4
Hắn nhếch miệng cười đểu cáng rồi đặt cậu xuống giường, dùng cơ thể hắn giữ chặt cơ thể đang giãy giụa phía dưới.
- Ngoan nào Jinhwan, em không muốn thầy sao?
Hắn vừa nói vừa vuốt nhẹ lên mái tóc đã rối của cậu, sau đó di chuyển bàn tay đi xuống chạm lên ngực cậu. Kim Hanbin lộ nguyên bản chất là một tên biến thái, bên dưới hắn không ngừng chà sát bộ vị to lớn của mình lên của Jinhwan.
- Đừng mà...thầy...em sợ...em không muốn...xin thầy...
Đáy mắt Jinhwan hiện giờ hoàn toàn là một tia hoảng loạn sợ hãi khi cơ thể bị hắn khoá chặt không thể cử động, cậu có thể cảm nhận được ánh mắt chứa đầy dục vọng của hắn, nó không còn giống như những hình ảnh cậu thấy thường ngày về người đó nữa, nó không giống thầy Hanbin, nó giống như một tên hiếp dâm biến thái.
Jinhwan cuối cùng cũng dần tỉnh táo lại bởi sự sợ hãi của mình, cậu học sinh đã ngộ ra sự phản bội từ trái tim mình, rõ ràng, hắn hoàn toàn không như vẻ bề ngoài, mà tại sao trái tim vẫn còn rung động trước hắn, rõ ràng hắn là một tên thầy giáo biến thái, sự tin tưởng ấm áp của hắn đã hoàn toàn biến mất, mà thay vào đó là sự gian xảo lạnh lẽo khi đưa cậu vào cạm bẫy như vậy.
- Thật không biết nghe lời.
Hắn nghiêm khuôn mặt của mình lại rồi bất ngờ giáng một cái tát đau điếng xuống gương mặt xinh đẹp của cậu học sinh kia, nhờ vậy cậu bé mới biết được nước mắt mình đang chảy ra, cảm giác đau đớn cùng chút máu hoà vào vị nước mắt mặn chát tràn vào trong miệng.
Jinhwan mở to mắt như vẫn chưa thể tin được những gì đang diễn ra, thầy giáo mà mình luôn tin tưởng lại có những hành động tàn nhẫn đáng sợ như vậy.
- Thầy... khốn nạn...
Cậu quay mặt đi, thì thầm trong tiếng nấc nghẹn ngào của mình, câu nói đó của Jinhwan khiến mặt hắn đen khịt lại, cậu có thể cảm nhận được lực nắm trên tay mình đang tăng lên.
- Được thôi. Để thầy cho em biết khốn nạn là như thế nào.
Lời vừa dứt hắn đã lao vào lột sạch sẽ quần áo trên người cậu một cách mạnh bạo, mặc cho sự chống trả vô ích từ cậu học sinh tội nghiệp kia. Jinhwan không ngừng kêu gào trong hoảng loạn, tay chân cua loạn xạ đánh đập hắn với hi vọng ai đó có thể nghe thấy mà đến cứu cậu.
- Thật không biết điều.
Hắn lạnh giọng nói, bản thân đã bị Jinhwan làm cho đến tức giận, từng đường gân xanh nổi rõ ràng trên cánh tay to khoẻ của hắn khẽ động đậy, hắn bẻ tay cậu ra sau lưng rồi dùng chân giữ chặt đôi chân đang phản kháng kịch liệt kia, hắn kéo ngăn tủ, lấy ra cái còng số tám, "tách" một tiếng khoá lại trên tay cậu.
- Aaa!!! Cứu tôi!!! Buông ra!! Cứu tôi..aaa!!!
Tiếng kêu gào sợ hãi của Jinhwan càng khiến hắn trở nên sôi máu hơn, hắn nghiến răng nắm chặt tóc cậu kéo lên, khuôn mặt tức giận đáng sợ của hắn phóng to ngay bên cạnh khuôn mặt cậu mà rít ra từng chữ đầy nộ khí.
- Cứ kêu đi, phòng này cách âm rất tốt, nên sẽ không ai cứu em được đâu.
Hắn đe doạ Jinhwan, bàn tay to lớn đưa lên rồi thẳng xuống mà vỗ mạnh lên phần da thịt nhẵn nhụi trên mông cậu, kèm theo đó là một tiếng hét thất thanh của cậu vang lên.
Jinhwan bây giờ chỉ như một con mồi nhỏ bé bất lực sa vào lưới nhện, không còn cách nào thoát thân ngoài việc nằm im chờ bị xơi sống. Nước mắt cậu không ngừng chảy xuống, ướt đến tận khuôn ngực trắng mịn, da đầu bị kéo đến đau đớn, mông bị đánh đến đỏ rát hết lên.
- Ngoan, thoả mãn thầy, rồi thầy sẽ không đánh em.
Hắn nói với giọng doạ dẫm kinh hồn khi vào tai cậu, theo phản xạ để tự cứu lấy mình, cậu hất hắn ra vùng dậy với cơ thể bị trói chặt tay hai sau lưng.
- Cứu tôi với!!! Làm ơn!! Ai đó...aaa!!
Chưa kịp thoát khỏi chiếc giường to lớn đó đã bị hắn túm lấy, lôi lại một cách không thương tiếc, hắn điên tiết lên, giận dữ tóm chặt lấy tay cậu ấn cả cơ thể yếu ớt kia xuống giường khống chế lại, cơn đau đớn như vô tận truyền đến khắp cơ thể cậu, nước mắt đã không thể dừng lại.
- Xem ra, Jinhwan của thầy là người thích được hành hạ.
Jinhwan mở to mắt sợ hãi khi nghe ba chữ "Jinhwan của thầy" đầy tức giận phát ra từ miệng hắn, tim cậu như ngừng đập khi hắn dùng thắt lưng của mình, không nhẹ nhàng mà trói hai tay đang bị xích của cậu vào cái móc vòng phía trên giường. Căn phòng của hắn giống một nhà giam tra tấn hơn là phòng ngủ.
- Thầy Hanbin! Đừng!! Em cầu xin thầy!!
Jinhwan bị cố định lại một chỗ dãy dụa không ngừng, cậu hoảng loạn đưa mắt nhìn hắn tiến về phía ngăn tủ, lấy ra một hộp nhỏ màu đen tuyền. Nhìn cách hắn mỉm cười dâm tà tiến về phía cậu, bản thân Jinhwan tuyệt vọng biết được rằng, không thể chạy thoát được nữa rồi.
***
Sau khi tiêm cho cậu học sinh Jinhwan một mũi thuốc kích thích, hắn giữ chặt hai chân cậu dễ dàng tách mở rộng ra, Jinhwan hiện giờ dần mất đi lí trí vì cơn khoát cảm từ thuốc đang thấm vào từng mạch máu bên trong cậu, toàn thân nóng như lửa đốt, cơ thể không ngừng quằn quại bởi bên dưới đã bị kích thích đến cương lên đòi sự giải thoát, miệng thì van xin hắn dừng lại nhưng hành động lại hoàn toàn thuận theo hắn.
- Thầy sẽ cho Jinhwan của thầy biết thế nào là tình dục.
Hắn nhếch môi, lôi ra một thứ bằng nhựa to lớn, Jinhwan khó khăn quan sát vật thể lạ hắn đang cầm trên tay, rất lâu sau, cậu mới biết đó là dương vật giả, thứ đồ chơi mà đám bạn trong lớp hay nói đến.
- Á! Aaa...aaa...
Jinhwan hét lên đầy đau đớn khi hắn từ từ cắm khúc dương vật cứng lạnh ngắt vào lỗ hậu nhỏ bé chật hẹp, bên dưới chỉ có đau nhức không ngừng dày vò cậu.
- Thầy...aaa...dừng lại...đau...đau quá!
Jinhwan liên tục cầu xin hắn trong tiếng khóc thê thảm, nhưng hắn tuyệt nhiên không để ý đến mà chỉ chăm chú mân mê lỗ hậu đỏ hồng mê người kia, từng động tác đâm vào thật sâu rồi ra đến tận cửa, hắn có thể quan sát thấy rõ từng nếp nhăn hồng hào ướt át của cậu đang co bóp trông hết sức ngon mắt, chất dịch nhớp nháp không ngừng rỉ ra bên ngoài một ít.
- Con mẹ nó, cái lỗ hư hỏng này.
Hắn chửi thề, rồi từ từ rút thứ đồ chơi kia ra khỏi lỗ hậu non mềm của cậu, hắn liếm môi thèm thuồng quang sát kĩ hơn rồi úp cả khuôn mặt mình vào đó, hít lấy mùi vị quyến rũ của cậu học sinh Jinhwan, rồi bất ngời đưa lưỡi của mình thọc sâu vào bên trong lỗ nhỏ đang co bóp của cậu, hắn đảo lưỡi một vòng rồi ma sát lên thành vách bên trong, cảm nhận từng hương vị khiến hắn say mê thoả mãn.
Có nước bọt bôi trơn thêm càng khiến nơi ẩm ướt kia dễ ra vào hơn, hắn một lần nữa đâm thẳng thứ đồ chơi tình dục kia vào lỗ hậu của cậu một cách không thương tiếc.
- Thầy...aaa...làm ơn...cầu xin thầy...nó đau...
Jinhwan không ngừng van xin hắn trong miệng nhưng phía dưới lại mù quáng nghe theo sự sai bảo của hắn, nâng thân đón nhận từng cú thúc nhẹ nhàng thật sâu, rồi muốn bóp chặt lại không cho thứ dương vật đó rời khỏi mỗi khi nó đi ra cửa ngoài.
- Jinhwan, con mẹ nó, chết tiệt!
Hắn vất thứ kia xuống sàn rồi thuận tay đột ngột đâm thẳng hai ngón tay vào lỗ hậu đang siết chặt của cậu, ma sát lên từng thành vách bên trong như giúp cậu gãi ngữa, hắn ngồi dậy, đối diện với Jinhwan để có thể ngắm nhìn rõ nhất từng biểu cảm tuyệt vời trên gương mặt gợi cảm ấy.
- Aaa...đừng mà...ư...aaa...nữa...
- Sướng sao? Em đang bóp chặt ngón tay thầy đấy.
Hắn cười nhếch miệng hài lòng khi thấy khuôn mặt của cậu có những biểu cảm quyến rũ khát tình như vậy, đôi môi đã bóng nhẫy nước bọt không ngừng trào ra.
- Đó mới là bắt đầu thôi.
Hắn vuốt nhẹ lên khuôn mặt cậu rồi lách cách mở khoá quần chật chội của mình, dương vật căng phồng trướng to đến kinh người của hắn được sự giải thoát, thẳng tắp hướng vào lỗ nhỏ đỏ mềm của cậu mà đâm một nhịp sâu tận vào bên trong.
- Áaa!
Jinhwan giật nảy mình khi cơn đau đớn đột ngột ập đến, nó đánh thẳng vào đại não cậu với một tần suất đau khủng khiếp, cơn đau như xé toạc cơ thể ra làm hai, chân tay run rẩy không ngừng, Jinhwan chẳng còn sức lực thở nữa chứ đừng nói là giãy giụa.
- Rút ra!! Rút nó ra!!!!
Jinhwan sợ hãi hét lên đến mức lạc cả giọng khi phía dưới bị mở rộng một cách miễn cưỡng mà không có sự báo trước, cậu liên tục kêu la dữ dội đòi hắn rút ra, sự thống khổ nhục nhã khiến cậu không thể chấp nhận được.
- Rút ra? Như thế này sao?
Hắn cười khẩy, cậu học sinh ngây thơ tưởng hắn sẽ thật sự rút nó ra, hai ngờ đầu nấm của hắn mới ra đến cửa thì lại đột ngột đâm thật mạnh vào lần nữa, lực độ còn khủng khiếp hơn trước rất nhiều.
- Aaa!!! Đau...đau!! Thầy...cầu xin thầy...tha cho em...aaa!!!
Hắn không để tâm vẫn chôn chặt thứ to lớn kinh người bên trong lỗ hậu chật hẹp của cậu, thứ to lớn của hắn so với nơi nhỏ bé kia không thể nào vừa vặn, cho đến khi hắn rút ra một lần nữa, cậu đã nhìn thấy máu.
- Aa!! Đừng... nữa!!! Aaa...aa...
Ở trong tư thế này, Jinhwan có thể nhìn rõ nơi đang bị hắn đâm đến trào tơ máu kia, cậu chỉ có thể cảm giác được một thứ duy nhất đó là sự đau đớn, mặc dù lời nói bài xích hắn nhưng phía dưới lại đang không ngừng phối hợp với hắn, mặc dù kinh tởm sợ hãi nhưng cậu vẫn không ngừng nhìn xuống nơi đang giao hợp kia.
- Chết tiệt!! Đâm chết em!! Dâm đãng!!
Hắn vừa nói vừa rút ra đâm vào liên tục cho đến khi chu kì ra vào nhanh dần và mạnh lên, lỗ hậu nhỏ bé miễng cưỡng bị khuấy động bởi thứ khủng khiếp kia đã sớm sưng đỏ, tơ máu không ngừng dính vào thân dương vật nổi cộm từng đường gân của hắn theo những cú thúc sâu đến kinh người đó.
- Aa...aaa!! Đừng...dừng lại đi!! Aaa!! Làm ơn...rút nó ra...
Jinhwan liên tiếp phải chịu những cơn đau đớn mà hắn đem lại, tới mức những câu nói cũng chỉ là vô thức mà thốt ra để bảo vệ mình, cậu không ngừng cầu xin hắn tha mạng, nhưng hắn không hề muốn nghe mà vẫn thúc ra vào một cách điên cuồng, Jinhwan bị hắn nắc phầm phập đến tả tơi thê thảm.
- Aaa....chậm!!! Chậm lại...aa...
Cơn đau đớn lúc đầu đã không còn được nguyên vẹn khi khoái cảm từ thuốc đã dần dần ngấm vào cơ thể cậu. Bởi vì Jinhwan bị khoá chặt hai cánh tay, nên hoàn toàn bất lực với cơ thể đang ngứa ngáy nóng ran, kích thích như có kiến bò của mình, bên dưới bị hắn đâm đến mất hết đi lí trí, hắn vẫn điên cuồng xâm nhập cậu.
- Aa...aaa...thầy...thầy Hanbin...Á!!!
Hắn đâm một nhịp thật sâu, tưởng trừng như nó có thể chạm đến cả ruột gan cậu, Jinhwan hét lên một tiếng lớn, hai mắt trợn trắng lên vì khoái cảm xen lẫn đau đớn khủng khiếp ập đến bất ngờ.
- Haa...aaa...
Nhân lúc hắn dừng lại, cậu cố gắng lấy lại hơi thở đang dần mất đi của mình rồi gục lên vai hắn mà thở hổn hển vì mất hết sức lực.
- Jinhwan, em bóp chặt thầy quá đấy.
Hắn chưa cho Jinhwan thoát được cơn đau này đã vội đem cậu đến với một cơn hành hạ khác, hắn kéo cơ thể cậu ngửa lên rồi dùng hai ngón tay cái xoa nhẹ hai bên đầu nhũ ửng hồng đầy dụ dỗ kia.
- Cơ thể em đúng là kiệt tác dâm đãng, Jinhwan.
Hắn liếm môi rồi cúi xuống ngậm lấy một bên đầu nhũ của cậu mà nút chặt nó trong miệng, bên còn lại thì bị hắn không ngừng vân vê nắn bóp kích thích đến từng dây thần kinh nhạy cảm.
- Aa...ưm...đừng mà...aaa...nữa...
Jinhwan run lẩy bẩy khi hai đầu nhũ hoa bị kích thích bất ngờ, cảm giác ngứa ngáy đã giảm đi phần nào khi hắn ma sát trên cơ thể cậu, hắn đang dùng răng cạ cạ lên đầu nhũ Jinhwan rồi cắn nhẹ lên đó khiến cậu kêu lên một tiếng thoả mãn.
Sau khi đã đùa nghịch cơ thể Jinhwan đến quá mức nhạy cảm, hắn hài lòng ngồi dậy ngắm nhìn cơ thể phiếm hồng đang nằm quằn quại dưới thân mình, mỉm cười đê tiện nói.
- Thầy sẽ dạy dỗ em, Jinhwan của thầy.
Hắn vừa nói vừa vuốt nhẹ lên mái tóc ướt đẫm mồ hôi đang xoã xuống gương mặt ửng hồng của cậu, hắn gạt đi những lọn tóc đang vô ý làm cho sự xinh đẹp của cậu càng thêm gợi cảm. Hắn một lần nữa luận động ra vào nhanh đến kinh người bên trong cậu.
- Aa...thầy...thầy Hanbin...chậm lại...aaa..
- Rên rỉ nữa đi! Cho thầy thấy sự dâm đãng của em!
Hắn đâm mạnh một cú thật sâu rồi nắm lấy chân cậu đưa lên cao để lỗ hậu ướt át có thể phô bày rõ ràng nhất dưới mắt hắn, hắn đâm vào nắc liên tục như muốn huỷ hoại cậu ngay lập tức.
- Á! Aa...đau...nữa...aaa...thầy...
Jinhwan rên rỉ ngày một lớn hơn khi hắn không biết mệt là gì mà đâm cậu như cối giã, cơn đau đớn không ngừng dày vò cậu, nhưng khoái cảm lại khiến đầu óc Jinhwan hoàn toàn bị sai khiến bởi cơn tình dục lần đầu tiên phát tiết. Jinhwan bị hắn làm đến bắn ra, những dòng tinh dịch đặc quánh nhớp nháp dính đầy lên bụng cậu.
Suốt đêm đó, cậu không nhớ đã bị hắn ra bên trong mấy lần, chỉ biết rằng sau khi hắn phát tiết xong thì phía sau lại đón nhận thêm một trận đau đớn thống khổ hơn nữa, cứ như vậy, Jinhwan dần kiệt sức mà mặc kệ hắn hành hạ dày vò mình, cho đến khi cậu ngất đi vì mệt mỏi, chỉ khi ý thức bị mang đi, cảm giác đau đớn nhục nhã mới bớt đi phần nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro