Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

[19-x] Có mục đích

Nếu như một người thật sự có mục đích, thì dù là ngồi một chỗ chờ thời gian vàng kim trôi đi cũng nhất định chờ bằng được. Trước đó là một Dương Mịch, hiện tại một vị nữ nhân khác nữa cũng là dạng này.

Ở bên dưới phòng khám của Trương Tử Phong, một nữ nhân nhìn xem Ngô Lỗi lái xe ra khỏi tòa nhà rời đi, sau đó mới đeo kính râm vào bước ra khỏi xe.

Ở tòa nhà cao tầng này bên trong có hàng chục công ti lớn nhỏ cùng với phòng làm việc cá nhân, cũng là ở trung tâm thành phố, có rất nhiều người qua qua lại lại, không ít người đi qua quay đầu lại nhìn thêm vị nữ nhân xinh đẹp khí chất ngời ngời này một lần.

Trợ lý của Trương Tử Phong gõ cửa phòng làm việc của cô trước, Tử Phong ngẩng đầu nhìn cô.

"Bác sĩ Trương. Kia Triệu Lệ Dĩnh tiểu thư tới, thế nhưng là nàng hôm nay không có hẹn trước, chị có gặp không?"

Trương Tử Phong liếc mắt nhìn thời gian, Ngô Lỗi vừa rời có nói sẽ tới gặp khách hàng ở gần đây một chút, mất khoảng hai giờ cũng ở trong phòng làm việc chờ cậu ấy tan tầm.

"Mời Triệu tiểu thư vào đi."

"Vâng, bác sĩ Trương."

Cũng không qua bao lâu, Triệu Lệ Dĩnh vào phòng khám, Trương Tử Phong trông thấy còn đứng dậy đón mấy bước: "Triệu tiểu thư, chị hôm nay không có cùng trợ lý của tôi lên lịch hẹn, còn tưởng chị không đến."

Vừa dứt lời, Trương Tử Phong liền đưa tay về hướng cửa sổ khooát một cái: "Triệu tiểu thư, may mà tôi buổi chiều không có hẹn trước, không thì chị là phí công một chuyến.

"Hừm, bác sĩ Trương."

"Làm sao a?"

"Hôm nay tôi không đến đây để trị liệu, chỉ qua đây để gặp cô. Để cảm ơn cô bấy lâu nay giúp đỡ tôi, không biết tối nay cô có rảnh không, cùng ăn cơm nhé?"

Hôm nay thật sự không được, Vương An Vũ cùng Phạm Thừa Thừa từ Anh Quốc trở về, buổi tối mọi người còn hẹn nhau cùng ăn cơm chung, cô không thể vắng mặt. Nhưng Trương Tử Phong cũng hiểu ý tốt của Triệu Lệ Dĩnh, mặc dù từ chối lời mời hôm nay nhưng cô nói hôm sau sẽ mời một bữa.

Đây cũng không phải chỉ là một lời xã giao, hai người cơ hồ mỗi ngày đều gặp mặt, có đôi khi trị liệu, có đôi khi chỉ đơn thuần nói chuyện phiếm, từ quan điểm của Trương Tử Phong, bỏ qua vai trò bác sĩ và bệnh nhân, hai người cũng có thể xem là bằng hữu, cùng nhau ăn một bữa cơm là chuyện quá mức bình thường.

Triệu Lệ Dĩnh tự nhiên cũng không bắt buộc nhất định phải ăn bữa tối này, nhưng là nàng ta chuyến đi này cũng không thể đến không, Triệu Lệ Dĩnh nhìn như vô tình mà hỏi: "Hẹn hò cùng bạn trai sao?"

Trương Tử Phong mỉm cười: "Đâu phải chỉ có một lí do đó."

Triệu Lệ Dĩnh nghe được lời này cong cong khóe miệng.

"Triệu tiểu thư, nếu như là cùng bạn trai hẹn hò, hôm nay liền để anh ấy ở nhà. Là bữa cơm gia đình."

Triệu Lệ Dĩnh lòng dạ đương nhiên biết rõ bữa cơm gia đình kia bao gồm những ai, đó cũng là lý do Triệu Lệ Dĩnh chọn tìm Trương Tử Phong vào ngày hôm nay.

Nàng ta biết Vương An Vũ đã đến Trung Quốc, buổi trưa ở sân bay nàng đã nhìn thấy cậu ta lên xe của Vương Nhất Bác. Như vậy, Tiêu Chiến nhất định sẽ thu xếp một bữa ăn ngon để đãi đệ đệ của bọn hắn. Cái này cũng tính là gia yến của hai đại gia tộc, nếu như Trương Tử Phong có một vị trí trong đó, có nghĩa là thời gian qua của nàng ta không hoàn toàn là uổng phí.

"Bữa cơm gia đình quan trọng hơn, bác sĩ Trương, chúng ta hẹn một ngày khác."

Trương Tử Phong tiễn Triệu Lệ Dĩnh ra ngoài, trợ lý của cô đang đem hoa Ngô Lỗi đưa tới cắm vào bình, Triệu Lệ Dĩnh ghé mắt nhìn thoáng qua: "Bạn trai tặng?"

"Đúng vậy a."

Triệu Lệ Dĩnh nhìn bó hoa loa kèn nói: "Bình thường người yêu không phải nên tặng hoa hồng sao?"

"Tôi cũng rất thích hoa hồng, nhưng lại dị ứng với hoa hồng. Càng dị ứng, không thể chạm vào nó, tôi càng thích."

Triệu Lệ Dĩnh một nháy mắt thần sắc có chút mờ mịt.

Trương Tử Phong hỏi nàng ta: "Sao vây? Triệu tiểu thư, cô không thoải mái sao?"

"A không có." Triệu Lệ Dĩnh lắc đầu: "Thật giống như tôi có một người rất quan trọng cũng dị ứng với hoa hồng, nhưng là đã qua nhiều năm, không còn nhớ rõ nữa."

Trương Tử Phong nhướng mày, cái này có vẻ như là một bước đột phá, nhưng rất rõ ràng, bây giờ không phải lúc đi sâu vào chủ đề này. Thứ nhất Triệu Lệ Dĩnh lần này tới đây cũng không phải vì trị liệu, thứ hai, muốn trị liệu một cách tích cực, cái này cần là về sau một ngày nào đó lơ đãng nhắc đến mới được.
____

Nhắc lại một lần nữa, không áp đặt bản chất nhân vật phản diện lên người thật nha.

Này cũng là Author đại thần viết, tôi không còn cách nào khác a, huhuuu Dịch tỷ, Mịch tỷ của toiiii.

Nhưng mà á, "Dương Mịch" ở đây là "Dương Mịch" chứ không phải Dương Mịch.

"Triệu Lệ Dĩnh" ở đây cũng là "Triệu Lệ Dĩnh", not Triệu Lệ Dĩnh nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro