[41-x] Yêu thương
Yabu không cách nào liên lạc được với Z, liền biết rằng ám khí đả thương được chuẩn bị từ trước không có cơ hội được sử dụng. Kế hoạch giết Vương Nhất Bác không thành, thủ tiêu Dương Mịch cũng không có kết quả khác.
Thế nhưng là dù kế hoạch không thành, trước mắt cũng phải tự tìm cho mình đường sống, gã vẫn luôn cho rằng quân tử trả thù mười năm chưa muộn.
Kế hoạch tiếp theo của Yabu là trực tiếp rời thành phố Z bằng máy bay trực thăng, bay thẳng đến Italy, cái này kì thật cũng đã được xem là sắp xếp thỏa đáng, bởi vì cứ cho là Tiêu Chiến có thể kẹp chặt ba con đường thủy không quân khiến bọn hắn không thể động đậy, cũng không có biện pháp ở thành phố Z rộng lớn như vậy chuẩn xác bắt được một chiếc trực thăng bất hợp pháp.
Nhưng là Vương An Vũ đã kịp thời đưa người đến, cậu biết không thể gây phiền toái cho Tiêu Chiến, cho nên Vương An Vũ trực tiếp chuẩn bị cả hai tay, ám sát không được, sẽ nổ súng.
Rõ ràng, Cypher bỏ ra một cái giá cao trên trời để nuôi sát thủ chuyên nghiệp, muốn giết một ông già được bảo vệ bởi chưa tới mười người, không mất quá nhiều hơi sức.
Trước khi Yabu chết, Vương An Vũ còn tốt bụng xuất hiện cùng gã gặp mặt một lần. Cậu nhìn xung quanh một lượt, hoàn toàn có thể tưởng tượng được đám người này trước đó trốn lui trốn lui như một bầy chuột như thế nào.
Tất cả lại giống như không ngờ tới, lão đại của một tổ chức hàng đầu lại nhẫn nhục giấu mình trong một tòa nhà cũ nát dạng này. Chỉ vì muốn ra tay trả thù.
Vương An Vũ ngồi xổm xuống, cậu vỗ vỗ vào mặt Yabu nói: "Lão đại, kế hoạch rất tốt, cũng dùng không ít người, thế nhưng là ông thử tưởng tượng, nếu người khác có thể tại Z tùy tiện muốn mạng của ông, ông nhiều năm như vậy có phải đều là toi công lặn lội ở Italy?"
Vương An Vũ đứng dậy đi vài bước, từ trên cao nhìn xuống Yabu: "Đã hai năm rồi, con trai ông từ Ý chạy tới London muốn tác oai tác quái giành địa bàn, thế nhưng hắn vốn dĩ không có bản lãnh kia, rơi vào tay ca ca của tôi cũng là mệnh không tốt, mà ông, lại cũng không biết tự lượng sức mình, vậy cứ yên tâm cùng con trai đoàn tụ đi, sau này buôn bán ở Ý, Cypher chúng ta miễn cưỡng tiếp."
Nói xong, Vương An Vũ hất cằm về phía sát thủ, bọn hắn ngay lập tức động thủ. Cuối cùng Yabu cũng là chết trước mặt Vương An Vũ, sau đó cậu cũng không quên cho người xử lý sạch sẽ.
Lên xe về sau, Vương An Vũ gọi cho Tiêu Chiến, muốn giải quyết dứt điểm, vẫn là cần người của anh đến một lúc.
Nhận được một cuộc gọi này, Tiêu Chiến mới có thể chân chính thở phào một cái nhẹ nhõm, anh quay người lại, Vương Nhất Bác đang đứng trước gương đeo cà vạt, bộ âu phục kia hắn đang mặc, Tiêu Chiến rất thích.
Khi hắn lần đầu tiên thử nó, Tiêu Chiến liền hỏi: "Lão công, là người đẹp vì lụa sao?"
Về sau lại là chính Tiêu Chiến phủ nhận, không, nhất định là lụa đẹp vì người. Ai bảo lão công của anh đẹp đến nhường này, Vương Nhất Bác có lẽ cũng không biết, hắn đến tột cùng có bao nhiêu phần mê người.
Hiện tại, Vương Nhất Bác vừa định hỏi Tiêu Chiến Yabu đã chết chưa, thế nhưng là lời còn chưa nói ra miệng, Tiêu Chiến đã bước nhanh hai bước đến bên cạnh, nắm lấy cà vạt của hắn, phá vỡ khoảng cách an toàn cuối cùng.
Hôn.
Vương Nhất Bác thuận thế ôm eo Tiêu Chiến tiếp nhận nụ hôn này, Tiêu Chiến giờ khắc này giống như đặc biệt trở nên yếu đuối, anh kết thúc nụ hôn này nhưng không nguyện ý rời khỏi vòng tay của Vương Nhất Bác.
"Lão công. Không sao rồi."
Vương Nhất Bác vỗ về anh: "Đương nhiên không sao, anh biết sẽ không có việc gì."
"Lão công."
"Anh ở đây."
Tiêu Chiến lùi lại nửa bước, đặc biệt nghiêm túc nhìn Vương Nhất Bác: "Lão công em yêu anh."
Lúc này, Vương Nhất Bác cũng không nhất định phải có lòng ham chiếm hữu bộc phát muốn một nụ hôn điên cuồng hay dứt khoát ở đây muốn anh, hắn rất hiểu cảm xúc của Tiêu Chiến hiện tại, anh chính là một mực khẩn trương, sợ hãi vương Nhất Bác sẽ xảy ra chuyện. Nhưng là trong khoảng thời gian kia, anh không dám mặc sức thể hiện loại tâm tình này, mặc dù trong lòng vô cùng bất an, nhưng anh vẫn luôn giả vờ mạnh mẽ, ra vẻ kiên cường sẽ không có chuyện gì, anh nhất định phải tàn nhẫn phải trấn tĩnh, nhưng vẫn là trong khoảng thời gian hôn lễ này, anh cũng không có chút nào có thể thả lỏng tâm tình.
Nếu như nói nhẹ nhõm, cũng chỉ có lúc này mà thôi.
Bây giờ, Yabu chết cũng đã chết rồi, người dưới tay gã cũng không cần phải nói đến, Cheetah tại Italy cũng sẽ sớm bị tấn công. Bất cứ ai muốn trả thù cho gã, trước tiên cũng phải cần ngẫm nghĩ lại bản thân có thể giữ được mạng bước qua cửa hay không.
Điều này cũng nói rõ Vương Nhất Bác không sao, người yêu của anh không sao rồi, mặc dù chưa hề mất đi, thế nhưng là Tiêu Chiến vẫn y nguyên tất cả đều là suýt nữa mất đi sau đó có lại được, hạnh phúc giống như nhân đôi lên.
"Bảo bảo, vui vẻ lên, hôm nay là ngày của chúng ta mà."
Tiêu Chiến gật đầu, lại nhịn không được hôn Vương Nhất Bác, không triền miên, không mang theo câu dẫn lưu luyến, tất cả đều là yêu thương.
Hết mực yêu thương mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro