Chap 37: Yêu anh (H)
Tỏ tình xong rồi thì làm gì? Thì H đó, dưới 18 tuổi tránh ra.
......
Một câu "Em yêu anh" này thực sự khiến cho Vương Nhất Bác cảm động đến tim đập vô cùng nhanh.
Không phải vì hắn chưa từng được nghe qua lời này từ một ai đó, những người đó có thể đang nghiêm túc, cũng có thể nói ra lúc muốn nhờ hắn giúp đỡ.
Nhưng cho dù đó là gì đi nữa, Vương Nhất Bác cũng không cảm thấy adrenaline tăng vọt như bây giờ.
Hắn của lúc trước có thể lãnh đạm, có thể thờ ơ, nhưng đây thực sự là cảm giác vỡ oà hạnh phúc, người hắn yêu thực sự.... thực sự đối với hắn..
"Em... em vừa nói cái gì?"
"Em nói... Em yêu anh, Vương Nhất Bác."
"Bảo bảo, em thực sự bức chết tôi rồi. Bây giờ, tôi chỉ muốn em."
Vương Nhất Bác đè Tiêu Chiến trên ghế sô pha, những ngón tay thon dài vuốt ve theo từng đường nét trên gương mặt Tiêu Chiến.
Tiêu Chiến ngẩng đầu lên, theo ngón tay của Vương Nhất Bác lướt qua yết hầu của mình, anh say sưa nhắm mắt lại: "Em cũng muốn anh."
Vương Nhất Bác trực tiếp đem đôi môi này ngậm vào, môi Tiêu Chiến rất mềm, hắn giống như đã phát cuồng hương vị tinh tế nơi môi anh. Cũng là lúc này Tiêu Chiến mới biết được, sự dịu dàng Vương Nhất Bác đối với mình, nguy hiểm chết người đến thế nào. Anh chìm vào dục vọng, khẽ khịt mũi giữa hai cánh mũi, đặt tay lên ngực của Vương Nhất Bác, cảm nhận nhịp tim gấp gáp trong lồng ngực trái của hắn, cảm thấy tim chính mình cũng muốn mềm đi.
Vương Nhất Bác lần lượt hôn lên từng đường nét trên gương mặt anh, hôn lần lượt từ trán, đến cánh mũi, đến má anh. Dừng lại ở đôi mắt anh, Tiêu Chiến khẽ mở mắt ra nhìn Vương Nhất Bác.
Tiêu Chiến không nhúc nhích, anh lúc này chỉ muốn thưởng thức sự dịu dàng của Vương Nhất Bác. Lần này, Vương Nhất Bác đặc biệt kiên nhẫn cởi từng cúc áo sơ mi của anh.
Vương Nhất Bác nắm lấy núm vú của Tiêu Chiến hôn xuống, ngón tay trái cũng không rảnh rỗi, ở bên bên kia nhéo nhéo.
Thân dưới của Tiêu Chiến ngay lập tức có phản ứng, phân thân bên trong quần âu có chút khó chịu, anh lúc này chỉ muốn trực tiếp cởi bỏ, muốn Vương Nhất Bác chạm vào nó, nhưng anh đặc biệt thích sự dịu dàng này của Vương Nhất Bác, đành nhịn xuống, chờ đợi. Sự thân mật đối với thân trên càng khiến Tiêu Chiến không thể chịu đựng nổi, anh nhắm hờ hai mắt, lẩm bẩm nói với Vương Nhất Bác: "Nhất Bác, em muốn.."
Vương Nhất Bác cơ thể căng cứng, đầu lưỡi đảo quanh rốn của anh, nước miếng thấm ướt da bụng, Tiêu Chiến cảm nhận được sự ngứa ngáy, bụng dưới khẽ co giật.
Vương Nhất Bác cuối cùng cũng cởi được thắt lưng của Tiêu Chiến, tất cả những thứ cầm tù gây cản trở đều bị hắn kéo xuống, quần âu đã bị kéo xuống tận bắp chân.
Vương Nhất Bác đứng dậy, quỳ một chân xuống ghế sofa, hắn thực sự cảm thấy Tiêu Chiến rất đẹp, đời này hắn chưa từng cảm thấy rung động đối với thân thể một người đàn ông như vậy.
Vương Nhất Bác đưa tay cầm lấy chai rượu Whisky trên bàn ngẩng đầu lên uống một ngụm, rượu chảy ra dọc theo khoé miệng Vương Nhất Bác đến yết hầu, Tiêu Chiến cơ hồ thấy cổ họng khô khốc, trực tiếp chủ động hôn hắn, ngậm chặt lấy cánh môi hắn cắn mút, liếm sạch sẽ chút rượu còn sót lại, không quên hôn xuống yết hầu hắn.
Vương Nhất Bác nhìn người dưới thân chủ động hôn mình, còn bày ra một bộ dạng giống như đang chờ đợi, trong lòng thấy run rẩy, cảm giác này, khiến hắn, cảm động không rõ.
Vương Nhất Bác nghiêng tay, chất lỏng vàng nhạt từ trong chai chảy ra, đổ lên phân thân đã cương cứng lên của Tiêu Chiến, Tiêu Chiến hít một hơi, cả người cứng lại, rùng mình lên vì sự tiếp xúc lạnh lẽo này.
Vương Nhất Bác thản nhiên ném chai rượu đi, trực tiếp nhào tới ngậm lấy phân thân của Tiêu Chiến.
"A.... Nhất Bác."
Vị rượu nồng nặc sộc lên trong miệng Vương Nhất Bác, hắn dường như đang cố gắng nuốt hết sạch sẽ chất lỏng từ tiểu Chiến Chiến. Cũng là làm ướt đẫm sự tỉnh táo cuối cùng còn sót lại của Tiêu Chiến.
Tiêu Chiến vung chân đá ra chiếc quần âu đang mắc kẹt nơi bắp chân của chính mình. Không kiềm chế được mà cong chân đặt lên hai bên eo Vương Nhất Bác.
Vương Nhất Bác lúc này mới tạm thời buông tha cho tiểu Chiến.
"Bảo bối, nâng chân lên cao một chút."
Nói xong liền đem hai chân Tiêu Chiến đặt lên trên vai của chính mình, trong nhát mắt, cảnh xuân động lòng người đều hiện ra trước mắt.
Vương Nhất Bác ở trên đỉnh quy đầu của Tiêu Chiến khẽ hôn một cái. Sau đó ngẩng đầu lên nhìn đôi mắt say đắm của Tiêu Chiến.
Hai chân của Tiêu Chiến vẫn đặt trên vai Vương Nhất Bác. Anh lúc này mới ngồi dậy, đẩy Vương Nhất Bác trở lại sofa. Anh lúc này lại không được kiên nhẫn như Vương Nhất Bác lúc nãy, trong nháy máy đã cởi hết quần áo của hắn ra.
Vương Nhất Bác kéo Tiêu Chiến lại gần mình, cười ma mị: "Bảo bối, em đang muốn làm gì?"
"Nhất Bác, em muốn."
"Em muốn gì?"
Tiêu Chiến siết lấy xương hông của Vương Nhất Bác, kế đó tự nâng hông của chính mình lên, đem phân thân của Vương Nhất Bác cọ xát vào hoa huyệt sau lưng: "Ở đây. Muốn anh vào. Em muốn a.."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro