Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

17

     Seungcheol cùng Wonwoo đi trên đoạn đường vắng , chỉ có le lói ánh đèn vàng . Cả hai đi tới một con hẻm , Wonwoo dừng lại kéo tay Seungcheol . 

- Tới nhà anh rồi , cảm ơn em 

- Nhưng mà còn hẳn một đoạn nữa mà 

Wonwoo vỗ vai Seungcheol : " Anh tự về được , em yên tâm . Em mau về đi , muộn rồi "

Seungcheol cũng gật đầu nghe lời anh quay người đi về 

- Về cẩn thận , tới nhà nhớ nhắn tin cho anh 

- Vâng , em biết rồi . Anh nghỉ ngơi đi nhé

Wonwoo đứng nhìn Seungcheol ra khỏi con đường này rồi mới quay người định đi về nhà . Chưa kịp bước đi , Wonwoo đã bị một lực kéo mạnh lôi em vào con hẻm màu đen tăm tối trước mắt . 

Em bị nắm chặt cổ tay tới mức đỏ ửng , bị giữ bởi một người đàn ông to lớn . Em sợ hãi mà vùng vẫy , em không biết được người đang giữ thân mình là ai.

- Ai...ai vậy? 

Kim Mingyu chẳng nói gì mà vùi mặt vào cổ em mà cắn mút . Em mở to mắt , miệng không ngừng hét lớn , tay em còn quơ loạn xạ lên nữa . Hắn rời khỏi cổ em , miệng liền quát em câm miệng .

Thoáng chốc em đã đoán được người đàn ông trước mặt mình là ai , em sững người .

- Kim...Kim Mingyu 

Hắn lấy tay của mình mà luồn vào áo em nắn bóp . Wonwoo liên tục lắc đầu mắt còn rơm rớm nước mắt , tay và người của em đã bị hắn giữ chặt không thể làm gì . 

- Đ-đừng...xin anh 

Hắn từ từ lần mò xuống bên dưới cởi khóa quần của em ra . Em sợ hãi , miệng liên tục kêu hắn dừng lại .

- Tôi cho cậu thử cảm giác mạnh rồi cậu còn muốn sao nữa 

- Đang...ở ngoài đường mà 

Hắn chẳng quan tâm mà lột luôn cả quần trong của em xuống , tay không yên phận nắn bóp cặp đùi non trắng muốt của em . Wonwoo sợ phát khóc , em chưa từng làm chuyện này ngoài đường bao giờ . 

Kim Mingyu nâng một chân của em đặt lên vai mình , em sợ hãi dựa lưng vào bức tường hai tay bấu chặt vào vai hắn . Từng đợt gió nhẹ thổi qua , khiến phần da thịt không được mảnh vải nên che chắn của em khiến em phải lạnh buốt đến đỏ ửng . Chân em run run đứng không vững , liền nói với hắn là mình muốn vào trong nhà . Làm trong nhà cũng được . 

- Vào trong nhà thì còn gì là thú vị nữa 

 Hắn vừa nói vừa kéo quần xuống để lộ ra thứ đáng sợ đó . Kim Mingyu cầm lấy thằng em của mình từ từ đưa ra trước cửa huyệt của Wonwoo , hắn rê xung quanh cửa huyệt em một vòng . 

Cả người em run rẩy , Wonwoo cảm giác như mình sắp ngã xuống . Em chỉ biết bấu chặt vào bả vai của hắn mà khóc lóc . Kim Mingyu từ từ cho vào bên trong , cảm nhận được hơi thở gấp gáp của em trên vai mình . 

Hắn liên tục ra vào khiến Wonwoo không thể kìm nén được tiếng rên rỉ ở bên trong cổ họng mình . Cả người run run , chân không còn sức mà ngã khụy xuống nhưng được Kim Mingyu nâng lên .

Hắn cứ đâm thúc mạnh vào bên trong của Wonwoo , mặc dù bên trong bóng tối không thể nhìn thấy gì . Nhưng hắn vẫn rất thành thục trong việc sờ mó người em như thể hắn đã thuộc toàn bộ vị trí .

Wonwoo thay tiếng rên rỉ bằng những tiếng nấc vì khóc . Em sợ sẽ có người phát hiện ra hai người bọn em đang làm chuyện đồi bại ở trong một con hẻm . 

Nhưng hắn vẫn chẳng quan tâm mà còn làm nhanh hơn nữa , tay còn đang vuốt lên vuốt xuống em nhỏ của Wonwoo khiến em phải tăng âm lượng cho mỗi lần rên rỉ thêm một lần nữa . 

Tình dục lúc này đã chiếm lấy toàn bộ cơ thể em làm cả đầu em ong ong không thể nghĩ được gì ngoài sự sung sướng mà Kim Mingyu mang lại . 

Mingyu mạnh mẽ mang đến từng đợt sướng muốn ná thở lên người em . 

Wonwoo hét lên rồi bắn ra tay hắn . Người thì đổ rạp quỳ xuống đất không ngừng run rẩy . Hắn vui vẻ kéo khóa quần của mình lên rồi bế em lên trong tình trạng em không mặc quần . Nhưng bây giờ em đã rất mệt nên không còn để ý điều này được nữa . 

Đến trước cửa nhà em , hắn nhập mật khẩu mãi không được liền cất giọng lạnh lùng lên hỏi em . 

- 1707 

Em khó khăn nói ra từng số , hắn vừa nhập mật khẩu vừa cười khẩy 

- Đúng là dơ bẩn 

 Wonwoo nghe được , em nghe được hết em không biết hắn nói chuyện về gì nhưng chắc chắn là đang nói em . 

Vào đến bên trong nhà , hắn chẳng thèm bật điện mà ném thẳng em lên giường . Bắt em nằm chổng mông lên để tiện cho việc đâm thúc của mình . 

Wonwoo ngập ngừng nói mình muốn bật đèn , em không muốn ở trong bóng tối , vì em sợ . 

- Tôi không muốn nhìn thấy khuôn mặt kinh tởm và sự dơ bẩn ở trên người cậu . 

Từng câu từng chữ của hắn thốt ra như những mũi dao găm nhọn hoắt đâm thẳng vào tim em . Em đành im lặng úp mặt vào gối để bật khóc . Em đau lòng tự hỏi không biết bao giờ mình mới thoát khỏi cảnh này . 

Mặc kệ em đang rên khan , khó khăn trong từng hơi thở mà hắn vẫn không động lòng mà dừng lại . 

------------------------------------------

Đang sung sướng thì 

Hắn đột nhiên thấy em im lặng bất ngờ thì dừng lại lấy tay nắm tóc em rồi giật ngược xuống . Bị hắn giật tóc bất ngờ khiến em phải bật ra tiếng nấc nghẹn trong cổ họng mà em đang cố gắng kìm nén .

Thì ra em đã cắn chặt vào gối để ngăn đi những âm thanh mà mình sắp bật ra . 

- Khóc sao ? Cậu đang cảm thấy có lỗi với thằng đó à

Có lỗi với thằng đó ? Thằng đó là ai chứ ? Không phải em khóc là do hắn đang nhẫn tâm hành hạ em à?

Wonwoo bật khóc nức nở , hai tay run run đưa lên để lau nước mắt .

- Cậu đừng tỏ ra mình là người vô tội nữa , cậu cứ như vậy ai không biết lại tưởng tôi  là thằng tồi bắt nạt cậu đấy 

 Hắn nắm chặt vào cằm của em mà kéo ngược về sau để hai người cùng đối mặt với nhau trong bóng tối . Trong bóng tối , mặc dù em không thể nhìn rõ gương mặt của hắn , nhưng em vẫn có thể nhìn thấy sự tức giận và con thú cùng với sự ham muốn của hắn.

- Hay là cậu khóc vì người chịch cậu là tôi mà không phải nó ?

- Không...ức...hức...phải mà

- Vậy thì là gì 

Càng nói em càng khóc lớn , hắn không thể nhìn nổi bộ dạng bây giờ của em nữa mà lại điên cuồng ra vào bên trong của em .

- A...ức...hức...dừng...hức...lại

Wonwoo giãy dụa , em quyết định hôm nay sẽ phải nói chuyện lại với hắn . Em không thể chịu được cảnh này nữa  .

Nhưng Kim Mingyu không quan tâm , hắn cứ đâm thúc em mãi , bắn vào bên trong em mà không thể đếm nổi số lần .

 Hắn đứng dậy , bật đèn ngủ trên đầu giường của em lên . Trong ánh đèn vàng le lói , hắn nhìn thấy hình ảnh em đang nằm úp xuống giường , bên dưới thì tinh dịch của hắn với máu của em cứ thế tràn ra mà rỏ xuống ga giường .

Ting !

Bỗng có nhiều tin nhắn từ điện thoại em gửi tới , hắn với lấy chiếc điện thoại mà đọc nó . Nội dung bên trong là Seungcheol đang hỏi em đang làm gì mà mình nhắn từ lâu lắm rồi mà vẫn không chịu trả lời

" Anh ngủ rồi à , sao không trả lời em "

" Anh ngủ ngoan , nhớ mơ về em nhé "

" Yêu anh "

Toàn bộ tin nhắn mà anh gửi cho em đã bị hắn đọc được hết , hắn tức giận vứt điện thoại xuống đất rồi tức giận nắm chặt cổ tay em mà chửi .

- Hai người đúng thật là kinh tởm , người không biết điều người không biết xấu hổ đúng thật là hợp nhau 

---------------------------------------

cut

vote cho tui nho , cảm ơn các cô   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro