Chương 1
Chương 1
Không phải Tiêu Chiến cố ý nghe lén bí mật của Vương Nhất Bác, mà chẳng qua anh vừa quay xong tiết mục, định tới phòng vệ sinh, ai ngờ lại vô tình nghe được một đoạn tình cảm cẩu huyết thế này.
Hai giọng nói đều là của nam, một người trong đó có vẻ kích động, giọng cũng khá lớn, từ xa đã nghe thấy tiếng rõ ràng đang chất vấn người kia tại sao lại theo người khác đi 419 (for one night-tình một đêm).
Một giọng nói khác trong trẻo, lạnh lùng cất lên, đầu tiên là bảo cậu ta nói nhỏ một chút, sau đó lại nói trên thực tế chúng ta không có quan hệ gì, chỉ là ngủ cùng nhau mấy đêm mà thôi.
Chính giọng nói này đã khiến Tiêu Chiến từ bỏ ý định lặng lẽ rời đi, bởi anh và chủ nhân giọng nói này đã từng chạm mặt nhau trên sân khấu của một chương trình Talk Show, Tiêu Chiến là một trong những khách mời, còn cậu là MC.
Từ phía trong gian phòng lại vọng ra tiếng bùm bụm, sau đó cánh cửa bị hất ra một cách thô lỗ, đập cái ầm vào cánh cửa bên cạnh.
Một cậu thanh niên trẻ tuổi bước ra, là một diễn viên mới nổi gần đây, Tiêu Chiến cất tiếng chào theo phép lịch sự. Cậu trai kia liếc cặp mắt được trang điểm tỉ mỉ nhìn Tiêu Chiến một cái, rồi hờ hững ừm khẽ, hiển nhiên là không có hứng thú với một ngôi sao nhỏ tuyến mười tám như anh.
Sau khi cậu trai kia rời đi một lúc, Vương Nhất Bác mới chậm rãi bước ra, bước đến bên cạnh chỗ Tiêu Chiến đang đứng, mở vòi nước rửa tay.
Tiêu Chiến liếc nhìn Vương Nhất Bác qua gương, lên tiếng chào hỏi hệt như lúc nãy.
"Chào Vương lão sư."
Vương Nhất Bác tắt vòi nước, cũng đáp lại y như vậy: "Chào Tiêu lão sư." Sau đó không lên tiếng nữa, nhưng cũng không hề rời đi.
"Vương lão sư không vội đi sao?"
"Tôi còn tưởng anh đang đợi tôi."
"Hình như vừa nãy cậu với cậu bạn trai kia có chuyện không vui... xin lỗi, tôi vô tình nghe được."
Tiêu Chiến xoay người lại, nhưng nét mặt không hề có biểu cảm gì là áy náy. Anh rút một tấm thẻ từ trong túi ra, cầm lấy một góc đưa cho Vương Nhất Bác: "Buổi tối có thời gian thì cùng nhau ăn khuya."
Đó mà một tấm thẻ phòng, bên trên có đề sẵn số phòng, một gợi ý trực tiếp đến không thể trực tiếp hơn.
Trên thẻ vẫn còn vương lại độ ấm của cơ thể, Vương Nhất Bác nhận lấy, nhíu mày.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro