Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[61-x] Tính người

"Mày..." Dương Hạo nhất thời nghẹn họng, Quách Minh Đông ở bên cạnh kéo Dương Hạo ngồi xuống: "Đừng sốt ruột."

"Một người tùy tiện đi trên đường cũng không có tư cách cùng mấy vị lão đại như vậy ngồi đối mặt." Quách Minh Đông nhìn biểu cảm của những người trước mặt, nói tiếp: "Thật ra Dương thiếu gia muốn một lời giải thích cũng không phải đáng trách."

Tiêu Chiến cắt ngang lời của Quách Minh Đông: "Không có gì đáng trách? Dùng cái lý luận qua cầu rút ván kia của các người nói tới, không đáng trách? Hôm nay chúng ta tới cũng là vì Dương tiểu thư đã giúp chúng ta, không nghĩ đến qua sông đoạn cầu, mà muốn thương lượng điều kiện. Tới đi."

Vương Nhất Bác ở bên cạnh không khỏi thấy vui mừng, bảo bối nhà hắn tuyệt đối là một thiện nghệ quỷ biện.

"Tiêu Chiến các người đừng khinh người quá đáng."

Dương Hạo một tiếng Tiêu Chiến này kêu ra, tất cả mọi người trong phòng đều sửng sốt, ngay cả bản thân Tiêu Chiến cũng đều nhịn không được nhớ đến, ngoại trừ Vương Nhất Bác, người cuối cùng không gọi Nhị Thiếu mà thẳng tên anh gọi ra là ai, thật không nhớ nổi.

Tiêu Chiến vô thức đánh mắt về phía Đoàn Nghi Ân, anh muốn từ vẻ mặt anh ta nhìn một chút nội tâm anh ta đối với Dương gia đàm phán lần này, có lập trường như thế nào.

Mà kỳ thật Tiêu Chiến cũng không phải không biết lập trường của anh ấy, để Locco giết người không cần ân xá kia là thái độ rõ ràng nhất.

Tiêu Chiến nói: "Tìm một nơi đẹp đẽ an táng muội muội mới là điều mà Yaohui các người nên làm lúc này, tiền không có dễ kiếm như vậy, muốn danh lợi và tiền bạc sẽ phải trả một cái giá lớn là sự tình chỗ nào cũng có. Phải trả bằng mạng cũng không phải số ít."

Tiêu Chiến cụp mắt xuống ra vẻ thờ ơ, nhưng anh cũng là nhìn thấu hết mọi chuyện, anh lại nói: "Dương Mịch vẫn luôn ở Yaohui bộc lộ tài năng hơn người của bản thân, Tiểu Dương Tổng cậu vẫn luôn đứng ở phía sau như một cái bóng của cô ấy, không biết tiểu Dương tổng hẳn đã quen làm một cái bóng rồi? Nhưng là có bao giờ nghĩ muốn nhân cơ hội này thoát khỏi cái bóng kia của muội muội không?"

Dương Hạo há to miệng nhưng như nghẹn ở cổ họng, trực tiếp bị Tiêu Chiến phát hiện ra dễ như trở bàn tay.

Vương Nhất Bác cũng bắt chuẩn thời cơ, chậm rãi mở miệng: "Cypher ở trong nước thật đúng là cần một người có năng lực. Nhà máy ở Đông Bắc..."

Vương Nhất Bác là cố ý ngưng lại lời đang nói, hắn muốn khiến cho Dương Hạo kia một phen nội tâm xao động, Dương Hạo dĩ nhiên càng thêm bồn chồn, gã quay lại nhìn Quách Minh Đông.

Ánh mắt Quách Minh Đông thoáng hiện lên một tia kinh hỉ.

Đoàn Nghi Ân, Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác ba người bọn hắn trước mặt thấy một màn này liền khịt mũi coi thường.

Quả nhiên, đối với đại đa số con người, có tiền chính là có thể sai khiến quỷ thần.

Nhưng tất cả mọi người bọn hắn đều minh bạch, Cypher chỉ cần tung ra dây chuyền sản xuất về sau, ở trong nước bọn hắn cũng không cần bất kì kẻ nào, có Tiêu Chiến chẳng phải đủ rồi sao? Vương Nhất Bác nói lời này chẳng qua là nhanh chóng muốn giải quyết phiền phức trước mắt, cái này cũng tính là một biện pháp không cần động thủ.

Nếu như Dương gia kia một chút cũng không động tâm, sau đó đối đầu xem ai mới là kẻ còn nguyên vẹn.

Nhưng là nếu người Dương gia động tâm, cũng tương đương với việc đem tính mạng ra giao cho Cypher. Đương nhiên, bắt đầu bọn họ quả thật có thể giúp Cypher làm chút việc vặt vãnh, thế nhưng là cứ thế mãi, sau này vô tình bị thủ tiêu lúc nào không hay.

Dù sao, Đoàn Phác hai cái gia tộc, căn bản không cần thông qua ai hợp tác để tìm cách tồn tại, chỉ tiếc cũng không phải là ai cũng có thể ý thức được chuyện này.

Quách Minh Đông nhất định so với Dương Hạo càng hi vọng có thể cùng Cypher đứng chung một chỗ thay vì thù địch. Nhưng gã cũng hiểu hôm nay đến đây tột cùng là vì cái gì, gã nói: "Dương tiểu thư là con gái út của Dương gia, vẫn luôn được sủng ái, lại từ Z thị mất mạng, Yaohui đương nhiên không thể xem như chuyện này chưa từng xảy ra. Nhị thiếu chúng ta không thể chọc vào, chúng ta trong lòng đều hiểu rõ, nhưng cái này cũng là tình cảm gia đình, không thể cười nhạo chúng ta. Bất quá, tôi tin tưởng Nhị thiếu không phải là người không có tình cảm, cho Dương gia một lời giải thích, cái này Nhị Thiếu sẽ làm được đúng không?"

Tiêu Chiến cười lạnh một tiếng: "Muốn giải thích cái gì? Đơn giản chính là hai kết quả, hoặc là các người lấy lại mạng của chúng ta, hoặc là đem mạng các người lưu lại. Giải thích? Về phần giải thích, vậy anh hảo hảo tính toán cho tốt rồi lựa chọn đi."

Chuyện cho tới bây giờ, Tiêu Chiến quả thực cảm thấy rất lãng phí thời gian, anh nhìn Đoàn Nghi Ân: "Nghi Ân ca, hoặc là chúng ta giúp bọn họ đưa ra lựa chọn?"

Đoàn Nghi Ân khoát tay không phản đối.

Điều này nói lên cái gì, không ai không hiểu, đám người ở đây ngay lập tức biến sắc.

Dương gia nhất định không sợ cá chết lưới rách, Dương Hạo dám đến thành phố Z, Quách Minh Đồng không thể không chuẩn bị tốt mai phục, nhưng người của Tiêu Chiến đã sớm đợi lệnh, Đoàn Nghi Ân cũng là có chuẩn bị mà đến.

"Nhị Thiếu." Không nghĩ tới một tiếng này là từ Dương Hạo.

Tiêu Chiến nhìn về phía gã, Dương Hạo nhìn ba người trước mắt: "Tôi đưa em gái về nhà, lời Vương thiếu vừa nói, có thể tiếp tục nói một chút không?"

Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến nhìn nhau, trong mắt trao đổi đều là khinh thường Dương Hạo, kỳ thật hôm nay bọn hắn ngược lại vẫn hi vọng có thể nhìn thấy máu, vì như thế tối thiểu, Dương gia vẫn còn tính là người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro