòng thể hiện sự sang trọng tinh tế, mỗi vật dụng nơi đây đều là hàng đắt tiền không phải ở đâu cũng có thể nhìn thấy được .
Quả nhiên là người có tiền, người có tiền và phải có quyền mới có thể ở căn phòng giành cho các viên chức chính phủ cấp cao thế này .
Vậy mà một kẻ như anh lại mơ mơ hồ hồ thế nào lại ở đây, chờ đợi một ai đó mà anh thậm chí còn chả biết mặt .
Cánh cửa phòng bật mở, trong ánh sáng đèn ngủ mơ hồ, anh thoáng nhìn qua vóc dáng người vừa mở cửa tiến vào kia.
Thân hình cao gầy, trên người là bộ vest sang trọng lịch lãm, khí chất toát ra quả nhiên không thể nào xem thường.
Và cái người đó đang tiến tới phòng tắm, chẳng để anh vào mắt dù chỉ một cái liếc mắt cũng không thèm .
Tiêu Chiến đây là tổn thương sâu sắc đó, dù gì anh cũng tự tin với vẻ ngoài ưa nhìn có chút quyến rũ của mình, ăn bận mong manh thế này còn chả thèm nhìn tới anh lấy một cái đây là quá xem thường Tiêu Chiến đây mà.
Vào đây rồi, thứ không biết cũng sẽ biết, coi như một buổi hoan ái người cầu tôi cung vậy đi, dù gì người kia nhìn tốt như vậy, muốn ngon thế nào liền ngon thế ấy, anh đây cũng không thiệt thòi cái gì.
Anh khẽ mỉm cười, nụ cười xinh đẹp mang theo sự tà mị ẩn chứa trong đôi mắt sáng lấp lánh .
Cánh cửa phòng tắm bật mở, người bên trong còn chưa rời khỏi phòng tắm liền bị Tiêu Chiến bất ngờ xông tới đè lại tại cửa .
- Hừ...thú vị ....
Cứ tưởng mình chiếm thế thượng phong nào ngờ người kia chỉ bằng cái xoay người đã đảo ngược vị trí của cả hai, thành công đặt anh bên dưới, ép vào cánh cửa .
Cả cơ thể bị hung hăng kìm chặt, Tiêu Chiến khẽ vùng vẫy trong ánh sáng nhàn nhạt.
Anh không ngờ, cái người tưởng chừng lịch thiệp kia lại bá đạo như vậy, không cho anh cả cơ hội thở dốc, gây sức ép lên thân thể này quá lớn .
Tiêu Chiến đã quên rằng, đàn ông trên giường chính là con dã thú, huống hồ gì còn đối với người mình chẳng quen biết,âu cũng chỉ là công cụ phát tiết, tình một đêm, xong rồi đường ai nấy đi mà thôi .
- Cục cưng đừng mạnh bạo như vậy...
Tiêu Chiến nhân lúc cả hai tách nhau ra tìm chút khoảng cách giữa hai thân thể đang bám dính lấy nhau, bàn tay nhỏ lại rất thành thục mà cởi dây áo tắm của người kia ra .
- Cưng cũng nóng lòng quá đó, lúc nãy còn không thèm nhìn anh đây...ưm...
Người kia cảm thấy một ngọn lửa bùng thẳng lên đầu, chẳng biết là dục vọng hay là tức giận, chưa có kẻ làm ấm giường nào có lá gan nói chuyện như vậy với hắn .
Hắn vòng tay ngang chiếc eo mảnh khảnh rồi ôm lấy anh, mạnh mẽ ném lên giường.
Tiêu Chiến bị ném lại chẳng cảm thấy đau, ánh sáng bên ngoài rọi vào mờ ảo soi tỏ chiếc áo tắm lụa mỏng của anh đã xộc xệch đến mức nào bàn tay nhỏ ấy vậy mà không hề có chút câu nệ, chủ động cởi luôn mảnh vải còn lại trên người mình xuống .
- Thế nào, đẹp không ?
Ánh mắt anh lộ liễu lướt qua thân hình cũng không còn mảnh vải che kia của hắn, anh bị thu hút bởi vùng bụng và bờ ngực săn chắc hiện rõ cơ bụng đầy quyến rũ .
Tiêu Chiến hơi ngẩn đầu, chỉ liếm miệng mà không nói gì thêm, cung cổ cong lên thành một vòng hiện lên yết hầu nhỏ xinh đẹp làm cho hắn cảm thấy cổ họng của mình khô khan nóng bức .
- A....
Hắn bỗng áp lên người anh khống chế, để lại vài vết đỏ nhạt rải rác trên bề mặt da thịt mịn màng.
Hắn liếm răng hàm, bất tri bất giác bị kích thích, bản tính nổi dậy muốn chinh phục kẻ dưới thân mình .
Hôm nay hắn nhất định phải làm tên tiểu hồ ly không biết trời cao đất dày này khóc lóc xin tha.
Dạo đầu gì đó bấy nhiêu đã đủ, hắn ghìm chặt Tiêu Chiến xuống đệm, mở ngăn kéo đầu giường lấy ra dầu bôi trơn và bao cao su.
Hắn không phí tâm tư vuốt ve gì thêm, trực tiếp quệt dầu bôi trơn lạnh như băng thoa lên hậu huyệt của Tiêu Chiến, cảm nhận nơi đó thít chặt hơn những dự tính ban đầu .
Nghĩ nghĩ thế nào lại không nỡ xuống tay quá mạnh, cuối cùng cắm thử vào hai ngón tay, ra ra vào vào nơi tư mật quyến rũ kia .
- Ưm tôi còn nghĩ cậu đâu có kiên nhẫn đến như vậy ...ưm ....
Tiêu Chiến được phục vụ thoải mái ấy vậy mà không biết điều, còn buông lời chăm chọc, kết quả nhận thêm một ngón tay nữa chen vào hậu huyệt, khiến anh không kìm nổi đau đớn mà rên rỉ thành tiếng.
Cảm thấy nơi đó đã tương đối ướt át, hắn trực tiếp thả hung khí to lớn rực lửa ra bên ngoài .
Đến lúc này Tiêu Chiến nuốt nước bọt hít vào ngụm khí lạnh, vật kia đặt ngay tại lối vào khiến anh có chút khẩn trương .
Còn chưa kịp chuẩn bị tinh thần liền bị đâm vào, cảm giác đầu nấm to lớn chèn ép vách tường thịt căng lớn, khiến anh đau đớn kêu lớn .
Hắn mỉm cười, hạ thủ chẳng chút lưu tình, mang theo sức lực cường thế tước đoạt đi chút sức lực còn lại của anh.
Một tay giữ eo một kéo tay, mỗi lần tiến tới đều là hung hăng đâm vào thật sâu khiến cho Tiêu Chiến nhoài người ra trước, chẳng mấy chốc hậu huyệt dần quen với kích thước kinh người kia, bắt đầu rỉ nước co bóp, Tiêu Chiến khó nhịn thoát ra từng tràng rên rỉ .
- Ưm....nhẹ...nhẹ chút ...
Tiêu Chiến bị ép đến khó thở, co người muốn chạy trốn liền bị đè trở lại, hắn bỗng dưng tăng tốc giống như đang trừng phạt, mạnh mẽ ra sức va đập lên mông anh, phát ra âm thanh rất rõ ràng, người nghe gượng chín cả mặt .
Anh chỉ biết căng người mà đón nhận,lớn tiếng rên rỉ thuận theo người phi ngựa trên thân mình.
Xem ra lần này Tiêu Chiến tính toán sai rồi, cả một đêm bị người kia lăn qua lật lại, mệt đến nổi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
.
.
.
.
Sáng hôm sau tỉnh dậy trên chiếc giường rộng lớn bừa bộn đầy dấu tích hoan ái, Tiêu Chiến xoa xoa thái dương thở dài .
Cả cơ thể đầy vết đỏ đỏ tím tím không chỗ nào không đau nhức, với những hình ảnh mơ hồ về hình bóng người kia .
Đó là những kí ức lờ mờ cùng dấu vết lưu trên mọi giác quan tố cáo cho anh biết rằng đêm hôm qua đã xảy ra chuyện gì .
Anh xoay người sang bên cạnh, nữa giường bên kia đã sớm lạnh tanh, không có dấu vết nào cho thấy có người hiện diện.
Bù lại Tiêu Chiến nhìn thấy trên chiếc tủ đặt cạnh giường là một sấp tiền mặt ....
Thật khiến cho người ta khó hiểu, bối rối không ít với số tiền này được người kia bỏ lại, bộ nhìn anh đây giống kẻ sẽ vì tiền mà bò lên giường dạng chân để thõa mãn đàn ông hay sao chứ ?
.
.
.
Tiêu Chiến mặc kệ, lết cái thân đau nhức của mình vào phòng tắm đánh răng rửa mặt, thở dài nhìn vào gương, khắp nơi là dấu vết hoan ái.
Người kia thật không biết tiết chế bản thân, lưu lại nhiều dấu vết như vậy trên thân thể anh.
Trời sinh làn da của anh mịn màng chỉ cần hơi dùng lực một chút liền lưu lại mấy vết xanh xanh tím tím, tối hôm qua lại lăn lộn nhiệt tình như vậy, thật không biết làm sao mà che hết mấy dấu vết xấu hổ này được đây .
Tiêu Chiến rời khỏi phòng tắm, đem hết đóng tiền kia bỏ vào túi mang theo bên người , dù gì người ta cũng đã để lại tiền, nếu mà không lấy thì phí của quá, và anh không phải là người phung phí vậy đâu .
Huống hồ gì đây chỉ là tình một đêm, coi như tiền trao cháo múc, xong rồi đường ai nấy đi, chả cần bận tâm làm gì, anh đây cũng không phải là nam nhân mới lớn sẽ khóc lóc bù lu bù loa tìm người chịu trách nhiệm, con trai mà, tùy ý buông lơi một chút cũng không sao đâu .
.
.
.
Giờ này vẫn còn sớm, anh liền ghé vào cửa hàng tiện lợi kiếm chút gì đó ăn sáng, sẵn tiện lôi đóng giấy tờ sơ yếu lý lịch ra kiểm ra.
Tiêu Chiến chính là muốn xin việc làm, xin vào công ty mỹ phẩm Bạch Lam .
Bạch Lam một công ty mỹ phẩm, hoạt động trong lĩnh vực làm đẹp cho chị em phụ nữ và những người cần đến vừa mới thành lập cách đây không lâu .
Đây là đề mục mới của công ty mẹ Lưu Thị giao toàn quyền chủ quản cho Vương Nhất Bác con trai nuôi của Lưu Thiên Khải .
Lưu thị vốn là một gia tộc lâu đời nắm trong tay thế lực ngầm, xưng bá một vùng, hiện tại ở thời bình, quy về kinh doanh như một tập đoàn đa năng .
Vương Nhất Bác thân là con trai nuôi của gia tộc họ Lưu , từ nhỏ đã kết giao với anh trai cả Lưu Hải Khoan được nhìn nhận không khác gì người cùng dòng máu hay được mọi người gọi bằng danh xưng Nhị đương gia.
Nhị đương gia này còn có danh xưng khác trong thế giới ngầm chính là Bạch Dạ La hành tung thoắt ẩn thoắt hiện nổi danh bởi các trận thanh trừng bang hội khát máu .
Về sau xuất hiện ở Bạch đạo tất nhiên phải dùng một thân phận khác để thiết lập lại trật tự mới cũng như phần nào hợp hóa dễ dàng hơn .
.
.
.
Tiêu Chiến là người có kinh nghiệm, phỏng vấn xin việc đối với anh không phải là điều gì quá khó khăn bởi vì là một người có chút ít tài năng còn có kinh nghiệm làm việc qua nhiều công ty thế nên anh rất tự tin rằng mình sẽ được nhận vào công ty này .
Nhưng còn việc vì sao tuổi đời không mấy quá lớn như vậy mà lại làm qua rất nhiều công ty để có kinh nghiệm thì chẳng ai biết .
.
.
.
Tiêu Chiến ung dung bước vào phòng phỏng vấn với tâm thế tự tin thoải mái nhưng khi bước tới ngồi vào ghế dành cho nhân viên ứng cử có đánh chết anh cũng không tin vào mắt mình .
Người trực tiếp phỏng vấn tuyển dụng lại là người mang bộ mặt hệt người đã cùng mình đêm qua lăn trên giường đầy nhiệt tình ....
Tiêu Chiến không nhịn được thầm nuốt khan một ngụm , cái người trước mặt kia, ông chủ tương lai, cậu thanh niên mặc trên người bộ vest lịch lãm đầy khí chất nghiêm túc kia không ai khác chính là người đêm qua áp anh đến mức muốn ngất đi .
Vì sao đêm qua ánh đèn mờ ảo như vậy mà anh có thể dám chắc chắn là cùng một người ư ?
Bởi vì người đó quá đẹp trai, đẹp trai đến mức dù cho ánh đèn hư ảo anh cũng không thể nào không chú ý tới nhan sắc đặc biệt đó .
Vẻ đẹp gì mà làm cho anh , một người có nhan sắc cũng phải chú ý như vậy ?
Thì chính là gương mặt thoáng có nét lạnh lùng băng giá. ngũ quan rõ nét tinh xảo, hài hòa, họa lên thật đẹp tương xứng , cùng với thân hình chiều cao lý tưởng, nhưng có vẻ thấp hơn anh vài cm đi, phía dưới lớp âu phục chỉnh tề kia, chính là vòng cơ ngực săn chắc cứng cáp, tỉ lệ thân thể nhìn đến mê người .
Mà kinh nghiệm giường chiếu cũng không thể xem thường, chơi anh đến mức muốn gãy cả eo đến bây giờ đi đứng còn thật khó coi.
Lại còn là người tiêu tiền rất thoải mái số tiền hắn để lại cho anh không ít nó vẫn còn nằm trong túi của anh đây này .
Nhưng bây giờ có trả gấp mười lần số đó, Tiêu Chiến cũng không dám leo lên giường của ông chủ sắp tới của mình đâu, cái khí chất lạnh lùng trước mắt kia bất giác làm cho anh rét run .
Lần này, một người tùy ý như anh biết được tình thế tiến thoái lưỡng nan là loại tình huống thế gì .
.
.
.
Vương Nhất Bác nheo hai mắt lại, nhìn vào tập hồ sơ lý lịch trong tay mình, lại ngước lên nhìn người kia ..
Giống ....thật giống ....
Chỉ là hắn không nghĩ mình sẽ gặp lại người này một lần nữa, quả thật ông trời muốn trêu người đây mà.
Nếu đã đưa người tới, hắn việc gì không lưu lại, huống hồ gì người này xinh đẹp lại có năng lực .
Tiêu Chiến 29 tuổi nhìn gương mặt kia hắn không nghĩ tới, người này hơn mình tận 6 tuổi, vẻ ngoài còn rất non trẻ, về phần học thức kinh nghiệm cũng không có vấn đề gì nếu như không muốn nói là hoàn hảo, rất tốt.
- Anh 29 tuổi, quả nhiên kinh nghiệm phong phú nhỉ .
Đây là một câu khen tặng, nhưng Tiêu Chiến hiểu được ý tứ bất hảo ẩn trong câu nói kia, kinh nghiệm đây chính là ám chỉ sự việc trên giường kia .
Anh liền cười, giả vờ ngu ngơ mà thành thành thật thật trả lời thật khiêm tốn .
- Vương tổng, cậu quá khen. tôi chỉ là từ nhỏ lăn lộn vất vả kiếm sống qua ngày nên có chút ít kinh nghiệm mang bên người .
Câu trả lời này cũng không đơn thuần chỉ là câu trả lời, hệt như mắng xéo và ẩn chứa sau đó một câu chuyện gì đó mà anh muốn giấu nó đi.
Anh từ nhỏ vất vả tự lo cho mình, chứ đâu phải sinh ra đã ở đích đến như mấy người giàu các người .
Vương Nhất Bác cũng không có làm khó dễ gì khi nghe xong câu trả lời chỉ khẽ nhếch mép.
- Làm việc cho tôi rất đơn giản .
Có ngoại hình, có năng lực, biết nghe lời và trung thành.
Hơn nữa ....
- Hơn nữa ....
- Hơn nữa chính là ưu tiên người không có khả năng mang thai như anh.
Vương Nhất Bác nở nụ cười mang đầy ý vị chăm chọc nhìn anh bằng ánh mắt thách thức .
- Cậu đây là có hiểu lầm gì thì phải .
Tôi không phải hạng người ....
- Muốn bao nhiêu tiền, tôi liền đáp ứng cho anh.
Tiền hôm qua chắc hẳn cũng đủ cho anh sống qua nửa tháng chứ nhỉ.
Tiêu Chiến thầm nghiến răng. kì thật anh cần việc làm , nhưng cũng không phải là quá túng thiếu để người ta khi dễ một cách quá đáng như vậy.
Nhưng suy đi tính lại, ở bên cạnh Vương tổng làm việc cho công ty Bạch Lam cũng không có gì không tốt, còn là có lợi .
Việc nhẹ lương cao, nếu Vương tổng thật sự đã đánh tiếng như vậy thì anh việc gì phải từ chối cơ chứ ...
Thật không ngờ tình một đêm lại đổi lại cho anh món hời to lớn như vậy.
.
.
.
.
_ Kim_
Nếu thik hãy để lại cmt làm động lực cho Kim nhé.
70cmt cho chap 2 nè
Chap 2 : Công việc của trợ lý....
Quyến rũ thế này cơ mà
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro