Chương 5
Thời điểm Tiêu Chiến chiến ngửa mặt ngã xuống, Vương Nhất Bác còn tỉ mỉ đỡ lấy vai của anh.
Vương Nhất Bác ngã xuống đè lên người dưới thân, hương vị Tiêu Chiến tràn ngập cõi lòng, hắn mê muội liếm hôn bờ môi hồng sắc ướt át, đầu lưỡi khuấy lên tiếng nước dinh dính, thật sâu thăm dò vào, sau đó đảo qua lợi và hàm trên, cùng Tiêu Chiến mãnh liệt quấn giao, trong mắt Tiêu Chiến tràn đầy hơi nước mê ly, giống vòng xoáy khiến hắn càng lún càng sâu.
"Ưm ..." Hai người chậm rãi tách ra một chút, giữa đầu lưỡi Tiêu Chiến cùng hắn lôi ra một đoạn nước bọt dâm mỹ, anh ấy so với bình thường càng xinh đẹp hơn, hai gò má đỏ hồng, đuôi mắt cũng đỏ, ôm cổ hắn thì thào, "Nhất Bác ..."
Hắn không nỡ phá tan bầu không khí này, khí tức mập mờ tràn ngập trong không khí, hai người trầm mê trong nụ hôn ướt át, ngậm mút, tách ra, liếm láp, dây dưa.
Lúc hắn lại một lần nữa hôn qua, Tiêu Chiến có chút tránh đi, liếm qua hầu kết trên cổ của hắn, cười khanh khách, "Em quá cứng."
Lúc này hắn mới ý thức tới, đũng quần đã chặt đến mức khó chịu.
"Em... em, cái này ..." Hắn từ mặt trực tiếp đỏ đến trên cổ, lắp bắp giải thích, "Học trưởng, em không phải cố ý..."
Hắn muốn nâng người lên một chút, Tiêu Chiến lại uốn gối, làm càn dùng đầu gối đỉnh mài đũng quần hắn, hắn sốt ruột vô cùng, quẫn bách đến lắp bắp, "Đừng... đừng nhúc nhích, học trưởng"
Tiêu Chiến đột nhiên đem hắn đẩy lên, lôi kéo hắn ngồi trên ghế sa lon, mình lại quỳ xuống giữa hai chân hắn.
Vương Nhất Bác mặc quần rộng, dễ như trở bàn tay bị kéo ra, đồ lót đã sớm đỉnh ra hình dạng dễ thấy, căng phồng thật lớn, hắn xấu hổ đến không được, "Học trưởng ..."
"Suỵt." Tiêu Chiến giương mắt nhìn Vương Nhất Bác một chút, đuôi mắt có loại câu dẫn khó nói. Vương Nhất Bác còn không có nhìn đủ, phong tình thoáng qua liền mất, bởi vì người kia hiện tại rủ xuống mắt, xích lại gần giữa hai chân hắn, đầu lưỡi mềm mại ngọt ngào kia đang đến gần đỉnh nhô lên, cách đồ lót liếm láp, tiếp theo trong nháy mắt Vương Nhất Bác mặt đỏ tim đập, Tiêu Chiến dùng răng chậm rãi kéo ra mép quần lót.
Không giống với Vương Nhất Bác bản nhân không biết làm sao, âm hành hắn thô to bừng bừng phấn chấn, không kịp chờ đợi bắn ra ngoài, quy đầu tròn to lớn ba một cái, đập vào trên mặt Tiêu Chiến, chảy xuống một vết ướt.
"Học trưởng, đừng ..." Vương Nhất Bác vụng về lau mặt cho người kia, Tiêu Chiến lại dùng đôi mắt mờ mịt hơi nước nhìn hắn chăm chú, "Rất thích, thật lớn, Nhất Bác, anh muốn ăn~"
Đầu lưỡi từ gốc rễ liếm đến đỉnh, lại ngụm nhỏ ngụm nhỏ ngậm lấy quy đầu mẫn cảm mút vào, đầu lưỡi nhẹ nhàng đâm vào lỗ nhỏ trên đỉnh, đảo quanh, anh cảm thấy tay Vương Nhất Bác dần ôm lấy đầu mình, có chút ấn xuống, miệng bên trong còn không ngừng xin lỗi anh, "Thật xin lỗi ..."
Tiêu Chiến thuận thế càng ngậm càng sâu, dùng lưỡi cảm thụ từng đường gân trên bề mặt côn thịt, cổ họng chạm đến quy đầu, anh không có dừng lại, buông lỏng một chút cổ họng, tại cắm đến chỗ sâu nhất hút vào, rắn rắn chắc chắc cho Vương Nhất Bác làm một lần thâm hầu.
Vương Nhất Bác sướng đến thở mạnh, vừa nghĩ tới người khẩu giao cho hắn là học trưởng hắn tâm niệm niệm, liền phảng phất có dòng điện từ trái tim lan tràn, huyết dịch nóng hổi trào lên, lý trí bị cọ rửa đến sạch sẽ, hắn muốn ấn lấy đầu Tiêu Chiến, thô bạo va chạm bên trong cổ họng của anh, đâm đến đầu lưỡi người kia cũng run lên, yết hầu cũng sưng đỏ, nhất là hai mắt đẫm lệ doanh doanh, giống như cầu xin tha thứ nhìn qua hắn.
Hắn nghĩ như vậy, cũng làm như vậy, hắn một mặt không chút kiêng kỵ trừu sáp trong miệng Tiêu Chiến, một mặt lại sợ anh khó chịu, ngón tay cái lau đi giọt nước mắt chảy xuống, ngược lại là Tiêu Chiến, đỏ mặt khẩu giao cho hắn, vẫn không quên dùng tay giúp hắn chiếu cố nâng lên hai tinh hoàn no đầy.
Lại gần mười lần thâm hầu, Vương Nhất Bác cảm giác sắp bắn, hắn cuống quít rút côn thịt ra, miệng Tiêu Chiến vẫn còn đang mở rộng, quá nhiều nước bọt không kiềm được, thuận theo cằm chảy xuống.
Vương Nhất Bác không muốn bắn sớm như vậy, hắn cắn răng đè xuống cỗ khoái cảm mãnh liệt kia, Tiêu Chiến cũng đang bình phục hô hấp, đầu đặt ở trên đùi của hắn, dùng khuôn mặt cọ lên côn thịt của hắn, nhìn vừa ngoan lại vừa dâm đãng.
"Học trưởng, em cũng giúp anh." Hắn nói, Tiêu Chiến chỉ là đứng lên, dùng ngón tay tỉ mỉ miêu tả ngũ quan của Vương Nhất Bác, sắc bén, nhu hòa, phiếm hồng, Vương Nhất Bác nắm chặt ngón tay của anh hôn lên, "Anh cười cái gì?"
Tiêu Chiến lúc này mới ý thức được, mình đã không cách nào kìm chế nở nụ cười, thậm chí tại thời khắc tươi đẹp này lộ ra có chút ngốc, anh đã chờ đợi quá lâu, rốt cục đạt được nam hài của mình, ngược lại không dám động, đành phải lại lâu một chút, lại lâu một chút, đem hết thảy hình ảnh của hắn, khắc sâu vào trong tâm trí.
Phản ứng của Tiêu Chiến ngược lại khiến Vương Nhất Bác càng mê muội, hắn dùng tay đem vạt áo Tiêu Chiến từ bên trong lưng quần rút ra, theo đường eo chạm vào, dưới tay là da thịt cực kỳ chặt chẽ mềm dẻo, hắn nuốt ngụm nước bọt, yết hầu phát khô, đây là lần thứ nhất hắn cùng nam sinh có tiếp xúc thân mật, hắn chẳng những không có bất luận cái gì không thoải mái, ngược lại, trong lòng tràn ngập cảm giác hưng phấn.
Tiêu Chiến dạng chân ở trên người hắn, nhanh nhẹn một tay cởi áo, anh bị tóc mái trước trán che khuất mắt, tiện tay vén lên, gương mặt tinh xảo tràn ngập tính công kích, nhưng trong ngực Vương Nhất Bác, cặp mắt kia hạ xuống chính là đa tình động lòng người.
Vương Nhất Bác nhìn sang, nhoáng cái lại đỏ mặt, hắn ấp úng, "Ưm ... Dầu bôi trơn ..." Là hắn thời điểm một mình đánh máy bay (thẩm du) dùng, bình thường trong nhà cũng không có người đến, bị hắn trực tiếp ném trên kệ, hắn lần thứ nhất thống hận mình sao lại không dọn dẹp.
"A~" Tiêu Chiến nhíu mày, "Lấy ra."
Vương Nhất Bác đành phải ngoan ngoãn đi lấy, thời điểm quay người lại, Tiêu Chiến đã cởi quần, quỳ ghé vào ghế sô pha bên cạnh, mở ra chân, mông thịt đẫy đà trắng mềm hướng về hắn, nhếch lên một cái đường cong kinh tâm động phách, mơ hồ có thể thấy được trong khe mông một mảnh đỏ chói, cả người hắn đầu óc đều đã choáng váng, bên tai một trận vù vù.
Tiêu Chiến nghiêng đầu sang chỗ khác nửa híp mắt gọi hắn, "Tới đây~" Vương Nhất Bác như bị mê hoặc, hoàn toàn là vô thức bước lại gần.
Hắn đến gần, nhìn ngắm phía sau lưng trần trụi của Tiêu Chiến, trắng nõn trơn bóng, xương bả vai như cánh bướm, hôm nay chỗ đụng bị thương có chút tím, giống như hoa văn trên cánh bướm, vết thương xanh tím vậy mà càng tô điểm lên sắc đẹp này, lại vì sợ người kia chịu đau mà tan nát cõi lòng. Vương Nhất Bác cúi đầu xuống, khó kìm chế mà dùng môi đụng vào địa phương máu ứ đọng kia, lại càng đau lòng.
Tiêu Chiến trở tay sờ đến dầu bôi trơn trong tay hắn, im lặng thúc giục.
Vương Nhất Bác đẩy ra mông thịt mềm mại, bờ mông sung mãn cong lên một vòng, lại non lại diễm, khiến hắn huyết khí cũng tuôn ra, đầu óc cũng không minh mẫn nổi, tới lui trong tay dầu bôi trơn, nhiều lần không có mở ra được, lại dùng lực quá mạnh khiến cho bôi trơn chảy ra một lượng lớn trên mông Tiêu Chiến.
Tiêu Chiến bị chất lỏng lạnh buốt làm cho khẽ run rẩy, ngoái nhìn oán trách, dầu bôi trơn bị Vương Nhất Bác bóp ra quá nhiều, thuận thịt đùi chảy xuống, toàn bộ mông thịt đều là nước sáng loáng, thậm chí tích một chút trên eo nhỏ.
"Em, em không phải cố ý." Vương Nhất Bác hôm nay nói chuyện phá lệ không lưu loát, Tiêu Chiến thúc hắn, "Em nhanh một chút nha~"
Thanh âm ngọt ngào nũng nịu, gọi hắn lại đánh mất lý trí, hai bàn tay lớn trên cặp mông bóng loáng giống như nhào bột mì mà vò bóp, vò đến mức Tiêu Chiến giống như mèo cái phát xuân đang rên rỉ, thịt mông trắng nõn nà bị hắn vò thành màu mật đào, lúc này tay mới quét lấy bôi trơn, xoa lên trên côn thịt.
Sau khi lột động mấy lần, hắn nâng cao quy đầu, đỉnh vào lỗ nhỏ câu người kia, thậm chí chỉ là vừa chạm đến cửa huyệt thịt mềm, liền khiến da đầu Vương Nhất Bác căng lên.
Rõ ràng là mùa xuân, nhiệt độ trong phòng xác thực giống như bị kéo thành nhiệt độ nóng bức giữa hè, Vương Nhất Bác cũng mướt mồ hôi, hắn nhanh chóng cởi áo, cùng Tiêu Chiến hoàn toàn trần trụi, cơ bụng rõ ràng càng hiện rõ vì dùng sức, hắn hướng bên trong đỉnh vào, khó khăn lắm mới tiến vào được quy đầu.
Tiêu Chiến đột nhiên nằm xuống dưới, Vương Nhất Bác nương theo động tác người dưới thân, lồng ngực nóng hầm hập dán lên lưng Tiêu Chiến, một bên liếm xương bả vai một bên dỗ, "Một hồi liền không đau, học trưởng."
Hắn bị kẹp chặt cực sướng, lúc đầu nghĩ tiến hành theo trình tự, nhưng huyệt thịt quá chật quá trơn, hắn thực sự vào không được, quyết định ngoan tâm dùng sức, trực tiếp làm đến chỗ sâu nhất.
Tiêu Chiến kêu lên một tiếng đau đớn, vùi đầu vào bên trong ghế sô pha, toàn thân đều đang run rẩy, Vương Nhất Bác có chút áy náy, nhưng là thực sự quá thoải mái, đành phải một bên vừa hôn vừa nói xin lỗi, "Học trưởng, em nhịn không được ..."
Tiêu Chiến mặt sau căng đau vô cùng, Vương Nhất Bác vừa nói xin lỗi vừa bắt đầu động tác, cơ hội chậm rãi thích ứng cũng không có, ẩm ướt trơn bóng nhục huyệt bị côn thịt tráng kiện chống đỡ lấy mà đâm vào, vừa mới rút ra ngoài, lại không kịp chờ đợi đâm sâu vào, Tiêu Chiến một mặt nước mắt rưng rưng một mặt oán thầm, 'Làm sao cứ như chưa thấy qua mông bao giờ...'
Tiêu Chiến vô thức ôm lấy gối ôm trên ghế sa lon, tìm kiếm một chút an toàn, eo nhỏ bị bóp chặt gắt gao, ngón tay Vương Nhất Bác vừa vặn ôm lấy eo người kia, vừa vặn giống trời sinh một cặp, tiếp đó tuyệt không ôn nhu tiếp tục đỉnh mạnh, đỉnh đến mức cái mông Tiêu Chiến nổi lên sóng thịt, mông thịt căng đầy tầng tầng lớp lớp mút lấy nam căn lửa nóng.
Quá lớn, quá vẹn toàn.
Tiêu Chiến từ xung kích ngang ngược bên trong cảm giác được ngọt ngào khó tả, khoái cảm khí thế hung hung, anh dần dần trầm mê trong đó, thế là anh chủ động co vào huyệt thịt, lấy lòng ra sức hút lấy côn thịt.
Vương Nhất Bác bị hút đến điên cuồng, mắt đỏ hồng dùng sức, thật sự là quá sướng rồi, hắn hận không thể đem cả đôi tinh hoàn cực đại cũng làm đi vào, ba ba đánh vào cặp mông trắng noãn, thịt đùi đều bị đụng đỏ lên, cửa huyệt bất lực siết chặt lấy, giữ lấy hắn, dầu bôi trơn bị trừu sáp thành bọt nước dâm mị.
"Ưm ... Nhẹ một chút ... Nhất Bác~", Tiêu Chiến quay đầu cùng hắn nũng nịu, đầu lưỡi phảng phất như muốn hôn, đỏ bừng câu dẫn Vương Nhất Bác, "Anh quá lợi hại, em chịu không được."
Tiêu Chiến biết nam nhân trên giường thích gì, cũng biết làm thế nào có thể thoả mãn dục vọng chinh phục của nam nhân, mặc dù giờ khắc này ở trong đầu đang tự khuyên bảo mình: Đối với Vương Nhất Bác không cần dùng những kỹ xảo này. Nhưng anh vẫn là theo bản năng bày ra tư thái dụ người nhất, dâm mị nhất.
Tiêu Chiến đè xuống eo, lộ ra bờ mông càng thêm ngạo nghễ ưỡn lên, rên rỉ đến phảng phất không chịu nổi tình ái quá kịch liệt, lúc Vương Nhất Bác có ý muốn ngậm lấy đầu lưỡi của anh cả người ôm gối bất lực khóc, "Quá lớn, thật sâu, Nhất Bác ... Ưm, Nhất Bác ca ca, bỏ qua em đi mà ..."
Sau đó tại thời điểm Vương Nhất Bác chịu không được càng thao đến ác liệt hơn, anh nửa híp mắt, nước mắt như bị đâm đến phá thành mảnh nhỏ, ủy ủy khuất khuất gọi, "Lão công~"
Bộp một tiếng, dây cung lý trí cuối cùng trong đầu Vương Nhất Bác đứt đoạn, một thanh ôm lấy Tiêu Chiến, để anh đưa lưng về phía hắn ngồi lên giữa chân của mình, bóp lấy eo của anh từ trên xuống dưới làm. Tư thế này đi vào sâu nhất, trong thoáng chốc Tiêu Chiến cho là mình bị làm đến trong bụng, luống cuống sờ lấy bụng, giống như thật có thể cảm nhận được hình dáng côn thịt hung ác kia.
Tiêu Chiến vai chập trùng lên xuống, anh dễ dàng đổ mồ hôi, cả người đều toàn là nước, mồ hôi trên da thịt bốc hơi, dưới ánh đèn chiết xạ lộ ra xinh đẹp độc nhất. Vương Nhất Bác dán chặt vào anh, đem anh ôm vào trong ngực thao làm, bàn tay đi theo hắn nén bằng phẳng bụng dưới, đâm đến mức Tiêu Chiến hết gọi ca ca lại gọi lão công cầu xin tha thứ.
Rõ ràng Vương Nhất Bác chính mình làm người ta đến hung hãn như vậy, lại ngại ngùng đỏ lên lỗ tai, "Học trưởng, đừng, đừng gọi như vậy ..."
Tiêu Chiến ngửa đầu ra sâu tựa vào ngực hắn, nhục huyệt khống chế không nổi lại co vào, nói chuyện cũng đứt quãng, "Vì ... ưm, vì cái gì ..."
Vương Nhất Bác hôn lên mặt người kia, cuốn đi mồ hôi trên gương mặt mật đào, "Anh gọi như vậy em muốn bắn ra mất."
Tiêu Chiến phóng đãng xoay mông, mài đến gân xanh trên trán Vương Nhất Bác cũng nổi lên, anh rõ ràng đầy mắt ướt át, lại cười đến khiến cho người ta không chịu nổi, ngậm lấy môi Vương Nhất Bác thì thầm "Bắn vào trong có được hay không, muốn ăn tinh dịch của lão công~"
Hắn thật không chịu nổi Tiêu Chiến gọi hắn như vậy, bối rối dùng môi ngăn chặn miệng nhỏ đang làm loạn, kết quả vẫn là không kịp, nghe thấy thanh âm người kia càng không khống chế được đỉnh mạnh, bị nhục huyệt kẹp hai lần, liền rên rỉ bắn vào.
Tiêu Chiến bị hắn bắn bên trong, hai mắt tan rã rên rỉ, theo động tác của hắn, phía trước cũng phun ra tinh dịch.
Thứ khoái cảm này lâng lâng, hai người cũng giống như đột nhiên bị người rút đi xương cốt toàn thân, bất lực đổ vào trên ghế sa lon, dư vị cao trào ngọt ngào cọ xát, quấn lấy nhau hôn, Vương Nhất Bác đem côn thịt lui ra ngoài, Tiêu Chiến cau mày, hắn cho là anh không thoải mái, vội vàng đi xem, vừa vặn trông thấy tinh dịch mình vừa mới bắn vào chậm rãi chảy ra, dâm loạn lại câu người.
Hắn không còn dám nhìn, chỉ là tình cảnh này khiến hắn lại có cảm giác muốn cứng, thế là chỉ có thể giúp Tiêu Chiến xoa xoa hạ thân, mình thì thân thể trần truồng chạy tới phòng tắm, cuối cùng cẩn thận từng li từng tí ôm Tiêu Chiến đi tắm rửa.
Hai người cuối cùng nằm trên giường cùng nhau, kỳ thật sắc trời còn không tính quá muộn, cũng chưa tới thời điểm hai người đi ngủ lúc bình thường, nhưng cả hai đều rất buông lỏng, câu được câu không nói chuyện phiếm, mông lung bên trong, Vương Nhất Bác nắm lấy tay Tiêu Chiến, "Học trưởng, em yêu anh."
Nụ hôn của hắn rơi vào trên ngón vô danh, là hứa hẹn chân thật nhất, Tiêu Chiến cũng lôi kéo tay của hắn, học hắn, "Anh cũng yêu em, Nhất Bác."
Không phải lời nói thuận miệng phụ họa, mà là bí mật anh đã giấu rất lâu, anh từ thật lâu trước đây đã yêu hắn, rốt cục hiện tại, anh đạt được hết thảy điều mình muốn.
Vương Nhất Bác ôm lấy anh chụp mấy bức ảnh thân mật, không giữ lại chút nào, Tiêu Chiến cầm điện thoại di động của hắn nhìn, đột nhiên nghĩ đến còn có một việc.
Anh đem ảnh chụp chia sẻ cho Khương Khương, dùng tài khoản của Vương Nhất Bác, sau đó gửi tin nhắn cho cô, "Cám ơn cô cho tôi cơ hội dùng khổ nhục kế, mặc kệ cô có bao nhiêu tự tin, Vương Nhất Bác sau này sẽ không bao giờ lại là của cô :-D."
Khương Khương còn chưa kịp trả lời đã bị Tiêu Chiến kéo đen. Vương Nhất Bác đói bụng, vừa mới đi dưới lầu mua chút đồ ăn, hỏi anh "Làm sao cười đến vui vẻ như vậy?"
Tiêu Chiến nói, "Bởi vì em là của anh nha~"
Anh cảm thấy mình xấu xa, nhưng xấu xa thì thế nào? Coi như Vương Nhất Bác biết hết thảy thì như thế nào? Anh vô cùng tự tin, không ai có thể cướp đi Vương Nhất Bác từ trên tay anh.
Tiêu Chiến thậm chí có chút hưng phấn, không biết sau này lại có cái gì khiêu chiến đang chờ.
Về phần Khương Khương vừa mới nhận được tin nhắn, trong nhà tức giận đến run người, "Mẹ nó mình biết ngay anh ta nhất định là gạt mình! Trà xanh thối tức chết mình rồi!"
-------------------------------------------------
Hoàn rùi các bạn ơiiiiiiiii=)))))))))))))) Chỉ còn 2 chương phiên ngoại nữa thôi 🤦♀️💆♀️ Các bạn vào chơi ủng hộ mình nha huhu chiếc fic mình tâm đắc dã man mà không hỉu sao flop quá=))))))))))) Chắc không hợp gu nhiều ngừi rùi 😢 Nhưng thôi vẫn hoàn thành nhiệm vụ vì những bạn ủng hộ truyện dù ít ỏi hehe 🙆♀️🙆♀️🙆♀️
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro