Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[Bác Quân Nhất Tiêu] Thỏ thỏ ngốc như vậy đương nhiên phải ức hiếp


Author: Spicy_1607

Link: https://archiveofourown.org/works/22397866
__________________

"Vương Nhất Bác? ..."

Tiêu Chiến đưa hai tay mò mẫm trong bóng tối, "Vương Nhất Bác? Em ở đâu vậy Vương Nhất Bác..."

Không ai đáp lại, không một tiếng động, Tiêu Chiến sợ hãi nhưng không dám tự ý kéo miếng vải đen bịt mắt xuống, "Vương Nhất Bác... Em lên tiếng được không, anh sợ..."

Giọng nói xen lẫn tiếng nấc nhẹ, Vương Nhất Bác không nỡ tiếp tục làm anh sợ, vươn tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh, nhấn nhá từng nụ hôn lên nốt ruồi dưới môi, nếm vị ngọt trên môi anh, "Đừng sợ, em ở đây."

Các giác quan được phóng đại vô hạn, thỏ nhỏ cả người ướt đẫm, cảm nhận ngón tay mát lạnh và đầu lưỡi ấm nóng của Vương Nhất Bác, cả người khẽ run rẩy.

Cậu há miệng cắn hạt đậu nhỏ, nhẹ nhàng mút lấy, toàn thân Tiêu Chiến lập tức nóng lên.

Vương Nhất Bác nhìn hạt đậu lấp lánh nước, cố tình thổi thổi nơi đó, nước bọt bốc hơi làm da lạnh đi, cảm giác mát lạnh ập đến khiến Tiêu Chiến thét lên, lại càng khóc nức nở.

"Ư hư... Lạnh..."

Vương Nhất Bác tiếp tục ngậm lấy hạt đậu ướt lạnh, bắt đầu hôn liếm khắp nơi trên người anh, mỗi nơi dừng lại một chút.

Tiêu Chiến bị che mắt, không biết Vương Nhất Bác tiếp theo sẽ làm gì, định hôn anh hay đùa anh thế nào, vừa hồi hộp vừa sợ hãi, giây này đang hôn điên cuồng, giây sau có thể sẽ kích thích.

Tiêu Chiến đưa tay ra thăm dò chạm lên mái tóc lòa xòa của Vương Nhất Bác, cậu đang chăm sóc nơi giữa hai chân anh, cảm nhận được ánh mắt ai kia nhìn chằm chằm nơi đó của mình, anh vừa thẹn vừa khao khát, dương vật cũng cứng lên, ngẩng dậy hơn phân nửa liền chạm vào một thứ ấm áp mềm mại, anh chợt nhận ra là môi cậu.

Vương Nhất Bác khẽ cười, hài lòng nhìn thỏ nhỏ tuy không thấy đường nhưng vẫn cảm nhận được ánh mắt của mình mà cương cứng. Cậu thổi nhẹ lên dương vật của chú thỏ đáng yêu kia.

"A..." Chỉ là làn hơi nhẹ mát nhưng lại có thể đánh động toàn bộ lỗ chân lông trên người, các giác quan đều trở nên nhạy cảm. Tiêu Chiến cong eo, đầu khẽ nâng lên sau đó rơi lại vào gối, anh ngẩng đầu thở dốc, lồng ngực phập phồng mãnh liệt, bắp đùi run rẩy.

Hơi thở của Vương Nhất Bác lưu luyến không rời hai bên đùi trong và hai túi nhỏ, không chạm không hôn không liếm, chỉ nhẹ nhàng phả hơi lên những nơi kia, nhưng lại khiêu khích độ mẫn cảm của thỏ nhỏ đến cực hạn.

Tiêu Chiến bị trêu đến rơi nước mắt, nhỏ giọng nức nở, cuối cùng thật sự chịu không nổi, cả người run rẩy co rút trên giường, "Vương Nhất Bác... Ha... Em đừng... Ngứa..."

Lúc này cậu mới đưa lưỡi liếm nhẹ đùi anh, đổi lấy một tràng dài rên rỉ.

"Ngứa ở đâu?"

"Ưm... Ở đâu cũng ngứa..."

Vương Nhất Bác nắn bóp thịt mềm trên eo Tiêu Chiến, "Ở đây ngứa?"

Anh miệng đắng lưỡi khô nuốt một ngụm nước bọt, gật đầu, nhỏ giọng, "Ừm."

Tay cậu lại từ từ trượt xuống đùi, liên tục vuốt ve, "Hay ở đây?"

"Ư... Ngứa..."

Ngón tay chạm lên một nơi dinh dính giữa đùi, ấn vào nếp uốn trên động nhỏ, cửa động co rút lại, bắt đầu hé mở như muốn ngậm chặt một vài thứ.

"A... Ngứa... Em, em đâm vào nó đi."

Tim cậu đập mạnh, quả nhiên bị lời nói phóng đãng này của thỏ nhỏ làm chấn động, hết lần này đến lần khác chú thỏ kia vẫn không ý thức được. Vương Nhất Bác ngẩng đầu, mỉm cười ranh mãnh nhìn anh, "Anh nói gì? Đâm vào nó? Đâm vào đâu cơ?"

"Ưm... Bên trong... Vương Nhất Bác... Bên trong ngứa..."

"Ngứa? Vậy em giúp anh xoa dịu có được không." Cậu cong ngón tay trêu đùa cửa động, lực tay căn bản không ảnh hưởng gì, trái lại càng chạm càng ngứa.

"Ưm ưm..." Anh không chịu nổi trò đùa này, lắc lư mông tròn như muốn dò trúng ngón tay cậu, nội tâm thầm mong: Đâm vào đi, đâm vào đi.

Vương Nhất Bác không cho phép, ngón tay vẫn mơn trớn cửa động, trêu đùa động nhỏ từ trắng nõn thành đỏ bừng ươn ướt, chất dịch ngọt ngào liên tục dâng lên.

"Ưm, ư, a ~" Thấy Vương Nhất Bác trêu đến nghiện, Tiêu Chiến không ngừng ưm a như muốn khóc, hai chân chủ động chống đẩy trở mình, toàn thân xoay lại, mông tròn hoàn toàn lộ ra, hai tay trượt xuống đùi tự mình tách mở khe mông cho cậu chiêm ngưỡng động nhỏ hư hỏng, cửa động ra sức đóng mở, mặc sức phơi bày sự quyến rũ của mình.

"Nhất Bác..." Anh lại thúc giục.

Hành động này hiển nhiên có tác dụng, Vương Nhất Bác thở dốc nặng nề, không chút do dự đẩy hai ngón tay vào động nhỏ phóng đãng lấp lánh nước, anh thoải mái ngâm nga, cậu cúi đầu ngậm lấy dương vật cương cứng.

"A!..." Tiêu Chiến bị che mắt, không ngờ kích thích mãnh liệt đến vậy, nơi kia được khoang miệng ấm áp bao lấy, động nhỏ bị ấn vào điểm mẫn cảm, anh nghe tiếng liếm mút liên tục, cả tiếng nước triền miên phía sau.

Thật mẫn cảm.

Anh không nhìn thấy gì, chỉ có thể tưởng tượng ra hình ảnh đó, Vương Nhất Bác vừa ngậm lấy anh vừa dùng ngón tay đâm anh liên tục, cảnh tượng ấy phóng đãng mê hoặc biết bao.

"Ưm! A... A..." Tiêu Chiến buông thả bản thân, ngón chân cuộn chặt, dương vật chợt co rút lại, cả người run mãnh liệt, thét lên một tiếng bắn vào miệng Vương Nhất Bác, anh nghĩ không chỉ phía trước mà phía sau dường như cũng đẫm nước.

Cậu nuốt xuống tinh dịch ngọt ngào, ôm hai bên tai đẩy mặt anh lên, hôn mút đầu lưỡi ướt át, đút cho anh chút tinh dịch còn lại trong miệng, hút lấy vị ngọt trên môi anh.

"Nếm xem mùi vị của mình như thế nào."

Thỏ nhỏ chưa kịp tỉnh táo đã bị hôn đến hoa mắt, bờ môi mở to đến quên cả rụt lưỡi lại, bị đầu lưỡi cậu bắt lấy lần nữa, liếm mút hồi lâu.

"Ừm, bé thỏ ngọt thật."

Vương Nhất Bác rút ngón tay ra, da tay bị dòng nước ngập tràn trong động thấm ướt đến nhăn nheo, hai ngón tay kéo ra một sợi nước mỏng trên ngón giữa, lại nhìn sang ga trải giường bị dòng nước phóng đãng này làm ướt, cậu khép hai chân đang dang rộng của anh lại, đẩy nghiêng sang một bên, mông tròn căng mọng lộ ra, nhìn rõ bờ mông đang run rẩy trong không khí.

Tiêu Chiến không biết cậu muốn làm gì, đợi mãi không thấy động tĩnh, động nhỏ bên dưới ngứa ngáy khó chịu, anh chưa bao giờ cảm nhận rõ ràng đến vậy, động nhỏ đang rỉ nước uốn lượn chảy xuống theo bắp đùi.

Anh thật sự ngượng ngùng, nước trong động vẫn chảy mà Vương Nhất Bác vẫn chưa chơi chán, ngay lúc định mở miệng cầu người kia hành động, mông tròn đột nhiên bị vỗ "bộp" một cái, Tiêu Chiến vừa giật mình vừa đau đến co ro cả người, động nhỏ vừa bị đánh lại chảy nước.

"Ưm ~"

Vương Nhất Bác liếm môi nhưng vẫn cảm thấy khô khốc, đặc biệt là cổ họng, cảm giác như đầu thuốc bén lửa, "Có cho anh chảy nước sao, xem anh phóng đãng thế nào kìa, ướt cả ga giường." Vừa nói vừa đánh mông.

"Ư ưm... Nhẹ chút..."

"Nhẹ chút? Anh làm ướt ga giường như thế, nói xem em có nên trừng phạt anh không?"

"Ưm... Nên..."

Tiêu Chiến nghe thấy Vương Nhất Bác cười, "Nên? Muốn em trừng phạt hay là muốn em đâm anh?  Nhưng đâm anh là thưởng, không tính là phạt."

Mông anh bị đánh vừa đau vừa ngứa, không biết đau hơn hay thích hơn, anh đưa tay lần tìm phía sau, vừa chạm đến đùi trong đã bị Vương Nhất Bác kéo đi, cậu lại đánh mông, "Làm gì đó? Sao lại không ngoan rồi, em có cho anh chạm sao, anh không nghe lời, còn muốn được thưởng không?"

"Ư ưm... Nhất Bác... Đừng trêu nữa có được không, đau lắm, vừa ngứa vừa đau, anh khó chịu..."

"Không được," Vương Nhất Bác nắn bóp mông mềm giúp anh giảm đau, "Là ai nói để em tùy ý chơi, vẫn chưa bắt đầu đâu."

Thỏ nhỏ nghe xong lại rúc người cuộn tròn, vùi mặt vào gối, tay nhỏ siết góc chăn, răng thỏ cắn môi dưới, một bộ dạng thấy chết không sợ, dù đã bị che kín không nhìn thấy gì nhưng vẫn nhắm chặt mắt, chờ đợi đợt tấn công tiếp theo.

Tuy cảm giác thích không nhịn được nhưng Vương Nhất Bác không nỡ tiếp tục ra tay với mông mềm, ngón tay vẽ loạn quanh xương đuôi, nhìn động nhỏ ướt đẫm giữa đùi đang phấn khích tuôn dịch để bôi trơn chào đón dương vật mình.

Thật sự nhịn không được, của cậu sớm đã cứng như sắt, thèm muốn động nhỏ đã lâu, đến mức đỉnh đầu cũng rỉ dịch.

Ngón tay Vương Nhất Bác lại cọ lên cửa động, đưa dương vật đến gần, chuẩn bị đẩy súng ra trận.

"Chảy nhiều nước như vậy,"

Tiêu Chiến nghe xong nhất thời khép cửa động, chân cũng kẹp chặt, "Anh... Anh không cố ý đâu..." Nói xong cảm nhận được nơi nóng bỏng của Vương Nhất Bác đang dính sát, lại không tự chủ được mở cửa động chào đón.

"A..." Tiêu Chiến rốt cuộc được như mong ước, thỏa mãn rên rỉ, chính là nó, thứ nóng ấm có thể lấp đầy mình, thật sướng.

Động nhỏ ướt đẫm mềm mịn vô cùng, Vương Nhất Bác thuận lợi đâm vào, nói tiếp câu còn bỏ dở, "Chảy nhiều nước như vậy là rất muốn được em đâm? Hửm?" Hòa cùng âm thanh nặng nề là những lần đâm liên tục.

"A! Ưm..."

Tiêu Chiến nghiêng người, hai chân định chụm lại liền bị Vương Nhất Bác ngăn cản, thứ đang chôn chặt trong động nhỏ không ngừng rút ra đâm vào, chất dịch phủ đầy dương vật cương cứng, bắn tung toé lên gốc rễ của cậu, đến tận bụng.

"Hôm nay sao anh lại nhiều nước đến vậy."

"Ưm ưm..." Tiêu Chiến ngượng ngùng vùi mặt càng sâu, chân hơi cong lên.

Vương Nhất Bác lại vỗ lên mông tròn, "Đừng lộn xộn." Sau đó cúi người ôm đầu nhỏ đang chôn trong gối ra, dùng môi ngăn lại tiếng rên rỉ, quấn lấy đầu lưỡi anh, dương vật cũng chăm chú ra vào động nhỏ, đỉnh đầu còn dừng ở cửa động khẽ cọ cọ. Một lần ra lại một lần vào, để lại những tiếng nước phóng đãng.

"Ha.. Ha..."

Cậu vừa vuốt ve tai anh vừa hôn sâu, hút trọn từng hơi thở trong miệng.

Thỏ nhỏ bị hôn đến thiếu khí nhưng vẫn quyến luyến không rời, cố sức vịn vai cậu, lúc này Vương Nhất Bác chính là dưỡng khí của mình, anh nghĩ, không có người này mình thật sự không thể hô hấp.

Vương Nhất Bác liếm mút đôi môi đang mở to để lộ răng thỏ, ngón cái miết nhẹ nốt ruồi dưới môi, da mềm ở đó sớm đã bị mút đến đỏ lên, "Thỏ nhỏ, không được vùi mặt vào gối, ngạt thở là em sẽ đau lòng."

"Ừm." Tiêu Chiến gật đầu, dời người qua đây, thận trọng nói, "Không muốn tư thế này nữa..."

Vương Nhất Bác vỗ mông tròn, "Lại không ngoan." Sau đó tách mở chân anh, gác chúng lên cánh tay mình, ôm chặt eo anh một lần nữa hung hăng đâm dương vật cương cứng vào động nhỏ ướt mềm.

Cậu không gấp gáp chuyển động, ép hai chân anh xuống, lại cúi đầu hôn môi, thơm thơm từng cái, "Không chặt như vừa nãy," thấy Tiêu Chiến mơ màng hôn đáp lại mình, Vương Nhất Bác lại nổi hứng trêu đùa, "Hay là bị em đâm đến lỏng rồi?"

Thỏ nhỏ chưa từng nghe những lời như vậy, anh vung móng thỏ lên muốn đấm cậu nhưng thân thể mềm nhũn không còn chút sức, nắm tay đấm lên càng giống như làm nũng, Vương Nhất Bác nhanh chóng bắt lấy bàn tay nhỏ, hôn lên chóp mũi anh, "Không lỏng không lỏng, càng lúc càng chặt, bảo bối hút chặt em rất sướng."

Hai chân gác lên tay cậu cũng đá loạn, "Rút ra! Em mau rút ra!"

Sao mà rút ra được.

"Làm sao em có thể rút ra chứ." Vương Nhất Bác ngồi dậy bắt lấy hai chân anh, không để anh kịp phản ứng, cậu đâm thẳng thật mạnh vào động nhỏ đến tận điểm mẫn cảm. Thỏ nhỏ bị giữ chân không nhúc nhích được, chỉ thấy ngón chân cuộn chặt lại, bắp chân căng cứng.

"Mãi mãi không rút ra, có được không." Vương Nhất Bác dùng sức rút ra đâm vào, nghe tiếng thở gấp mềm mại ngâm nga cùng những tiếng nấc nhỏ xen lẫn, những âm thanh này mơ hồ không rõ, nhưng câu trả lời lại rất rõ ràng.

"Được."

Cậu chợt nghĩ không nhìn thấy đôi mắt xinh đẹp của anh thật đáng tiếc,

Vương Nhất Bác giật miếng vải đen bịt mắt anh xuống, nâng hai chân lên vai, đẩy eo anh lên vuông góc, bày ra nơi giao hợp giữa hai người cho Tiêu Chiến nhìn.

"Mở mắt ra, nhìn này."

Tiêu Chiến mở đôi mắt đẫm nước nhìn cậu, chúng trong suốt như một hồ nước chứa đầy ánh sao, vừa trong vừa sáng.

Đôi mắt dừng một chút thích ứng với bóng tối, sau đó nhìn về nơi hai người đang giao hợp, dương vật hung hăng mút mát chất lỏng phóng đãng mà mình tiết ra, cửa động sưng đỏ bị kéo căng, thịt mềm thấm đẫm dịch trắng ôm chặt lấy dương vật mang theo khoái cảm kia, còn luyến tiếc khi nó rời khỏi.

Tiêu Chiến bị màn này làm kích thích đến nhắm mắt lại, trong đầu vẫn ngập tràn cảnh tượng kia, âm thanh trầm thấp khêu gợi vang lên bên tai, hương hormone nồng đậm phảng phất, một cơn sóng lớn dâng trào trong cơ thể anh, "Nhìn thích không?"

"A! Ha... Ưm... A ~" Tiêu Chiến đắm chìm trong mùi hương của Vương Nhất Bác, động nhỏ kẹp chặt, phía trước phóng ra tinh dịch, chảy từ bên hông xuống giường.

Vương Nhất Bác cảm nhận hơi ấm bên trong anh, ấm đến mức cậu phát ra tiếng gầm nhẹ, điên cuồng ra vào động nhỏ khít chặt, Tiêu Chiến sợ hãi kêu "A! Không được rồi!", đầu óc cậu trống rỗng, dương vật bắn ra một dòng tinh dịch nóng ấm trong bụng anh.

Cậu nhìn người trước mặt mê man run rẩy, nở nụ cười, nằm sấp ghé vào tai anh đắc ý nói,

"Lại bị em đâm đến bắn rồi."

Vương Nhất Bác giúp Tiêu Chiến buộc nút áo khoác, cầm khẩu trang đeo cho anh, "Người trong bệnh viện rất nhiều, bệnh gì cũng có, phải đeo khẩu trang cẩn thận."

Sợi dây ghì chặt đẩy hai tai nhỏ của anh lên, không phải tai thỏ nhưng nhìn càng giống thỏ.

Đôi mắt lộ ra phía trên khẩu trang đảo nhẹ, hít thở vài cái, "Hơi ngạt một chút."

Vương Nhất Bác cũng đeo khẩu trang, cách khẩu trang tặng anh một nụ hôn, "Ngạt cũng không thể tháo ra, làm quen thêm một lát là ổn."

Anh gật đầu, nắm ngón tay cậu, cúi đầu nhỏ giọng nói, "Nhưng như thế này thì không ngửi được mùi của em."

Vương Nhất Bác mỉm cười, thỏ nhỏ rất thích làm nũng, chỉ cần lơ đễnh một chút là trêu chọc tim mình ngứa ngáy, cậu áp tay lên trán anh, "Về nhà cho anh ngửi thỏa thích."

Cậu dắt tay anh ra khỏi cửa, "Em bị cảm rồi, anh không được bệnh nữa."

Tiêu Chiến ngồi ở ghế trong sảnh bệnh viện chờ Vương Nhất Bác lấy đơn thuốc, anh nhìn một vòng, nắm thật chặt khẩu trang trên mặt. Em ấy nói không thể tháo ra, vậy mình không được tháo ra.

Anh mơ màng cúi đầu, có chút buồn ngủ, tối qua triền miên cả đêm, cuối cùng kiệt sức không chịu nổi nữa, nằm dưới thân Vương Nhất Bác khóc lớn, cậu chỉ có thể vào phòng tắm dội nước lạnh nên bây giờ mới bị cảm.

Tiêu Chiến hối hận, nghĩ là lỗi của mình nên Vương Nhất Bác mới bị bệnh, cậu sợ lây cho anh, không ôm cũng không hôn. Trước đây khi cảm mạo cậu chỉ biết gắng gượng, nhưng hiện giờ bị bệnh là lập tức đến bệnh viện lấy thuốc, chính vì sợ thỏ nhỏ lo lắng, anh biết, cũng tự nhủ sau này tuyệt đối không để Vương Nhất Bác đi tắm nước lạnh nữa.

Tiêu Chiến đang nghĩ ngợi, mơ màng sắp thiếp đi, lại nghe cô gái bên cạnh gọi điện thoại.

"Hình như em có thai rồi... Gần đây hình như cũng căng sữa."

Tiêu Chiến chợt tỉnh, đưa tay vào trong áo sờ sờ ngực mình.

_________________

Một bữa thịt thơm ngon chúc mừng sinh nhật Tiêu Chiến ^v^ Tam thập nhi lập, tam thập nhi dĩ, mỗi ngày đều vui vẻ 💕

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro