[3-x] Thần Cung
Thần Cung là một hội quán tư nhân của bọn họ ở thành phố Z. Bình thường Phác Chân Vinh và Tiêu Chiến vẫn thường đến đây đích thân tiếp đãi khách, đương nhiên, lần này mở tiệc gia đình cũng là ở đây.
Tiêu Chiến không bao giờ cần hẹn khi tới dùng cơm, chỉ cần anh đến, phòng VIP kia của Thần Cung chắc chắn sẽ là của anh. Nhưng lần này tới nơi, đích thân quản lý của Thần Cung đã ra tận nơi đón người.
Tiêu Chiến nhấn cửa kính xe, quản lý rất cung kính kêu một tiếng: "Nhị thiếu."
"Ai?" Tiêu Chiến nhìn xung quanh hậu viện có rất nhiều xe, hỏi một câu.
"Nhị thiếu, hôm nay Thần Cung có khách bao hết, không biết ngài tới, xin chờ một chút, tôi sẽ cho người dọn phòng VIP cho ngài."
Tiêu Chiến có điểm hiếu kỳ: "Tại Thần Cung bao hết? Ông chủ nào?"
(Nghe là đã biết Thần Cung đỉnh zll như nào rồi, có khách bao hết, khách cũng không đơn giản đi.)
"Dương Tổng của tập đoàn Yaohui."
Tiêu Chiến quay lại cùng Vương Nhất Bác nhìn nhau, này con mẹ nó cũng quá trùng hợp rồi đi, còn muốn đi tìm người, người đã sớm ở ngay trước mắt.
Tiêu Chiến một lần nữa nhìn quản lý hỏi: "Dương Văn Bân?"
"Nhị thiếu, là con gái của Dương Văn Bân, Dương Mịch."
Nguyên bản Tiêu Chiến ban đầu cũng không nhất định phá hỏng tiệc của người khác dành lấy phòng VIP làm gì, nhưng khi nghe nói rằng người này là người mà Đoàn Nghi Ân muốn nói chuyện, Tiêu Chiến chỉ nói một chữ: "Nhanh."
Quản lý liền vội vàng gật đầu, Tiêu Chiến đóng cửa kính xe lại nói với Vương Nhất Bác: "Tuy rằng đây không phải là chủ ý của em, nhưng có tính là cho Nghi Ân ca một cái lễ vật làm quà về nước không?"
Bọn họ đương nhiên không cách nào tưởng tượng được quản lý dùng phương pháp gì, cùng với số tiền kếch xù bao nhiêu để dành lại phòng VIP cho bọn họ, nhưng có thể khẳng định được rằng sẽ chẳng có ai có thể ở thời khắc này vô cớ hảo tâm nhường phòng. Mà một hành động này đương nhiên sẽ gây chú ý với đối phương.
Xuống xe về sau, Tiêu Chiến liếc mắt nhìn mấy chiếc xe đậu trong hậu viện, có mấy biển số xe nhìn rất quen, bọn họ đều là những doanh nhân có chút giao tình với Tiêu Chiến.
Ngô Lỗi đi đón Trương Tử Phong nên trước mắt chỉ có bốn người, vừa bước vào cổng Thần Cung, người phụ nữ vừa đi xuống cầu thang tròn bên trái đại sảnh liền hấp dẫn lực chú ý của bọn họ.
Tiêu Chiến nghiêng đầu nói với Vương Nhất Bác: "Đây, tàn nhẫn mỹ nhân."
"Tôi hiện tại tin."
Dương Mịch chủ động hướng bốn người bọn họ đi tới, cô chính xác biết bốn người họ đến tột cùng là ai, cô đưa tay về phía Đoàn Nghi Ân: "Tôi là Dương Mịch đến từ Yaohui. Không nghĩ tới chúng ta lại gặp mặt trước thời hạn."
Đoàn Nghi Ân rũ mắt, trông thấy động tác bắt tay này của Dương Mịch rất lịch sự, dù giang hồ có tinh phong huyết vũ thế nào, cũng không thể bắt bẻ mặt mũi nữ nhân, nếu không sẽ không có khi thế chút nào, hơn nữa sau này vẫn là cùng hợp tác với Yaohui, bọn họ vẫn là nên lịch sự đối đáp.
Nhưng lúc Đoàn Nghi Ân cùng Dương Mịch chuẩn bị bắt tay trong nháy mắt đó, Dương Mịch đột nhiên nhướng mi nhìn Phác Chân Vinh, cái này hoặc là động tác rất nhỏ nhưng vẫn là bị người khác phát hiện, hoặc là Dương Mịch căn bản cũng không có ý giấu diếm, nhìn Phác Chân Vinh có chút khiêu khích.
Quả nhiên, sau khi chào hỏi lịch sự xong, Dương Mịch bước tới một bước đối mặt với Phác Chân Vinh: "Vinh thiếu, tôi đến Z thị này làm ăn, chưa có chạy tới bái kiến cũng là vì biết Vinh thiếu đang ở Anh Quốc, anh cũng không trách tội này của tôi chứ?"
Thế nhưng là có người khác sẽ trách tội, hiện tại ở Thành Phố Z, người nắm quyền cũng không phải là Phác Chân Vinh.
Bất quá, Tiêu Chiến cũng không có vào lúc này thẹn quá hóa giận, anh không tin Dương Mịch thật sự không biết lão đại hiện tại của Z thị là ai, nàng ta câu này cung kính tất nhiên là mang theo vài phần chế nhạo, nhưng đến tột cùng là vì cái gì?
Lại nói, Tiêu Chiến so với cái này, hiện tại càng hiếu kỳ phản ứng của các danh nhân đến dự bữa tiệc này khi biết được Tiêu Chiến, thậm chí là Đoàn Nghi Ân tới đây hơn.
Đám người kia sẽ không ở đại sảnh cùng Dương Mịch quá lâu, nhưng trước khi đi, Đoàn Nghi Ân đã nói: "Dương tiểu thư có thể tới ngồi một chút."
Bọn hắn cũng xác định, Dương Mịch sẽ đến.
Vừa mới ngồi xuống, quản lý đã đích thân đến hỏi Tiêu Chiến anh muốn uống loại rượu nào, đồ ăn muốn ăn đồ của nước nào, Tiêu Chiến chỉ gọi rượu, các món ăn đều là tự quản lý an bài.
Đợi đến khi quản lý đem nhân viên ra khỏi phòng riêng, thủ hạ của Tiêu Chiến đi tới, cúi thấp người nói nhỏ với anh: "Nhị thiếu, những người từng ở cùng lúc đó cùng với vị kia đều đã rời đi, trước khi đi còn nói, sẽ đem người đến chào hỏi."
Tiêu Chiến khoát tay ra hiệu cho thủ hạ ra ngoài.
Vương Nhất Bác nghe thấy lời người kia nói, liền nở nụ cười: "Bảo bối, vị Dương tiểu thư này sợ là muốn trách tội em làm hỏng tiệc chiêu đãi của cô ta."
"Đại ca, vị Dương tiểu thư này, sẽ không phải là nợ phong lưu của anh đi." Tiêu Chiến nhìn Đoàn Nghi Ân khẽ cười nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro