Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[60-x] Đáng chết

Đoàn Nghi Ân không muốn để Tiêu Chiến ra mặt ứng phó với người của Yaohui, dù sao việc này là do hắn mà ra, hắn không thể đệ đệ của mình xông vào trận chiến, thế nhưng là Tiêu Chiến tất nhiên sẽ không bỏ mặc, dù sao đây cũng là Z thị, là địa bàn của anh.

Trong sân biệt thự Tân Cương có không ít xe, trong viện cũng đứng không ít người. Xe của Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác tiến vào bên trong, có thể là do chiếc Pullman S680 này sinh ra vốn là để dọa người, xe tới tận cửa chính mới dừng lại, những người trong viện đều bị kinh hãi ở mức độ khác nhau, nhưng dù là bọn chúng dáng vẻ rụt rè hay thế nào, cũng không lọt vào mắt hai vị lão đại kia.

Thủ hạ giúp hai người mở cửa xe, hiển nhiên là người của Yaohui đem tư thái lên hàng đầu, bọn hắn rốt cuộc đem đến những nhân vật chủ chốt nào, Tiêu Chiến lúc này vẫn chưa biết, thế nhưng mấu chốt là tất cả bọn họ lúc này đều đang ở trong biệt thự, điều này khiến Tiêu Chiến rất không thoải mái.

Ánh mắt không còn phần nào hữu hảo, Tiêu Chiến nói: "Có vẻ như những thứ mà em bỏ qua ở Triệu Lệ Dĩnh, hôm nay liền có thể lấy lại từ người của Yaohui."

Vương Nhất Bác cong cong khóe miệng khẽ cười một tiếng, xác thực như thế. Không ra tay với Triệu Lệ Dĩnh, vậy đòi từ trên đầu đám Dương gia này đi.

Bước vào sảnh giữa biệt thự, hai người cũng coi như là đã thấy rõ hôm nay Yaohui đến cùng là có ai đến, Dương gia đến chính là anh trai của Dương Mịch, Dương Hạo, gã mang theo một người Tiêu Chiến khá quen thuộc, Quách Minh Đông từ Y thị, ngược lại chỉ có một chút giao tình, không tính là bằng hữu.

Rõ ràng, Tiêu Chiến cùng Vương Nhất Bác hai người vào trong cũng không được đối xử nhã nhặn, đừng nói đứng dậy nghênh đón, bọn họ còn chẳng nhìn lấy một cái. Nhưng mà chuyện này Tiêu Chiến hiểu được, nếu như cái này đổi thành Tiêu Chiến, đừng nói ngồi xuống thương lượng, cứ trực tiếp đem hết cả nhà đối phương chôn đi là được, lãng phí thời gian.

Nhưng cảnh tượng này cũng tính là động lòng người, cảnh tượng hiện tại cũng nói lên một điều là Tiêu Chiến những năm này đều không có phí công, bởi vì đối phương cũng không dám chân ướt chân ráo liều mạng, bọn họ lòng dạ biết rõ cái này phần thắng nhỏ đến đáng thương.

Quách Minh Đông đầu tiên mở miệng gọi một tiếng Nhị thiếu, đồng thời chúc Tiêu Chiến đám cưới vui vẻ. Quách Minh Đông cũng nhìn về phía Vương Nhất Bác nói: "Vương lão đại tôi ngược lại thật ra chưa quen thuộc, thế nhưng Cypher đại danh đỉnh đỉnh, lại may mắn gặp được Nhị Thiếu."

"Lão Quách, nhiều năm như vậy không gặp, lúc này cậu lại lấy thân phận đi giúp đỡ người khác sao?"

Người trong gian phòng này đồng thời nhìn sang, Đoàn Nghi Ân đi tới, không mang theo ai, nhưng là Vương Nhất Bác hiểu, Đoàn Nghi Ân không mang theo Locco, đồng nghĩa với việc, mọi thứ bên ngoài hết thảy đều đã được hắn kiểm soát trong tầm tay.

Vương Nhất Bác dẫn đầu cong lên khóe miệng không chút lưu tình, có kịch xem.

Có thể nhìn ra được, Quách Minh Đông đối với Đoàn Nghi Ân còn có chút kiêng kị, dù sao năm đó Đoàn Nghi Ân ở thành phố Z, Quách Minh Đông vẫn là nịnh bợ kiếm một chút mối quan hệ với anh. Thế nhưng là Quách Minh Đông hiện tại có lẽ đã sớm có thế lực riêng, gã ở Y thị cùng Yaohui hỗ trợ lẫn nhau, lần này Yaohui có sự kiện lớn, gã nào có thể không ra mặt.

Dương Hạo thông qua cấp dưới của muội muội hắn cũng biết một chút Dương Mịch cùng Đoàn Nghi Ân như thế nào liên quan. Bây giờ nhìn thấy Đoàn Nghi Ân, gã có chút kích động, từ dưới ghế đứng bật dậy, chất vấn Đoàn Nghi Ân: "Đó là đạo nghĩa của người Anh Quốc? Băng qua sông phá cầu là điều thường thấy hả, mày còn có mặt mũi đến?"

Đoàn Nghi Ân trong lòng cũng không phải là một tia áy náy đều không có, thế nhưng là cái này so với người yêu của anh lúc này đang phải ở nhà tĩnh dưỡng thì không đáng được nhắc tới. Mặc dù Phác Chân Vinh kia một dao là tự mình đâm, thế nhưng Đoàn Nghi Ân cũng tự mình minh bạch, một dao kia đều là Dương Mịch đem tới, anh hết thảy nhất định phải tạo ra một cái kết trọn vẹn, thế nên mới kiên quyết để cho Locco "không cần xin chỉ thị."

Đoàn Nghi Ân đối với Dương Hạo thái độ xem thường, không có cảm xúc gì ngồi xuống ghế.

"Hừ." Tiêu Chiến lại cau mày đối với thô lỗ này của Dương Hạo, anh giơ ngón tay gập xuống hai lần ra hiệu cho Dương Hạo nhanh chóng ngồi xuống: "Não cũng không muốn dùng nữa rồi? Chúng ta xem như là thổ phỉ lưu manh cũng sẽ không ở trên đường bắt chừng lấy một người sau đó giết hắn, người đã chết, kia cũng là đáng chết."

________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro