[11-x] Đàm phán
Đúng như lời Đoàn Nghi Ân cùng Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến nói ở thư phòng, anh đã đưa Phác Chân Vinh đi cùng lúc bàn chuyện hợp tác với Yaohui.
Kỳ thật mới đầu Phác Chân Vinh đối với chuyện này cũng không có để tâm lắm, nhưng khi Đoàn Nghi Ân nói với anh rằng người phụ trách từ Dương Văn Bân đổi thành Dương Mịch, trong lòng anh liền không tránh khỏi có điểm không thoải mái.
Cho nên Phác Chân Vinh cũng không có cự tuyệt một chút nào lúc Đoàn Nghi Ân đề nghị cùng nhau đi.
Chỉ như vậy, một quyết định tưởng như vô tình cũng khiến Đoàn Nghi Ân minh bạch rằng những lo lắng của Vương Nhất Bác không phải đều hoàn toàn không có lý, chí ít thì Phác Chân Vinh cũng thấy thoải mái hơn lúc được Đoàn Nghi Ân đề nghị đi cùng.
Lấy Đoàn Nghi Ân đối với Phác Chân Vinh hiểu rõ, ngay cả một cuộc đàm phán sặc mùi thuốc súng căn bản cũng không đủ để hấp dẫn sự chú ý của anh, còn không bằng đi dạo chơi hay đua xe đâu. Lần này anh đi chẳng qua cũng là vì đối với Dương tiểu thư kia, hiếu kì đặc biệt lớn.
Địa điểm gặp mặt là Đoàn Nghi Ân quyết định, một trà đạo quán, nhiều năm trước Đoàn Nghi Ân vẫn thường xuyên ghé qua đây.
Ngoài Phác Chân Vinh ở bên cạnh, còn có thủ hạ Locco cùng ba vị chủ lý.
Bên A Yaohui không có sớm đến địa chỉ ước định, điều này cũng không phải không thể xảy ra, Đoàn Nghi Ân đối với mấy thứ này cũng không quá xoi mói để bụng.
Dương Mịch cũng tự biết cân nhắc, không đến sớm, cố ý đến trễ cũng không mang lại lợi ích gì cho nàng ta, cơ hồ là gần đúng thời gian gặp mặt, Dương Mịch cùng với một số người thuộc tập đoàn Yaohui bước vào buổi trà đạo.
Nàng không ngạc nhiên khi nhìn thấy Phác Chân Vinh, bất quá là lại sinh lòng mỉa mai thôi, trong mắt Dương Mịch, Đoàn Nghi Ân chính là mạng sống của Phác Chân Vinh.
Rốt cuộc, coi như ẩn tàng đủ tốt, câu chuyện xưa của họ cũng đã sớm lưu truyền giang hồ, Dương Mịch đương nhiên có thể nghe được ít nhiều.
Qua loa giới thiệu về sau, Dương Mịch đưa người đến ngồi đối diện với Đoàn Nghi Ân.
"Cho tới hôm nay tôi vẫn còn bàng hoàng, thật không thể tin được có ngày chúng tôi có thể cùng với Đoàn tiên sinh bàn chuyện hợp tác."
Rõ ràng là có một sự tương phản lớn giữa sự sắc sảo của Dương Mịch đối với lần đầu tiên bọn họ gặp nhau, nàng ta bây giờ thậm chí giống như là người mới ở nơi làm việc vừa nói về đơn hàng đầu tiên có chút hào hứng, không quan trọng cái nào mới là bộ dáng thật sự, nhưng nữ nhân này đều tuyệt đối khôn ngoan.
"Quyền đại lý độc quyền ở Anh Quốc..."
"A.." Dương Mịch ngắt lời Đoàn Nghi Ân: "Để thúc đẩy lần hợp tác lần này của chúng ta, Yaohui muốn thể hiện thành tâm thành ý của mình khi ký hợp đồng với anh, năm thứ nhất đại lý miễn phí đi."
Đoàn Nghi Ân cười: "Yaohui chẳng lẽ là tổ chức từ thiện?"
Dương Mịch khoát tay, cấp dưới ngay lập tức đưa cho nàng một bản văn kiện, Dương Mịch đem tài liệu này cho Đoàn Nghi Ân: "Đoàn tiên sinh, tiên sinh ở chuỗi cung ứng xuất khẩu từ Anh sang Trung Quốc có phần tổn thất, một năm đại diện phí đủ hòa nhau a? Nếu vẫn chưa đủ, tiên sinh xem một chút bản hợp đồng này."
"Dương tiểu thư." Phác Chân Vinh ấm áp gọi nàng một tiếng, nhưng ngữ khí lại lạnh muốn chết.
Dương Mịch khẽ đảo mí mắt nhìn nam nhân bên cạnh Đoàn Nghi Ân, trầm mặc không nói gì.
"Cô cảm thấy ở trong nước quấy nhiễu được công việc kinh doanh của Nghi Ân tại Anh Quốc là cái có thể khoe khoang sao?"
"Đương nhiên không. Nếu tôi nghĩ đây là thứ để khoe khoang, tôi sẽ không dùng đại diện phí một năm để trả lại tiền này cho Đoàn tiên sinh. Tôi ra ngoài nói khoác không phải càng có thể thể hiện năng lực của bản thân sao?"
Phác Chân Vinh cười lạnh nói: "Nói khoác? Thổi xong cô còn có thể ngồi ở chỗ này sao?"
Dương Mịch cũng đồng dạng lạnh mặt xuống: "Sẽ có đệ đệ của anh thay anh xử lí đúng không?"
Dương Mịch lại nhìn về phía Đoàn Nghi Ân: "Tôi biết anh trong lòng đã sớm biết rõ ai là người liên quan đến chuỗi cung ứng của anh. Anh về nước muốn cùng chúng tôi nói chuyện hợp tác, không phải chỉ để kiếm tiền từ chúng tôi mà còn muốn làm rõ ràng một xí nghiệp nhỏ bé làm sao có bản lĩnh động vào miếng phomat của anh?"
"Dương Tổng." Vẻ mặt của Đoàn Nghi Ân biểu lộ rất nghiêm túc: "Cô khiến tôi ngạc nhiên đấy. Tôi xác thực không nghĩ tới còn chưa đề cập Dương Tổng đều đã biết hết những việc này. Nhưng có một số thứ đã có trước mặt, nếu cô đã tự mình thừa nhận đã động tay chân vào chuỗi cung ứng của tôi. Cô ở thành phố Z chắc đã từng nghe qua, đây không phải nơi cô có thể hóa mây làm mưa, nếu như bên ngoài trà quán không bị người của cô vây chặt, có lẽ Dương Tổng cũng không thể từ nơi này có thể thuận lợi ra ngoài đi."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro