Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[46-x] Đêm tân hôn H+

Tiêu Chiến tự mình dang rộng chân ra, tay cầm máy rung thận trọng tiến về phía sau, tự mình thăm dò trước đó, mặc dù máy rung mát xa làm bằng chất liệu rất mềm, nhưng Vương Nhất Bác vẫn là sợ bảo bảo của hắn bị thương, liền quỳ trên giường cúi đầu nhìn xuống, còn không quên bôi dầu xung quanh hậu huyệt Tiêu Chiến đang muốn cắm đồ vào.

"A. Đau."

Tiêu Chiến càu nhàu.

Vương Nhất Bác cúi xuống hôn Tiêu Chiến vài lần: "Vậy em còn chần chờ gì nữa."

Tiêu Chiến không dám manh động, cử động một chút đều không dám, anh muốn từ bỏ, hậu huyệt đã sớm run rẩy ngậm lấy máy rung.

Vương Nhất Bác lại phi thường lưu manh, hắn trực tiếp đẩy máy rung vào trong, dùng nó đâm anh đến cùng, khiến cho Tiêu Chiến buộc phải thẳng lưng lên rên rỉ. Nhưng cơn đau chỉ mới chớm, Vương Nhất Bác đã sớm kéo Tiêu Chiến ra khỏi cơn đau đột ngột, kéo anh ôm vào lòng.

Lúc ngã về sau, hắn ôm lấy Tiêu Chiến, đè lên người anh. Thân thể Tiêu Chiến rất trơn vì dầu bôi trơn Vương Nhất Bác đổ lên, anh gần như vì đà này ngã xuống giường, Vương Nhất Bác lại kéo anh lại.

Ở phía sau gáy anh hôn đến cực điểm, không quên chạm vào điều khiển từ xa ở trên giường bật nút công tắc máy rung mát xa phía bên trong, Tiêu Chiến chủ động kết thúc nụ hôn, để Vương Nhất Bác nghiêm chỉnh nằm xuống giường, bản thân thì quỳ lên người hắn.

Anh hôn lần lượt từ xương quai xanh của Vương Nhất Bác, nhưng Vương Nhất Bác lại kéo cánh tay của Tiêu Chiến về phía mình để có thể di chuyển máy rung mát xa kia. Đồng thời đem miệng của anh đến bên tiểu Yibo đã sớm cứng rắn hùng dũng.

Không chỉ eo của Tiêu Chiến mà mông của anh cũng rất đẹp. Vương Nhất Bác đặc biệt thích mông của anh, bên trong rất chật, nó cũng đủ lớn để hắn có thể nắm lấy bằng một tay.

Hắn ấn điều khiển từ xa lên mức trung bình, với tần suất này, Tiêu Chiến cơ hồ được phục vụ rất tốt, cảm thấy rất sảng khoái. Tiểu Yibo trong miệng Tiêu Chiến cũng vì vậy mà không được tận tình phục vụ chút nào.

Vương Nhất Bác vỗ mạnh vào mông Tiêu Chiến: "Bảo bối nhanh."

Nhưng Tiêu Chiến thực sự bị máy rung cuốn lấy không thể tập trung và làm hài lòng Vương Nhất Bác nổi. Tiêu Chiến mơ hồ nghĩ, lại đem tiểu Yibo ra khỏi miệng, thân trên cúi xuống Vương Nhất Bác: "Lão công, vào a."

Vương Nhất Bác dùng bàn tay to bản bóp chặt lấy mông Tiêu Chiến, kéo anh lại gần mình, tới một khoảng cách cho phép, Vương Nhất Bác nhanh chóng dùng máy rung mát xa đâm vào vài cái: "Cái này không tốt sao?"

"Không đời nào."

Tiêu Chiến quỳ xuống, cố gắng chống đầu gối đem thứ đang cản đường đó ra, nhưng Vương Nhất Bác nhanh chóng ngăn anh lại. Hắn ngay lập tức ngồi dậy, đè Tiêu Chiến nằm dưới thân mình.

Chưa kịp phản ứng, Tiêu Chiến đã bị Vương Nhất Bác nắm lấy. Kéo eo anh sang bên, chuyển sang tư thế quỳ.

Dầu bôi trơn vẫn còn trên tay, Vương Nhất Bác đương nhiên không keo kiệt, hạ thân của hắn cùng với hậu huyệt Tiêu Chiến đã sớm ướt át, nhưng mà cũng vì quá trơn, Vương Nhất Bác thật vất vả mới có thể véo cái mông của Tiêu Chiến.

Máy rung vẫn ở đó, Vương Nhất Bác không rút ra, ngược lại còn ép chặt phân thân của mình vào cửa hậu huyệt của Tiêu Chiến.

"Lão công..."

"Đừng động bảo bối."

Sau vài lần như vậy, Vương Nhất Bác trực tiếp đem côn thịt của chính mình đâm vào. Không bao lâu sau, toàn bộ Tiểu Yibo đều đã chôn trong cơ thể của Tiêu Chiến. Hắn rất xấu, cố tình đâm vào với tần số khác nhau, không chỉ đâm vào một chỗ, khiến cho Tiêu Chiến càng thêm phát cuồng. Máy rung phía trong cùng thi thoảng cũng làm cho Tiêu Chiến run rẩy không ngừng.

Rất tuyệt.
Luôn miệng rên rỉ.

Vương Nhất Bác cúi xuống, hung hăng cắm cây gậy của chính mình đến cuối cùng, sau đó rảnh tay nhéo nhéo phân thân của Tiêu Chiến, nhưng động tác đâm vào vẫn không có ý định dừng lại.

Thanh âm khàn đặc vì dục vọng của Vương Nhất Bác mơ hồ lọt vào tai Tiêu Chiến.

Hắn nói: "Vợ, cả hai đều thoải mái, đúng không?"

"Bảo bối, muốn bắn không?"

Hắn nói: "Cmn đừng bóp anh chặt như vậy."

Lời thì thầm cuối cùng của hắn dường như không rõ ràng. Tiêu Chiến không biết anh đang bối rối hay tại Vương Nhất Bác nói không đủ rõ ràng.

Tiêu Chiến chỉ có thể nghe thấy một số thanh âm rên rỉ, kêu rất ái muội.

Vương Nhất Bác tiến vào trong cơ thể Tiêu Chiến càng lúc càng nhanh, vừa rồi nhéo nhéo phân thân của Tiêu Chiến, lúc này lại dùng thân dưới rất nhanh.

Tiêu Chiến rên rỉ.
Tiêu Chiến cầu xin.
Tiêu Chiến hét lên.

Hai người đạt khoái cảm cùng nhau.

Cái này cũng quá khẩn trương rồi, bọn họ rõ ràng không làm quá nhiều, nhưng Tiêu Chiến suýt nữa thì bị làm đến thần hồn tán loạn.

Khăn trải giường màu đỏ đã chuẩn bị kỹ lưỡng sớm bị làm cho xấu hổ, Tiêu Chiến ngã nhào vào một màu đỏ tươi, anh hiện tại cái gì cũng không muốn làm.

"Bảo bối."

Vương Nhất Bác đè lên người Tiêu Chiến, cắn lỗ tai như anh không có chuyện gì, cuối cùng hắn cũng tắt công tắc máy rung, nhưng vẫn một mực không lấy ra.

Bây giờ cả người Tiêu Chiến đều trống rỗng, anh không có thời gian để chăm sóc nó.

Vương Nhất Bác nói tiếp: "Anh nên mua cho bảo bối một cái đuôi thỏ, trên giường như vậy trông em rất đẹp. Đặc biệt mê người."

"Biến thái."

Mặc cho Tiêu Chiến mắng, nhưng giọng điệu vẫn là yếu ớt.

Vương Nhất Bác khẽ cười vài tiếng, đặt Tiêu Chiến nằm lên thân trên của mình, nhìn anh vô cùng dịu dàng: "Sau ngày hôm nay, lão công nghĩ, làm em cũng trở nên có ý nghĩa hơn."

Tiêu Chiến nói: "Anh muốn giết em bây giờ?"

"Anh có thể không, bảo bối?" Vương Nhất Bác hôn lên mũi Tiêu Chiến: "Tuy rằng hôm nay hỗn loạn một phen, nhưng là không sao cả. Anh còn có thể nghe thấy tiếng em rên rỉ trên giường chứng tỏ Yabu thật sự không có khả năng. Anh không chết được."

Tiêu Chiến đánh hắn một cú. Anh vẫn còn chưa bình tâm sau lo lắng. Vương Nhất Bác còn muốn khiêu chiến: "Aii, bạo lực gia đình."

"Anh không nghiêm túc chút nào."

"Em chỉ thích anh nghiêm túc?"

Tiêu Chiến thực sự không phủ nhận điều đó, nét mặt đã có chút hoà hoãn hơn.

Vương Nhất Bác lại nói: "Dù gì thì anh cũng không nghiêm túc đâu."

Vương Nhất Bác đưa tay vào nơi tư mật của Tiêu Chiến, cuối cùng cũng kéo ra thứ cắm trong người anh.

Máy rung bị lấy đi, Tiêu Chiến khẽ rên lên hai lần.

Nhưng sóng gió chưa dừng lại ở đó, chí ít là trong đêm nay, không thể kết thúc chỉ với như vậy.

"Bảo bối, em có muốn có em bé không?"

"Lão công, muốn nhiều hơn nữa."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro