Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

18.

19

Vương Nhất Bác mấy ngày nay thật sự rất bận, ngoài đi làm còn phải ôn bài.

Cách duy nhất để hắn liên lạc với Tiêu Chiến gần đây là đến nhà anh ăn cơm tối, coi như vắt thời gian để ôn bài.

Tiêu Chiến gần đây đã bắt đầu chuẩn bị cho một dự án mới, cũng rất bận rộn, phần lớn thời gian sau khi ăn xong hai người đều bận rộn.

Mẹ Vương đã gửi một tin nhắn cho Vương Nhất Bác: "Gần đây thế nào?"

Vương Nhất Bác thành thật trả lời: " Mỗi ngày đều đúng giờ ăn cơm, rất ít khi gọi đồ ăn bên ngoài, đọc sách rất nghiêm túc, nếu không có gì bất ngờ con có thể đến ba bệnh viện hàng đầu."

Mẹ Vương gửi một dấu hỏi: " ?Ai quan tâm đến con."

Vương Nhất Bác bối rối: "Thế mẹ muốn hỏi gì?"

Mẹ Vương: "Biết con ưu tú, cũng không lo công việc, là hỏi con và anh chàng đẹp trai trên lầu thế nào rồi?"

Vương Nhất Bác có chút xấu hổ: "Giống như trước đây, ngày nào con cũng đến nhà anh ấy ăn tối."

Mẹ Vương: "Ăn xong thì sao?"

Vương Nhất Bác: "Thì về nhà thôi."

Mẹ gửi sáu dấu chấm than, nói: "Cuối cùng mẹ cũng biết tại sao con lớn tuổi như vậy mà vẫn còn độc thân."

Vương Nhất Bác nghĩ thầm: "Con cũng đâu có lớn"- khiêm tốn thỉnh giáo: "Thế con nên làm gì?"

Mẹ bảo: "Tắm rửa, xong thì ở lại học bài, thời tiết như thế này mà máy nước nóng ở nhà hỏng rồi".

Vương Nhất Bác nghiêm nghị trả lời: "Máy nước nóng không bị hỏng."

Mẹ Vương: "Ngủ ngon."

Kết quả là đêm đó Tiêu Chiến xuống gõ cửa: "Máy nước nóng ở nhà bị hỏng."

Vương Nhất Bác cho rằng thiết bị điện thật sự không thể nói bị hư, vừa nói hỏng liền hỏng rồi, nguy cơ rất dễ dàng.

Hắn liền để Tiêu Chiến vào: "Ca, anh có thể tắm ở nhà em."

Vương Nhất Bác đọc khi Tiêu Chiến đang tắm. Sau khi Tiêu Chiến tắm rửa sạch sẽ, Vương Nhất Bác vẫn đang đọc.

Tiêu Chiến: "Anh về trước đây."

Vương Nhất Bác lúc này mới quay đầu lại và nhìn thấy ca ca mặc áo sơ mi lỏng lẻo, lộ ra hai cái chân trắng.

Vương Nhất Bác đỏ mặt lập tức lắp bắp: "Anh ... sao ... sao anh không mặc quần dài?"

Tiêu Chiến cau mày nói với vẻ mặt mê hoặc: "Đều là con trai, hà tất phải so đo?"

Vương Nhất Bác vẫn còn nói lắp: " ... điều đó ... cũng ... không thích hợp."

Tiêu Chiến bước vào phòng làm việc của hắn, ngồi vào bàn, nghiêng đầu nhìn Vương Nhất Bác: "Tại sao?"

Cái cổ của Vương Nhất Bác đỏ hết cả lên, nuốt nước bọt không dám nói, Tiêu Chiến đưa tay chọc vào má hắn hỏi: "Làm sao vậy, có nóng không, sao lại đỏ như vậy?"

Một giây sau, Vương Nhất Bác lao ra khỏi phòng chính mình nằm trên ghế sofa trong phòng khách như một vị bồ tát nhỏ.

Tiêu Chiến cười cười, bước ra ngoài: "Anh về trước, cám ơn vì máy nước nóng."

Vương Nhất Bác nhìn chằm chằm vào anh một lúc lâu: "Anh cứ như vậy đi lên á?"

Tiêu Chiến gật đầu: "Không thì sao?"

Vương Nhất Bác: "Nếu có người khác ở trong thang máy thì sao!"

Tiêu Chiến nhìn xuống chân của mình: "Đúng nha, thế làm sao bây giờ."

Vương Nhất Bác ngay lập tức tìm một chiếc quần lớn màu xanh lam: "Anh, anh, anh mặc vào này!"

Tiêu Chiến cầm lấy quần lặng thinh.

Thực ra, anh không muốn mặc nó.

Anh tự nghĩ lần sau nhất định phải thay đổi phương pháp của chính mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro