Chương 3:
(Sau hai buổi bỏ bê, tui đã quay trở lại /cười/)
Tác giả :SISIMO
Làm một người nam phó cận hầu, cũng phải có sự tu dưỡng cơ bản, Bùi Sâm giúp chính mình xây dựng tâm lý, nói nữa, cùng lắm chỉ là một đứa nhỏ chưa mọc đủ lông đủ cánh mà thôi!
(Tiểu nam hài Igel:...... muốn xem không?)
Rất nhiều nam sinh viên trọ ký túc xá cũng sẽ thường xuyên tắm chung nhà tắm cùng huynh đệ, nhưng Bùi Sâm trước kia là người phía Nam, không có kinh nghiệm về món này.
Nhưng mà không sao cả, vấn đề không lớn.
Hắn nghĩ.
Một đường đi theo Igel tới bể tắm được xây riêng ở cuối hành lang , Bùi Sâm mẫn cảm nhận thấy được xung quanh có cái đồ vật gì đó giống ma pháp trận, bên trên có một viên đá quý màu đỏ nhỏ như hòn sỏi.
...... Hỏa hệ ma tinh sao?
Xa xỉ thật, cư nhiên chuyên môn làm một cái ma pháp trận, chỉ vì tắm rửa?
(Người giàu các ngươi không hiểu được đâu :v)
Thị nữ canh cửa nhìn thấy bọn họ tới, cong eo rút lui, rõ ràng đối mặt chính là một thiếu niên đẹp đến cực hạn như Igel, vậy mà những thị nữ này ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.
Loại cung kính này không chỉ bởi vì sự dạy dỗ của Mary nữ sĩ, có một nửa đều xuất phát từ sự sợ hãi của chính bọn họ đối với Igel.
Toàn bộ trang viên, không có người không biết tính tình Igel không tốt.
Bùi Sâm nhìn thiếu niên tóc vàng lưng thẳng thắn đang đi ở trước mặt chính mình, mím môi mới đi theo vào.
Igel tắm rửa chưa bao giờ thích có thị nữ ở đây, thậm chí ở trước kia, cận hầu nam phó cũng rất ít mang vào, nhưng ngay mấy hôm trước,lúc hắn tắm rửa thiếu chút nữa xảy ra chuyện, Mary nữ sĩ uyển chuyển kiến nghị hắn nếu bắt buộc phải tắm rửa nhất định phải dẫn người tiến vào, cho nên hôm nay mới phải kêu Bùi Sâm.
Từ khi sinh ra tới giời, Igel là một người quý tộc đứng đầu, bên người hắn luôn không thiếu người hầu, chỉ là từ nhỏ hắn đã không thích người khác quá mức tiếp cận.
Loại người có diện mạo như hắn, quá dễ dàng làm cho ánh mắt của những người đó có thiêm những thứ nào đó hắn rất chán ghét.
Ngón tay tinh tế thon dài bắt đầu cởi nút thắt áo sơ mi, Igel nhìn về phía Bùi Sâm, "Nếu chốc nữa ta xảy ra chuyện, ngươi đi kêu người."
Kỳ thật, Mary nữ sĩ càng muốn trông khoảng thời gian này Igel không cần tắm rửa, nhưng Igel có thói ở sạch, thật sự là không thể chịu nổi việc không tắm rửa, bởi vậy chỉ có thể không tình nguyện mà dẫn Bùi Sâm đi cùng.
Bùi Sâm đầy mặt dấu chấm hỏi, nhưng vẫn là ôn thuần mà đáp ứng.
Áo sơmi rơi xuống đất, Bùi Sâm không được tự nhiên mà quay đầu đi, chờ đến khi hắn rốt cuộc xây dựng tâm lý xong quay đầu nhìn về phía Igel đang đi đến bể tắm thì nháy mắt mở to hai mắt, thiếu chút nữa một tiếng "Ngọa tào" trực tiếp bay ra khỏi miệng.
Hắn cho rằng sẽ nhìn thấy một Igel không mặc quần áo, kết quả nhìn đến là...... Một mảnh mosaic.
(Mosaic: có lẽ nhiều người biết rồi nhưng mị vẫn giải thích chút. Khụ khụ, khi mà xem phim người lớn ấy, có hai loại là không che và che, ở loại che thì những cái chỗ nhạy cảm sẽ bị mosaic đi, hay là làm mờ đi ấy, điều này cũng áp dụng ở mặt của một số tội phạm)
Bùi Sâm:??? (Cụt hứng :v)
Sao lại thế này, cái hệ thống trò chơi xuẩn bức (xuẩn=ngu, bức=l**, xuẩn bức=ngu l** :v) này có lẽ là bởi vì còn chưa mở ra nội trắc, giống với cái <hệ thống bảo hộ người chơi> kia hoàn toàn không có ý định sẽ hoạt động, vậy mà ở trên mục <bảo vệ NPC> lại hoạt động nghiêm túc thế, chỉ cần những NPC lộ quá nhiều ra thì ở trong mắt hắn toàn mẹ nó là mosaic?!
Đối với cái này Bùi Sâm cũng không xa lạ, những trò chơi với độ chân thật cực cao kiểu này luôn luôn không bao giời thiếu có một chút người chơi dụng tâm hiểm ác rắp tâm bất lương, nhưng rất nhanh đại gia liền phát hiện không có nửa điểm tác dụng, hệ thống sẽ tự động đem những hình ảnh vượt quá phạm vi đánh mosaic, ngược lại nếu quá mức huyết tinh, hệ thống chỉ thoáng thay đổi màu sắc của máu khiến cho nhìn qua không thật 100%, nói chung là hình ảnh máu tươi vẩy ra, sẽ không bị lọt vào cua đồng.
Chỉ có thể nói, tổng thể mà nói trò chơi này, vẫn là rất có cầu sinh dục (mị cx ko hiểu cái này lắm).
Nhưng là hiện tại thật sự thực khôi hài a, Bùi Sâm làm một cận hầu nam phó, bình tĩnh mà nhìn đại thiếu gia tắm rửa, trong mắt lại trừ khuôn mặt xinh đẹp của hắn thêm cái cổ thon dài cùng với tóc vàng ẩm ướt ra, toàn bộ đều là mo, sa, ic!!!!
Thật sự có chút quá đáng a.
Khổ hắn lúc trước còn tưởng rằng mình có thể nhìn đến...... Cái gì đó mà cảm thấy có chút xấu hổ, nhưng mà hiện tại tất cả đều là mosaic, hắn lại cảm thấy một loại khó chịu khác.
"Nhưng, <giao diện npc> của ta có vẻ khác những người chơi khác thì phải, hình như là có thể thăng cấp, nếu như nói về quyền hạn thì chỉ cần <giao diện NPC> tăng cấp đến màu lam hẳn là vượt qua <giao diện người chơi> đi?
Đến lúc đó, hệ thống sẽ thay đổi một vài thứ, ví dụ như mosaic, khi <giao diện NPC> của ta quyền hạn vượt qua <giao diện của người chơi> lúc sau, hẳn là liền sẽ biến mất......"
Bùi Sâm ban đầu sẵn có < giao diện người chơi>, mang thêm <diễn đàn trò chơi>, mấy ngày gần đây hắn vẫn luôn chú ý hoạt động trên diễn đàn, nhưng trừ bỏ cái thông báo có lệ kia ra, vẫn luôn không có động tĩnh, hắn cũng không biết ngày 9 tháng 7 rốt cuộc là khi nào.
Từ khi làm Igel "cận hầu nam phó", hoàn thành một ít nhiệm vụ rải rác cũng sẽ lấy được một chút kinh nghiệm, nhưng dựa vào mấy thứ đó thăng cấp, phỏng chừng tốc độ không thể nào nhanh được.
Trừ lần đó ra, tiến vào "Kim Hoa Hồng trang viên", hắn lại có thêm một cái <giao diện NPC>, bên trên ghi rõ ràng thân phận của hắn hắn ở trang viên.
<Giao diện người chơi> khung giao diện cố định màu bạc, mà <giao diện NPC> Bùi Sâm rất quen thuộc, căn cứ vào thực lực hoặc tầm quan trọng trong trang viên mà <giao diện NPC> có sự biến đổi.
Người chơi trong tình huống bình thường không thể thấy được <giao diện npc>, giai đoạn sau, sau khi học được kỹ năng dò xét, cũng chỉ có thể nhìn được giao diện của một số vị NPC mà thôi, hạn chế rất cao.
Nhưng một khi tiến vào trạng thái chiến đấu, là có thể nhìn thấy một số tin tức trên giao diện của đối phương.
Tỷ như Mary nữ sĩ, là một NPC có giao diện màu lam, đây là hắn làm bộ như không cẩn thận đụng phải Mary nữ sĩ, bị hệ thống phán định là "Công kích", do đó thấy được giao diện của nàng, nhưng Bùi Sâm chỉ có cấp 1, hơn nữa lấy cấp bậc giao diện của Mary tới nói, nàng không thể nghi ngờ là một cao thủ, Bùi Sâm nhìn thấy tất cả đều là một loạt dấu chấm hỏi.
Lúc này <giao diện NPC> của Bùi Sâm, chỉ là màu trắng đáng thương, cấp thấp nhất của <giao diện NPC>.
Dưới tình huống bình thường, người chơi mặc dù có <giao diện NPC> tạm thời, cũng nên là giao diện cố định màu đen, mà không phải giao diện màu trắng như hắn, góc trên bên phải của giao diện màu trắng có một cái mũi tên nhỏ chỉ lên trên ý nghĩa đây là một cái giao diện có thể thăng cấp.
"Xem ra phải nghĩ ra biện pháp có thể khiến chính mình thăng chức."
Bùi Sâm vừa đi thần nghĩ, một bên thường thường chú ý tình hình của Igel.
Igel năm nay chỉ có mười bốn tuổi, còn mang theo vài phần non nớt của thiếu niên, chẳng sợ luôn mang theo biểu tình lạnh như băng không có cảm xúc, nhưng bộ dạng rũ xuống mí mắt tóc ướt dầm dề, vẫn cứ có vẻ có chút đáng yêu.
Bùi Sâm cảm thấy, chính mình có thể miễn cưỡng tha thứ cho hắn hắn lúc trước sai khiến mình đến mức chạy vòng quanh.
Hắn nhàm chán nhìn gia diện của mình giao diện, khi kéo về giao diện nhiệm vụ, nhìn thấy được một đống nhiệm vụ nhỏ linh tinh vụn vặt, nhưng khi tầm mắt dừng ở nhiệm vụ đang được treo cao nhấy, Bùi Sâm nhăn lại mi.
"Nhiệm vụ chủ tuyến: Cứu vớt Igel · Llano."
Bix Rubik's Cube là một khoản trò chơi có độ tự do phi thường cao, chủ tuyến (kiểu như cốt truyện chính của trò chơi) của toàn bộ người chơi không phải cố định, thậm chí bởi vì hành vi người chơi lựa chọn cùng trong trò chơi tiến hành bất đồng, chủ tuyến sẽ tự động phát sinh biến hóa, tuyên bố nội dung nhiệm vụ là căn cứ bản thân người chơi tự thăm dò được.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân trọng yếu khiến người chơi hoan nghêng trò chơi này, nhưng cũng đã từng có người đưa ra câu hỏi, chủ tuyến phức tạp rối rắm như vậy, vậy phải yêu cầu bao nhiêu công nhân mới có thể hoàn thiện được a?
Cố tình công ty khai phá trò chơi này, tên của nó mọi người thậm chí còn chưa nghe thấy bao giờ.
Trong lúc nhất thời các loại đồn đãi cũng rất thú vị, nhưng cuối bên trò chơi đưa ra giải đáp là những nhiệm vụ chủ tuyến này đều do trí tuệ nhân tạo tự mình tạo ra.
Nghe có vẻ thực ngưu bức.
Nhưng mà trò chơi hiện tại còn chưa nội trắc, chẳng lẽ hệ thống trí tuệ nhân tạo của trò chơi đã bắt đầu công tác rồi sao?
Bỗng nhiên, Bùi Sâm trơ mắt nhìn nước bên trong bồn tắm vẫn còn đang bốc hơi nóng bỗng nhiên lại bốc lên hơi lạnh, cơ hồ trong nháy mắt cái loại băng hàn này đã theo cổ của Igel lan tràn lên phia trên!
Hắn không hề có do dự, cũng không có thời gian để do dự, lập tức nhảy vào bể tắm vội vàng tiến đến gần Igel.
Dựa vào ma pháp trận cùng hỏa hệ ma tinh cho nên vốn dĩ phải ấm áp bồn tắm hiện tai lại lãnh lẽo đến mức khiến Bùi Sâm run lập cập, cắn răng nhào hướng Igel, túm một cái đã bắt được cánh tay thiếu niên, nhanh chóng ôm lấy hắn rời đi bể tắm.
Vừa mới khi bắt đầu, ý thức của Igel đều có chút mơ hồ, trên mặt bao trùm một tầng hàn ý, khiến cho trên hàng lông mi thật dài của hắn đều bao trùm một tầng băng sương trắng, chờ rời đi bể tắm, Bùi Sâm còn run run rẩy rẩy mà ôm hắn, cởi áo khoác đem hắn bao lấy gắt gao ôm vào trong ngực, nguyên bản nhiệt khí trên người Bùi Sâm khiến cho hàn khí trên người Igel cũng dần dần rút đi, chậm rãi tỉnh lại, đôi mắt thậm chí cũng không nháy lấy một cái nhìn lăng lăng vào Bùi Sâm cũng đang lạnh đến mức môi trắng bệch, từ góc độ này của hắn, có thể nhìn thấy được đường cong duyên dáng của hàm dưới và môi mỏng nhà nhạt của Bùi Sâm.
Hắn vươn tay ra, đem bàn tay dán lên ngực Bùi Sâm, cảm giác được độ ấm lâu lắm hắn không cảm nhận được.
Súc ở trong ngưc Bùi Sâm, Igel bất động thanh sắc, tùy ý nước ở trên người chính mình làm ướt nhẹp áo sơ mi hơi mỏng của Bùi Sâm.
Vào lúc này, Mary nữ sĩ cùng Atwell xông vào.
Igel không thể không ra tiếng, "Ta không có việc gì."
Atwell vội vàng đánh giá tình hình bốn phía, thực mau lại trở về, sắc mặt không quá đẹp, "Lại là bí chú, đây đã là lần thứ ba đối phương ra tay. Igel, ngài mấy hôm tới tốt nhất không nên đụng vào nước, lần trước là bí chú: <Hạn hàn>, lần này là bí chú:< Sương lạnh>, tiếp theo liền có thể là bí chú: <Sương tinh>."
Igel cười lạnh, "Cho nên mới bảo ngươi nhanh chóng đem kẻ sau lưng chuyện này bắt được a! Thật sự không bắt được, nghĩ cách giết chết hắn."
Không tắm rửa? Tuyệt đối không có khả năng!
Atwell không rên một tiếng, hướng Igel hành lễ quay đầu rời đi, hiển nhiên nghe theo kiến nghị của Igel.
Bùi Sâm cảm thấy, khẳng định có người muốn xui xẻo, phải biết rằng, Atwell gia hỏa này gương mặt trông hiền nhìn giống một mục sư ôn nhu hòa khí đi chăng nữa, cũng không che dấu được sự thật là bản chất của tàn nhẫn độc ác.
Hắn hại bao nhiêu người chơi thì khó mà biết, nhưng các người chơi đối tâm tính của hắn có thể nói là vô cùng hiểu biết.
Mặc kệ người muốn ám hại Igel chính ai, tuyệt đối kết cục thực thảm.
Từ việc Mary nữ sĩ cùng Atwell xuất hiện nhanh như vậy, Igel một khi xảy ra chuyện hai người bọn họ chắc chắn biết ngay lập tức, chỉ sợ cho dù Bùi Sâm không cứu hắn, Igel cũng sẽ không sao mấy.
Chỉ là nhiệm vụ của hắn đã thuận lợi hoàn thành, may mắn hắn ra tay tương đối nhanh chóng.
Mary nữ sĩ không nói gì, mà là nhìn về phía Igel đang súc ở trong lòng ngực của Bùi Sâm, thiếu niên tóc vàng lúc này có vẻ phá lệ suy nhược tú mỹ, một đôi bích mắt lại so với ngày thường càng thêm u ám.
Nàng trong lòng thập phần kinh ngạc, bởi vì Igel cũng không phải là loại tính cách có thể tiếp thu được loại tiếp xúc ở trình độ thân mật như thế này.
Nàng lại nhìn về phía Bùi Sâm, phát hiện thanh niên này ánh mắt vẫn thanh triệt, có thể thấy được không hề có những tâm tư khác, có vẻ thập phần bằng phẳng, tức khắc lại cảm thấy trách không được như thế.
Phải biết rằng, Igel hiện tại trên người đang là không có quần áo, chỉ bị hắn dùng áo khoác tây trang bọc mà thôi, cho dù là đồng tính, kỹ mạo của Igel đủ để cho bất luận kẻ nào xem nhẹ giới tính của hắn.
Igel luôn luôn mẫn cảm, hắn có thể an tâm như vậy, chỉ sợ cũng bởi vì cái người đang ôm hắn hoàn toàn không có rắp tâm gì.
Bùi Sâm nếu biết Mary nữ sĩ đang nghĩ cái gì, tuyệt đối sẽ rất muốn phun tào ——
Rắp tâm? Ngươi ôm một đống mosaic, còn có thể có rắp tâm gì nữa mới gặp quỷ a!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro