Chương 1
Con bạch hổ oai hùng nhảy lên từng mái nhà trên đường phố đông nghịt người qua lại. Trên lưng nó, một người phụ nữ mái tóc vàng kim óng ánh, tay cầm roi da, ánh mắt sắc bén đặt lên từng vật thể quái lạ trước mặt: những khối chất nhờn xanh đỏ tím vàng, những con thú đầy móng vuốt sắc nhọn, những dị vật quái thai di chuyển theo một định luật như muốn người đối diện ngất đi vì hoa mắt. Cô gái vung tay, cây roi da biến mất, thay vào đó là một thanh bảo kiếm ánh lên thứ ánh sáng màu xanh dương.
"Xoẹt!!" - Chỉ một nhát kiếm vung lên, toàn bộ chúng bị cắt ngang thân thể, trên bầu trời xuất hiện một vòng tròn tựa vòng tròn ma thuật màu tím huyễn hoặc. Chỉ trong vài khắc ngắn ngủi, vòng tròn đã biến mất.
Dòng người vẫn tấp nập di chuyển, như chẳng hề biết tới sự tồn tại của cô gái kia cùng với những dị vật quái đản ấy. Con Bạch Hổ ngoảnh đầu tiến về phía Đông thành phố, dừng chân lại trước một ngôi đền - Đền "Vanee". Cô gái nhảy xuống khỏi lưng con bạch hổ, hô một tiếng "Akatsuki", con hổ liền biến thành một con người: một người trung niên cao ráo, vạm vỡ, trầm lặng đứng sau cô gái. Cô tiếp tục bước vào đền, tới ngưỡng cửa, thân hình hai người đi xuyên qua một lớp ánh sáng trắng, biến mất sau kết giữa của Hạ Giới và Thần Giới.
Bên kia cánh cổng, hàng trăm người đang sinh hoạt trong khuôn viên của một ngôi biệt thự rộng lớn: chăm sóc vườn, nấu cơm, tán gẫu, đùa nghịch. Mọi ánh mắt đổ dồn về cô gái, tất cả đều vui mừng reo lên: "Annee - sama, mừng ngài đã về!"
Annee - sama mỉm cười, giơ tay chào lại tất cả mọi người.
"Hyoki! Sanki! Choki! Ryoki! Satki! Yuki! Soki! Trở về!" - Lại thêm 7 người nữa xuất hiện, roi da, áo da, mũ, váy, thắt lưng, găng tay và bảo kiếm trên người cô gái cũng dần biến mất, thay vào đó chỉ còn lại chiếc áo choàng trắng và mái tóc vàng ánh kim dài quệt đất: "Hôm nay mọi người đã phải vất vả rồi!"
"Chủ nhân, ngài cũng nên nghỉ ngơi đi ạ!" - 8 người, bao gồm cả Akatsuki - Bạch Hổ - cúi rạp người, lên tiếng.
"Làm gì thế? Không cần phải quá coi trọng hình thức." - Anne - sama hạ giọng.
"Chúng...chúng tôi thành thật xin lỗi!"
"Thôi bỏ đi." - Annee - sama vẫy tay, cô bước về phía cánh cửa gỗ lớn dẫn vào trong dinh thự - "Ta đi nghỉ một lát, Hanki, em nói với Suki chuẩn bị nước tắm cho ta nhé! - Rồi khuất vào sau cánh cửa nặng trịch.
"Dạ... Dạ vâng, Annee - sama" - Một cô gái tóc cam lượn sóng lên tiếng, hai má cô đã đỏ ửng từ lúc nào.
Bên trong biệt thự, ở căn phòng rộng nhất nằm phía Nam, Annee nằm trên giường, toàn thân thả lỏng, tay đặt lên trán, hơi thở đều đều, nhịp nhàng, phảng phất một mùi hương nhè nhẹ. Một người đàn ông dáng thư sinh, khuôn mặt thông minh hiền lành, đôi mắt xanh lục chăm chú theo dõi từng động tĩnh của cô ngay bên cạnh bàn uống trà: "Annee - sama, hôm nay ngài đã không nghe theo hướng ngắm của tôi"
Vẫn là một bầu không khí im lặng, Annee vẫn thở đều đều, không đáp trả.
"Việc ngài tự ý thay đổi tầm ngắm có thể gây ảnh hưởng tới cả đội, và quan trọng hơn nữa, nguy hiểm đến tính mạng của ngài!"
......
"Annee - sama! Annee - sama" - Như dự cảm không lành, cậu trai kia tiến gần hơn một chút, chạm vào làn da trắng muốt mềm mại của cô. "Nhiều... Nhiều mồ hôi quá! Thân thể ngài ấy nóng bừng!" - Vẻ mặt anh lập tức chuyển sang lo lắng, con ngươi xanh lục hốt hoảng nhìn ra ngoài cửa, đôi chân nhanh nhẹn tiến về phía trước, giọng nói trầm: "Suki! Suki! Ngươi đang ở đâu? Chủ nhân có chuyện rồi!"
Mọi ánh mắt của những người có mặt đổ dồn lên người anh, lo sợ, hoảng hốt, bất an, buồn bã. Một người đàn ông khoác áo choàng dạt đám đông sáng một phía nhanh nhẹn tiến tới phòng của Annee - sama. Cậu trai kia bình tĩnh lại, đưa ánh mắt tin tưởng và kiên định nhìn người đang bước tới, rồi nghiêm khắc nhìn mọi người: "Xin lỗi, có vẻ tôi đã làm quá rồi. Đã có Suki ở đây, mọi người không cần phải lo lắng nữa. Điều đó sẽ ảnh hưởng tiêu cực tới chủ nhân của chúng ta"
Sau khi câu nói này kết thúc, tất cả mọi người đều cố gắng tươi cười quay về làm việc của mình, không chú ý tới vấn đề kia nữa. Hanki chạy lại bên cậu trai,ánh mắt lo lắng lên, cố hết sức hỏi nhỏ: "Hanji, Annee - sama nhất định không sao chứ?"
"Chắc chắn là không sao mà, cô đừng lo lắng quá, nó sẽ ảnh hưởng tới sức khỏe của ngài ấy." - Hanji nâng kính lên, gật đầu rồi bước tới phòng của Annee.
Vừa lúc đó, Suki cũng đi ra: "Tôi đã kê đơn thuốc đầy đủ cho chủ nhân, cậu đợi cô ấy uống thuốc xong, nói cô ấy đi tắm rửa một chút, tôi đã chuẩn bị nước tắm thảo mộc rồi." - Hanji gật đầu, bước vào phòng ngủ của Annee.
Annee nằm trên giường, mái tóc vàng kim vương vấn mùi oải hương, cơ thể cô vẫn nóng bừng, mi tâm nhíu chặt, hơi thở trở nên nặng nhọc và gấp gáp. Hanji tiến tới cạnh cô, ánh mắt dịu dàng nhìn cô tràn đầy kính trọng, cậu giơ tay, vạch vài nét trên không trung, nhịp thở của Annee dần dần bình tĩnh trở lại, mi tâm giãn dần ra, từng ngón tay ngọc ngà thon dài thả lỏng, không nắm chặt lấy ga giường nữa, Annee từ từ mở mắt.
"Annee!" - Hanji mừng rỡ nói lớn - "Tôi biết ngài vẫn còn mệt, nhưng ngài mau chóng uống thuốc đi, rồi đi tắm rửa một chút, nước tắm thảo mộc đã được Suki chuẩn bị rồi."
"Xin lỗi vì làm các ngươi phải lo lắng." - Annee ngồi dậy, lông mi rủ xuống, đón lấy thuốc từ tay Hanji
"Chủ nhân, chúng tôi không lo cho ngài thì lo cho ai chứ?" - Hanji tươi cười - "Dạo này sức khỏe của chủ nhân không được tốt lắm. Tôi sẽ gửi thư lên Bộ, họ sẽ cử một Thiên Khí tới giúp Ngài hoàn thành bớt lượng công việc."
"Vậy thì ta đâu còn là ta nữa chứ" - Annee nghiêng đầu, mỉm cười. Cô đứng dậy, bước ra khỏi phòng - "Hanji, cảm ơn ngươi."
"Ruỳnh!!" - Một tiếng nổ lớn vọng từ ngoài vào - "Lách cách ... Lách cách ..." - Kèm theo sau đó, tiếng gạch đá rơi vỡ vụn, rung chấn của vụ nổ làm Annee ngã khuỵu. Hanji vội chạy tới nâng cô lên: "Annee - sama!"
Anne nắm lấy tay Hanji, đứng dậy, mắt cảnh giác nhìn xung quanh căn phòng.
"Hyoki! Ryoki! Choki! Soki! Sanki! Satki! Yuki! Akatsuki! Hanji! Tới đây!" - Lập tức, bộ áo choàng trắng trên người cô biến thành trang phục chiến đấu, bạch hổ dũng mãnh phi tới, Hanji hóa thành một bông tai hình hoa tuyết, tất cả đều ở trong tư thế sẵn sàng.
Leo lên lưng Akatsuki, Annee tiến tới đại sảnh. Mọi người đang chạy tán loạn, gạch đá ngổn ngang, vỡ vụn khắp nơi. "Maki, ông mau tập hợp hết tất cả Thần khí không có khả năng chiến đấu vào phía trong! Chỗ này để đội tinh nhuệ lo là được rồi." - Annee lên tiếng, một người đàn ông trung niên lập tức gật đầu, cùng với một số Thần Khí khác tập hợp mọi người.
Ngoài vườn, một cơn lốc dữ dội xoáy lên, gió thổi tung mù mịt, đất đá, gạch lát dần dần bị cuốn vào, văng tứ tung. Annee bỗng gục xuống bộ lông trắng muốt của Bạch Hổ, ánh mắt trợn tròn, tay nắm chặt vạt áo gần tim, phụt ra một ngụm máu tươi.
"Annee - sama!" - Tất cả các Thần khí có mặt đều kêu lớn. Lam bảo kiếm xuất hiện trên tay Annee, cô ngồi thẳng dậy trên lưng Bạch hổ, ánh mắt dữ tợn nhìn về phía kẻ đứng giữa vòng Ma lực. 'Nhói ư? Hàng trăm, không, hàng nghìn cái tên dần biến mất. Giờ không phải lúc để đau đớn, ta phải xem ngươi rốt cuộc là ai mà dám giết hại đi nhiều nguời trong gia tộc của ta như vậy.' - Annee chống lại cơn đau dữ dội nơi lồng ngực, hét lớn, xông lên phía trước, Lam bảo kiếm đã sẵn sàng hạ gục đối thủ...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro