Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương7 : Dinh Thự Phía Tây

Không gian tĩnh lặng cùng không khí trong lành mang lại cho con người ta một cảm giác thoải mái, dễ chịu. Nhưng lại có một người luôn mang trong mình một cảm giác lo lắng, hoang mang . Những lời cậu cả cứ như thế nói ra làm cho ai đó sợ chết khiếp. Thì ra họ đâu có ý tốt thả anh ra mà muốn biến anh thành người đưa tin để cảnh cáo chủ, anh gật đầu liên tục giọng sợ hãi đáp

" D...dạ vâng! con biết rồi ạ! Cậu ơi cậu thả con về đi ạ! "

" Được rồi đi đi ! "

Nghe đến đây anh lập tức chạy thục mạng, anh cứ tìm đường đi mãi, nơi này rộng lớn lắm chẳng biết hôm đó đi đứng kiểu gì mà mò được qua đây. May mà gặp được Sen cũng đang đi tìm mình nên anh mới về được dinh thự phía Tây. Về đến nơi anh lập tức báo lại những gì cậu cả nói cho cậu hai và hai mợ biết, cậu hai nghe như vậy thì mặt mày ngay lập tức tối sầm lại còn mợ Thảo thì to nhỏ gì đó với con Lài, một lúc sau lên giọng nghi hoặc

" Cậu! Em thấy thằng ranh này đang nói dối hòng qua mặt chúng ta "

Cậu hai bị anh trai răn đe đã đủ mệt nay lại thêm con vợ lãi nhãi nên cáu lên

" Qua mặt cái gì? Không thấy nó bị nhốt sáu bảy ngày bên đó à? "

" Sao tự nhiên nó lại bị mất tích đúng lúc em mất cái vòng cẩm thạch, thằng này là lấy trộm của em sau đó tìm cách thoát tội nên mới bày ra cái trò đấy đó cậu. Mà em nghĩ có khi nó không dám làm ra chuyện tầy đình đó đâu chủ nó dạy cũng biết chừng đấy "

Mợ Lụa nghe vợ bé khiêu khích nên không còn nhân nhượng nữa mà đáp

" Cô ăn nói cho đàng hoàng! Con mắt nào của cô trông thấy người của tôi lấy đồ của cô? Rồi con mắt nào thấy tôi dạy thằng bé như thế? "

" Cô mà để tôi nhìn thấy thì lấy đâu ra cái vòng bị mất. "

Hai cô vợ cứ om sòm khiến cậu hai chán chường, chục ngày như một cứ có cơ hội là bọn họ gây nhau trước mặt cậu . Riết rồi còn coi thằng chồng này ra cái gì nữa không?.

" Đủ rồi! Có mỗi một chiếc vòng mà cãi nhau như cháy nhà thế hả? "

Mợ Thảo ấm ức nhìn chồng

" Cậu! Cái vòng đó là cậu tặng em mà "

" Bớt sến lại dùm cái, tôi tặng em ít vòng vàng à? Còn biết bao nhiêu cái chất đầy trong phòng, có thấy ngó đến đâu. Đừng có gây sự nữa ngoan một tí đi "

Dù rất ấm ức nhưng mợ Thảo hiểu tính cách của chồng nên không dám làm càng chỉ có thể chụ ụ nói

" Vâng em biết rồi cậu. "

Giải quyết vợ xong cậu hai quay sang anh nói

"  Thằng Chiến mới đến thì đừng có đi lung tung "

" Vâng thưa cậu " anh cúi đầu đáp.

" Được rồi chuyện này xem như kết thúc tại đây, Chiến về nghĩ ngơi đi ở đây không cần làm việc. ".

Cậu nói đến đây rồi rời đi mợ Thảo cũng lẽo đẽo đi theo , lúc đi ngang qua cũng không quên lườm chủ tớ nhà mợ Lụa vài cái. Một lúc sau mợ Lụa cũng từ từ đứng lên

" Xong việc rồi chúng ta cũng về thôi! "

Sau đó anh và Sen theo mợ vào phòng, Sen xuống bếp xem chén yến chưng nên chỉ còn mợ và anh trong phòng. Anh nãy giờ cũng đang miên mang với những suy nghĩ của riêng anh . Vòng Cẩm thạch có phải là cái vòng mà hôm trước anh thấy trong phòng mợ Lụa nhưng lại được mợ dặn là không nói chuyện này với ai khác, nếu nó thật là của mợ Thảo thì hóa ra người lấy trộm lại là mợ Lụa sao? Dường như nhìn thấy nội tâm của anh mợ Lụa không chối cãi mà thẳng thắn thừa nhận

" Em nghĩ đúng rồi đấy! Chiếc vòng ấy là mợ lấy "

" D...dạ... "

Anh còn đang nghĩ chắc mình suy diễn lung tung vì một người cao quý như mợ sao có thể làm mấy chuyện hèn mọn như vậy. Nhưng trên đời này có quá nhiều chuyện bất ngờ.

" Chắc em không biết hồi lấy nhau đến giờ cậu chưa bao giờ tặng mợ bất cứ thứ gì, lúc nào cậu hai cũng chỉ có con hồ ly đó. Nhất là khi nó lại sinh cho cậu một thằng con trai , em biết không? Mợ cũng là phụ nữ mợ cũng có những khác khao thầm kín, mợ cũng muốn người đàn ông của mình yêu và chăm lo nhưng mợ lại không mong mỏi điều đó từ cậu, mợ chỉ có thể nhìn theo với ánh mắt ngưỡng mộ và ganh tị. "

Có lẽ vì thế nên mợ Lụa mới làm những việc kia. Kiếp chồng chung là gì? Mà khiến con người ta như vậy? Vừa yêu vừa hận để rồi làm những chuyện điên rồ. Nó cứ như một bóng đen đi theo họ, biết là đen tối xấu xa nhưng lại chẳng thể nào thoát ra được.
Sau khi về phòng riêng mợ Thảo liền nỗi trận lôi đình liên tục ném đồ đạc

" Khốn kiếp! từ ngày con Lụa nó có thai cậu càng ngày càng chẳng xem tao ra gì"

Lài vừa ôm cậu chủ nhỏ lại vừa khuyên mợ

" Mợ... Mợ đừng nóng mà tổn hại sức khỏe mợ ạ!"

" Nó mà sinh con trai thì Nhất Hào phải nhìn sắc mặt nó mà sống đấy, mày nói xem mợ sao mà không nóng cho được. Mà mày làm việc kiểu mà giờ cái bụng của nó vẫn lù lù ra thế kia đấy hả ? "

" Con làm y như lời mợ bảo mà, thậm chí con còn chính mắt nhìn thấy nhỏ Sen đem vào phòng cho mợ Lụa đấy ạ! "

Mợ Thảo đâm chiu một hồi rồi nói

" Không nhẽ... Nó biết gì rồi sao? "

Lài cũng hốt hoảng theo chủ

" Biết hả mợ? Thế mợ ấy có mét lại cậu với ông bà không ạ? Chết con rồi mợ ơi! Mợ ấy mà mét với mọi người thì con phải làm sao? "

" Làm cái gì mà loạn hết cả lên thế hả? Biết thì sao nó cũng đâu có bằng chứng "

Nghe vậy Lài thở phào nhẹ nhõm , mợ Thảo liền nói

" Giờ chắc con vợ lớn kia đã có sự phòng bị, nếu tiếp tục hành động mọi chuyện mà vỡ lỡ ra thì chẳng khác nào là mợ tự đào hố chôn mình, người khôn ngoan như mợ thì chẳng ngu ngốc mà làm chuyện đó. Từ nay đừng bỏ thuốc vào đồ ăn của nó nữa, nó muốn đẻ thì mặc cho nó đẻ để tao xem nó đẻ được cái giống ôn gì "

" Đúng đấy mợ con thấy việc mình làm nguy hiểm quá , để ông bà hay cậu biết thì chúng ta toi "

Mợ Thảo không thèm tiếp lời con hầu, đứng dậy chỉnh chu quần áo rồi bảo con Lài

" Đưa cậu nhỏ đây cho mợ!

" Mợ muốn đi đâu ạ? "

" Đi gặp ông bà nội của cậu nhỏ chứ đi đâu, cậu hai mày không phân xử được thì tao đi tìm ông bà, mày nghĩ mợ mày dễ buông tha như vậy à? Không cho tao chơi xấu vậy tao chơi đẹp với nó "

Nói rồi mợ Thảo ôm con đến dinh thự nhà ông bà Vương để mách lẻo, với cái lưỡi không xương nhiều đường lắc lẽo của mợ thì từ chuyện chiếc vòng bình thường thành chuyện vợ cả lấn ép mợ thứ.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro