Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[33-x] Tiền hôn lễ

Thời tiết hôm nay rất đẹp, rất mang tới cảm giác một ngày quan trọng, thế nhưng là Tiêu Chiến chào đón ngày mới với đôi mắt đỏ hoe, anh suốt một đêm mất ngủ, tại tấm giường lớn kia trằn trọc qua lại không thể chợp mắt.

Vào đêm trước ngày cưới, vợ chồng không được gặp nhau là điều không thể tránh khỏi.

Mà sở dĩ mất ngủ, ngoại trừ không được người yêu ôm, ngoại trừ khao khát, còn như vậy có một tia lo lắng. Cái này cũng không phải lo lắng Cheetah sẽ ngày này đánh lén. Toàn bộ hiện trường hôn lễ, thậm chí cả một đoạn đường dài gần nơi tổ chức, Tiêu Chiến còn hận không thể đem tường đồng vách sắt dựng lên. Một con ruồi cũng đừng nghĩ đến muốn xông vào làm chuyện xằng bậy.

Cái anh lo lắng chỉ là sẽ có ai đó có mưu đồ phá hủy ngày thiêng liêng nhất cả đời của hai người.

Tiêu Chiến không cách nào tưởng tượng, nếu như thực sự xảy ra chuyện như vậy, anh có nên hay không ở trong lễ phục ôm súng bắn tỉa bắn phá, thấy một người giết một người.

Nhà tạo mẫu đang trang điểm cho Tiêu Chiến, cuối cùng trông anh cũng không còn hốc hác tiều tụy nữa sau một đêm không ngủ. Lúc này Vương Nhất Bác vừa vặn ở đầu dây bên kia gọi video cho anh, cảm thán nói Tiêu Chiến làm sao lại có thể đẹp tới như vậy.

Vương Nhất Bác tạo hình xong xuôi, lễ phục cũng đã mặc vào. Hạn chế của camera khiến cho Tiêu Chiến căn bản cũng không thể nhìn thấy hết thảy Vương Nhất Bác sau khi mặc vào một thân lễ phục sẽ trông như thế nào, đành chờ trực tiếp nhìn.

"Lão công, An Vũ có đang ở cùng với anh trong biệt thự không? Không được để Rum cách xa anh hai bước."

Vương Nhất Bác đổi camera sau cho Tiêu Chiến tự mình nhìn, Vương An Vũ cùng Thừa Thừa đứng cách đó không xa, sáng sớm đã đến biệt thự.

Đây chính là biệt thự mà Đoàn Nghi Ân tặng hai người, không sai, chính là biệt thự cổ mà nhiều năm trước anh đã đổi bằng rất nhiều nhân mạch cùng tiền tài mới có thể giành về, khi đó còn chuẩn bị kết hôn với Phác Chân Vinh.

"Tụi nó vẫn luôn ở đây. Đại ca cùng Vinh ca đang tại hôn trường đón khách, Nhị Thiếu tự mình an bài, chúng ta nào dám không nghe."

Cứ như vậy nhoáng một cái, Vương Nhất Bác liền đem camera quay trở về, chính mình xuất hiện tại màn hình điện thoại. Tiêu Chiến đột nhiên rất nghiêm túc, nhìn Vương Nhất Bác nói: "Em nhất định phải gặp anh ở hôn lễ, anh có nghe hay không?"

Vương Nhất Bác trầm mặc hai giây, hắn biết Tiêu Chiến lo lắng rằng sẽ có người tấn công bọn hắn lúc trên đường từ biệt thự đến hôn trường, mặc dù Vương Nhất Bác cảm thấy cái lo lắng này có chút dư thừa, dù sao Vương An Vũ cũng đã sớm âm thầm đem thêm rất nhiều kiên cố thủ hạ từ Anh Quốc đến Z thị, Vương Nhất Bác khả năng còn không thể đếm hết được.

Thế nhưng là, để Tiêu Chiến yên tâm hoàn toàn, Vương Nhất Bác không hề kiệm lời: "Bảo bối, anh rất muốn hôn em. Chờ một lúc bồi anh."

Vương An Vũ đứng đó không cách nào tiếp tục nhìn, cậu trực tiếp xuất hiện trong video: "Anh Chiến, anh cũng không phải bao bọc lão ca của em kĩ càng quá như vậy. Hiện tại trong phòng này cũng phải có đến chục người, ngay cả khi bọn họ nghe không hiểu Tiếng Trung, nhìn bộ dạng đói khát của Lão ca nhà em mà xem, cái này rất ảnh hưởng đến uy nghiêm của anh ấy."

Vương Nhất Bác đẩy Vương An Vũ: "Chú không hiểu."

Vương An Vũ phì cười, thuận theo khí lực của Vương Nhất Bác đảo đảo, cúc áo không được cài chặt, một màn động tác này trực tiếp để lộ ra súng ngắn dắt bên hông.

Phạm Thừa Thừa giật mình, cậu xác định từ trong nhà đến lúc tới đây Vương An Vũ đều không mang theo súng.

Xác thực không có, thế nhưng là sau khi đến nhà Lão Nhị nhà cậu, lúc bàn giao nhiệm vụ với thuộc hạ, cậu liền tiện tay nhặt lấy một khẩu M1911, cậu không cảm thấy mình cần phòng thân, mà là hôm nay còn có Phạm Thừa Thừa, tham gia từ tiệc cưới đến tối, vậy cậu liền phải có vũ khí bên người, dạng này mới có thể an tâm.

Vương An Vũ trở lại bên người Phạm Thừa Thừa, cậu nguyên bản muốn cùng với Phạm Thừa Thừa trêu chọc Lão Nhị của cậu một phen. Thế nhưng là Thừa Thừa vẫn luôn nhìn chằm chằm vào eo cậu, thần sắc không thể nói là bối rối, nhưng nhất định là lo lắng, thậm chí là tâm sự nặng nề.

Vương An Vũ đại khái đoán được vừa rồi Thừa Thừa đã nhìn thấy súng, rất tự nhiên cài chặt cúc áo vào, ngồi xuống bên cạnh cậu: "Thừa Thừa em nhìn Vương Nhất Bác, được kết hôn khóe miệng liền muốn chạy dài đến mang tai."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro